Editor: nhà Kẹo Bơ 🥑🥑
Sau khi Tiếu Hàm đi, Cố Khê tới phòng lấy nước rồi trở lại phòng học với tâm tình vui sướng.
Khương Linh thấy ý cười trên mặt cô, hỏi " Cố Khê, cậu gặp được chuyện vui gì mà hứng khởi thế?"
Cố Khê ngồi xuống, để bình nước trên mặt bàn "Tớ vừa gặp giáo viên sinh học"
"Thật sao? Thế nào?"
Cố Khê hồi tưởng bộ dáng của Tiếu Hàm "Rất trẻ, rất tuấn tú, đeo kính, nhìn qua đặc biệt nhã nhặn"
Khương Linh cũng kích động "Oa, vậy thì về sau có thể học với giáo viên đẹp trai"
"Thầy ấy đúng là đẹp trai"
Khương Linh đột nhiên nghĩ ra cái gì, đặt khuỷu tay lên vai Cố Khê, xấu xa cười "Cố Khê, cậu không phải đã biết trước giáo viên sinh học rất tuấn tú nên mới chủ động giơ tay làm đại biểu môn chứ"
Cố Khê cười cười "Nếu tớ nói tớ có năng lực đoán trước tương lai, cậu tin không?"
Sở Dục Tân ở phía sau nghe hai người nói chuyện phiếm, chống cằm mệt mỏi nói "Nữ sinh các cậu đều nông cạn như thế ư, nhìn thấy trai đẹp liền kích động"
Cố Khê quay đầu lại nói "Cái này gọi là một lòng hướng đến cái đẹp"
Khương Linh liếc nhìn Sở Dục Tân với ánh mắt ghét bỏ "Đúng vậy, nam sinh các cậu thấy mĩ nữ cũng nhìn chằm chằm, lại còn lén lút thảo luận nhiều chuyện đen tối"
"Ha ha" Sở Dục Tân cười lạnh "Đó là cậu hiểu lầm con trai rồi, chúng tớ căn bản không phải lén lút thảo luận vấn đề đấy"
Khương Linh quay mặt đi "Có quỷ mới tin"
Sở Dục Tân nhìn Cố Khê hỏi "Cố Khê, giáo viên sinh học có thật sự tuấn tú không? So với Hạ thiếu thế nào?"
Cố Khê nhìn Hạ Hữu Nam, có chút khó xử "Cái này... phong cách khác nhau, không thể so sánh"
"Nói như vậy chính là không bằng Hạ thiếu? nếu vậy các cậu kích động làm gì, một đại soái ca ngồi ở sau mà cũng chưa thấy các cậu phấn khích bao giờ"
Hạ Hữu Nam buông sách, không để ý nói "Đại soái ca là cậu tự nói mình ư?"
"Tớ..."
Cố Khê và Khương Linh đều cười thành tiếng.
"Linh linh linh..." Tiếng chuông vang lê, phòng học rất nhanh đã im lặng.
Đây là tiết sinh học, tất cả mọi người đều chờ xem bộ dáng của viên, là nam hay nữ, cao hay thấp, béo hay gầy.
Khi Tiếu Hàm mang laptop và sách vở tiến vào, ánh mắt nữ sinh đều hướng về phía anh đầy vui mừng, thì ra giáo viên sinh học mới tới lại đẹp trai đến vậy.
Tiếu Hàm đứng giữa bục giảng, nói "Vào học rồi"
Lớp trường Ngô Văn Hân nói "Đứng dậy"
"Chúc thầy buổi sáng tốt lành"
"Ngồi xuống" Tiếu Hàm hô một tiếng, chờ tất cả ngồi xuống, anh cầm phấn viết, trên mặt mang theo ý cười "Chào các em, tôi là giáo viên sinh học của học kì này, tôi họ Tiếu, tên một chữ Hàm" Nói xong, anh viết trên bảng đen hai chữ "Tiếu Hàm", chữ cũng đẹp giống như người vậy.
Viết tên xong, khi Tiếu Hàm xoay người chú ý tới cô gái ngồi ở vị trí thứ ba từ dưới lên của tổ 4 là cô bé vừa gặp được trên hành lang, anh nhớ rõ tên là Cố Khê.
Cố Khê thấy ánh mắt của anh, khẽ cười, Tiếu Hàm cũng nhìn cô cười lại.
Hạ Hữu Nam thấy sự tương tác của hai người, đáy mắt sinh ra địch ý với giáo viên mới tới này.
Sở Dục Tân thò người sang nói với Hạ Hữu Nam "Cũng bình thường nhỉ, kém hơn cậu nhiều"
Hạ Hữu Nam nhàn nhạt nhìn cậu ta, không nói gì, ngẩng đầu lên. Trên bục giảng, Tiếu Hàm đã bắt đầu giảng bài "Chúng ta sẽ học các phần1-5 ở học kì này, tổ giáo viên hi vọng chúng ta sẽ hoàn thành các môn tự chọn trong nửa học kì đầu, còn lại sẽ dùng để ôn tập, nên chương trình học sẽ tương đối nhanh, hi vọng các em có thể chuyên tâm nghe giảng"
"Đầu tiên chúng ta học phần 1, kĩ thuật thực hành công nghệ sinh học"
Cố Khê nghiêm túc nghe giảng, vì nghe Tiếu Hàm nói là một loại hướng thụ.
Hơn nữa nội dung bài giảng cũng thú vị, chương 1 chính là nguyên lí hình thành rượu và dấm.
Sau khi nói lời dạo đầu, trước khi chính thức dẫn bài, Tiếu Hàm hỏi "Có ai biết sự hình thành của rượu và giấm không? Hai thứ đó có quan hệ gì với nhau?"
Hạ Hữu Nam giơ tay, Tiếu Hàm thấy anh "Bạn học này, em đứng dậy trả lời đi"
Hạ Hữu Nam đứng lên, không cần đọc sách, trực tiếp trả lời "Rượu là dấm đều là chất lỏng được hình thành nhờ sự lên men của các chất có đường. Sự khác biệt nằm ở sự khống chế của nhiệt độ lên men và lượng oxi được truyền vào. Rượu lên men trong quá trình không có khí oxi, dưới tác dụng của men vi sinh, đường được phân giải thành rượu và CO2. Mà giấm chua lại hình thành ở môi trường có khí oxi, dưới tác dụng ethanol, đường phân giải thành axit axetic. Ngoài ra còn có một tình huống nữa, rượu trong quá trình lên men tiếp xúc với oxi, axit axetic sinh sôi, men vi sinh không thể tồn tại nữa, lúc này rượu sẽ bị axit axetic phân giải, cuối cùng trở thành giấm."
Tất cả mọi người đều nghiêm túc nghe Hạ Hữu Nam trả lời, trong lòng cảm thán, trả lời cũng thật tỉ mỉ.
Sau khi Hạ Hữu Nam nói xong, Tiếu Hàm cười cười, câu trả lời vừa rồi của bạn học sinh này đã tổng kết hết nội dung của bài học hôm nay, rất tốt, em ngồi xuống đi"
Hạ Hữu Nam ngồi xuống, theo bản năng nhìn bóng dáng Cố Khê.
Tiếu Hàm mở một video trên laptop "Vì thiết bị của trường học có hạn nên chúng ta không thể thực hành thí nghiệm này, vì vậy tôi sẽ bật một đoạn video ngắn để các em hiểu về quá trình sản xuất rượu và giấm"
Video chỉ dài 5 phút, sau khi đã được chiếu lên, Tiếu Hàm nói thêm một chút về phương trình hóa học, liền học xong bài này tiếp tục chuyển sang bài khác, về quá trình muối đồ chua.
Bởi vì là môn học tự chọn nên tốc độ giảng bài rất nhanh. Khi tan học, Tiếu Hàm nhìn về phía Cố Khê, nói "Đại biểu môn nói chuyện với thầy một lát"
Cố Khê đặt bút xuống, đứng dậy đi lên.
Tiếu Hàm cầm máy tính, Cố Khê giúp anh lấy sách, cùng nhau ra khỏi phòng học.
Tiếu Hàm hỏi "Tốc độ giảng bài của tôi có được không? Có nhanh quá không?"
"Không ạ, như vậy là vừa rồi"
"Được" Tiếu Hàm vừa đi vừa nói chuyện "Bên kia tôi có một bộ bài thi, lát nữa em đến lấy rồi phát cho các bạn, coi như một bài tập, thứ hai tuần sau thu"
Cố Khê có phần kinh ngạc, không có nhiều giáo viên ở cao trung chỉ cho một bài thi làm bài tập.
"Đúng rồi" Tiếu Hàm nhớ tới một điều "Tôi muốn có danh sách lớp, em có thể giúp tôi lấy một bản không?"
"Được, cái này lớp trưởng lớp em có, tối nay em tìm bạn ấy lấy cho thầy"
"Được, cảm ơn"
Đêm đó, kí túc xá nữ đều thảo luận về giáo viên sinh học mới tới.
Đàm Mỹ Thanh "Giáo viên sinh học thật sự rất đẹp trai, không biết thầy ấy bao nhiêu tuổi"
Ngô Văn Hâm "Tớ cảm giác có lẽ là hơn 20, nhìn dáng vẻ giống như vừa mới tốt nghiệp đại học"
Khương Linh " Tớ cũng thấy giống như là vừa tốt nghiệp"
Viên Phương "Tớ cảm thấy, giáo viên sinh học thực ra cũng không tính là đặc biệt đẹp trai, chủ yếu là vì nhã nhặn, mang khí chất khiến người ta có ấn tượng không tồi"
Đường Tiểu Dĩnh "Tớ cũng thấy thế, nói về độ đẹp trai thì Hạ Hữu Nam vẫn là nhất, xét về ngũ quan hay khí chất đều hơn giáo viên sinh học"
Đàm Mĩ Thanh "Đường Tiểu Dĩnh, cậu là trúng độc của Hạ Hữu nam rồi, không được nói"
Đường Tiểu Dĩnh "Không lẽ tớ nói sai sao? Chẳng lẽ mọi người đều cảm thấy giáo viên sinh học đẹp trai hơn Hữu Nam?"
Đàm Mỹ Thanh "Hạ Hữu Nam đúng là đẹp trai, nhưng cậu ấy quá lạnh lùng, tớ cảm thấy không câu được"
Khương Linh "Thực ra đôi lúc Hữu Nam cũng rất ôn nhu"
Đường Tiểu Dĩnh "Đúng vậy, nhiều lúc Hạ Hữu Nam cũng rất tốt, giúp đỡ bạn bè"
Viên Phương cười lạnh "Đường Tiểu Dĩnh, nói như vậy giống như là Hạ Hữu Nam từng ôn nhu với cậu vậy"
Đường Tiểu Dĩnh "Đương nhiên rồi, đôi lúc Hữu Nam đối với tớ rất ôn nhu"
Khương Linh "Tớ bảo này, tớ chỉ thấy Hữu Nam ôn nhu với một người"
Đàm Mỹ Thanh tò mò hỏi "Ai?"
Khương Linh ra vẻ thần bí "Hắc hắc, tớ không nói đâu, bí mật"
Cố Khê yên lặng nằm trên giường chơi điện thoại, không gia nhập cuộc nói chuyện, nghiêm túc nhìn màn hình di động.
Hứa Văn Văn bất đắc dĩ nói "Không phải các cậu đang nói về giáo viên sinh học sao, tại sao lại sang Hạ Hữu Nam rồi"
Đàm Mỹ Thanh nói "11:30 rồi, các cậu mau ngủ đi, mai lại nói sau"
Kí túc xá lại an tĩnh trở lại, Cố Khê nằm trên giường, viết bản thảo cốt truyện cô mới nghĩ. Một trong hai truyện ngắn cô viết trước Tết đã bị từ chối, còn một truyện khác thì không có kết quả.
Viết truyện thật sự là một việc không dễ dàng, có quá nhiều người gửi bài, trong đó có không ít đại thần, cô chỉ là một người vô hình trong số đó, nếu muốn viết chỉ có thể chăm chỉ một chút, viết nhiều hơn.
Mục tiêu của cô là một tháng viết 2-3 truyện ngắn, mỗi tháng nếu có một bản thảo được nhận thì có thể đủ cho hai tháng chi tiêu rồi.
Buổi học hôm thứ tư, lớp trưởng bảo Cố Khê đi họp, có cả Hạ Hữu Nam đi cùng.
Phòng họp là một lớp học giữa tầng hai và tầng ba, vì phòng rất bé nên thường được dùng làm phòng họp hội học sinh.
Cố Khê nhìn lướt qua, có tổng cộng 10 người, năm người đứng đầu lớp và năm người xếp hạng thấp hơn, Cố Khê và Đường Tiểu Dĩnh thuộc tốp sau.
Sau khi bọn họ ngồi xuống, chủ nhiệm lớp Vương Quế Phương tiến vào, đi đến bục giảng "Cô tuy mới làm chủ nhiệm một học kì nhưng cũng hiểu kha khá về các em, hôm nay cô gọi 10 bạn lại đây là dựa trên xếp hạng lớp, theo những gì cô quan sát, năm bạn xếp hạng kém hơn không phải vì lười học, có thể là vì không tìm được phương pháp học thích hợp, cho nên hôm nay chúng ta bàn về nhóm học tập. Cô hi vọng những bạn học trong top đầu có thể lập nhóm với các bạn học kém hơn, hai bạn một nhóm, cùng trao đổi để cải thiện điểm số..."
Cố Khê rốt cuộc cũng hiểu ra mục đích Vương Quết Phương bảo bọn họ mở cuộc họp, thì ra là vì việc này.
Năm cô học trung học cũng đã thực hiện phương pháp này, chỉ là cách này không hiệu quả vì mọi người ai cũng bận, những người học tốt thì cố gắng học tập, căn bản không có thời gian đển ý đến những bạn có thành tích kém hơn.
Cố Khê nhớ rõ tiểu thuyết "Những năm tháng tôi theo đuổi học bá" đã xuất hiện chi tiết này, nữ chính Đường Tiểu Dĩnh và nam chính Hạ Hữu Nam là một nhóm, sau khi nữ chính được phụ đạo, thành tích đột nhiên tăng mạnh, kì thi cuối kì theo lớp từ vị trí 42 lên vị trí 18, làm mọi người đều ngạc nhiên.
Sau khi Vương Quế Phương nói xong thì hỏi học sinh "Các em có câu hỏi gì không"
Đường Thành do dự một chút, vẫn là giơ tay hỏi "Thưa cô, quả thật em cũng rất bận với việc học của mình, không biết có thời gian phụ đạo bạn khác không"
Vương Quế Phương cười cười "Thật ra cô cho các em lập nhóm học tập cũng không yêu cầu các em phụ đạo bạn có thành tích kém hơn, mà là hi vọng các em có thể trao đổi, cùng nhau tiến bộ, đương nhiên nếu có thời gian rảnh cũng có thể phụ đạo một chút thì càng tốt rồi"
Đường Thành gật đầu "Vâng, em đã hiểu"
"Còn có thắc mắc gì không?" Vương Quế Phương hỏi.
"Nếu mọi người không còn câu hỏi gì, chúng ta sẽ làm thử một học kì, nếu kết quả tốt còn có thể tiến hành trên phạm vi cả lớp" Vương Quế Phương dừng một chút xem ý kiến của học sinh "Vậy các em nghĩ xem chúng ta nên phân nhóm thế nào?"
Đường Tiểu Dĩnh quay đầu nhìn trộm Hạ Hữu Nam, trong mắt tràn đầy chờ mong.
Ngô Văn Hân đề nghị "Thưa cô, em thấy tốt nhất là để rút thăm"
Vương Quế Phương gật đầu "Được rồi, vậy em sắp xếp một chút, sau giờ học bố trí chuyện phân nhóm rồi đưa danh sách cho cô"
"Vâng"
Vương Quế Phương nói tiếp "Cuộc họp kết thúc, các em trở về tự học đi"
Lớp học thật im lặng, tất cả mọi người đều cắm cúi làm chuyện của mình, Cố Khê nhẹ nhàng về vị trí của mình, Khương Linh lại gần thấp giọng hỏi "Các cậu họp về nội dung gì thế?"
"Chuyện lập nhóm học tập"
"Nhóm học tập?"
"Ừ"
Vương Quế Phương tiến vào, Cố Khê và Khương Linh liền cầm bút giả vờ học.
Hết tiết học đầu tiên, Ngô Văn Hân cầm năm tờ giấy trên tay "Hôm nay giáo viên đã nói về việc học nhóm, chúng ta bốc thăm quyết định, tớ đã viết giấy, trên đó có năm con số, các cậu mỗi người lấy một cái, bốc trúng số của ai sẽ thành nhóm với người đó"
Cố Khê đưa tay lấy một tờ, đang muốn mở ra xem, hai nam sinh đang đùa giỡn nhau chạy qua hành lang, đụng vào Đường Tiểu Dĩnh, cô ấy liền lảo đảo, vừa vặn va vào tay Cố Khê.
Tờ giấy trên tay cô và Đường Tiểu Dĩnh cùng rơi xuống đất, cô ấy vội cúi xuống nhặt lên, Cố Khê cũng mở tờ giấy.
Tờ giấy của Cố Khê mặt trên viết một chữ số Ả rập, số 7, là ai?
Hai tay Đường Tiểu Dĩnh tạo thành hình chữ thập, đem tờ giấy đặt trong lòng bàn tay, như là cầu phật, cô ấy nhắm mắt lại giọng nỉ non "Số 7, số 7,số 7..."
Cố Khê "....."
Trên tay Ngô Văn Hân cầm bút nói "Các cậu nói con số vừa bốc được đi để tớ ghi lại"
Đường Tiểu Dĩnh mở tờ giấy ra, thấy con số trên mặt giấy, biểu tình chờ mong nháy mắt liền biến mất, vô tình hỏi "Văn Hân, số 12 là ai?"
Ngô Văn Hân đối chiếu với tờ danh sách "Số 12 là Đường Thành"
Đường Tiểu Dĩnh liền như mất hết sức lực, nhìn những người khác "Các cậu ai lấy được số 7?"
Ngay từ đầu Cố Khê cũng không biết số 7 là của ai, nhưng từ phản ứng của Đường Tiểu Dĩnh có thể đoán được hẳn là của Hạ Hữu Nam, cô suy nghĩ rốt cuộc có gì sai nhỉ, rõ ràng trong tiểu thuyết nam nữ chính cùng một nhóm.
Vì sao lại thành cô lấy được vậy?
Ngô Văn Hân đối chiếu với bốn người xong, cuối cùng còn lại Cố Khê, cô ấy cười "Cố Khê, cậu chính là số 7 đi"
Cố Khê lấy lại tinh thần, gật đầu "Ừ"
"Số 7 là Hạ Hữu Nam"
Cố Khê cứng đờ nhìn Đường Tiểu Dĩnh một cái, cô cảm thấy nếu trên tay cô ấy có một con dao nhất định sẽ chém cô.
Sau khi Ngô Văn Hân ghi lại danh sách phân nhóm, nói "Chuyện phân nhóm đã xong, tớ nộp lại cho cô"
Đường Tiểu Dĩnh gọi cô ấy lại "Văn Hân"
Ngô Văn Hân nhìn Đường Tiểu Dĩnh "Sao vậy?"
Đường Tiểu Dĩnh cắn môi "Không có việc gì"
Cố Khê trở lại lớp, phát hiện Hạ Hữu Nam đứng trước cửa sổ, hai tay để trong túi quần nhìn bóng đêm. Từ khung cửa nhìn ra ngoài là những bông tuyết rơi trên hàng cây tùng, mùa này cây mới mọc lên, dưới ánh đèn trường học, chúng phát ra ánh sáng xanh lục rực rỡ.
Người đang đứng bên cửa sổ nghiêng đầu, Cố Khê không kịp tránh, vừa vặn đối diện ánh mắt anh, cô chột da ho một tiếng, cũng nghiêng đầu nhìn tuyết rơi ngoài cửa sổ.
Đối với Cố Khê mà nói, nhóm học tập kia kì thật cũng không có tác dụng, cô cùng nhóm với Hạ Hữu Nam, giao lưu học tập ư?
Không thể, người ta là thiên tài, đọc sách ngoại khóa cũng có thể lấy vị trí đứng đầu, nếu cô lấy anh làm chuẩn, thành tích chỉ có trượt không phanh.
Hơn nữa Hạ Hữu Nam nhất định cũng không muốn loại chuyện nhỏ nhặt như nhóm học tập này.
Ngay khi Cố Khê định bỏ qua chuyện học nhóm, kết thúc tiết toán của ngày hôm sau, Hạ Hữu Nam vỗ lưng ghế cô.
Cố Khê quay đầu lại, anh nói "Đem bài thi toán cuối kì đưa tôi"
"Hả? Tại sao?" Cố Khê không rõ
"Tôi nhớ rõ tôi với cậu là một nhóm học tập"
Cố Khê không nghĩ là anh biết chuyện này, hơn nữa còn rất nghiêm túc.
Vừa rồi giáo viên đánh giá bài thi cuối kì, Cố Khê thấy điểm 89 sừng sững trên tờ giấy, có phần ngượng ngùng, dù sao thì so với 150 điểm, cô còn chưa đạt tới điểm tiêu chuẩn "Cái kia, cậu nhất định phải xem sao?"
"Chính là xem cậu làm sai ở đâu"
Cố Khê nhăn nhó đưa bài thi cho anh, sau đó xoay người, không dám nhìn biểu tình của Hạ Hữu Nam.
Người thiên tài như anh nhất định sẽ cười nhạo cô.
Hạ Hữu Nam mất 2 phút xem lỗi sai của cô, rồi cầm bài thi đến bên cạnh Cố Khê.
Cố Khê nhìn thấy Hạ Hữu Nam đang ở bên cạnh "Thế nào?"
Hạ Hữu Nam đem bài thi đặt trên mặt bàn cô, nói "Ngoại trừ câu thứ ba và câu cuối, còn lại các câu khác đều liên quan đến kiến thức của năm học đầu tiên"
Quả nhiên là đại thần, Cố Khê nghĩ trong lòng, kiến thức lớp 10 cô đã quên hết, chỉ nhớ nội dung kiến thức 11, cho nên khi thi cô căn bản là đoán mò.
Hạ Hữu Nam nói "Có thời gian thì xem lại kiến thức năm trước"
Cố Khê gật đầu như hà mổ thóc "Ừ, được rồi"
Đối với việc Hạ Hữu Nam để tâm đến chuyện học nhóm như vậy nằm ngoài ý muốn của Khương Linh, cô ấy chống cằm nhìn anh "Hữu Nam, tớ còn tưởng cậu không quan tâm gì đến việc học nhóm"
Hạ Hữu Nam nhìn thoáng qua Cố Khê, nói "Chỉ là tôi không hi vọng người trong nhóm sẽ kéo chân lớp"
Kéo chân lớp sao....
Cố Khê cảm thấy như mình đang nhận một trăm vạn điểm phê bình, tuy rằng cô thật sự kéo chân lớp, nhưng cũng không cần nói ra.
Quả nhiên, Hạ Hữu Nam khinh bỉ cô.
Cố Khê bị anh khơi dậy ý chí chiến đấu, cô nói lời thề son sắt "Cậu yên tâm, kì thi lần sau tớ nhất định vào top 20"
Hạ Hữu Nam hơi nâng mắt "Mỏi mắt mong chờ"
Nói xong anh xoay người về chỗ, Khương Linh vỗ vai Cố Khê "Cố lên"
Cố Khê gật đầu "Tớ sẽ làm được"
Khương Linh nheo mắt cười "Tiếp theo là tiết vật lí, phải kiểm tra bài tập, nếu không nhầm thì hình như cậu chưa làm"
Bị cô ấy nhắc như vậy, Cố Khê đột nhiên nhớ ra "A, đúng rồi!" Cô vội lấy sách vở, mở đề luyện tập, nhân lúc còn chưa vào giờ tranh thủ thời gian làm bài.
Hạ Hữu Nam ngồi phía sau thấy Cố Khê vùi đầu làm bài, khóe môi hơi nâng lên.