Cô Bé Lọ Lem Và Chị Kế

Chương 6:




Editor: Ninh Nhiên
🎐
Một lúc sau, Trisilia đã toàn thân vô lực, rốt cuộc cũng không còn cách nào dựa vào cửa để chống đỡ được nữa. Nếu không phải Cinderella chặn ngang ôm lấy cô, cô đã sớm mềm nhũn nằm liệt trên mặt đất rồi.
Cô không còn sức lực chống cự, cứ như vậy bị ôm đến trên giường, bị bắt tiến hành một trận chiến thể lực tiếp theo.
Mấy ngày kế tiếp, Trisilia vẫn luôn bị nhốt ở trong phòng, không thể ra ngoài, cũng không gặp được mẹ và chị gái của mình.
Mỗi ngày, Cinderella đều đúng giờ mang cơm vào, đủ ba bữa sáng trưa chiều. Có đôi khi Trisilia sẽ thừa dịp đó mãnh liệt bộc lộ sự kháng nghị, mắng chửi ác độc hay uy hiếp đều không hề thiếu, nhưng hậu quả chính là bị Cinderella bật cười tức giận ôm tới trên giường, tàn nhẫn mạnh mẽ giáo huấn một hồi.
Lâu dần, Trisilia cũng học cách ngoan ngoãn, không dám tùy tiện trêu chọc cậu, chỉ có thể tức giận mà không dám nói gì hung hăng trừng mắt với cậu.
Đáng tiếc, cô ngoan ngoãn cũng không có ích gì. Bởi vì Cinderella sẽ không bỏ qua cho cô. Mặc dù không 'trừng phạt' cô nói không lựa lời, nhưng đến buổi tối, cô vẫn bị bắt nạt một cách thảm thương.
Mỗi ngày, Cinderella đều như thường lệ đến đây tìm cô. Nhưng hôm nay dường như cậu có chút gì đó khác biệt.
Tuy rằng đã để lộ thân phận con trai, nhưng Cinderella vẫn mặc đồ của nữ. Chẳng qua, trước đây cậu đều mặc trang phục hầu gái xám xịt, mà hôm nay, cậu lại thay một bộ váy thục nữ lộng lẫy.
Cậu mặc một chiếc đầm màu lam đẹp đẽ sang trọng, cổ tay áo là kiểu tay bồng, bên trên điểm xuyết hoa văn, bên hông dùng một dải lụa màu vàng buộc lại, eo cậu nhìn qua trông vô cùng tinh tế, cậu đem mái tóc màu vàng tết lên, buộc thành một búi tóc, làm tôn lên hai gò má trắng nõn tinh tế, trông cậu càng mỹ lệ và sang trọng hơn.
Trisilia nhìn Cinderella tiến vào, cảm giác kinh diễm qua đi, chỉ còn lại sự ghen tị và chán ghét vô biên. Chỉ cần tưởng tượng đến việc cậu là một người đàn ông nhưng lại thích trang điểm thành phụ nữ, cô liền cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Càng khiến cô khó tiếp thu hơn chính là cậu vậy mà còn xinh đẹp hơn so với một cô gái chân chính như cô!
"Cậu là đồ biến thái! Đồ biến thái thích trang điểm thành phụ nữ!" Trisilia cắn răng hung hăng trừng mắt với cậu, trong miệng phun ra những câu mắng chửi độc địa.
Cinderella ngẩng đầu đi về phía cô, không cho cô có cơ hội trốn tránh lập tức đưa tay đem cô bế lên, rồi đặt ngồi trên đùi mình. Một tay xoay gương mặt tràn ngập chán ghét của cô lại, khiến cô không thể không mặt đối mặt nhìn cậu, sau đó mới cười tủm tỉm mở miệng hỏi cô: "Chị ơi, có cảm thấy tôi đẹp không?"
Trisilia không đẩy cậu ra được, chỉ đành liều mạng mắng cậu: "Xấu! Xấu muốn chết! Xấu đến mức khiến tôi buồn nôn!"
"Dáng vẻ này." Cinderella vẫn còn cười tủm tỉm nhưng lại giống như tiếc nuối mà thở dài, nghiêng nghiêng đầu, trong mắt toát ra một chút vẻ buồn rầu: "Thật là hao tổn tâm trí. Tôi chính là vì chị nên mới cố ý trang điểm thành cái dạng này, không nghĩ tới chị vậy mà lại không thích sao?"
Cinderella có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, tuy hiện tại đang cau mày, thế nhưng nhìn qua vẫn có một loại cảm giác mong manh chọc người nâng niu.
Trisilia nhìn cậu, trong lòng quả thật ghen tị muốn chết, nhịn không được cắn răng mắng cậu một câu: "Cậu là cái đồ biến thái đáng chết!"
"Thật là không có biện pháp với chị mà." Cinderella hoàn toàn phớt lờ lời mắng chửi của cô, chỉ tự mình mở miệng: "Vốn dĩ là muốn tạo bất ngờ cho chị. Nhưng mà không sao, chị không thích nhưng tôi thích là được rồi. Kế hoạch vẫn giữ nguyên không thay đổi."
Kế hoạch vẫn giữ nguyên là cái gì? Trisilia vẫn chưa kịp hỏi, Cinderella đã duỗi tay thuần thục cởi phăng cái váy ngủ còn sót lại trên người cô, sau đó vén váy của mình lên, lộ ra cự vật phía dưới.
Trisilia không thể tin nổi lập tức mở to hai mắt nhìn qua: "Cậu! Phía dưới của cậu vậy mà lại không hề mặc gì cả!"
Cinderella nhìn cô lộ ra một nụ cười nhu thuận như thường ngày: "Đây là cố ý chuẩn bị cho chị đó." Sau khi nói xong, cậu không cho cô cơ hội phản ứng, đem eo cô nâng cao hơn một chút, lập tức trực tiếp đút đi vào, sau đó một bên luận động, một bên cười tủm tỉm nói: "Hửm, lần trước nhìn bộ dáng chị mặc quần áo, hình như cũng rất thú vị nha. Bây giờ đến phiên tôi nếm thử, tuy rằng biểu cảm của chị có vẻ không thích thú cho lắm, nhưng mà không sao, tôi thích là được rồi!"
Trisilia bị trêu chọc đến mức nước mắt lưng tròng, cơ thể run rẩy lợi hại, cho dù không tình nguyện, cũng chỉ có thể ôm lấy cổ cậu để ổn định thân mình. Cũng vì lý do đó, cô và cậu cách nhau rất gần, chỉ cần cúi đầu một cái, là có thể nhìn thấy búi tóc chải gọn của Cinderella, bởi vì vận động nên một vài sợi tóc đã bị rơi ra xõa tung xuống.
Cô túm chặt quần áo cậu, mắt thấy cậu ăn mặc quần áo phụ nữ, mái tóc vàng búi cao, còn có gương mặt trắng nõn thanh tú, cô đột nhiên cảm thấy hoảng hốt.
Người trước mắt cô, nhìn từ bên ngoài rõ ràng chính là một cô gái xinh đẹp! Nhưng cái vật ở phía dưới đang không ngừng ức hiếp cô kia đã khẳng định rõ ràng, cậu là một người đàn ông thực thụ.
Sự tương phản mãnh liệt này khiến cho Trisilia hoảng hốt rùng mình một cái, bàn tay đang nắm quần áo của cậu nhịn không được níu chặt, chớp mắt cả người nổi đầy da gà.
Cinderella thấy bộ dáng hoảng thần của cô, nhịn không được nhướng mày, sau đó cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô, cười khẽ: "Sao chị lại nhìn nhìn em như vậy hửm? Cảm thấy em vẫn chưa đủ dùng sức sao?"
Cậu vừa nói vừa xấu xa dùng sức giật giật nơi nào đó, chọc cho Trisilia ê a kêu rên, nước mắt cũng ồ ạt tuôn rơi.
Cinderella thỏa mãn mà nhìn cô hai mắt đẫm lệ mông lung, đôi mắt màu xanh lam là tình cảm nồng nàn mãnh liệt. Khóe miệng cậu hơi hơi nhếch lên, cúi người ôm lấy cô rồi thoải mái thở dài một tiếng.
Giờ khắc này, dục vọng vẫn luôn kêu gào như muốn cắn nuốt tất cả trong lòng cậu rốt cuộc cũng được thỏa mãn.
"Chị, chị ơi, chị gái nhỏ, Trisi, Trisi..." Cậu một lần lại một lần gọi tên cô, giống như là dù có gọi bao nhiêu lần cũng không biết chán.
Cậu cúi đầu, từng cái từng cái hôn lên nước mắt trên má cô, cuối cùng phủ kín đôi môi bởi vì thường xuyên hôn nhau mà trở nên hồng nhuận của cô.
"Ưm ưm ưm..." Trisilia đáng thương, mặc dù muốn khóc cũng không thể phát ra tiếng, cô chỉ có thể biểu đạt cảm xúc thông qua giọng mũi mơ hồ.
Chỉ là rất mau, cô cũng không còn tinh lực để bày tỏ kháng nghị. Bởi vì cô đã sớm mơ mơ màng màng bị cuốn vào lốc xoáy dục vọng.
Lúc nghỉ ngơi sau trận mây mưa, Cinderella ôm cô, tùy ý để cả người cô vô lực nằm liệt trên người mình. Bỗng nhiên, cậu kề sát vào lỗ tai cô, cười tủm tỉm nói: "Hửm, chị gái, chị có muốn gặp lại mẹ của mình và Antasia không?"
Trisilia bỗng nhiên phấn chấn tinh thần, dựa vào trên người cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt vốn đang vô lực lập tức nhìn quét về phía cậu: "Cậu có ý gì?"
Cinderella nghiêng đầu, thò lại gần hôn nhẹ lên môi cô, sau đó mới nhếch khóe môi nói: "Ý là nói, nếu tối hôm nay chị có thể ngoan ngoãn, ngày mai tôi sẽ đưa chị đi gặp bọn họ. Thế nào?"
"Thành giao!" Gần như là khi Cinderella còn chưa dứt lời, Trisilia đã lập tức nhảy dựng lên đồng ý.
Vì thế đêm nay, thái độ của Trisilia ngoan ngoãn và phối hợp chưa từng có, cuối cùng thậm chí còn nổi hứng chủ động câu dẫn Cinderella.
Tính toán nhỏ trong lòng Trisilia được xây dựng rất tỉ mỉ. Cô đã nghĩ kỹ rồi, chờ lúc gặp được mẹ sẽ nhanh chóng xin bà giúp đỡ, đem Cinderella biến thái dám cả gan tạo phản này chèn ép đày đọa vĩnh viễn! Giống như trước đây vậy!
Ý tưởng của Trisilia rất tốt, đáng tiếc, cô đã quên một chuyện.
Mẹ và chị gái cô đã sớm ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có thể quay lại giúp cô?
Cinderella nhìn thẳng vào đôi mắt lúng liếng xoay chuyển của Trisilia, ánh mắt hơi âm trầm, khóe miệng chậm rãi nhếch lên thành một vòng cung nhỏ.
Ha, chị gái, nhớ đừng có hối hận nha! Nếu đến lúc đó mà bị dọa cho chết khiếp, cũng không được khóc lóc đâu đấy!
Chờ đến ngày hôm sau, Cinderella thật sự thực hiện lời hứa, đưa cô tới phòng mẹ kế.
"Mẹ kế và Antasia đều ở bên trong. Chị gái, tự em vào đi nhé? Tôi sẽ không quấy rầy các người ôn chuyện." Cinderella mở cửa, mỉm cười nói với Trisilia.
Ánh mắt Trisilia lập tức sáng lên, cũng không động não tự hỏi một chút vì sao Cinderella lại dễ nói chuyện như vậy, trực tiếp gấp không chờ nổi mà đồng ý: "Được được được!"
Sau khi nói xong, cô không thèm nhìn Cinderella đã nhanh chân đi thẳng vào trong.
Nhưng khi cô vừa bước vào liền nghe được một cổ mùi hương cực kỳ khó ngửi. Bên trong dường như ẩn chứa mùi máu tươi, còn có... mùi hư thối tanh tưởi?
Trisilia phản xạ có điều kiện bịt kín mũi của mình, bị xông đến mức suýt nữa là phun ra. Cô cảm nhận được sự ghê tởm buồn nôn, có hơi chùn bước, muốn đổi ý lui ra ngoài, nhưng nghĩ đến 'ác ma' đang canh chừng ở ngoài kia, còn trước mặt là mẹ và chị gái có thể giúp được mình, Trisilia vẫn lấy hết dũng khí đi về phía trước.
Rất nhanh, cô đã đi tới mép giường, thấy dưới chăn nhô lên hình dáng của hai người, thầm nghĩ đó chắc hẳn là mẹ và chị gái Antasia, tức khắc nhẹ nhàng thở ra.
Cô đi qua, vừa đi vừa kêu: "Mẹ! Anta! Cinderella là con trai! Lại còn đem con giam lại! Các người mau ngẫm lại biện pháp..."
Giọng nói của cô đột nhiên im bặt.
Trên giường là hai khối thi thể gần như đã thối rữa, mùi tanh hôi chính là phát ra từ nơi này. Bên cạnh có ruồi bọ và côn trùng không biết tên bay vo ve, trên thi thể thậm chí còn có giòi bọ suông trắng bò lúc nhúc.
Mẹ kế và Antasia đều mất đi tứ chi, hai tay cùng hai chân trống rỗng. Biểu tình trên mặt bọn họ cực kỳ thống khổ, cả khuôn mặt đều vặn vẹo thành một độ cong kỳ quái, đôi mắt trừng thật to, vừa lúc đối diện với ánh mắt của Trisilia.
Trisilia chợt mở lớn hai mắt, há to miệng hét lên: "A ——"
Cô một khắc cũng không dám dừng lại, liên tục thét chói tai xông thẳng ra bên ngoài.
Cô chạy ra khỏi cửa, nhìn thấy Cinderella quả thực giống như tìm được cứu tinh, lập tức đâm vào trong lòng ngực cậu, run rẩy, bắt đầu khóc lớn: "Hu hu hu! Thật là đáng sợ! Quả thật là rất đáng sợ!"
Cinderella thuận thế ôm lấy cô, hơi cuối đầu cười tủm tỉm nhìn cô: "Chị gái nhìn thấy mẹ và Antasia chưa? Vui vẻ không? Có muốn sau này được sống chung với bọn họ không?"
Trisilia nghe cậu hỏi như vậy, trong đầu lại nhanh chóng hiện lên hình ảnh đáng sợ vừa rồi, muốn sụp đổ ngay tại chỗ: "Không cần! Không cần! Tôi nghe lời, tôi sẽ nghe lời! Cầu xin cậu, đừng để tôi cùng bọn họ ở gần nhau! Cầu xin cậu!"
"Ồ," Cinderella chợt mở to hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc: "Đó chính là mẹ và chị gái Antasia của chị mà, khẳng định không cần ở chung với bọn họ sao?"
"Không cần! Không cần! Không cần!" Trisilia lắc đầu như trống bỏi, vẻ sợ hãi trên mặt bộc lộ rõ ra ngoài.
"Được rồi." Cinderella bày ra bộ dáng thật không có biện pháp với cô, đem cô ôm vào trong lòng ngực, sau đó vểnh miệng làm nũng nói: "Vậy, về sau Trisilia cũng không thể nói tôi bất cận nhân tình, không cho chị gặp mẹ và chị gái của mình nha, tôi rất có lòng cho chị đi nhìn họ, là chính chị không muốn cùng bọn họ sống bên nhau!"
Trisilia quả thật bị cậu dọa tới mức khóc thành tiếng: "Sẽ không! Tuyệt đối sẽ không!" Cô liên tục bảo đảm, trong ánh mắt không chỉ có có sợ hãi thật sâu mà còn có mấy giọt nước mắt đang trào ra.
Cinderella hôn lên mặt cô, cười tủm tỉm khích lệ: "Trisi thật ngoan!"
*
Tác giả có lời muốn nói:
Aida, rốt cuộc cũng tới lúc kết thúc rồi! Tác giả ngốc nghếch có chuẩn bị hai cái kết cục, một cái là cô bé lọ lem vẫn giữ nguyên thân phận giả nữ, sau đó lấy quan hệ "tỷ muội" cùng Trisilia trải qua cả đời, một cái là cô bé lọ lem khôi phục thân phận đàn ông, cưới Trisi trải qua cả đời, mọi người thích kết cục nào hơn? Nhanh bình luận bên dưới nha. Moah moah ~
Nhiên: Tác giả viết cả hai kết cục nên Nhiên sẽ chia làm 2 chương, các bạn thích kết cục nào thì đọc kết cục đó hoặc có thể đọc cả hai nha. Hai kết cục hoàn toàn độc lập, không hề giống nhau!
Chương 7: Cinderella vẫn giữ nguyên thân phận giả nữ. (Kết cục 1)
Chương 8: Cinderella khôi phục thân phận đàn ông. (Kết cục 2)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.