Chó Ngáp Phải Ruồi - Nam Mệnh Vũ

Chương 12:




Lên giường?!
Rõ ràng là một câu nói vô cùng bình thường, tuy nhiên sắc mặt của Tô Úc và Bạch Mạn Nhu đều cùng nhau đỏ ửng lên, có chút khô nóng. Bạch Mạn Nhu đang rửa chén thì dừng lại chốc lát, sau đấy lại giả vờ như chưa có nghe gì, tiếp tục rửa chén, cũng không có trả lời câu nói vừa nãy của Tô Úc. Lại nói tiếp, Tô Úc thật ra là một người rất đơn thuần, lời nói ra ngoại trừ ngây thơ thì là vô tâm. Tuy nhiên lúc này, cô không hiểu tại sao lại nhạy cảm lên, trong đầu liên tưởng câu nói vừa nãy thành những chuyện không thuần khiết. Cơ thể Tô Úc nghiêng nghiêng về đằng trước, thấy Bạch Mạn Nhu vẫn rửa chén bình thường, tiếng nước chảy ào ào khá lớn, lại tưởng rằng chị chưa nghe lời nãy mình nói, vỗ ngực một cái, tiếp tục chat với bạn bè.
Rửa chén xong, Bạch Mạn Nhu treo tạp dề trên móc, vốn định vào phòng vệ sinh tắm rửa, lại nhớ đến chị vừa mới giặt cả váy ngủ mới mua, đành phải ngồi vào bên cạnh Tô Úc, nói: "Tiểu Úc, váy ngủ chị vừa mới giặt, còn chưa có khô. Em có áo cũ nào size lớn hay không, để chị làm áo ngủ mặc."
"A.... Có, chị chờ một lát." Tô Úc suy nghĩ một hồi, đứng dậy đi đến phòng ngủ lục lọi lên. Cô nhớ lúc vừa mới đến đây cô có mua một cái áo thun tay ngắn rất lớn, lục tung tùng phèo một trận thì Tô Úc cuối cùng tìm được nó, một cái áo thun màu trắng lớn vô cùng. Cô đưa áo cho Bạch Mạn Nhu, trước khi mang laptop vào phòng ngủ, cô nghiêng đầu nói với Bạch Mạn Nhu: "Chị Mạn Nhu, tắm xong, chúng ta xem phim." Lần này cô không nhắc đến từ lên giường, không phải bởi vì suy nghĩ của cô quá gian ác, chẳng qua là cảm xúc mẫn cảm khi nãy vẫn chưa có trôi qua, cô sợ nói ra làm địa vị của cô trong lòng Bạch Mạn Nhu mất giá đi rất nhiều.
Bạch Mạn Nhu tắm vô cùng nhanh, ít nhất nhanh hơn rất nhiều so với Tô Úc.
Khi chị chỉ mặc chiếc áo vừa đủ che mông đi vào phòng ngủ, lúc Tô Úc ngẩng đầu đột nhiên cảm thấy tinh lực dâng trào. Tóc quăn thật dài của Bạch Mạn Nhu được xõa tùy ý, bởi vì chưa hoàn toàn lau khô người nên có vài giọt nước đọng lại trên cơ thể. Chị không có mặc quần ngủ, nên đôi chân dài trắng nõn của chị tự nhiên bại lộ ở bên ngoài, vừa hấp dẫn lại gợi cảm.
Ừng ực, đôi tay đang gõ bàn phím của Tô Úc bỗng dừng lại, cô nuốt xuống một ngụm nước bọt. Dáng người, diện mạo ưu tú như vậy, cô nhất thời không hiểu tại sao chồng của Bạch Mạn Nhu lại cam lòng nghe lời bố mẹ anh ta mà vứt bỏ Bạch Mạn Nhu. Đôi mắt đăm đăm nhìn, hiển nhiên là Bạch Mạn Nhu cảm giác được có một đạo ánh mắt cực nóng luôn luôn nhìn mình, chị đi đến bên giường, ngồi xổm xuống, nhéo lỗ tai Tô Úc, giọng nói vẫn dịu dàng như trước: "Làm sao vậy? Thích nhìn chị như vậy à?"
"Hả! Nha! Không có, không có!" Tô Úc hoảng loạn xua tay, cúi đầu che giấu khuôn mặt đỏ ửng của mình. Cô ôm laptop đến giữa giường, dịch tới dịch lui, để lại hơn phân nửa cái giường cho Bạch Mạn Nhu để chị thuận thế ngồi tựa vào đầu giường. Ném gối ôm chiếm diện tích xuống dưới sàng, Tô Úc kéo một cái chăn duy nhất đắp trên đùi của Bạch Mạn Nhu, cố gắng làm laptop gần giữa hai người hơn: "Chị Mạn Nhu, xem, xem phim đi. Chị có bộ phim nào muốn xem hay không, em mở cho chị xem."
"Haha, chị không có, em xem cái gì thì chị xem cái đấy." Bạch Mạn Nhu ngáp một cái, lười biếng dựa vào gối đầu của hai người, nếu như lúc này Tô Úc quay đầu, thấy dáng vẻ bây giờ của chị, nhất định sẽ bị hành động của chị mà rung động, bảo đảm trên mặt sẽ càng thêm khô nóng.
Vào web phim, Tô Úc nhìn danh sách, tuy là có rất nhiều bộ phim nhưng cô lại không hứng thú với cái nào cả. Bình thường cô không phải là người rất thích xem phim, nếu như không phải sợ Bạch Mạn Nhu cảm thấy buồn chán, thì bây giờ cô đang cùng nhóm đầu heo trên mạng tám chuyện rồi. Lấy ra điện thoại di động, Tô Úc gửi một cái tin nhắn cho Hứa Đình, hỏi nàng biết bộ phim nào hay thì giới thiệu cho cô. Hứa Đình rất thích xem phim, những chuyện liên quan đến phim thì phải hỏi nàng, không bao giờ sai cả.
Sau khi gửi tin nhắn một lát, Hứa Đình đã trả lời. Bình thường hỏi phim thì nàng luôn gửi rất nhiều bộ để cho cô lựa chọn, nhưng lần này Hứa Đình chỉ gửi duy nhất ba bộ phim, có tên: Không Thể Nghĩ Thông Suốt, Thế Giới Vô Hình và Đội Thiếu Nữ Đặc Công*. Mấy cái tên này Tô Úc đều chưa có nghe tới, tìm kiếm một hồi, phát hiện có ba bộ phim này, dùng đầu ngón tay tùy tiện chọn đại, Tô Úc quyết định xem Thế Giới Vô Hình trước, thời gian còn sớm, cô cùng Bạch Mạn Nhu có rất nhiều thời gian để xem hết ba bộ phim này trước giờ ngủ.
Thêm hết chúng nó vào danh sách chiếu phim, lúc Thế Giới Vô Hìnhđang bắt đầu chiếu, Tô Úc hơi dịch chuyển một chút, tựa vào đầu giường, híp nửa con mắt nhìn màn hình chiếu phim. Mùi hương nhàn nhạt thổi đến, Bạch Mạn Nhu giật giật thân thể, lấy tay chống mặt, còn cánh tay thì chống trên đùi Tô Úc, yên lặng nhìn màn hình.
Lúc mới bắt đầu chiếu phim, Tô Úc cùng Bạch Mạn Nhu đều cho rằng đây là một bộ phim nói về luân lý đạo đức, đến khi nó tiếp tục chiếu, trong lòng Tô Úc lại cảm thấy hai người phụ nữ trưởng thành nhiều lần xuất hiện trong phim kia rất thú vị. Cho đến lúc ở trong một chiếc xe không được tốt lắm, hai người mười ngón đan xen, run rẩy hôn nhau, Tô Úc đang kinh ngạc sau lại cảm thấy hai người các nàng cùng một chỗ là chuyện đương nhiên, nụ hôn này cũng không khiến người ta ghê tởm, trái lại duy mỹ nhập tâm. Không biết phản ứng của Bạch Mạn Nhu là như thế nào, Tô Úc dùng dư quang chú ý vẻ mặt của chị, lại phát hiện chị vẫn nhìn chằm chằm màn hình laptop như trước, không có nửa điểm biểu cảm dư thừa nào.
Sau khi kết thúc bộ phim, danh sách tự động chuyển đến bộ phim tiếp theo, Tô Úc tháo kính mắt xuống, dụi dụi con mắt, lại vô tình bỏ lỡ tên bộ phim này. Nhưng mà, khi cô phát hiện hai nữ chính xuất hiện trong phim lại là hai người của bộ phim vừa nãy, trong lòng có loại cảm giác kỳ lạ nói không rõ. Ngoại trừ cảm giác thú vị khi nãy, Tô Úc cảm thấy bộ phim này và bộ phim khi nãy giống như dạng phim đời trước, đời sau nối liền nhau. Hai người nữ chính đẹp hơn so với vừa nãy, trang phục càng mỹ lệ cũng càng mê người. Trên nguyên tắc yêu thích mỹ nữ mà xem phim, khi cô nhìn thấy hai nữ chính đều có bạn trai, bỗng nhiên cảm thấy một trận mất mác trong lòng. Mà nội dung tiếp theo của bộ phim, lúc bài hát tình cảm của Ấn Độ phát lên, hai người nữ chính đang ở trong phòng khách sạn, cùng nhau khiêu vũ, sau đấy là mãnh liệt hôn nhau, ân ái triền miên.
Ách. Mặt Tô Úc lập tức hồng đến dái tai, cô có tật giật mình nghiêng đầu liếc nhìn Bạch Mạn Nhu, lại phát hiện chị vẫn là cái vẻ mặt không có nửa điểm biểu cảm kia, trong lòng không khỏi khâm phục chị, đúng là người chị gái trưởng thành hơn cô, nhìn thấy nữ nữ trên màn hình như thế lại có thể bình tĩnh, mặt không đỏ tim không đập như vậy.
Dĩ nhiên, những thứ này chỉ là Tô Úc tự mình suy diễn mà thôi. Cô không hề biết, Bạch Mạn Nhu vô cùng cố gắng duy trì vẻ mặt vừa nãy chỉ để vì che giấu hoảng loạn trong lòng. Chị không biết tại sao chị lại hoảng loạn, chỉ là nhìn hai người nữ chính trong màn ảnh nóng bỏng triền miên như vậy, chị không hiểu tại sao lại nghĩ đến Tô Úc, nghĩ đến ngày đó chị đấm lưng cho Tô Úc, cái lưng trơn bóng trắng nõn. Ý nghĩ xấu xa này không nên có, Bạch Mạn Nhu nhắc nhở chính mình, cười thầm bản thân bởi vì một bộ phim GL mà suy nghĩ lung tung. Đồng tính nữ, lúc chị ở đại học đã tình cờ nghe qua, chỉ là chưa bao giờ nhìn thấy, bây giờ mới có dịp cùng Tô Úc xem phim. Chị không cảm thấy hai người phụ nữ yêu nhau có điểm gì lạ lùng cả, ít nhất hai diễn viên nữ trong phim vô cùng xứng đôi, nếu các nàng mà yêu đàn ông thì mới thật sự là đáng tiếc đấy.
Lại là màn ân ái mãnh liệt bắn ra tứ phía.
Lúc này, Tô Úc thật sự chịu không được, trong lòng oán giận Hứa Đình 1800 lần. Hứa Đình chết tiệt, giới thiệu cho cô bộ phim quỷ quái gì thế này! Hay quá ha, còn giới thiệu nữa cơ! Xuất hiện cả cảnh triền miên rồi!! Cô nóng nảy thu nhỏ màn hình, thấy Bạch Mạn Nhu như bị điểm huyệt, thật lâu thật lâu không đổi tư thế, vẻ mặt lại không biểu cảm, tưởng rằng chị bị kinh sợ, nhanh nhẹn giải thích: "Chị Mạn Nhu, em không biết những bộ phim này lại là... Có những cảnh kia. Xưa nay em đều chưa từng xem những phim như thế này, tất cả tại Hứa Đình, cô ấy giới thiệu cho em, bảo hay. Em cũng không biết nó đều là... Loại phim kia." Nói xong lời cuối cùng, Tô Úc tựa như hết sức lực, cúi đầu quấn quấn ngón tay, giống như cô vợ nhỏ bị oan ức chờ đợi dỗ dành.
Hết chương 12.
_____
*Không Thể Nghĩ Thông Suốt (I Can't Think Straight)
Thế Giới Vô Hình (The World Unseen)
Đội Thiếu Nữ Đặc Công (D.E.B.S)
Cả ba đều là phim lesbian nha~ (cám ơn bạn Shacklefunt đã nhắc mình) tội nghiệp Tiểu Úc bị lừa gạt. =))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.