Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5271: Đại Đế Trạng Thái Mạnh Nhất




Tứ Phương Đại Đế xuất thế. Nhưng toàn thân của hắn bao phủ trong sương mù màu xám, căn bản không thấy rõ dáng dấp. Lăng Hàn cũng không cần thấy rõ, hắn biết rõ, đối phương là thây khô. Mặc cho ngươi khi còn sống anh tuấn bất phàm, uy vũ hùng tráng, chỉ khi nào thành thây khô, có ai nhìn nhiều? – Quả nhiên, ngươi thành phiền toái lớn nhất của chúng ta! Tứ Phương Đại Đế nói, giọng nói như sấm sét. Lăng Hàn đứng chắp tay, thản nhiên nói: – Nếu như ta nói cho ngươi biết, những Đại Đế các ngươi chờ đợi ức vạn năm chỉ là công dã tràng, là bị người khác đùa giỡn, không biết ngươi có tin hay là không. – Ha ha, ngươi cho rằng, bản đế sẽ tin sao? Tứ Phương Đại Đế từ tốn nói. Quả là thế.
Lăng Hàn liền biết, muốn cho những Đại Đế này tin tưởng để dương gian âm phủ hóa sẽ biến thành hủy diệt, đừng nói trường sinh, có thể làm tu vi tiến thêm một bước cũng khó khăn. Chỉ khi nào những Đại Đế này tin tưởng, lại trải qua ức vạn năm mưu đồ, còn muốn bọn họ cải biến suy nghĩ còn khó hơn lên trời. Đại Đế không có chủ kiến sao? Chẳng những có, hơn nữa còn vô cùng cố chấp. Cho nên, một khi bọn họ nhận định, có chín Chân Long cũng kéo không quay đầu lại. Lăng Hàn cười nói: – Ta chỉ thuận miệng nói, cũng không bảo các ngươi tin tưởng. Ha ha, ta còn thực sự có chút mâu thuẫn, một phương diện, ta rất muốn nhìn vẻ mặt thất vọng của các ngươi, nhưng một phương diện khác, ta lại không thể nhìn các ngươi hủy thế giới này. – Chỉ bằng ngươi? Tứ Phương Đại Đế nói, mặc dù ngữ khí bình thường nhưng mang theo xem thường. Chỉ bằng ngươi? Đủ tư cách sao? Nhưng hắn là Đại Đế, mà bọn họ có tới mười hai vị Đại Đế. Lăng Hàn gật đầu: – Chỉ bằng ta! Câu nói này, hắn nói năng khí phách, hào khí ngập trời. Mặc dù người Thường gia khó chịu Lăng Hàn, nhưng đối mặt với lời này, bọn họ cũng phải bội phục. Đáng tiếc, chú định là địch, ngươi chỉ có chết. – Nếu ngươi chủ động đưa tới cửa, vậy thì ta tiễn ngươi lên đường!
Tứ Phương Đại Đế xuất thủ, chỉ thấy trong sương mù xám xuất hiện một bàn tay bắt lấy Lăng Hàn. – Cút! Lăng Hàn quát một tiếng, bành, bàn tay vỡ nát. Cái gì! Người Thường gia khiếp sợ, có mấy người tay chân lạnh buốt, trực tiếp hôn mê tại chỗ. Đại Đế xuất thủ, thế mà cũng vô công? Cái này! Ngươi mới là Chuẩn Đế, thật sự nghịch thiên hay sao. Tứ Phương Đại Đế cũng không nghĩ tới, người có thể thành Đại Đế, có người nào không phải thiên tài tuyệt đỉnh? Nhưng hắn thời điểm Chuẩn Đế cũng có chiến lực như vậy? Cho nên, hắn cũng phải chấn kinh, cũng không dám tin. Uy lực của Chuẩn Đế có thể cường đại đến thế! Nếu Lăng Hàn trở thành Đại Đế, cho dù là mười hai đế bọn họ tiến thêm một bước, thu được vĩnh sinh chân chính, bọn họ dùng toàn lực cũng có thể ngăn cản tên biến thái này? Lúc này, Tứ Phương Đại Đế không đưa ra phán đoán. Dù sao, cấp thứ tư mạnh bao nhiêu, hắn hoàn toàn không có khái niệm. Tứ Phương Đại Đế xuất thủ lần nữa, người có thể thành Đại Đế đều có ngạo khí vô song. Oanh! Oanh! Oanh! Từng bàn tay lớn từ trên trời giáng xuống, nhưng Lăng Hàn chỉ chắp tay sau lưng, hắn hoàn toàn không có để trong lòng, chỉ cần mở miệng quát lên một tiếng, một bàn tay sẽ tự động vỡ nát.
Nhìn đến đây, mọi người không thể không thừa nhận, Lăng Hàn thật sự nắm giữ chiến lực Chuẩn Đế. – Yên tâm, Đế tổ còn không có toàn lực ứng phó. Có người trấn an nói. – Đúng, đây không phải thực lực chân chính của Đế tổ. Tất cả mọi người đều gật đầu. Lăng Hàn thét dài một tiếng, phát động phản kích. – Tứ Phương, ngươi chỉ có chút thực lực này? Lăng Hàn cười nói, cường thế đánh tới, một quyền mang theo chín mươi chín đạo quy tắc bát tinh, sau đó bị một tia quy tắc cửu tinh dung hợp. Ban đầu, quy tắc bát tinh không thể ngang hàng với Đại Đế, nhưng bị một tia quy tắc cửu tinh dung hợp sẽ có hiệu quả khác nhau. Bành! Lăng Hàn đấu với Tứ Phương Đại Đế không phân cao thấp! Đối kháng chính diện, Chuẩn Đế hoàn toàn không thua Đại Đế. Trời ạ! Tất cả mọi người ôm đầu, dù biết rõ đây cũng không phải là trạng thái mạnh nhất của Tứ Phương Đại Đế nhưng bọn họ cũng phải khiếp sợ. Oanh! Oanh! Oanh! Hai chiến lực Đại Đế liều mạng, căn bản không cần Đế thuật, bởi vì bọn họ chính là Đế, mỗi một chiêu mỗi một thức đều tỏa ra uy năng Đại Đế. Chiến đấu như thế, dù là Chuẩn Đế cũng không có tư cách tiếp cận, thiên nhãn phải nhìn từ thật xa, sợ bị chiến đấu lan đến gần, bằng không nó cũng bị đánh nổ.
Mọi người tự nhiên nhìn không rõ ràng, thậm chí không thể nhìn thấy bóng người, chỉ có thể thông qua từng tinh cầu nổ tung mà phán đoán chiến đấu. – Ngươi đúng là bất phàm! Tứ Phương Đại Đế nói từ đáy lòng, không thể không thừa nhận, người trẻ tuổi này thật sự là yêu nghiệt, chỉ là Chuẩn Đế đã có thể ngang hàng Đại Đế. Mặc dù hắn không phải trạng thái mạnh nhất. Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn thăng cấp chiến lực lên lần nữa. Năng lượng hủy diệt, đại đạo quang! Oanh, hai tấm át chủ bài đồng thời dùng ra, Đại Đế cũng không dám đón đỡ. Bởi vì sẽ bị trọng thương, thậm chí bị oanh sát! Tứ Phương Đại Đế lui, Lăng Hàn từng bước ép sát, Phượng Dực Thiên Tường lướt qua, tốc độ của hắn còn nhanh hơn Đại Đế một tia. Dù chỉ một tia cũng đầy đủ, mang ý nghĩa Tứ Phương Đại Đế không có khả năng chạy trốn được. Cái, cái gì? Bởi vì bắt đầu truy đuổi lẫn nhau, thiên nhẫn không thể nhìn rõ ràng, mặc dù tốc độ của Đại Đế nhanh nhưng Thương gia bố trí thiên nhãn khắp vũ trụ, luôn có thể thỉnh thoảng bắt được hình ảnh. Lúc hình ảnh truyền về Thường gia, mỗi một người Thường gia đều ảm đạm. Đế tổ, thế mà không địch lại Lăng Hàn! Trời ạ! Trên thực tế, Tứ Phương Đại Đế chỉ tạm tránh mũi nhọn, cũng không có thua, nhưng mà, đường đường Đại Đế bị một tên Chuẩn Đế ép chạy, việc này có khiếp sợ toàn bộ vũ trụ hay không?
Oanh! Oanh! Oanh! Lăng Hàn vận dụng năng lượng hủy diệt, trong một quyền của hắn, sóng xung kích hắc ám có thể hủy diệt cực mạnh, Tứ Phương Đại Đế chỉ có thể tránh né. Tứ Phương Đại Đế cố thoát khỏi Lăng Hàn, kéo dài khoảng cách và phát động oanh kích. Nhưng mà, chiến lực của hắn hiện tại tương đương với Lăng Hàn, lại thêm kiêng kị năng lượng hủy diệt cùng đại đạo quang, hắn làm sao có thể trở thành đối thủ của Lăng Hàn? Hắn chật vật không chịu nổi, mệt mỏi trốn tránh. Đây chính là một Đại Đế! Tứ Phương Đại Đế đã nổi giận. Đế uy, không thể khinh nhờn! Oanh, sương mù quấn quanh hắn biến mất, hiện ra một bộ thân thể khô héo, trong nháy mắt tiếp theo, cỗ thân thể này như được rót nước vào, thân thể trở nên đầy đặn. Một nam tử trung niên hào hoa phong nhã xuất hiện trước mặt Lăng Hàn, có một cảm giác bá khí không cách nào hình dung, giống như chỉ cần hắn nhíu mày cũng có thể làm toàn bộ tinh không sụp đổ. Đây mới thật sự là Tứ Phương Đại Đế. Oanh! Tứ Phương Đại Đế đánh ra một quyền giống như toàn bộ tinh cầu trong tinh không tập trung vào một quyền này, kinh khủng đến mức không cách nào hình dung. Cấp thứ năm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.