Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 255: Tiên Thiên đạo thai




Trong lòng Trần Phong cũng biết, sở dĩ Tam hoàng tử bám lấy mình không tha, chủ yếu cũng là vì linh căn của hắn.
Tiên Thiên đạo thai, Ngũ hành tụ hội, các linh căn khác trong ngũ hành đều có tác dụng khắc chế trời sinh.
Mà linh căn Thái Dương của Tam hoàng tử thuộc loại linh căn hỏa, vì lẽ đó, khi hai linh căn đối chọi nhau, linh căn Thái Dương không thể phát huy bất kỳ sức mạnh nào.
"Đến đây đi!" Trong mắt Tam hoàng tử lóe lên ý chiến đấu mãnh liệt, linh lực hùng hậu bộc phát lên, linh khí mênh mông khắp đất trời dập dờn không ngớt.
Ông lão tiều tụy sau lưng hắn chậm rãi lui về phía sau, giống như thể không muốn nhúng tay vào trận chiến đấu này, dưới cái nhìn của lão, một cường giả ở cảnh giới Thần Tàng đấu với một thằng nhóc ở cảnh giới Hóa Tượng thì trận tranh tài này không cần phải suy nghĩ nhiều.
Cho dù Trần Phong có nhiều thủ đoạn đến thế nào thì cũng không thể đánh thăng được Tam hoàng tử.
"Các ngươi cũng đừng nhúng tay vào, đừng phá vỡ quy tắc của trận đấu này!" Trần Phong nói.
Hắn tự biết, hắn đã nợ Hạ phủ quá nhiều, cho dù hắn có thể chết trận trong cuộc chiến lần này, hắn cũng không muốn ảnh hưởng làm Hạ Chỉ Lan và Hạ Phi Vũ phải hy sinh vô ích!
Hạ Chỉ Lan và Hạ Phi Vũ đều hiểu suy nghĩ ở trong lòng Trần Phong, bọn họ khẽ thở dài một hơi: "Vậy ngươi... cẩn thận nhé! Không được thì chúng ta rút lui, sẽ có cơ hội sống thôi mà!"
"Không sao đâu, chưa chắc đã thua mài!" Trần Phong khế mỉm cười với họ.
Tiếp sau đó, Trần Phong và Tam hoàng tử cùng tiến lên phía trước.
Tam hoàng tử nhìn Trần Phong, lạnh lùng nói: "Ta là linh căn Thái Dương trời sinh, thiên phú vô song, chắc chăn sẽ trở thành chí tôn nhân tộc! Nhưng phụ hoàng ta lại cảm thấy ta sẽ không bằng ngươi, vì thế hôm nay, ta sẽ xách đầu của ngươi mang về cho phụ hoàng nhìn xem, rốt cuộc ai mới là người không bằng người kia!"
"Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ngươi quá tự phụ rồi, thật đó, linh căn Thái Dương không phải là linh căn mạnh nhất đâu!" Trần Phong nói.
Tam hoàng tử cười lạnh: "Ta biết trời còn có trời cao hơn, người còn có người giỏi hơn, nhưng ta chỉ muốn chứng minh một điều là, chỉ cần ta muốn, bất cứ lúc nào ta cũng có thể đạp ngươi dưới chân được.”
Trân Phong trâm mặc, không nói thêm gì nữa.
Nhiều lời vô íchI
Hắn biết Tam hoàng tử là người kiêu ngạo như thế nào, chỉ khi khuất phục được hắn thì mới có thể làm hắn thay đổi được!
Cho nên, bây giờ chỉ có thể đấu võ thôi! Cạch.
Linh lực của Trần Phong bùng nổ, bàn chân giãm xuống đất, sức mạnh của Thần Linh Ấn truyền vào, cơ thể của hắn bỗng chốc biến mất khỏi chỗ đó.
Thúc địa thành linh!
Chỉ trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trước mặt Tam hoàng tử, đánh một quyền cực mạnh.
Không khí rung động, linh lực bao phủ, ánh sáng vàng chói lóa hội tụ lại tạo thành nắm đấm, mang theo từng gợn sóng vô cùng mạnh mẽ lao thẳng tới lồng ngực của Tam hoàng tử.
"Sức mạnh của Thần Linh Ấn mặt đất sao?" Nhìn thấy tốc độ đó, đôi đồng tử của Tam hoàng tử hơi cúi xuống, hắn biết trên người Trần Phong có Thần Linh Ấn, vì thế, từ lúc mới bắt đầu, hắn vẫn đang đề phòng.
Ngay khi nắm đấm của Trần Phong đánh tới, Tam hoàng tử không hề tránh né một chút nào, thân thể ưỡn ra, một quyền mạnh tương tự cũng tung ra ngoài.
Đùng.
Hai nắm đấm chạm nhau, hai nguồn linh lực cực mạnh điên cuồng va chạm, một cái màu vàng, một cái màu đỏ, ánh sáng rực rỡ gần như chiếu sáng toàn bộ cả khu rừng.
Dư âm của năng lượng cuồn cuộn hình thành một cơn lốc xoáy, tàn phá bừa bãi khắp xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.