“Thầy Đinh, ngài thực can đảm a!” Đợi Đinh Thành Bân đi ra, Sở Tự liền mở miệng nói vậy.
Tuy màn biểu diễn của Đinh Thành Bân quả thực đã thành công hấp dẫn sự chú ý của đạo diễn, thế nhưng không thể không nói biểu hiện của ông lần này quá liều lĩnh, dám tự ý sửa lại kịch bản… Nếu làm không tốt lợi lành chữa thành lợn què thì rất có thể sẽ làm đạo diễn cùng biên kịch bất mãn.
Biểu tình Đinh Thành Bân khá nghiêm nghị, cũng không biết nói đùa: “Cũng không phải liều lĩnh, chỉ là tôi nghiên cứu kịch bản khá cẩn thận thôi.”
“Sao lại nói vậy?” Sở Tự khó hiểu.
Đinh Thành Bân lấy kịch bản thử kính ra, lật ra trang cuối cùng cho Sở Tự xem.
Sở Tự vừa liếc mắt thì thấy ở trang cuối cùng có một dòng chú thích nhỏ: diễn viên có thể căn cứ theo góc độ lý giải của bản thân mà thay đổi lời thoại thích hợp, tự phát huy. (tiền đề là không ảnh hưởng tới mạch phim cùng thiết lập vai diễn)
Đúng là rất giống phong cách của Uông Hiệp.
Sở Tự lập tức hiểu ra vì sao Uông Hiệp không dùng hình chiếu trong quá trình thử kính, ngược lại lại bảo Biện Huy trực tiếp đối diễn.
Nguyên do chính là đề phòng có diễn viên thật sự thay đổi lời thoại, Biện Huy có mặt ở hiện trường có thể lập tức tùy cơ ứng biến.
Chỉ tiếc, ngoại trừ Đinh Thành Bân, bởi vì kịch bản mà biên kịch viết không tệ lắm nên không còn người nào can đảm thử thách lớn như vậy.
Quả thực uổng phí một mảnh khổ tâm của Uông Hiệp cùng thời gian của Biện Huy.
****
Lúc diễn viên đóng Hạ Côn trong ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ được xác định thì bộ phim ‘Thần Phi Truyền Kỳ’ của Phan Nghiên Nghiên cũng kết thúc, kết cục theo phong cách cũ rích, yêu phi hại nước hại dân Trương Lệ bị phát hiện mưu hại hoàng tự cùng Thần phi, trước kia hoàng đế vì nể tình xưa nghĩa cũ đồng thời áy náy vì diệt trừ gia tộc của nàng, còn hại nàng không thể sinh dục mà luôn dung túng nàng, nhưng lần này hoàng đế rốt cuộc hạ quyết tâm xử tử Trương Lệ phi, mà Thần phi hiền lương thục đức vừa hạ sinh nhi tử được phong làm hoàng hậu, từ đó hai vị Đế Hậu cùng nắm tay nhau xây dựng sơn hà vạn lý.
Nội dung câu chuyện thực vững chắc, cũng thực xinh đẹp, ba vai diễn nếu diễn tốt đều có thể thu về không ít fan, nếu không có gì bất ngờ, nữ diễn viên đảm nhận vai nữ chính Thần phi sẽ thu được nhiều lợi nhất.
Thế nhưng ngoài ý muốn chính là—–
Lần này vận may của Phan Nghiên Nghiên lại đặc biệt tốt, cô cũng không hề bảo người chỉnh sửa lại hình tượng nữ chính, mà nữ diễn viên đảm nhiệm vai này cũng bám sát kịch bản, là một tiểu hoa đán diện mạo thanh thuần, sau lưng cũng có người nâng đỡ.
Vốn Phan Nghiên Nghiên chỉ an ổn dốc sức đóng vai phụ của mình mà thôi.
Chính là tiểu hoa đán này ngoại trừ gương mặt thanh thuần động lòng người thì chẳng có tí ti diễn xuất nào cỏ, trước kia Phan Nghiên Nghiên vẫn luôn đối diễn với những diễn viên nổi danh trong phái thực lực nên không nhìn ra cô diễn có tốt hay không, chính là lần này được tiểu hoa đán này tôn lên, ngược lại làm diễn xuất của Phan Nghiên Nghiên trở thành xuất sắc.
Sắm vai nam chính là Giang Dịch Thần, mười bảy tuổi vừa xuất đạo đã giật cúp ảnh đế, bất quá sau đó vì tài nguyên không tốt, lại quá túng thiếu nên mới liên tục tiếp nhận các vai diễn trong những bộ phim truyền hình, cũng là một diễn viên phái thực lực.
Phan Nghiên Nghiên hóa trang xinh đẹp, diễn xuất tốt, đối diễn với Giang Dịch Thần liền đẩy tình tiết lên cao trào… mà nữ chính hoàn toàn không có diễn xuất đừng chung một chỗ với vị ảnh đế này lại làm người ta hoàn toàn không cảm nhận được hai người là một CP.
Ngược lại lại cảm thấy Phan Nghiên Nghiên cùng nam chính thực xứng lứa vừa đôi.
Bộ phim vừa kết thúc, hình tượng yêu phi hại nước hại dân của Trương Lệ phi trong lòng mọi người liền biến thành một nữ tử đáng thương chịu đủ vận mệnh trêu đùa, ngay cả những người xem bị các bộ phim truyền hình khác tẩy não, cho rằng hoàng đế với Thần phi mới là chân ái cũng bắt đầu chuyển chiến tuyến, cho rằng hoàng đế cùng Trương Lệ phi mới là CP, bọn họ mới là chân ái.
‘Ai nói hoàng đế vì yêu Thần phi mà lập Thần phi làm hoàng hậu chứ, chẳng qua bởi vì Thần phi là người thích hợp nhất để làm hoàng hậu mà thôi. Theo những bằng chứng trong sử sách thì Trương Lệ phi mới thực sự là chân ái của hoàng đế, làm trời làm đất như vậy mà hoàng đế vẫn yêu thương chiều chuộng nàng, nếu như vậy mà không phải chân ái thì các người giải thích cho tôi nghe xem, chân ái rốt ruộc là cái gì?’
‘Lầu trên à, nếu bạn nói hoàng đế và Trương Lệ phi mới là chân ái, kia bạn nói xem vì sao hoàng đế lại muốn giết Trương Lệ phi?’
‘Đó là bởi vì Trương Lệ phi đã biết hoàng đế chính là người diệt gia tộc cùng hại mình mất đi khả năng sinh dục, vì căm hận mà làm ra rất nhiều chuyện có lỗi nên hoàng đế mới không thể không giết nàng, hơn nữa tính tình của Trương Lệ phi lại quá quật cường, đến chết vẫn còn oán hận hoàng đế, quyết không cầu xin tha thứ. Tôi dám nói, chỉ cần nàng nhận sai một cái thôi, hoàng đế liền không giết nàng, sau khi nàng chết, hoàng đế đã dùng nghi lễ quý phi an táng nàng vào Hoàng lăng chính là bằng chứng. Chỉ là khi ấy Trương Lệ phi vì mất đi người nhà, lại mất cả khả năng sinh dục, nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng, không còn muốn sống tiếp nữa.’
‘Hơn nữa lúc Trương Lệ phi còn sống, trong hậu cung nàng chính là đệ nhất sủng phi, không có hoàng hậu, nàng chính là người có quyền uy nhất, Thần phi vẫn luôn làm trâu làm ngựa cho nàng, cẩn thận hầu hạ nàng. Nếu hoàng đế thực sự xem Thần phi là chân ái, hoàng đế có thể trơ mắt nhìn Trương Lệ phi đè đầu cưỡi cổ ái nhân à, đừng có mà nói nhảm, yêu mà lạnh nhạt như vậy à, tôi mới không tin, chân ái làm sao có thể để ái nhân của mình chịu đủ ủy khuất như vậy.’
‘Trương Lệ phi hoành hành trong cung như vậy, thậm chí cho dù mất đi gia tộc chống lưng mà hoàng đế vẫn tin tưởng nàng một cách mù quáng, đừng nói gì mà hoàng đế áy náy, có mấy vị đế vương biết cái gì áy náy chứ.’
‘+1, Trương Lệ phi mới chính là chân ái của hoàng đế.’
‘Phim truyền hình vì cuối cùng Thần phi trở thành hoàng hậu, nhi tử làm hoàng đế mà chỉnh sửa thành Thần phi là chân ái, tôi không đồng ý, lịch sử làm chứng, mặc dù Trương Lệ phi đã qua đời rất nhiều năm mà hoàng đế vẫn còn nhớ thương nàng, thậm chí có một lần, người còn một thân một mình cưỡi ngựa tới lăng tẩm bồi nàng suốt một tháng, này mà không phải chân ái thì còn cái gì là chân ái nữa chớ.’
Phan Nghiên Nghiên nhờ vai diễn Trương Lệ phi này mà hút về một lượng fan lớn, hơn nữa cùng vị hoàng đế Giang Dịch Thần trở thành CP quốc dân mới, lại thêm một mớ fan.
Thậm chí còn có fan vội vàng tung lên mạng những bộ đồng nghiệp văn về CP hoàng đế x Trương Lệ phi.
Hàng loạt bộ tiểu thuyết đồng nhân như ‘Cuộc Tình Tan Vỡ Của Xx Đế Và Trương Lệ Phi’, ‘Tiếc Nuốt Lớn Nhất Trong Đời Là Để Vuột Mất Nàng’, ‘Trương Ngọc Trinh Vì Yêu Mà Sống’chào đời, thậm chí còn có không ít tác giả mạng nổi tiếng bị bộ phim kích động, bắt đầu sưu tầm những tư liệu lịch sử liên quan tới nàng Trương Lệ phi cùng xx đế để sáng tác thành một câu chuyện dài.
Mà hình tượng của nữ chính chính là nàng Trương Lệ phi do Phan Nghiên Nghiên thủ diễn.
Mà câu nói của Phan Nghiên Nghiên nói với hoàng đế trước khi tự vẫn ‘kiếp sau nô tì nhất định phải làm một nữ nhân giống như Thần phi’ cùng Giang Dịch Thần đỏ hốc mắt nói câu cuối cùng với nàng Trương Lệ phi: ‘Ngọc Trinh muội muội, cằm nàng dính hạt cơm, để trẫm lau giúp nàng.’ Đã trở thành hai câu nói xốn lòng nhất.
Trong phim ngoại trừ lần đầu tiên gặp mặt, còn sau khi được phong làm Trương Lệ phi tới mãi về sau, cho dù nàng nũng nịu đòi hỏi thế nào, hoàng đế cũng chưa từng gọi nàng như vậy.
Cằm Trương Lệ phi dính hạt cơm, hoàng đế chủ động giúp nàng lau đi chính là một màng đế phi ân ái mà biên kịch đã đặt ra khi Trương Lệ phi vẫn còn được sủng ái.
Hai hình ảnh lồng vào một chỗ, ngược dòng thời gian nhớ lại, cảnh tượng Trương Lệ phi rưng rưng nước mắt uống rượu độc cực kỳ duy mỹ, cũng làm người xem đau xót không thôi. Truyện Điền Văn
Một tài nguyên lão làng nâng đỡ thế nào cũng không lên như Phan Nghiên Nghiên cứ vậy dựa vào vai nữ hai Trương Lệ phi, một lần nổi danh, lợi ích cùng độ chú ý có được thậm chí còn lớn hơn vai nữ chính Thần phi.
Bởi vì Đinh Thành Bân cùng Phan Nghiên Nghiên đều là nghệ nhân dưới tay Sở Tự, một người là nam chính trong bộ phim mới ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ của đạo diễn Uông Hiệp, một người dựa vào vai Trương Lệ phi mà nổi tiếng.
Vì thế cái tên người đại diện Sở Tự cũng được chú ý, trên mạng xuất hiện vô số lời bình khen ngợi.
‘Xem ra Sở Tự quả thực cũng có chút bản lĩnh, bây giờ thì tôi tin trước kia anh ta từng dẫn dắt ra ảnh đế rồi, nhìn đi, nghệ nhân mới nhất chính là Đinh Thành Bân, tôi có xem qua tư liệu của người này, là một diễn viên chuyên đóng vai phụ, bộ dạng lại còn xấu, thế mà bây giờ trở thành nam chính của ‘Truyền Thuyết Chiến Thần Ngân Hà’ rồi, còn Phan Nghiên Nghiên nữa, trước kia người đại diện chính là người đại diện cấp S số một ở Tinh Quang, tài nguyên vô số mà có nâng đỏ nổi đâu, vừa mới theo Sở Tự liền đỏ, bởi vậy mới thấy Sở Tự quả thực quá dữ!’
‘Trước kia tôi còn mắng Sở Tự, hiện giờ hết Tô Khuyết tới Đinh Thành bân, lại thêm Phan Nghiên Nghiên, không thể không thừa nhận Sở Tự thực sự có thực lực, hiện giờ thực muốn Sở Tự mang Chưng Chử nhà tôi a, lăn lăn! Chưng Chử nhà tôi cái gì cũng tốt, chính là không đỏ nổi!’
‘Sở đại đại còn cần nghệ nhân không? Tôi đề cử vài người tư chất không tồi cho anh a.’
‘Không hổ là người đại diện kim bài, tôi thực tò mò vì sao trước kia Hán Ngữ lại chịu thả Sở Tự đi… Đàm Thành, Tô Khuyết, Đinh Thành Bân, Phan Nghiên Nghiên, từng người từng người, quả thực là một cái máy tạo ngôi sao a.’
‘Trước kia suốt mười mấy năm mà Sở Tự chỉ mang mỗi Đàm Thành quả thực là quá lãng phí… Giới giải trí này rất cần những người đại diện có mắt nhìn nghệ nhân độc đáo như vậy.’
‘Bất quá nói tới Đàm Thành, hình như từ ngày rời khỏi Sở Tự, tài nguyên của Đàm Thành hình như càng lúc càng tệ a.’
‘+1, Đàm Thành bây giờ đang diễn cái quỷ gì nhỉ?’
Những lời đánh giá như vậy tràn ngập không gian cá nhân của Sở Tự.
Ngay lúc nhóm dân mạng dần dần tán thành năng lực của Sở Tự, Lâm Khinh Vũ ở Hán Ngữ cũng vừa tranh cãi một trận với Đàm Thành, nhìn thấy tin tức về Sở Tự cùng nghệ nhân của anh đang mang trải khắp các mặt báo, Lâm Khinh Vũ hận tới nghiến răng nghiến lợi, điên tiết hất ngã đồ đạc: “Đáng chết, Sở Tự đáng chết!”
Tuy hiện giờ dựa vào chuyện tình cảm với Đàm Thành, lượng antifan đã không còn nhiều như mới đầu nhưng thanh danh không thể nào được như trước…
Cố tình lúc này Đàm Thành lại nhắc tới Sở Tự, lại còn vì thế mà cãi nhau với cậu.
Lâm Khinh Vũ có rất nhiều đàn ông, thế nhưng tính cả đời trước, người thực sự làm cậu ta động tâm chỉ có một mình Đàm Thành.
Thế nhưng vì cái gì?
Vì cái gì cậu đối xử với Đàm Thành tốt như vậy mà anh ta vẫn cứ quyến luyến không chịu quên Sở Tự?
Chẳng lẽ chỉ bằng cái mặt kia, chỉ bằng Sở Tự có thể lôi kéo tài nguyên à? Rõ ràng cậu đối với Đàm Thành tốt như vậy, trước mặt Đàm Thành còn giả thành bộ dạng anh ta yêu thích nhất, chính là vì sao Đàm Thành vẫn không thể quên được tên Sở Tự có sinh hoạt hỗn độn như vậy? Vì sao Sở Tự tốt số như vậy, thuận buồm xuôi gió như vậy, mà cậu rõ ràng có hệ thống trong tay nhưng vẫn….
Hết thảy rốt cuộc là vì cái gì?
Lâm Khinh Vũ căm hận cực kỳ.
Trong cơn thịnh nộ, Lâm Khinh Vũ bấm một dãy số, cuộc gọi được kết nối, âm thanh thái tử xã hội đen Hiên Viên Hoàng từ đầu kia truyền tới: “Alo, tiểu yêu tinh, em nhớ anh à?”
“A Hoàng à? Tôi muốn nhờ anh giúp tôi một chuyện.” Lâm Khinh Vũ âm trầm nói.