Vĩnh Sinh

Chương 1195: Man Thần Mông Trùng




Trên bầu trời, một đám chiến sĩ Man tộc đang đuổi giết tu sĩ Trung Châu.
Chiến sĩ Man tộc trên người mặc đồ da thú. Những da thú này đều là da của một số dị thú Thiên giới, trải qua đặc chế thì vô cùng chắc chắn, có thể hình thành một loại lực tràng.
Mỗi chiến sĩ Man tộc đều rất cao lớn, trên mặt vẽ đầy các loại hoa văn giống nhau, những nơi lộ ra ngoài bộ đồ bằng da đều hiện lên đủ loại hình xăm, hoặc là lang, hoặc xà, hoặc chim…
Mỗi một chiến sĩ Man tộc đều dã man, tàn nhẫn và đầy huyết tinh.
Hơn nữa, lực lượng của bọn họ rất cường đại, binh khí trong tay thường mỗi lần bổ xuống đều như xé rách hư không, hình xăm toàn thân sống động, bộc phát ra lực lượng hùng mạnh, dã man.
- Ahhh…
Một tiếng hét thảm vang lên, bên trong đám tu sĩ có một nữ tu chạy hơi chậm, bị một chiến sĩ Man tộc phía sau nắm được. Một tay của hắn ta cào, cấu, xé liền trực tiếp phá nát quần áo của nữ tu này, sau đó bắt đầu lăng nhục. Nữ tu này phát ra những tiếng kêu vô cùng thảm thiết. Chỉ sau vài lần hô hấp, những tiếng kêu này im bặt, mất đi tất cả khí tức sinh mệnh.
- Ha ha ha…
Những tiếng cười lớn từ trong đám chiến sĩ Man tộc phát ra. Những tên dã man này vung tay cào xé, nữ tu mất đi sinh mạng kia lập tức bị tê toái.
- Đáng chết! Đám người này thật dã man!
Rất nhiều tu sĩ bị đuổi theo vô cùng phẫn nộ. Có mấy người thậm chí còn quay đầu chiến đấu. Nhưng những tên chiến sĩ Man tộc kia bổ xuống mấy búa, những tu sĩ lập tức bị đánh chết tươi.
- Mau lui lại! Chúng ta không thể ngăn cản những tên dã man này được! Thánh tử Vũ Hóa Môn chúng ta đã nắm được tin tức, sẽ nhanh chóng tới tiếp viện. Đến lúc đó đám người dã man này lập tức sẽ bị tiêu diệt!
Một đệ tử hạch tâm cấp Kim Tiên của Vũ Hóa Môn cao giọng hô lên:
- Chư vị đạo hữu, các ngươi đều là tu sĩ Trung Châu, Vũ Hóa Môn chúng ta cam đoan sẽ kiệt lực bảo hộ sự an toàn cho các ngươi!
- Hừ! Cam đoan đảm bảo an toàn!? Vũ Hóa Môn các ngươi lần này cũng sẽ bị diệt sạch!
Một tên thủ lĩnh chiến sĩ Man tộc cao lớn, cầm trong tay một cây lợi phủ, đột nhiên bổ ra. Lập tức, một đạo thần quang thật dại nhanh chóng lao đi, truy kích về phía trước. Rất nhiều tu sĩ chậm chút đều bị chém thành mảnh nhỏ.
Ngôn ngữ Thủ lĩnh chiến sĩ Man tộc này dùng chính là tiên ngữ hiện của Thiên giới.
Ngôn ngữ lưu hành ở Thiên giới chính là tiên ngữ, tuy nhiên Man tộc lại sử dụng man ngữ. Chiến sĩ Man tộc có thể học được tiên ngữ cơ bản đều có trí tuệ cao thâm, ngoài ra còn có một số dũng sĩ cao thủ có địa vị ở trong Man tộc.
- Đuổi tận giết tuyệt, biến toàn bộ đám tu sĩ này thành thi thể, thu lấy linh hồn hiến tế cho tổ tiên Man tộc chúng ta! Lấy máu bọn chúng vẽ lên trên cột đồ đằng chúng ta!
Một đám chiến sĩ Man tộc gào thét, tiếp tục đuổi giết!
- Không ổn, mau mau chạy trôn!
Đệ tử Vũ Hóa Môn hộ tống đám tu sĩ này, liều mạng bỏ chạy!
- Các ngươi thoát được sao?!
Trong mắt tên thủ lĩnh chiến sĩ Man tộc lóe ra hào quang tà ác, đột nhiên há mồm phun ra một cỗ hắc khí, lập tức biến thành ma vân, cuồn cuộn mãnh liệt tràn ra.
- Man Ma Thôn Hư Khí!
Một ít đệ tử Vũ Hóa Môn chấn động, không ngờ không thể chạy trốn, bị hắc vân do tên thủ lĩnh Man tộc bao phủ trong đó.
Đúng lúc này, đột nhiên một đạo tinh quang từ trên bầu trời đánh xuống, trực tiếp phá vỡ màn hắc khí, bọc lấy tất cả số tu sĩ bên trong, giải cứu mọi người đi ra.
Theo sau, từ giữa không trung có một đám người hạ xuống.
- Đám Man tộc này đúng là dã man như cầm thú, vô pháp vô thiên!
Sắc mặt Tôn Thi Họa vô cùng khó coi. Đạo tinh quang vừa rồi chính là do hắn phát ra. Hắn ra tay đánh tan Man Ma Thôn Hư Khí, giải cứu mọi người ra. Tuy nhiên, hắn vừa tiếp xúc đã phát hiện ra ma khí này rất lợi hại.
- Thánh tử của Vũ Hóa Môn chúng ta tới rồi!
Mấy tên đệ tử hạch tâm Vũ Hóa Môn thấy được Tôn Thi Họa đều nhảy cẫng lên hoan hô, biết được cứu tinh đã tới!
Phương Hàn ở trong số Thánh tử này nhìn thấy hết thảy nhưng cũng không ra tay mà lạnh lùng đánh giá khí tức của chúng chiến sĩ Man tộc và những tu sĩ được giải cứu.
Nhóm tu sĩ bên dưới có chừng ba, năm ngàn người.
Quần áo trên người bọn họ có màu sắc khác nhau, hiển nhiên là những người còn sống sót từ các môn phái bị diệt phá. Trong số này có hai ba cao thủ Kim Tiên, đại đa số là những người đã bước nửa chân vào Kim Tiên.
- Thần Hành Môn, Ý Luyện Môn, Vẫn Tinh Các bái kiến Thánh tử Vũ Hóa Môn.
Ba Kim Tiên đầu lĩnh lập tức tiến lên bái phỏng. Đám đệ tử bên dưới lập tức bắt đầu bàn luận:
- Đây là Thánh tử Vũ Hóa Môn sao?! Quả nhiên lợi hại, chỉ nhấc tay đã giải cứu chúng ta đi ra, lần này an toàn rồi!
- Nghe nói đó chính là Tôn Thi Họa trong Thánh tử Vũ Hóa Môn, chính là Họa Thánh chuyển thế, đã tu thành Nguyên Tiên bất diệt!
- Họa Thánh chuyển thế, Thánh nhân thượng cổ sao?!
- Có Vũ Hóa Môn thủ hộ Trung Châu, quả thực có thể vô tư gối cao đầu mà ngủ rồi!
Rất nhiều đệ tử cũng biết Họa Thánh Tôn Thi Họa, nhất là ba đầu lĩnh Kim Tiên lại càng thêm cung kính.
- Đừng tới bái kiến ta, thủ lĩnh của chúng ta lần này chính là Phong Duyên!
Tôn Thi Họa thấy tất cả chúng tu sĩ đều bái kiến mình thì sắc mặt có chút khó coi, lập tức chỉ vào Phương Hàn đang như chúng tinh phủng nguyệt.
- Vị này chính là thủ lĩnh chân chính trong Thánh tử Vũ Hóa Môn chúng ta, đã tu thành cảnh giới Bán Thánh, không lâu nữa sẽ trở thành Thánh nhân. Lần Thí luyện Huyết Sắc vừa rồi, liên tiếp đánh bại Võ Bá Hoàng Phủ Phi, Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi, không người địch nổi!
Hư Mộ Vân vội vàng nói với gần năm ngàn tu sĩ này!
- Lần này chúng ta sẽ hoàn toàn diệt sát Man tộc, cho các ngươi trùng kiến môn phái. Đương nhiên, các ngươi cũng có thể quy phục dưới trướng Phong sư huynh, nghe lời dạy dỗ!
- Cái gì?
Đa số chúng tu sĩ đều trợn mắt há mồm nhìn Phương Hàn, nhất thời quên cả bái kiến!
- Còn không mau quỳ lạy?!
Tôn Thi Họa vội vàng nhắc nhở.
- Vâng vâng vâng…
Ba tên Kim Tiên chưởng môn ba phái vội vàng ở trên không trung quỳ gối trước mặt Phương Hàn:
- Tham kiến thủ lĩnh, chúng tôi chậm trễ, còn mong thứ tội!
- Nhân sinh gặp gỡ, thật sự là khó tin! Nhớ lại ngày đó, ta gặp Thiên Tuyền môn chủ, cũng là một Kim Tiên bá đạo, khí thế bậc nào!? Mà hôm nay, bá chủ Kim Tiên không ngờ lại quỳ gối trước mặt ta!
Trong khoảnh khắc, Phương Hàn cảm khái vạn lần.
- Ha ha ha… Thánh tử Vũ Hóa Môn sao!? Tới thật đúng lúc, ta đang muốn một lưới bắt hết đây! Lần này ta tới Trung Châu, thu hoạch không lớn, chỉ bắt được một ít nữ tu, đoạt lấy được chút linh mạch, còn chưa gặp được con mồi nào lớn. Con mồi giờ lại xuất hiện. Bắt được các ngươi thì trong lần chinh chiến này, ta sẽ lập được công lao bất hủ, không chừng còn được phong làm Quân Chủ!
Đột nhiên, một trận cười lớn vang lên.
Một đám chiến sĩ Man tộc đuổi giết lập tức ngừng lại, nhìn đám người Phương Hàn trên bầu trời. Tên thủ lĩnh Man tộc kia kiêu ngạo vô cùng, chỉ tay nói. Tên thủ lĩnh này có sức bật kinh người, giống như một ngọn núi lửa, bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào, trong cơ thể như ẩn chứa dung nham!
Trong hơi thở hắn bộc phát một cỗ khí tức có chút tương tự Vu Lưu Hoàng.
Ánh mắt Phương Hàn quét qua, phát hiện trong cơ thể thủ lĩnh chiến sĩ Man tộc này không có chút pháp tắc nào nhưng kết cấu lại vô cùng kỳ lạ. Mỗi một tấc trong cơ thể hắn như do vô số con sâu nhỏ bé cấu kết mà thành! Những con sâu kia nếu được phóng đại hàng triệu lần thì rất giống với một con man thú thượng cổ, thân rắn, đầu voi, có được lực lượng mạnh mẽ. Mỗi lần mấp máy, chúng lại phá không hấp thu nguyên khí thiên địa, thu lấy lực lượng.
- Man Thần Mông Trùng!
Trong lòng Phương Hàn xuất hiện bốn chữ này, được ghi lại trong thượng cổ điển tịch. Đây chính là điểm khác nhau rất lớn giữa kết cấu thân thể của nhân loại và man tộc. Thân thể bọn họ được cấu thành từ rất nhiều tiểu trùng mà mắt thường không nhìn thấy được, tên là Man Thần Mông Trùng. Mỗi con tiểu trung này nhỏ bé vô cùng nhưng lại có được tiềm lực khôn cùng. Phương pháp tu hành của Man tộc chính là không ngừng rèn luyện thể chất, thức tỉnh Man Thần Mông Trùng trong cơ thể, cuối cùng với thân thể tê thiên liệt địa, phá toái hư không, diễn biến đủ loại, không cần pháp tắc gì!
Phương Hàn lần đầu tiên tháy chiến sĩ Man tộc, kết cấu Man Thần Mông Trùng trong cơ thể bọn họ thì đột nhiên cảm thấy được chúng cũng có hiệu quả như Tinh Thể Thần Quốc của mình!
- Phong sư huynh, ta đi giết người này!
Một tên Thánh tử nói với Phương Hàn.
- Cẩn thận, những hình xăm trên người Man tộc này có hình long xà thanh lang, hẳn là dũng sĩ có địa vị cực cao. Man Thần Mông Trùng trên thân người này đã tu luyện tới cảnh giới cực cao. Ta vừa rồi giao thủ với hắn, cũng không chiếm được chút tiện nghi nào!
Tôn Thi Họa lập tức nói.
- Thánh tử Vũ Hóa Môn các ngươi chẳng lẽ không có ai có thể ra đánh sao?!
Tên thủ lãnh Man tộc kia dường như rất thông minh, không nhúc nhích mà chỉ tay ra:
- Ngươi, đi ra! Chúng ta đơn đả độc đấu một lúc! Thắng, có thể đi! Thua, tất cả các ngươi đều lưu lại! Ngươi, ta biết ngươi, tên là Tôn Thi Họa, Họa Thánh chuyển thế, cảnh giới Thánh nhân, theo cách nói trong Man tộc chúng ta cũng chính là Quân Chủ chuyển thế! Đến đây đi, chúng ta đánh một trận! Sự dũng mạnh của Man tộc chúng ta thì đám tu sĩ nho nhỏ các ngươi không thể bằng được! Ta, Khố Tạp Tạp, tiên phong quân chinh phạt của Man tộc, ngoại hiệu Phong Lang dũng sĩ!
Thủ lĩnh Man tộc là một người trẻ tuổi, chỉ tên nói họ, khiêu chiến Tôn Thi Họa.
- Phong Duyên, ta đi lên giao thủ với hắn được không?
Tôn Thi Họa xin ý kiến Phương Hàn, dù sao hiện tại địa vị của Phương Hàn cũng đã được xác lập!
- Không có gì phải phiền toái như vậy! Tên dũng sĩ này tuy lợi hại nhưng cũng chỉ có thực lực Nguyên Tiên mà thôi, trực tiếp giết! Chúng ta phá hủy đại quân của Man tộc, hoàn toàn quét sạch đại quân Man tộc xâm lấn Trung Châu đi!
Phương Hàn khoát tay, bước lên một bước.
- Sao? Ngươi giao thủ với ta?
Tên dũng sĩ Man tộc Khố Tạp Tạp thấy Phương Hàn đi ra, đại phủ trong tay xoay tròn như cối xay gió:
- Xem ra ngươi hình như là thủ lĩnh trong đám Thánh tử. Như vậy đi, ngươi giao thủ với ta, nếu thua thì giao cô ả đứng sau lưng ngươi cho ta!
Hắn chỉ chỉ về phía Hư Mộ Vân.
Sắc mặt Phương Hàn bất động, đột nhiên hơi thổi ra một cái.
Ầm!
Một hơi Phương Hàn thổi ra này đầu tiên hình thành một bạch tuyến nhưng nháy mắt gào thét rộng mở, trời long đất lở, cuồn cuộn trong thiên địa. Nó biến thành một cơn sóng lớn thao thiên, bên trong xuất hiện vô số chiến thần võ thần, cầm đủ loại binh khí trong tay, liều chết lao lên.
Tên dũng sĩ Man tộc biến sắc, vừa mới lao lên đã bị cơn sóng lớn bao phủ, đánh cho tứ phân ngũ liệt, biến thành vô số con Man Thần Mông Trùng, kiệt lực muốn ngưng tụ lại.
Những con Man Thần Mông Trùng này thân thể giống như xà, đầu giống như đầu của những con voi ma mút khổng lồ, một cái vòi không ngừng gào thét, lực lượng lớn vô cùng.
Phương Hàn đánh ra một trảo, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa, bao phủ toàn bộ chiến sĩ Man tộc, nháy mắt đã hoàn toàn ma diệt, nổ thành một đống Man Thần Mông Trùng giống nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.