Edit: Meine
Hôm nay lại hạ nhiệt độ, trước khi ra cửa bảo mẫu a di sợ Miên Miên mặc váy sẽ bị lạnh, liền chọn một kiện áo lông nhỏ màu vàng nhạt, phối hợp thêm quần nhỏ nhung màu xám, cột bím tóc nhỏ, cả người như phát sáng.
Giờ phút này, bé con tránh ở góc tường giống như là một cục bột nếp vàng nhạt, đáng yêu khiến tâm người khác phải mềm nhũn.
Tỉnh Triết nhiệt tình có vẻ cũng không đột ngột, hắn ta ngồi xổm xuống, cùng bé con nhìn thẳng, giống như một anh trai mười phần kiên nhẫn: "bạn nhỏ, em tên là gì nha, lớn lên thật đáng yêu."
Theo lý thuyết nhan sắt Tỉnh Triết không tồi, lại thực ôn nhu, những đứa nhỏ sẽ thích loại hìn này.
Nhưng Miên Miên lại chớp đôi mắt, mắt to đen lúng liếng tràn ngập phòng bị.
Bả vai nhỏ đều cứng, biểu tình lén lén lút lút.
Uông Xuyên không để ý Miên Miên dị thường, hắn đang vội vàng suy nghĩ nói dối như nào cho qua.
Kỳ thật nói đến cùng, chính hắn cũng không xác định được bé con cùng Tần Mục Dã đến tột cùng là quan hệ gì, chỉ nghe nói hình như Tần đại thiếu gia có ý định nhận nuôi đứa bé này.
Suy xét đến thân phận mẫn cảm của nghệ sĩ nhà mình, Uông Xuyên mặt không đổi sắc mà bịa chuyện nói: "Đây là đứa trẻ của thân thích nhà tôi, trong nhà có việc gấp về quê, giao tôi chiếu cố mấy ngày......"
Tỉnh Triết trong lòng cười lạnh.
Uông Xuyên là người đại diện thực chuyên nghiệp, nếu không cũng không có khả năng cùng Tần Mục Dã hợp tác lâu như vậy.
Đứa trẻ của thân thích, đưa tới nơi công tác, căn bản không hợp lý.
Hắn ta trên mặt cười đến xuân phong ấm áp, lộ ra biểu tình thật sự yêu thích đứa bé, sờ sờ đầu Miên Miên: "Uông Xuyên ca, thân thích nhà anh có gien thật tốt, bạn nhỏ lớn lên so minh tinh còn xinh đẹp hơn, hẳn là lần đầu tiên tới loại địa phương này đi, muốn hay không mang đứa bé đi dạo?"
Uông Xuyên là fan cuồng nhan sắc của bé con, đối phản ứng của Tỉnh Triết một chút đều không cảm thấy kỳ quái.
Hắn hắc hắc mà cười: "Đúng không, bảo bối nhà tôi chính là đáng yêu nhất thế giới! Tiểu bảo bối nhóc có muốn cùng anh Tỉnh Triết đi phòng khác tham quan? Có muốn đi xem công việc của nghệ sĩ là như thế nào không?"
Bé con nghe xong tâm có chút động, nhưng bé túm chặt góc áo Uông Xuyên: "muốn chơi! Nhưng là muốn cùng chú Uông Xuyên đi cùng nhau."
Uông Xuyên cảm thấy nếu đã nói là đứa bé thân thích nhà hắn, mang đi ra ngoài dạo dạo cũng không vấn đề gì, liền bế bé con lên cùng Tỉnh Triết đi đến phòng huấn luyện thực tập sinh tìm Tần Mục Dã.
Tần Mục Dã chỉ đạo nhóm thực tập sinh không sai biệt lắm, đang định quay về, nhưng từ ngoài cửa sổ thấy bím tóc nhỏ quen thuộc của bé con.
Anh nhíu mi tâm, vội vàng đi ra ngoài, thấy Uông Xuyên ôm bé con, trách cứ nói: "anh như thế nào ôm nhóc chạy loạn, công ty người nhiều như vậy, người ngoài cũng không phải không có, vạn nhất có chuyện gì làm sao bây giờ."
Uông Xuyên nói: "này không phải ta ôm rồi sao? Sao có thể có chuyên gì? Chỉ muốn cho bảo bối nhìn xem công việc của cậu là gì, bổ sung thêm kiến thức sao."
Miên Miên âm thanh nhỏ thực hiểu chuyện mà nói: "chú Uông Xuyên, nếu không chúng ta trở về đi, để em trai thối tiếp tục làm việc, nỗ lực kiếm tiền nga!"
Uông Xuyên không nghĩ tới bé con nhỏ như vậy đã có ý thức về tiền tài, hắn vui vẻ: "tốt! để cậu ta nỗ lực kiếm nhiều tiền cho bảo bối mua thạch trái cây ăn."
Miên Miên lại lắc đầu: "Thôi, em trai thối quá nghèo, vẫn là lưu trữ tiền cưới vợ đi."
Tần Mục Dã: "????"ủa aloo? Nhóc đang nói gì đấy? 🙂
Tỉnh Triết cũng cười hỏi: "bạn nhỏ, em vì cái gì sẽ cảm thấy anh Mục Dã nghèo đâu? Hắn chính là đại minh tinh phi thường lợi hại nga."
Miên Miên vẻ mặt ghét bỏ mà cúi đầu nhìn quần jean rách te tua của anh, tay nhỏ chỉ chỉ: "anh cũng chưa có tiền mua quần mới đâu, thời tiết càng ngày càng lạnh, a di nói không mặc ấm về già rồi sẽ đau thấp khớp."
Đây là sáng nay a di gúp bé mặc thêm quần ấm nói.
Kết quả bé mới vừa đổi quần dài liền nhìn đến em trai thối lại mặc một cái quần rách te ra cửa, nhớ không lầm, mỗi cái quần của em trai thối đều là quần rách, chỉ là rách to hay nhỏ không giống nhau......
Uông Xuyên cười đến người ngã ngựa đổ, Tần Mục Dã thiếu chút nữa ngất đi, anh duỗi tay chọc trán nhóc con: "nhóc con, ngươi thật là một chút khứu giác thời thượng đều không có a!"
Làm trò trước mặt người ngoài, anh lười so đo cùng nhóc con.
Tỉnh Triết đứng nửa ngày cũng chưa đi, Tần Mục Dã mới ý thức được người này là lại đây tìm anh, anh vốn tưởng hắn ta chỉ đi ngang qua.
Tần Mục Dã hỏi: "cậu là có việc tìm tôi?"
Tỉnh Triết nói: "A Dã cậu có thuận tiên tâm sự chút không?"
Tần Mục Dã không cự tuyệt, đi đến khu trà nước gọi hai ly cà phê cùng hắn ta ngồi xuống.
Tỉnh Triết đi thẳng vào vấn đề: "Là như thế này, tuy rằng nhóm chúng ta giải tán, nhưng fans vẫn luôn rất có chấp niệm, hy vọng chúng ta có thể có cơ hội hội tụ ở bên nhau quay một vài show giải trí linh tinh, lão bản cũng cảm thấy chủ ý này không tồi, ta cùng thành viên khác đều đã thương lượng qua, mọi người đều cảm thấy ổn, chính là còn mỗi ý kiến của cậu."
Tần Mục Dã đối với tuyển tú* năm đó lập nhóm không phải không cảm tình, mà là trước mắt tương đối muốn hoạt động cá nhân ca sĩ + diễn viên, lúc trước tham gia tuyển tú năm 17 tuổi, thời kì phản nghịch hứng thú nhất thời, sau khi tham gia mới phát hiện chính mình đối với thần tượng hát nhảy kỳ thật không hứng thú nhiều lắm.
*tuyển tú: giống như chương trình Thanh Xuân Có Bạn, Produce 101
Bất quá fans xác thật thực trung thành, các thành viên quan hệ cũng còn tốt, một hai phải làm cái show giải trí gì đó, anh xuất phát từ nguyên tắc số ít theo số nhiều, cũng có thể phối hợp.
Tần Mục Dã nói: "Mọi người đều đồng ý tôi cũng không ý kiến, cụ thể lịch trình là lúc nào, trên tay tôi còn vai diễn chưa xong, hiện tại không xác định được."
Tỉnh Triết gật đầu: "tốt, hiện tại cũng không vội, vậy đến lúc đó lại thảo luận."
Nói xong, hai người đều đứng dậy, Uông Xuyên thấy bọn họ đã nói xong liền ôm Miên Miên đi tới.
Tỉnh Triết ánh mắt sâu kín mà dừng ở trên người Miên Miên, cười nói: "bạn nhỏ, em còn chưa có nói cho anh trai em tên là gì đâu?"
Miên Miên mắt to không chớp mắt mà nhìn chằm chằm hắn ta, thực không khách khí mà đáp lại: "Ta lại không quen biết anh, làm gì mà phải cho anh biết tên nha?"
Tỉnh Triết xấu hổ mà cười cười, bước nhanh rời đi.
Tần Mục Dã đem nhóc con từ trong lòng ngực Uông Xuyên tiếp nhận tới, một tay ôm nhóc, một cái tay khác nhéo nhéo cái mũi nhỏ của bé: "nhóc con, nhóc làm vậy đối với người ta là không lễ phép."
Uông Xuyên lúc này cũng chú ý đến Miên Miên không quá thích hợp, bé vẫn luôn thực nhiệt tình ngoan ngoãn, miệng cũng ngọt, lần đầu gặp mặt liền sẽ kêu hắn chú Uông Xuyên.
Trừ phi là giống như Tần Mục Dã trêu chọc bé, bé mới đen mặt. . ngôn tình tổng tài
Vừa rồi Tỉnh Triết rõ ràng vẫn luôn lấy lòng bé, bé như thế nào xù lông như con nhím nhỏ như vậy?
Miên Miên nhìn vẻ mặt hắc khí của Tần Mục Dã, mây đen giăng đầy, là biểu hiện khí vận chuyển biến bất ngờ.
Nhưng loại năng lực này là bé dùng sức thần tiên trời sinh linh lực đi cảm giác, bình thường phàm nhân khẳng định nhìn không ra.
Bé có điểm phát sầu, mày nhỏ đều nhíu lại: "Em trai thối, anh có phải hay không đắc tội với anh trai vừa rồi?"
Tần Mục Dã biểu tình kinh ngạc: "nhóc nói Tỉnh Triết? Không có đi?"
Tuy rằng bé con nói không đầu không đuôi, nhưng anh vẫn là theo bản năng hồi tưởng một chút.
Tỉnh Triết nguyên lai là nhóm trưởng của nhóm nhạc, tính tình anh nóng nảy, nhưng Tỉnh Triết tính tình thực tốt, tính cách cũng khéo đưa đẩy, giống như trước nay đều không có góc cạnh. Trong ấn tượng, thời gian hợp tác hơn hai năm, anh chưa bao giờ cùng Tỉnh Triết có bất luận mâu thuẫn xung đột qua.
Ngược lại là cùng mấy thành viên khác, ngẫu nhiên từng có cãi 2 3 trận nhỏ.
Khuôn mặt nhỏ Miên Miên thập phần ngưng trọng.
Bé hiện tại kỳ thật rất đau đầu, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Tỉnh Triết, bé liền có một loại cảm giác bất an mãnh liệt, hơn nữa khi Tỉnh Triết cùng Tần Mục Dã mặt đối mặt, trên mặt Tần Mục Dã hắc khí không rõ ràng kia có dấu hiệu lập tức tăng thêm.
Miên Miên rất rõ ràng đây là dấu hiệu xúi quẩy, chính là bé hiện tại chỉ là đứa trẻ phàm nhân ba tuổi rưỡi, linh lực mỏng manh đến mức gần như không có, càng không thể sử dụng thuật pháp, giống như không có biện pháp giúp anh.
Thật sốt ruột.
Miên Miên cắn cắn môi: "Em trai thối, mặc kệ anh có hay không đắc tội với người kia, gần nhất đều phải đặc biệt cẩn thận!"
Tần Mục Dã khó hiểu mà nhìn nhóc, sau một lúc lâu mới véo véo mặt nhỏ của bé: "Ngươi cái gia hỏa này, như thế nào còn thần thần bí bí, Uông Xuyên, anh sẽ không phải đã cho nhóc con xem phim truyền hình mê tín dụ đoan đi?"
Uông Xuyên bị cho đội cái nồi to phản ứng rất lớn: "?? Oan uổng! Ta rõ ràng chỉ cho bé con xem tiểu trư Bội Kỳ!"
Không bị tín nhiệm bé con dẩu miệng, nho nhỏ ngạo kiều mà nói: "Miên Miên mới không phải mê tín, Miên Miên chính là sẽ nhìn thấy những thứ mà người khác không thấy được!"
Tần Mục Dã sẽ không đem lời nhóc con nói loạn xạ mà nghe vào tai, nhưng mà anh rất tò mò tiểu gia hỏa này như thế nào học được tính thải nhải không ngừng như này.
Hắn truy vấn: "Vậy nhóc nói cho ta, nhóc thấy cái gì?"
Miên Miên ở trong lòng ngực anh, thực nhẹ nhàng mà duỗi tay chọc tới giữa mày của anh: "Em trai thôia nơi này đen tuyền, đang ở số con rệp!"
Uông Xuyên phụt một tiếng cười: "Bảo bối, con còn rất thần a, cậu ta gần nhất xác thật rất xui xẻo."
Tần Mục Dã phun hắn một ngụm, lại nhéo mặt nhóc con, trong lòng không khỏi âm thầm cảm thán, này xúc cảm cũng thật tốt, véo một cái trên mặt nhóc con, thật muốn nhéo cả trăm cái mà 🙂
"Là trẻ nhỏ không được nói bừa!"
Bé con banh khuôn mặt nhỏ, vô cùng nghiêm túc: "Miên Miên không nói bừa! Càng ngày càng đen, em trai thối anh thật sự phải cẩn thận, nếu không khả năng không thể bán nghệ kiếm cơm, về sau sẽ đi trên đường cái xin cơm!"
Bé một chút cũng không khoa trương, mới hai phút ngắn ngủn tại đây, Tần Mục Dã giữa mày hắc khí càng nghiêm trọng rất nhiều!
Uông Xuyên bị bé con nói đến muốn cười, di động hắn lại đột nhiên điên cuồng chấn động lên, mấy chục tin tin tức WeChat ùa tới, hắn còn không có kịp xem, điện thoại liền vang lên, là đại lão bản công ty quản lý gọi tới!
Hắn dự cảm không ổn, vội tiếp điện thoại.
Chờ hắn cúp điện thoại, sắc mặt đen đến không được, hắn đè thấp âm thanh nói với Tần Mục Dã: "Xong rồi, đã xảy ra chuyện, cậu lại lên hot search, lần này thật sự không tốt."
Tần Mục Dã: "............"
Hai đại nhân đồng thời nhìn về phía Miên Miên, biểu tình phức tạp.