Vu Sư

Chương 83:




Trong khuôn việc khu làm việc, một đám nhân viên đang nghiêm túc công tác không biết là ai bỗng nhiên hắt xì một cái, làm những người trong phòng bừng tỉnh.
"Sao đột nhiên lại lạnh như vậy chứ?"
"Dự báo thời tiết không phải nói hôm nay thấp nhất là 22 độ sao?"
"Điều hòa bật bao nhiêu độ vậy, tiền điện không cần trả nữa hay sao?."
Mọi người ngươi một lời ta một ngữ, nhưng cũng chỉ nghị luận hai câu, liền lại cúi đầu tiếp tục công tác.
Đồng thời, tất cả những người trong Huyền môn của Hải Thành m đều phát hiện một hiện tượng vô cùng kỳ quái. Bọn họ phát hiện, trên đường cái bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều yêu quỷ, những con quỷ đó giống như bị thứ gì hấp dẫn, đồng thời đều hướng về một phương bay đi. Quan trọng nhất chính là tốc độ đó, tuyệt đối không phải quỷ hồn có thể có. Hơn nữa không chỉ là quỷ hình người, ngay cả chim bay cá nhảy, chỉ cần là linh hồn chưa đi địa phủ đầu thai, tất cả đều đồng thời chạy về một hướng.
"Đây là có chuyện gì? Quỷ Vương xuất thế sao?" Người trong Huyền môn vô cùng kinh ngạc, trong nhóm chat hiệp hội không ngừng thảo luận, thậm chí không ngừng có người @ cao tầng hiệp hội.
Hội trưởng hiệp hội Huyền Học Tề Tu Nhiên cũng đang thảo luận cùng cao tầng hiệp hội về biến cố đột ngột này, hắn thấy thảo luận trong nhóm càng ngày càng kịch liệt, bên trong nói cái cũng đều có, không thể không ra nói chuyện.
Tề Tu Nhiên: 【 mọi người tạm thời đừng nóng nảy, hiệp hội đang xác minh tình huống. 】
Lời này vừa ra, trong nhóm cuối cùng cũng an phận một ít, mọi người cũng không còn @ hắn, nhưng vẫn còn thảo luận như cũ.
【 Vừa rồi tôi thật vất vả mới bắt được con quỷ tôi đuổi theo đã ba ngày, đang muốn xuống tay, hắn bỗng nhiên liền chạy đi. Tốc độ đó, phải nói là quỷ không đến một trăm năm tuyệt đối không luyện ra. 】
【 Tôi cũng vậy, tôi vừa rồi đang đuổi quỷ cho người ta, đuổi quỷ phù còn chưa kịp sử dụng nữa, quỷ hồn kia liền tự mình bay từ trong cơ thể người chạy ra, một lát liền bay đi. 】
【 vậy tiền này kiếm được quá nhẹ nhàng. 】
【 cũng không biết dị tượng này là chuyện như thế nào, đừng có quay đầu lại cái quỷ hồn kia lại chạy trở về đi, tôi còn phải đi bắt lần thứ hai nữa, lại để người ta nghĩ tay nghề tôi không tốt. 】
【 các người nói xem, có thể là âm khí nơi nào thất hành hay không, không cẩn thận mở quỷ môn, có con Quỷ Vương nào chạy ra? 】
【 Tiết quỷ của năm trước, không cẩn thận một con Quỷ Vương chạy ra, đứng trên núi rống một tiếng, vạn quỷ triều bái, trường hợp này cũng tương đương như vậy. 】
【 hiệp hội còn chưa tìm được chỗ nào sao? Nhiều quỷ như vậy, mất khống chế sẽ phiền toái. 】
......
Đông Vĩnh Nguyên nhìn suy đoán của mọi người trong nhóm, run bần bật. Là người có huyền thuật thấp nhất trong nhóm, nhưng lại tiếp cận chân tướng nhất, hắn thật quá khó khăn mà.
Nói cho hiệp hội, bà chủ khẳng định sẽ bị hiệp hội nhắm vào, vốn dĩ quan hệ của ông bà chủ với hiệp hội đã không tốt. Nhưng nếu không nói, hiệp hội sớm hay muộn cũng sẽ tìm tới cửa thôi.
Bà chủ à bà chủ ơi, cô nói xem cô muốn chiêu hồn tìm người, cô tìm mấy chục cái không đủ, cô tìm mấy trăm cái cũng được mà, cô bày trận trượng lớn như vậy, quỷ của toàn thành phố này đều phải bị cô triệu hoán tới mất.
"Đông Tử, anh làm sao vậy?" Bắc Phồn kỳ quái hỏi.
Bốn người bọn họ lúc này đều đứng phía sau Vu Miểu Miểu, ba người Bắc Phồn ngoại trừ cảm giác có chút lạnh, cũng không thấy gì khác thường. Nhưng mà Đông Vĩnh Nguyên không giống vậy, Đông Vĩnh Nguyên khi vừa bắt đầu đã vẻ mặt sợ hãi nhìn chằm chằm trên không trung, phảng phất như nơi đó có thứ gì đặc biệt khủng bố vậy.
"Có phải có quỷ tới hay không?" Dịch Quan đã gặp quỷ rồi, cho nên từ biểu tình của Đông Vĩnh Nguyên, mơ hồ có thể đoán được.
"Thực sự có quỷ sao?" Đan Tuấn Nghị là người vẫn luôn kiên định theo chủ nghĩa duy vật, tuy rằng chỉ mới trong hai giờ đi ngắn ngủn, tam quan hắn đã vỡ vụn vài lần, nhưng tâm lý hắn vẫn có chút không thể tiếp thu được.
"Vậy chuyện trời bỗng nhiên lạnh như vậy, có thể nào là do quỷ hay không?" Bắc Phồn tưởng tượng như vậy, thân thể không tự giác liền run lên, "Vậy...... vậy cái gì, rất nhiều quỷ tới sao?"
Bắc Phồn hỏi vấn đề này, hai người khác cũng muốn biết, vì thế ba người đều đồng thời nhìn về phía Đông Vĩnh Nguyên.
"Rất nhiều." Đông Vĩnh Nguyên run rẩy nói.
"Rất nhiều là bao nhiêu? Bảy tám đứa?" Bắc Phồn hỏi.
Đông Vĩnh Nguyên lắc đầu.
"Mười mấy?" Đan Tuấn Nghị hỏi.
Đông Vĩnh Nguyên tiếp tục lắc đầu.
"Cũng không thể chung quanh tất cả đều là quỷ chứ." Dịch Quan hỏi.
Đông Vĩnh Nguyên nhìn nhìn Dịch Quan, tiếp tục lắc đầu.
"Đừng hỏi hắn, tên này cố ý hù dọa chúng ta." Đan Tuấn Nghị nói.
"......" Đông Vĩnh Nguyên khóc không ra nước mắt.
Mẹ nó, lão tử cố ý hù dọa các ngươi?! Nếu không phải lão tử linh lực không cao, có tin ta mở âm dương nhãn cho các ngươi hay không, cho các ngươi nhìn thấy đầy trời quỷ hồn đây này! Đâu chỉ là chung quanh tất cả đều là quỷ, trên đỉnh đầu các ngươi, li chi lít chít đều là quỷ, đây vẫn là đi bớt một đám rồi đấy. Bà chủ đưa tới quỷ hồn, một đám một đám tới, một đám một đám đi, cuồn cuộn không ngừng. Ta lớn như vậy chưa thấy qua nhiều quỷ đến thế.
Bởi vì Vu Miểu Miểu liên tục không ngừng chiêu hồn, lúc này trên không trận pháp đã xuất hiện một đoàn âm khí ngưng tụ dày đặc đến xoáy thành một xoáy nước màu đen, đang ngừng mở rộng trên không trung.
"Bà chủ, cô không thể chiêu hồn nữa, cô lại còn tiếp tục chiêu, quỷ môn cũng sẽ mở ra mất." Đông Vĩnh Nguyên chịu đựng sợ hãi hướng về phía Vu Miểu Miểu.
Cái cụm âm khí kia không ngừng xoay tròn, nếu đạt được một độ dày nhất định, sẽ mở ra quỷ môn quan, làm hai giới âm dương tương liên. Loại quỷ môn này cùng với quỷ môn quan bình thường khi thiên sư siêu độ quỷ hồn mở ra không giống nhau, quỷ môn mở ra khi siêu độ quỷ hồn, năng lượng nhiều nhất chỉ chống đỡ đủ cho hai ba con quỷ đi qua. Nhưng cái loại quỷ môn siêu cấp vậy, đã tương đương với loại quỷ môn vẫn mở ra ngay quỷ tiết tháng bảy. Loại quỷ môn quan khổng lồ này, địa phủ mỗi năm cũng chỉ mở một lần vào quỷ tiết, hơn nữa là còn mở trong dưới tính huống được vô số quỷ sai cùng cộng đồng thiên sư giám sát.
Nếu như bà chủ dưới tình huống không hề chuẩn bị mở ra quỷ môn, địa phủ cùng nhân gian sẽ đồng thời đại loạn, đến lúc đó phiền toái sẽ rất lớn.
Cùng lúc đó.
Ở một nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô, Quý Lãng mơ mơ màng màng tỉnh lại, hắn theo bản năng muốn động đậy, lại phát hiện không thể động đậy, mình tựa hồ như bị trói ở một cái đồ gì đó như cái giường.
"Đại thần, tỉnh rồi?" Người đàn ông trung niên kia khi Quý Lãng vừa tỉnh lại liền chú ý thấy, hắn liền đứng bên cạnh Quý Lãng, đang bỏ một khối băng vào một cái hộp kỳ quái.
Quý Lãng ninh mi, lạnh lùng nhìn chăm chú vào đối phương.
"Thấy tao, mày không kinh ngạc chút nào nhỉ, quả thật là đã tra được tao." Người đàn ông trung niên từ biểu tình của Quý Lãng cũng xác định được phỏng đoán của mình, đồng thời càng thêm thấy may mắn vì mình đã quyết định rất nhanh chóng tối hôm qua.
"Tôi hôn mê bao lâu rồi?" Quý Lãng hỏi.
"Không lâu, một tiếng rưỡi mà thôi." Nói xong, người đàn ông trung niên lại lấy một khối băng, bỏ vào hộp.
Quý Lãng nhìn cái hộp kia, đồng tử co rút lại một trận.
"Tử Hòa đại thần thông minh như vậy, có thể suy luận ra nhiều vụ án như thế, khẳng định biết tao sắp làm gì mày, có đúng không." Người đàn ông trung niên chuyển cái hộp trong tay qua tới, để cho Quý Lãng xem rõ ràng, "Một lát, tao sẽ lấy ra toàn bộ tim gan phèo phổi thận của mày, bỏ vào trong cái hộp này."
Quý Lãng vẫn lạnh lùng nhìn chăm chú vào người đàn ông trung niên, đáy mắt không có bất luận cảm xúc sợ hãi gì.
"Can đam nga, rất khí phách." Người đàn ông trung niên cười dữ tợn vỗ tay, "Mày thông minh như vậy, nghĩ đến lúc mày tỉnh lại nhìn thấy tao, thế nào cũng biết tao sắp làm gì mày. Mày tích cực điều tra tao như vậy, còn không phải là muốn cứu mấy đứa người tình nguyện kia sao? Tốt lắm, tao cho mày cơ hội này, tao thành toàn cho mày. Vốn dĩ, tao còn phải giết ba người mới có thể lấy được trái tim mà khách hàng tao muốn, nhưng đêm qua khi tao điều tra mày, tao bỗng nhiên phát hiện mày cũng là máu A nha."
Người đàn ông trung niên vô cùng thoải mái cười ha hả: "Mày nói có trùng hợp hay không, mày cũng là nhóm máu A, chỉ cần giết mày, đưa trái tim mày cho khách hàng của tao, ba người kia không phải không cần chết sao? Tao còn còn có thể đem mấy nội tạng khác của mày đưa cho những người bệnh khác có nhu cầu, như vậy còn có thể cứu thêm vài cá nhân nha. Mày nói xem, mày thiện lương như vậy, vĩ đại như vậy, khẳng định nguyện ý hy sinh mình cứu những người bệnh đáng thương đó, đúng không?."
Quý Lãng bỗng nhiên xuy một tiếng bật cười, nhắm mắt lại không hề xem hắn.
"Hay, bội phục, loại thời điểm này còn có thể cười ra tới, đúng là hán tử. Lão tam, thuốc tê cũng không cần chuẩn bị nữa, chúng ta mổ sống cái đại thần này đi, như thế nào? Dù sao cũng phải chết, mày yên tâm, trước tiên tao lấy trái tim trước, mày sẽ không thống khổ bao lâu đâu." Người đàn ông trung niên biểu tình thì mỉm cười, nhưng giọng nói như sắp phát rồ.
Quý Lãng từ đầu tới đuôi đều rất trấn định, từ khi bị bắt đến khi thức tỉnh, lại đến khi người đàn ông trung niên này muốn mổ sống để lấy trái tim hắn, hắn trước sau đều rất trấn định. Loại trấn định này không phải hắn cố gắng giả vờ, mà là hắn thật sự thực trấn định, trong lòng không có chút nào sợ hãi.
Đối với tử vong, hắn trước nay đều không sợ hãi.
Nhưng mà, hắn bị bắt lâu như vậy, Miểu Miểu hẳn là đã biết, cô bé kia có khi nào lo lắng hay không.
Oa Oa cũng bị mình để lại trong xe, cũng không biết có sợ hãi không.
"Lão đại, để em làm cho." Thanh niên tóc vàng cầm kéo, đứng bên cạnh giường giải phẫu, "Tôi như thế nào cũng coi như là fans của Tử Hòa đại thần, tuy rằng chưa từng lấy được chữ ký của bắt, nhưng mà tự tay lấy trái tim hắn cũng không tồi rồi."
"Mày có thể rạch ngực, lấy trái tim ra cho tao trước, cẩn thận kẻo làm hỏng." Người đàn ông trung niên không yên tâm nói.
"Được." Thanh niên tóc vàng một tay giơ kéo lên, một tay xách theo vạt áo trước ngực Quý Lãng, xoát một cái cắt xuống, lộ ra làn da trắng bệch bên trong.
Ngay sau đó ngực chợt lạnh, Quý Lãng bị kích thích mở mắt.
Thanh niên tóc vàng vừa dùng cồn xoa xoa lên ngực Quý Lãng, vừa cười nói: "Tử Hòa đại đại, ngài yên tâm nha, trong chốc lát nữa, một đao kia tôi khẳng định sẽ nhẹ tay."
Lúc này người đàn ông có khuôn mặt suy sút bưng một đống đồ giải phẫu lại đây, lạnh lùng nói: "Bắt đầu."
Thanh niên tóc vàng không hề do dự, cầm lấy dao phẫu thuật trên bàn, cắt vào ngực Quý Lãng.
Cùng lúc đó, trên cánh tay trái của Vu Miểu Miểu đang đứng trên mái nhà bỗng nhiên nóng bỏng một cái, làm cô hoảng sợ biến sắc.
"Tướng công!"
"Bà chủ?!" Đông Vĩnh Nguyên còn đang đau khổ khuyên răn, thấy Vu Miểu Miểu bỗng nhiên kêu lên một tiếng như vậy, tức khắc cả kinh, cảm giác không ổn.
"Oa Oa, truyền lệnh cho tất cả quỷ hồn đang ra ngoài tìm kiếm, một khi phát hiện có người thương tổn tướng công, giết cho ta." Vu Miểu Miểu đã gấp đến đỏ mắt.
Tướng công, anh đừng có chuyện gì, đừng xảy ra chuyện gì, em lập tức liền tới cứu anh, lập tức liền tìm được anh.
Đông Vĩnh Nguyên nghe được câu cuối cùng của Vu Miểu Miểu kia, sợ đến mặt không còn chút máu: "Bà chủ, thao túng quỷ giết người, sẽ bị Thiên Đạo phản phệ."
"Tôi không để ý được nhiều như vậy, ai dám giết tướng công, tôi giết kẻ ấy." Vu Miểu Miểu cảm thụ được vòng tay trên tay trái càng ngày càng nóng, cả người đã đánh mất lý trí.
"Bà chủ, bà chủ, bà chủ đừng quá xúc động, ông chủ là Mộng Ma mà, ông chủ sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy." Đông Vĩnh Nguyên định khuyên can.
Vu Miểu Miểu không dao động, tăng lớn vu lực hơn, thúc giục trận pháp.
Ngay khi Đông Vĩnh Nguyên đang nôn nóng vạn phần, di động của hắn chợt vang lên, là sư huynh Hứa Uy gọi điện thoại tới. Đông Vĩnh Nguyên đang hoang mang lo sợ, lập tức bắt máy, muốn hỏi sư huynh xem có biện pháp gì có thể ngăn cản Vu Miểu Miểu lại không.
"Đông Vĩnh Nguyên, cái xoáy nước âm khí thật lớn kia, có phải xuất hiện ở phòng làm việc của Quý Lãng?" Điện thoại vừa chuyển được, tiếng hô của Hứa Uy liền truyền tới.
"Đúng vậy."
"Hả?! Cậu biết sao không nói sớm? Quý Lãng rốt cuộc đang làm cái gì?"
"Không phải ông chủ, là bà chủ, ông chủ bị người bắt cóc, bà chủ đang triệu tập vạn quỷ muốn tìm người." Đông Vĩnh Nguyên sắp khóc.
"Cái gì?" Hứa Uy rõ ràng cũng ngẩn ra một chút.
"Ông chủ bị đám buôn bán nội tạng bắt đi, cảnh sát nói lúc nào cũng có thể có nguy hiểm đến tính mạng, bà chủ vừa nghe liền điên rồi."
"Bớt tào lao, Mộng Ma nếu dễ chết như vậy, hiệp hội chúng ta có cần lao lực như bây giờ không?" Hứa Uy giận dữ hét, "Nhanh chóng bảo cô ta dừng lại, quỷ môn sắp mở luôn rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.