Xuyên Thành Em Gái Trà Xanh Của Nữ Chủ Trong Tra Tiện Văn

Chương 140: Phiên Ngoại 3:Ngôn Cẩn Cùng Tống Thiên Tại Đại Học Thanh Hà (Thượng)




Editor: Linh Kim
Đại học Thanh Hà.
Tống Thiên đứng trước gương trong ký túc xá, tỉ mỉ sửa sang lại ăn mặc của mình hôm nay.
Hôm nay hắn mặc một thân tây trang màu đen, tóc ngày hôm qua cũng đã ra tiệm cắt qua.
Bên giường bên cạnh, một thanh niên cởi trần nửa người ló đầu ra, đánh giá Tống Thiên từ trên xuống dưới.
“Tống Thiên, hôm nay là có chuyện gì vậy? Ăn mặc đẹp trai như vậy còn muốn cho các anh em một con đường sống không. Cậu chỉ cần đi ra ngoài một vòng, những tầm mắt của các chị gái còn không phải đều dính trên người cậu đi.”
Vốn dĩ ngũ quan của Tống Thiên đã tinh xảo, qua hai năm đại học, trải qua một phen rèn luyện, trên người hắn đã không còn dáng vẻ trẻ con như ở cao trung, trở thành một anh chàng đẹp trai nam tính.
Vương Tiểu Phạm cúi đầu nhìn khối thịt mềm bên hông mình, lại ngẩng đầu nhìn bụng Tống Thiên che giấu trong tây trang.
Hắn đã từng thấy Tống Thiên trong bộ dạng trần nửa người, bởi vậy hắn biết rõ đừng nhìn khuôn mặt Tống Thiên văn văn nhược nhược, nhưng trên thực tế hắn chính là có khối cơ bụng tám múi, vũ khí bí mật tuyệt đối giá trị cao.
Bằng không người ta cũng không chỉ ở một lần tham gia huấn luyện quân sự mà bị một học tỷ chụp trộm, liền trở nên hot trên diễn đàn trường.
Tống Thiên ngẩng đầu liếc nhìn người bạn ở trên giường một cái, có chút ngượng ngùng mím môi nói: “Không phải cho các cô ấy xem.”
“Vậy cho ai xem? Anh họ?”
“Bạn gái.”
“Uầy, bạn gái sao, vậy thì được…… Từ từ, cậu vừa nói có bạn gái?”
Vương Tiểu Phạm đột nhiên từ trên giường nhảy lên, hắn không thể tin tưởng nhìn Tống Thiên chằm chằm: “Cậu có bạn gái khi nào? Tớ không hề thấy cậu đến gần cô gái nào nha.”

Tống Thiên chớp chớp mắt, có chút vô tội nói: “Tốt nghiệp cao trung liền có.”
“Tốt nghiệp cao trung?” Vương Tiểu Phạm bưng kín trái tim mình, cảm giác được mình đã chịu đả kích thật lớn.
“Vậy tại sao trước kia chưa từng nhắc qua với tớ?”
Phòng ngủ của bọn họ có tổng cộng bốn người, hai người khác trong phòng ở lúc nhập học không bao lâu liền có bạn gái, chỉ có hắn cùng Tống Thiên vẫn luôn không có động tĩnh, mệt cho hắn lúc trước còn cảm thấy đồng cảm với Tống Thiên, đều không có người quan tâm giống mình.
Kết quả hiện tại, Tống Thiên đột nhiên nói với hắn, lúc hắn tốt nghiệp cao trung đã có bạn gái.
Vương Tiểu Phạm có cảm giác bản thân đã chịu tổn thương sâu sắc.
Hắn lại ủy khuất nói: “Không phải cậu nói chỉ yêu vật lý sao? Kẻ lừa đảo!”
Tống Thiên có chút khó hiểu nhìn Vương Tiểu Phạm: “Các cậu cũng không hỏi tớ mà, hơn nữa việc tớ thích vật lý cũng không có liên quan gì đến việc có bạn gái.”
Vương Tiểu Phạm nhìn biểu cảm nghiêm túc của Tống Thiên, không khỏi thở dài một hơi.
“Ông trời thật bất công, vì cái gì loại người EQ thấp như cậu còn có thể tìm được bạn gái, Vương Tiểu Phạm tớ đến giờ còn chưa có mối tình đầu.”
Tống Thiên có chút bất mãn nói: “Tớ cùng Tiểu Cẩn là duyên phận trời định, duyên phận của cậu chỉ là chưa đến thôi, nhưng cậu phải tin tưởng chung quy sẽ có một ngày gặp được cô gái mình thích.”
Hơn nữa, EQ của hắn mới không thấp đâu, chẳng qua bởi vì hắn chỉ thích Tiểu Cẩn, cho nên hắn mới lười tiếp xúc cùng cô gái khác mà thôi. Hơn nữa kỳ thật lúc trước hắn cũng đã sớm thông báo với các cô gái là hắn đã có người trong lòng, chẳng qua hiện tại xem ra, các cô giống như cho rằng hắn lấy cớ mà thôi.
Trong lòng Tống Thiên kỳ thật có chút bất đắc dĩ, từ năm hai cao trung Tiểu Cẩn làm phẫu thuật chữa khỏi bệnh tim hoàn toàn, hắn cùng Tiểu Cẩn liền điên cuồng học tập.
Chờ đến khi thi đậu đại học, bởi vì thành tích của bọn họ đều chọn ngành học tương đối khó, chương trình học nặng, cho nên thời gian ở chung của bọn họ liền ít, hai người liền không học cùng một trường. Có lẽ bởi vì nguyên nhân này, mà người khác luôn cho rằng hắn độc thân.
Chính là kỳ thật hắn đã cùng Tiểu Cẩn ở bên nhau được hai năm.
Vương Tiểu Phạm lúc này lại nằm xuống giường, bất đắc dĩ thở dài: “Hi vọng ông trời có mắt đi.”
Tống Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, sau khi kiểm tra lại lần cuối, xác định mình đã mang đủ đồ cần mang, hắn liền trực tiếp đi ra cửa.
Hôm nay Tống Thiên có chút khẳn trương, hắn cùng Ngôn Cẩn kỳ thật đã một tháng không gặp. Một tháng trước Tiểu Cẩn nói với hắn mình phải đi làm một dự án, mà bởi vì dự án này yêu cầu bảo mật, cho nên không thể liên lạc với hắn.
Sau khi rời khỏi ký túc xá nam, dọc đường đi Tống Thiên bị không ít người qua đường chỉ chỉ trỏ trỏ.
Những sinh viên đó vẫn là lần đầu tiên thấy Tống Thiên ăn mặc chải chuốc cầu kì như vậy, biểu cảm lại có chút khẩn trương, lập tức có người nhận ra Tống Thiên liền trêu ghẹo nói: “Tống Thiên đi hẹn hò sao? Ăn mặc chỉn chu như vậy.”
Người nọ nguyên bản chỉ thuận miệng nói như vậy, cũng không nghĩ Tống Thiên sẽ đáp lời mình. Rốt cuộc hắn cũng biết Tống Thiên là một đại nhân vật ở đại học Thanh Hà, nhưng người ta lại không quen biết hắn.
Chỉ là nam sinh viên cũng không nghĩ tới, hắn vừa hỏi ra, Tống Thiên liền quay đầu nhìn về phía hắn, rất nghiêm túc gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Sau đó trực tiếp xoay người đi về phía trước.
Cái nam sinh viên này sửng sốt một chút: “Cái gì cơ?”
Hắn quay đầu nhìn người bạn đi bên cạnh, hồi tưởng lại lúc nãy mình hỏi Tống Thiên cái gì, sau đó không khỏi buột miệng thốt ra.
“Tống Thiên có bạn gái! Chúng ta giải thoát rồi!”
Cũng không có biện pháp, có sự tồn tại của Tống Thiên như ngọn núi đè trên đỉnh đầu, trên cơ bản đại bộ phận nữ sinh viên đều hướng ánh mắt đến trên người Tống Thiên đầu tiên.
Một giờ sau, sau khi các nam sinh viên ra sức tuyên truyền, tin tức Tống Thiên có bạn gái đã truyền khắp đại học Thanh Hà.
Mà lúc này, Tống Thiên mang tâm tình thấp thỏm đã đến trước cửa một nhà hàng đồ ăn Trung Quốc trên ngoài đại học Thanh Hà.
Hắn đứng trước cửa kính quán ăn, nương theo bóng phản chiếu một lần nữa xác định một chút mình ăn mặc hôm nay không có chỗ này không ổn, sau đó mới đẩy cửa đi vào.
Vừa vào cửa, ánh mắt Tống Thiên liền bị một cô gái đang ngồi bên cửa sổ hấp dẫn tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.