Những Tiểu Thư Tinh Nghịch Và Những Công Tử Trẻ Con

Chương 36: Tai nạn




Quả thực ở với nó thoải mái hơn nhiều. Bây giờ nó thì đang tắm, hắn thì bên ngoài nghịch điện thoại của nó. Hắn đang tìm cách phá mật mã điện thoại của nó thì cũng là lúc nó từ trong phòng tắm bước ra. Mái tóc còn rũ rượi những giọt nước, trên người chỉ mặc mỗi áo thun và quần sooc. Nó đang lau khô tóc chợt hắn hỏi:

- Mã điện thoại là gì vậy?
- Chi?- Nó hỏi lại
- Mở.- Hắn
- 2111.- Nó đọc mật mã điện thoại cho hắn
- Ủa cái số này nó quen quen...- Hắn nghĩ ngợi, tay vẫn bấm mật mã
- Ngày sinh của cậu.- Nó vẫn đang lau tóc
- Đúng rồi, là ngày sinh của tớ. Mà tại sao cậu lại lấy ngày sinh của tớ làm mã điện thoại? Thích tớ hả?- Hắn bộ mặt răng nanh
- Ờ.- Mặt nó đỏ ửng, nó cúi gầm mặt xuống
Hắn ngạc nhiên đến nỗi làm rớt luôn cả cái điện thoại đang cầm xuống giường. Hắn đi lại chỗ nó đang bối rối đỏ mặt kia.
- Cậu nói lại lần nữa xem.- Hắn
- Tớ...tớ thích...thích...cậu.- Nó lắp bắp
- Thật chứ?- Hắn như không tin vào tai mình
- Cậu nghĩ chuyện này đùa được sao?- Nó bĩu môi
Nghe câu nói của nó hắn chợt mỉm cười hạnh phúc, đè nó lên giường, cúi đầu xuống nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi nó. Nó tuy ngạc nhiên nhưng rồi cũng đáp trả lại. Nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt hơn, đến khi cả hai như không thở được nữa thì hắn mới chịu buông ra.
- Anh cũng thích em.- Hắn mỉm cười ấm áp
Nó đỏ mặt vì câu nói của hắn, vội quay mặt đi, nó nói:
- Anh đi tắm đi.
- Biết rồi, biết rồi mà.- Hắn bĩu môi như con nít
Hắn tắm xong cả 2 cùng chơi game chung. Tiếng cười vang vọng cả căn phòng.
7h PM:
Cánh cửa phòng nó được bật tung ra. Bước vào là 7 đứa tụi nó (có cả Duy). Bắt gặp cảnh tượng hắn và nó đang nằm cạnh nhau mà chơi game, tụi nó há hốc mồm.
- Làm gì thế?- Nó và hắn nhíu mày
- Ờ thì qua đây rủ tụi bây đi ăn. Tới giờ rồi.
- Ừ đúng rồi.- Nó nhìn đồng hồ
- Vô đây đi, đứng đó làm gì?- Hắn
- Đợi tao chuẩn bị cái.- Nó và hắn
- Chuẩn bị gì nữa, cứ mặc áo khoác mà đi thôi.- Tụi nó cằn nhằn liền nhận được cái lườm của nó và hắn thì im luôn cả lũ
Dù sao thì cũng chẳng chuẩn bị chi nhiều, hắn chỉ thay mỗi cái quần dài và mặc áo khoác, đeo khăn choàng vào thôi. Còn nó thì cũng chỉ mặc áo khoác, đeo bao tay, mang tất dài vào, mang khăn choàng thôi. Tụi nó kéo nhau đi đến chỗ tập trung. Đến đó liền gặp được Gin và Nam, cả Trương Bảo Ngọc nữa.
Các học sinh đã đến đủ và lên xe. Trường cho tụi nó ăn tối ở một nhà hàng vô cùng sang trọng. Không khí vô cùng ấm áp, những học sinh vừa ăn vừa trò chuyện vô cùng vui vẻ. Trên bàn của nó, vẫn như cũ, mỗi cặp luyên thuyên về một vấn đề khác nhau, nó ngồi ở giữa không biết nên nghe bên nào.@@
- Chị biết tin gì chưa, nghe nói con của con chó của phu nhân của nam tước Sylve của nước Anh của chúng ta vừa sinh được 10 con nữa lận đấy.......- Duy ngồi bên cạnh nó mà cứ thao thao bất tuyệt về mấy cái vấn đề của hoàng gia Anh trong suốt thời gian nó về nước. Dù nó chẳng để ý nhưng cậu vẫn cứ tự kỷ như là nó đang nghe cậu nói chuyện vậy. Nói một hồi cầm ly nước lên tu một cái rồi lại nói tiếp, nói rồi lại uống nước.
Trong khi Gin cũng "quấy rối" Nam y chang Duy vậy. Nói tóm lại, hiện giờ bàn của nó là cái bàn ồn ào nhất. Cái lớp à không cái trường có cái bản tính "bà tám" bẩm sinh nên mấy cái miệng vẫn cứ hoạt động hết công suất. Nói gì mà muốn sập nhà hàng của người luôn.
Ăn xong, tụi nó ai về phòng nấy đánh một giấc ngon lành tới sáng.
- AAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!- Tiếng la hét phát ra từ phòng của nó khiến chó sủa không ngừng, gà chạy tán loạn, chim thay phiên nhau rơi xuống (hình như hơi quá), nhưng tội nghiệp nhất vẫn là con người đang nằm cạnh nó, hắn bịt lỗ tai lại trước âm thanh "dịu dàng" của nó.
Lý do là vì đang mơ mơ màng màng thức giấc thì nó nhận ra có "cái gì đó" bên cạnh nó, nó quay lại xem thì thấy hắn đang nằm say giấc nồng bên cạnh nó. Nó liền hét lên.
- Anh...anh, không phải hôm qua em đã nói là ngủ ở sofa sao?- Nó lắp bắp
- Trời lạnh như vậy em nỡ lòng nào bắt anh ngủ ở sofa? Hơn nữa anh thấy bây giờ chúng ta cũng đã là "vợ chồng" rồi, nên...- Hắn dụi mắt
- Vợ chồng gì chứ?- Nó đỏ mặt đính chính
- Ờ thì là người yêu.- Hắn sửa
- Haiz...tha cho anh đó. Mau chuẩn bị đi, chúng ta sắp đi ăn sáng rồi còn đi trượt tuyết nữa.- Nó
- Ok em.- Hắn
- Hôm nay tuyết rơi dày thật, đúng là Nhật Bản có khác.- Nó mở cửa sổ ra
- Ừm.- Hắn đang mặc áo vào
- Ê đi thôi 2 bây.- Ken xông vào la lớn khiến nó và hắn giật nảy mình
Nó và hắn chuẩn bị xong cũng là lúc 7 đứa kia kéo qua. Cả bọn đi ăn sáng chung. Trên bàn ăn, nó nói chuyện vui vẻ với tụi kia mà không để ý có một ánh mắt đầy nguy hiểm đang nhìn chằm chằm vào nó.
Ăn xong, tụi nó kéo nhau ra xe đợi đến lúc khởi hành.
- Các em ăn sáng có ngon không nè?- Cô chủ nhiệm của tụi nó hỏi
- Dạ ngon.- Cả lớp đồng thanh
- Vậy bây giờ chúng ta khởi hành đi trượt tuyết được chứ?
- Vâng.
Xe tụi nó khởi hành đi đến địa điểm trượt tuyết. Mấy xe kia cũng nối theo sau.
Đến đồi tuyết, ở đây thì có sẵn công cụ trượt nên cả bọn chỉ cần lấy và trượt thôi. Đám tụi nó rất thích môn trượt tuyết nên quyết định chọn Nhật Bản là tốt nhất. Không chỉ tụi nó mà Nam, Gin và Duy cũng siêu về môn này. Bọn con gái lớp khác đa số đều đứng xem và la hét khi mấy hotboy trượt tuyết (haiz, chả hiểu mấy người này tới đây làm gì? Ngắm trai à?)
- Tao lên trên kia trượt một chút nhé.- Nó nói với tụi kia, tay chỉ vào ngọn đồi phía trước
- Ừ. Cẩn thận đấy.- Tụi nó nói
- Yên tâm.- Nó tạm biệt tụi kia và vui vẻ lên ngọn đồi trượt mà không biết có một bẫy đã được sắp sẵn chờ nó sa vào
Lên được đỉnh đồi, có 3 hướng, nó không biết đi hướng nào. Nhìn xung quanh, nó thấy cái bảng chỉ hướng đi, cái bảng chỉ về phía bên trái, nó không do dự mà đi theo sự chỉ dẫn của cái bảng. Lo mải mê trượt mà nó không biết ở đó có một con dốc đứng.
- AAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!- Nó trượt chân xuống dốc, trước khi rơi xuống không quên đọc một câu "bướm ơi, ta xin người, hãy đến đây"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.