Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 27: Trí não tử huyễn




Ta mặt đỏ chạy tới một đoạn đường ngắn thì chậm rì rì đi dạo, quái này đã bị Hỏa Vũ và Thanh Long giết sạch rồi, hai đứa chúng nó làm việc hiệu suất không tồi, liền như vậy lại lại, giết sạch quái trong bảy tiểu động rồi.
Nhìn Nhất Thăng cùng với hai con sủng vật đáng ghét đuổi theo, ta nỗ lực bình phục tâm tình, thật là, cũng không phải lần đầu tiên bị thông báo thế, xấu hổ như vậy làm gì.
“Ánh Nguyệt, ngươi có khỏe không!” Nhất Thăng chạy tới, nhìn ta khôi phục bình thường, thở dài một hơi.
“Ta có thể có chuyện gì sa, được rồi, được rồi, tiếp tục giết quái.” Ta lại đi trước vào một cái sơn động, trong sơn động này có mấy bộ xương khô cùng mấy thứ hình thể không rõ ràng, giống như một đống lửa gì đó, một cái giám định thuật đánh qua.
Ma trơi
Đẳng cấp: cấp 26
Quái vật hệ tử vong
“Ma trơi, cấp 26, còn hơn bộ xương khô kia tới 1 cấp.” Ta sau khi có kết quả của giám định thuật thì nói cho Nhất Thăng, hiếu kỳ nhìn ma trơi đang bay tới bay lui.
“Mới cấp 26, vẫn là 2 chiêu là có thể treo toàn bộ.” Nhất Thăng đi trước chạy tới trung tâm quái vật, một cái Lôi Thiểm đẹp đẽ liền rơi xuống, các quái đã bị cường liệt công kích phóng tới làm chúng nó thụ thương tiêu diệt sạch, đã bị ta một cái Cửu ChuyểnThiên Lôi trừ rớt.
“Ha ha, xem ra chiêu sét đánh của chúng ta siêu cường nha.” Ta đắc ý nhìn sơn động vắng vẻ.
Nhất Thăng sủng nịch đi tới, ôm vòng eo của ta đang kiêu ngạo cười to, dùng một ánh mắt với Thanh Long ở bên, một móng vuốt “nhu thuận” của Thanh Long đã bắt lấy Hỏa Vũ đang muốn coi kịch vui, hướng cái sơn động khác bay đi, hoàn toàn không nhìn Hỏa Vũ vừa giãy dụa, vừa kêu la.
Vừa bị Nhất Thăng ôm, sắc mặt thật vất vả hồi phục lại, lại biến thành đỏ ửng lên. Nhìn thấy Hỏa Vũ bị Thanh Long túm đi, lo lắng nhìn Nhất Thăng.
“Không có việc gì, muốn thấy chúng nó có thể triệu gọi, như vậy thì có thể nhanh hơn tốc độ giết quái.” Một lý do hoàn mỹ từ trong miệng Nhất Thăng toát ra, trên thực tế hắn lúc này nghĩ chính là, thật vất vả có thể cùng Ánh Nguyệt một chỗ rồi, sao có thể để hai siêu đại bóng đèn theo đuôi chứ! Thêm phá hư bầu không khí a.
Ta hoàn toàn không biết ý nghĩ của Nhất Thăng, gật đầu, không sai. Chiếu đẳng cấp chúng ta, giết chúng nó 2 chiêu thì xong rồi, để Hỏa Vũ chúng nó ở chỗ này nhìn, thực sự là lãng phí thời gian, vẫn là phân công tốt hơn, nói không chừng đại ca bọn họ cũng là như thế này đi! Ta nhìn tọa độ ở đây không hề biểu hiện gì, khe khẽ thở dài, không biết đại ca bọn họ hiện giờ ở đâu.
“Làm sao vậy? Nghe thấy tiếng thở dài của ta, Nhất Thăng khẩn trương hỏi.
“Ta đang nghĩ đại ca bọn họ thế nào rồi.” Quái ở đây đối với chúng ta mà nói là hứng thú nhỏ, thế nhưng đại ca bọn họ chính… .
“Không có việc gì, ngươi hẳn là tin đại ca bọn họ có thể dễ dàng giải quyết mới đúng.” Nhất Thăng không chút khách khí đem đại ca của ta xưng hô thành đại ca của hắn, vừa nghĩ tới nếu như đại ca biết Nhất Thăng cùng Tiểu D nói rõ với ta, ta lại đáp ứng rồi, có thể hay không phát điên a?
“Ừ.” Quên đi, sự tình tới lúc đó lại nói tiếp, dù sao đại ca thương ta như vậy, nhất định sẽ không bỏ được việc mắng ta.
“Tiếp tục giết quái đi! Sớm đi đem nhiệm vụ này hoàn thành, sớm hồi thành nghỉ ngơi.” Sau đó hắc hắc, Nhất Thăng theo phương hướng ta nhìn không đến vẻ mặt âm hiểm cười, bất quá thanh âm vẫn là không có phát ra, nói cách khác, ta cũng chợt nghe thấy rồi. Có đề phòng cũng không đến mức ngốc ngếch rút lui.(Thần: thật muốn viết H nha? Ta thực sự không viết ra được a! Do dự, do dự, đang do dự…)
“Tốt, không biết sẽ có cái phần thưởng gì, chờ mong a!” Ta cười lại lần thứ hai vọt vào một cái sơn động, thực sự là đáng ghét, đám sơn động làm cứ như mạng nhện vậy, đến bây giờ cũng không có gặp phải sơn động không quái lúc trước bị chúng ta làm sạch.
Nhất Thăng buồn cười lắc đầu, không nói gì theo ta đi vào sơn động.
Lúc này trong sơn động tất cả đều là ma trơi, hơn mười cái bay bổng ở bên trong.
“Cái sơn động này thật lớn, ngay cả quái cũng nhiều hơn mấy lần.” Ta oán hận trừng mắt cái sơn động này, trong lòng âm thầm phát thệ sau này tuyệt đối sẽ không tới nơi này nữa, tuyệt đối ~~~~~~~~.
“Đúng vậy! Quái ở đây số lượng nhiều thiệt, Ánh Nguyệt ngươi nhất định phải cẩn thận.” Nhất Thăng mặt nhăn mày nhíu, nhắc nhở ta.
“Yên tâm, độ nhanh nhẹn của ta chính là càng ngày càng siêu cao hơn a.” Ta vỗ vỗ bộ ngực bảo chứng, nhiều quái như vậy, đánh tới mới đã nghiền a! Chỉ đáng tiếc chính là chúng nó không phải quái chủ động công kích. Ta cũng không quản Nhất Thăng, trước vọt qua, hừ hừ, các tiểu quái, cho các ngươi xem sự lợi hạicủa ta.
“Ánh Nguyệt.” Nhất Thăng vội vàng theo ta đi vào.
“Cửu Chuyển Thiên Lôi.” Sấm từng đạo rơi rơi xuống, từng đạo so từng đạo uy lực cường đại, đạo lôi kích thứ nhất có thể còn giết chúng nó không chết, thế nhưng đạo thứ năm rơi xuống thì toàn bộ giết trong giây lát. Mới rơi xong năm đạo thiên lôi, quái của cái sơn động kia cũng tất cả đều chết sạch. Đạo thiên lôi thứ nhất thẳng đến đạo thứ năm mới thôi, đều là chia làm hơn mười đường rớt xuống, chuẩn xác bắn trúng số lượng quái ở đay, cũng may nó thuộc về phạm vi tính công kích, chỉ cần ở trong phạm vi của nó, toàn bộ bị sét bắn trúng. Nếu như nói về một số, hiệu quả cũng sẽ không kinh người như thế, lúc trước dùng Cửu Chuyển Thiên Lôi cũng vừa rớt xuống một đạo thì đã giải quyết sạch các quái bị Nhất Thăng công kích. Kỹ năng uy lực lớn như thế, thật sự là tốt quá, ma đạo sư ta yêu ngươi ~~~~~~~~.
Mà Nhất Thăng một bên rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, hoàn hảo Ánh Nguyệt không có thụ thương, nhưng mà, kỹ năng kia của hắn cũng quá lợi hại rồi đi!
Lúc này mới vừa giúp một đám người chơi hoàn thành chuyển vòng 2, ma đạo sư ngồi ở trong phòng chuyển chức vuốt pháp trượng của mình, cười tủm tỉm nhìn Tử Huyễn đột nhiên đi tới.
“Tử Huyễn đại nhân đến chỗ này là có chuyện gì?” Ma đạo sư cung kính đứng dậy nhìn nàng tới.
“Ta thu được tin tức, ngươi đem Cửu Chuyển Thiên Lôi cùng Cửu U Minh Hỏa dạy cho một người chơi?” Tử Huyễn đi thẳng vào vấn đề nói rõ ra rằng nàng là có ý đồ mới tới.
“Vâng, vẫn thỉnh đại nhân thứ lỗi.” Ma đạo sư biết là không thể lừa được, đành phải thừa nhận.
“Biết ta từ đâu thu được tin không?” Tử Huyễn ngồi ở ghế trên, nhìn ma đạo sư bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
“Thuộc hạ không biết.”
“Ta chính là từ ngươi mà biết.” Nhìn thấy ma đạo sư một chút có vẻ không thể tin tưởng, Tử Huyễn càng thêm âm trầm. “Ta nhìn chăm chăm vào Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt, ngươi nói ngươi có thể giấu diếm được ta?” Nói ra giọng điệu cường ngạnh lên, lửa giận mơ hồ càng đem ma đạo sư sợ tới mức quỳ rạp xuống đất.
“Tử Huyễn đại nhân tha thuộc hạ đi! Thuộc hạ chỉ là cùng hắn hợp ý, mới có thể tự ý đem kỹ năng dạy cho hắn.”
“Hừ, ngươi cũng biết là tự ý a! Ngươi lá gan không nhỏ đi, biết rõ kỹ năng này chỉ có thể ở lúc người chơi tới 200 cấp lần đầu tiên chuyển sang vòng 6, hơn nữa danh vọng tới 100000, đánh chết boss là 1000 trở nên, các kỹ năng toàn bộ mãn cấp, mới có thể dạy cho. Ngươi có biết hay không tình hình thứ nhất này, Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt rốt cục bị ngươi hại thảm rồi.”
“Hại thảm rồi? Tử Huyễn đại nhân, thuộc hạ không rõ.” Hắn sao lại hại Ánh Nguyệt tiểu tử kia chứ?”
“Bị người khác biết hắn có kỹ năng lợi hại như vậy, có toàn thân là trang bị tốt, khó bảo toàn không khiến người đỏ mắt. Nếu như một đám người thừa lúc hắn không chú ý, hạ độc, sau đó quần công, giết hắn tới cấp 0, vậy hắn không phải bị ngươi hủy rồi?” Tuy rằng ta cũng có trách nhiệm, đưa hắn một đống trang bị tốt, dù sao đều là không thể rơi xuống, không có việc gì, vì mục đích lần này, ta cũng muốn nỗ lực rồi, Tử Huyễn ở trong lòng ngấm ngầm nghĩ.
“Vậy bây giờ làm sao?” Ma đạo sư rốt cục không có chủ ý, hắn đáng thương hoàn toàn không có chú ý tới Tử Huyễn vừa nói không phải trách tội hắn tự ý dạy cho người chơi kỹ năng không thuộc về đẳng cấp của người đó, mà là quan tâm tới hắn có thể hay không bị người chơi khác làm hại.
“Đơn giản a! Đem ma pháp châu kia của ngươi mau đưa cho ta, xem như là nghiêm phạt với ngươi.” Không sai, đây là mục đích của ta.
“Ma pháp châu? Chẳng lẽ là không rớt cấp, phản công kích, ở chỗ mãn huyết sống lại, khỏa ma pháp châu siêu cường phòng ngự?” Ma đạo sư có chút run lên, kia chính là bảo vật của hắn oa, cái này thật thảm rồi.
“Không sai, chính là khỏa châu tử kia, đối với ngươi nghiêm phạt chính là đem nó mau đưa cho ta.” Tử Huyễn một bộ vẻ cường đạo, đứng lên vươn một tay, tiếp nhận khỏa ma pháp châu run rẩy hướng mình tới.
“Được rồi, chuyện này tới đây kết thúc rồi, coi như chưa phát sinh qua, biết chưa?”
“Biết, biết.” Ma đạo sư lúc này ngoại trừ cười khổ, thì không có biểu tình khác nữa. Qua nửa ngày cuối cùng phản ứng lại được, tức giận thật là muốn mắng Tử Huyễn cường đạo, chính lúc đó sao lại bị biểu tình kia của nàng lừa chứ, nàng rõ ràng chính là muốn cho Ánh Nguyệt tiểu tử kia lấy ma pháp châu, tới lừa mình, ai, quên đi, dù sao cũng là cho Ánh Nguyệt, cứ như vậy đi!Nhìn Tử Huyễn từ lâu không còn bóng dáng, thở dài, nhìn người chơi mới tới vòng 2, âm hiểm cười.
Từ nay về sau phàm là người chơi chuyển thành ma pháp sư ở Thiên Long thành tất cả đều oán than dậy đất, nhiệm vụ quá khó rồi, kể cả tiểu Khả bây giờ còn ở hang quỷ, liền ngay cả Tâm Duyến Phong Ẩm lạnh lùng, cũng hận nghiến răng, sau lại nếu không phải ta sống chết cứng rắn, ngay cả Tử Huyễn cũng cho đánh ra, mới giúp bọn hắn hướng ma đạo sư thay đổi nhiệm vụ, bằng không bọn họ còn không biết thuở nào mới có thể sang vòng 2, này đương nhiên là chuyện sau này rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.