An Nặc vừa mở mắt ra, liền phát hiện mình đang ở trong một căn phòng trống rỗng, phòng rất lớn, nhưng ngoại trừ giường to ở chính giữa thì không còn gì. Cô nhìn hồi lâu, cảm thấy cảnh tượng này hình như đã từng quen biết, nhưng không đợi cô kịp phản ứng, phía sau đã có người dùng cánh tay giữ chặt lấy eo cô.
Cô vừa định kêu lên, thì đối phương lại cười khẽ một tiếng, còn nâng cơ thể cô lên. An Nặc vừa nghe thấy thanh âm này liền nhận ra hắn chính là Kỳ Yến, nhưng lại ngại bây giờ cô giống như một đứa trẻ bị đối phương ôm lấy, chân còn không thể chạm đất, cô có chút ngượng ngùng, muốn lấy tay che mặt. May mắn là Kỳ Yến ở sau lưng cô, cho nên hắn sẽ không nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, nhờ vậy cô yên tâm hơn một chút.
"Chúng ta tiếp tục chuyện hôm đó còn dang dở đi." Hắn khẽ cười nói vào tai cô, không đợi An Nặc kịp phản ứng, hắn đã ôm cô đi về phía giường.
Lần này hắn cũng nhẹ nhàng đặt cô lên xuống, nhưng cô vừa định quay lại đối mặt với hắn, Kỳ Yến liền đè cô lại, "Lần này chúng ta chơi một trò hơi khác biệt. ”
An Nặc đang tò mò hắn muốn làm gì, định lén nhìn một cái, hắn lại đeo bịt mắt cho cô. Bởi vì không nhìn thấy, cũng không dám tùy ý lộn xộn, cô đành phải cắn cắn môi, thấp thỏm chờ đợi chuyện kế tiếp sẽ xảy ra.
Kỳ Yến nhìn một màn này, cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, vốn định đi thẳng vào chủ đề, nhưng không hiểu vì sao hắn luôn không đành lòng nhìn thấy biểu hiện như vậy của cô.
Hắn cúi người hôn lên má An Nặc, nhìn bộ dạng cô không phản kháng, nụ hôn của hắn dần dần đi xuống, An Nặc đang đắm chìm dưới sự chăm sóc tỉ mỉ của hắn, bầu không khí quyến rũ lan tràn, cô lại không ý thức được hắn đã đưa tay vào trong quần lót của cô.
Kỳ Yến chỉ thăm dò, dùng tay sờ soạng một chút, lại phát hiện cô đã sớm động tình. "Đã ướt rồi." Nghe thanh âm hơi sắc khí của Kỳ Yến, An Nặc chỉ cảm thấy càng thêm ngượng ngùng, cô vùi mặt thật sâu vào gối, trái tim lại nhanh chóng đập thình thịch.
Hẳn là chuẩn bị tương đối, Kỳ Yến nghĩ vậy, vì thế hắn liền cúi đầu hôn lên môi cô, trên tay đã sớm kéo đi một chút phòng tuyến cuối cùng trên người An Nặc, hắn còn đặt ở dưới thắt lưng An Nặc một cái gối, để cô có thể thừa nhận hắn tiến vào tốt hơn.
An Nặc chính là bởi vì nụ hôn của hắn mà ý loạn tình mê, nhưng một giây sau, cô liền cảm giác được vật cứng cực lớn của đối phương tiến vào trong cơ thể mình, tuy rằng cô đã sớm chuẩn bị tư tưởng, nhưng không ngờ lần này vẫn đau đến mức thân thể cô sắp cuộn lại, Kỳ Yến cũng không nóng nảy, anh chậm rãi hôn lên những giọt nước mắt ứa ra vì đau đớn của cô, đồng thời cũng dùng tay không nhanh không chậm vuốt ve nhũ hoa cô, muốn mượn việc này giảm bớt sự khó chịu của An Nặc.
"Đau chết đi được, em thật sự rất ghét anh." An Nặc chưa từng nghĩ có một ngày mình lại dùng giọng điệu làm nũng nói ra những lời như vậy, huống hồ cô còn không tự chủ được mà nức nở, trong nháy mắt ý thức của cô trở nên tỉnh táo hơn một chút, thật sự là mất mặt vô cùng. Cô vốn định chôn vào gối đầu lần nữa, nhưng không ngờ Kỳ Yến lúc này lại giữ chặt gáy cô, ngăn cản hành vi muốn chạy trốn của cô.
"Anh xin lỗi, cục cưng." Nghe được sự trịnh trọng trong giọng nói của anh, cho dù An Nặc bây giờ không thể nhìn thấy biểu hiện lúc này của hắn, cô cũng cảm nhận được sự chân thành của hắn. Nghĩ tới đây, An Nặc lại nhịn không được muốn bổ cho mình một búa, rõ ràng là tư tưởng trong đầu cô không sạch sẽ, mới có thể mộng xuân mãi như vậy, bây giờ làm thế nào thủ phạm lại là Kỳ Yến được, cô mới là người nên cảm thấy có lỗi vì hành vi báng bổ thần tượng trong mộng của mình.
Cô không biết nên an ủi hắn như thế nào, đành phải nói một câu khô khốc: "Em hết đau rồi, anh tiếp tục đi." Nói xong câu đó cô ấy lại có một loại cảm giác sắp chết mất, nhưng vừa nghĩ đến dù sao thì cô cũng không nhìn thấy thái độ của Kỳ Yến, cô liền an tâm hơn một chút. Sau đó dường như là vì chứng minh cho lời nói của mình, cô còn theo bản năng cọ cọ Kỳ Yến muốn trấn an hắn.
Kỳ Yến rất hài lòng đối với hành vi giống như động vật nhỏ này của cô, cảm thấy cô thật sự là đáng yêu vô cùng, hắn đột nhiên hiểu ra vì sao càng cảm thấy một người đáng yêu lại càng muốn trêu chọc, bây giờ hắn chỉ muốn làm cô khóc.
Hắn nghĩ vậy, cũng liền làm vậy, hắn nâng eo cô, lúc này mới tiếp tục cắm vào, huyệt đạo của cô tuy rằng chật hẹp, nhưng rất ẩm ướt, tựa như có vô số cái miệng nhỏ nhắn đang hút lấy hắn, hắn hăng hái lao thẳng vào trong, cho đến khi chân chính hoàn toàn tiến vào thân thể của cô, hai người mới thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Không đợi An Nặc thở phào nhẹ nhõm, Kỳ Yến đã chuyển động, mỗi một lần va chạm, cô đều có cảm giác hắn muốn đâm xuyên qua người cô một cách thô bạo, lúc đầu động tác của hắn còn khiến cô có chút khó chịu, nhưng khi chất lỏng do hoa huy*t tiết ra càng ngày càng nhiều, cô cũng dần dần cảm nhận được khoái cảm tê dại.
Tay An Nặc bị trói, mà tư thế đưa lưng về phía Kỳ Yến khiến cô giống như hoàn toàn bị Kỳ Yến ôm vào lòng vậy. Cô cũng không nhìn thấy gì, lại làm cho các giác quan khác của cô càng thêm nhạy bén, cô có thể nghe được rõ ràng tiếng thở dốc của Kỳ Yến, cũng có thể nhận thấy được rõ ràng cảm giác run rẩy mà da thịt mang đến khi hắn chạm vào cô. An Nặc giờ phút này mới ý thức được nguyên nhân vì sao Kỳ Yến lại làm như vậy, hắn muốn cô cảm nhận được khoái cảm mà trận hoan ái này mang đến một cách triệt để nhất. Điều này làm cho cô có chút mê mẩn, lần nằm mơ này không giống như những giấc mộng bình thường của cô, dường như quá hợp lý nhưng lại không thực tế, bởi vì cô căn bản không thể nào có cơ hội tiếp xúc với Kỳ Yến ngoài đời thực.
Dường như chú ý tới An Nặc có vẻ thất thần, Kỳ Yến sau khi nhanh chóng chen vào vài cái, lại bắt đầu từ từ mài giũa, động tác của hắn cực kỳ chậm rãi, cho nên An Nặc có thể cảm nhận được sự tráng kiện và to lớn của hắn một cách rõ ràng. Sau mấy hiệp qua lại như vậy, An Nặc liền chịu không nổi, cô vội vàng muốn đụng vào Kỳ Yến, nhưng hắn lại tránh đi.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Thanh âm của hắn có hơi khàn, rõ ràng cũng m đang ức chế dục vọng của mình, thế nhưng An Nặc vẫn cảm nhận được trong giọng nói của hắn có gì đó mất mát.
"Em muốn anh hôn em." Vốn trong lòng An Nặc sinh ra một loại cảm giác muốn nói chuyện với hắn, nhưng trực giác của cô lại nói cho cô biết rằng không cần thiết, cô không muốn rối rắm quá nhiều, cho nên cô quyết định để bản thân đắm chìm trong tình yêu này.
Kỳ Yến tuy rằng trong lòng sinh nghi, nhưng cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt lần này khi cô chủ động cầu hoan với mình, vì vậy hắn chiều theo, giống như chuyện gì cũng không xảy ra, anh lại hung hăng tiến vào trong cơ thể cô. Theo động tác không hề tiết chế mà đòi hỏi và tấn công, An Nặc rất nhanh đạt tới cao trào, Kỳ Yến sau khi rút ra mấy chục lần, cũng phóng thích.
An Nặc vừa định cử động thân thể, lại bị Kỳ Yến lại một lần nữa đè xuống.
"Đêm dài đằng đẵng, chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm."