- Lê đại sư là Thuật Luyện Sư chí cấp, cũng là trụ cột mà tông phái chúng ta mời được!
Tiêu Hắc thấy Lăng Phong nhíu mày, trong lòng thoáng động, vội vã giải thích.
Thấy bộ dáng của hắn có chút ấp úng, Lăng Phong không cười nổi, hắn đột nhiên nghĩ tới hình ảnh dưới tông môn khi Tiêu Hắc ngăn cản Tuyết Niệm, vị Lê đại sư này hẳn là vương bài trong tay hắn, nếu như sự tình trôi qua, Lăng Phong cũng không nhàm chán đào móc quá nhiều, hắn phất tay nói:
- Ta với ngươi cùng nhau đi xem!
Tiêu Hắc có chút cảm nhận thụ sủng nhược kinh, vội vã cung kích gật đầu đáp:
- Vâng!
Ngay sau đó lại có chút lo lắng nhìn về phía Lăng Phong:
- Tông chủ, hết thảy Thuật Luyện Sư đều có tính tình cổ quái, ngài…
- Ta biết!
Lăng Phong tùy ý nói, hắn đang lo lắng cái gì? Chẳng lẽ còn sợ bản thân với vị Thuật Luyện Sư kia không hợp nhau?
Từ thâm tâm mà nghĩ, Tiêu Hắc thực sự có chút lo lắng này, bởi vì vô luận là đối mặt với Bối Diệp hay là Chiêm Như Âm, Lăng Phong luôn biểu hiện thái độ ngạo cốt không hề khuất phục, rất dễ liên tưởng tới hình ảnh không hợp nhau khi đối mặt với Thuật Luyện Sư.
Đạt được lời hứa hẹn không rõ của Lăng Phong, tâm tư Tiêu Hắc vẫn còn có chút bất ổn, bất quá hắn cự tuyệt không được, chỉ có thể đi theo sát đằng sau Lăng Phong.
Bất luận tông phái nào, muốn thu được sự phát triển lâu dài, mời chào đối với Thuật Luyện Sư là chuyện hiển nhiên. Bản thân có Thuật Luyện Sư cường đại ý nghĩa sẽ có càng nhiều cao thủ gia nhập liên minh, vì vậy Huyền Nguyên Tông lũng đoạn Thuật Luyện Sư mới có địa vị đặc thù tại Vô Tận Hoang Nguyên như vậy. Cũng có một phần là vì Huyền Nguyên tông chủ của bọn họ chính là Thuật Luyện Sư Linh Tôn cấp.
Tiêu Hắc lo lắng, nếu như Lăng Phong thực sự rất không khách khí đối với Thuật Luyện Sư, một khi bị truyền ra ngoài, sẽ khiến cho các Thuật Luyện Sư khác không muốn cống hiến sức lực, như vậy tông môn muốn phát triển quả thực nghìn vạn khó khăn.
Miên man suy nghĩ, Tiêu Hắc vẫn đi theo Lăng Phong tới cư thất của bản thân.
Cư thất của hắn là tầng thứ hai đếm ngược tại Bối Diệp Phong, bởi vì trước đây tranh chấp thất bại với Tuyết Niệm, Tiêu Hắc chỉ có thể nhận một gian tương đối nhỏ. Bên trong cư thất đã sớm có vài tên đệ tử ngoại môn chờ đợi, vừa thấy Tiêu Hắc nhất thời vui mừng nói:
- Phó tông chủ, Lê đại sư đang ở bên trong phòng thu dọn đồ đạc, chúng ta cầu khẩn như thế nào cũng không để ý tới.
- Uhm!
Tiêu Hắc trước mặt đám đệ tử ngoại môn này bảo trì phong thái trang trọng, hắn nhìn về phía Lăng Phong, dùng nhãn thần xin chỉ thị. Lăng Phong không nói câu nào, chỉ lẳng lặng đứng một bên, Tiêu Hắc cũng không đoán ra tâm tư của hắn, chỉ đành cung kính chờ đợi.
Không bao lâu, một trung niên nhân thấp bé, có vẻ khỏe mạnh, giống như Thuật Luyện Sư đã rèn luyện cơ thể tương đối tốt, hắn từ bên trong đi ra, vừa thấy Tiêu Hắc bên ngoài nhất thời lặng người một chút, quý ý trên mặt chợt lóe qua rồi biến mất. Xấu hổ ôm quyền với Tiêu Hắc, Lê Phù nói:
- Lê mỗ đi vội vội vàng vàng, không kịp tới thông báo với phó tông chủ, thực sự đáng trách.
- Lê tiên sinh khách khí!
Tiêu Hắc biết đối phương căn bản không hề có ý định chào hỏi chính mình trong đầu, nhưng hiện tại không thể trở mặt được. Hắn chỉ đành kiềm chế phẫn nộ, cười cười nói:
- Lê tiên sinh không phải đã từng hứa hẹn ở lại bản tông hay sao? Vội vàng rời khỏi như vậy rốt cuộc là có chuyện quan trọng gì?
- Ha ha!
Lê Phù cười cười, trong đáy mắt xẹt qua một tia tức giận, thầm nghĩ không phải các ngươi đã biết rõ rồi sao? Các ngươi đánh chết thiếu tông chủ Tà Quân Tông, người ta rất nhanh sẽ đánh tới, mặc cho bản thân có thân phận Thuật Luyện Sư cũng không thể cam đoan an toàn nhất định, khó đảm bảo nhà cháy không hại tới cá trong chậu a!
Trước kia Lê Phù đáp ứng Tiêu Hắc chẳng qua là không đơn giản rời đi mà thôi, nhưng sau đó nghĩ đi nghĩ lại thế nào cũng không phải chính đạo, vì vậy nhân cơ hội lặng lẽ chạy trốn. Không nghĩ tới Tiêu Hắc sớm lưu lại tai mắt, âm thầm phái người theo sát hắn.
Lăng Phong bên cạnh thấy buồn cười, hai người một muốn thoát khỏi nơi này, một muốn giữ thật chặt, rất có mùi vị mèo chuột đại chiến, không khỏi chọc cười người khác, vì vậy hắn nhịn không được, rốt cuộc cười lớn thành tiếng.
- Tiêu phó tông chủ, vị này là người phương nào?
Lê Phù làm như đến lúc này mới phát hiện ra Lăng Phong, biểu tình bất thiện hỏi thăm. Hắn tự nhiên không phải không biết, chẳng qua chức nghiệp cao quý tạo cho hắn thói quen cuồng vọng tự đại, đừng nói là Linh Giả, cho dù là Linh Tôn có tới đây hắn cũng có thể thầm mắng một tiếng mãng phu trong lòng.
Ở tại Vô Tận Hoang Nguyên, chỉ cần bản thân có thể không ngừng tiến bộ, sau này đạt tới mức luyện chết Tinh chương Tinh kỹ, cuối cùng tạo ra được Linh Giả, Linh Sĩ! Thậm chí là cường giả cấp bậc Linh Tôn! Cường giả trong mắt bọn họ chỉ là một kiện sản phẩm.
- Đây chính là tông chủ bản tông! Lê tiên sinh không phải không biết gì chứ?
Biểu tình Tiêu Hắc thoáng cái lạnh xuống, thấy vậy Lê Phù hơi chút cả kinh.
Hắn kinh ngạc ngưng mắt nhìn Tiêu Hắc một phen, mặc dù quen biết không lâu, Lê Phù biết rõ cái gọi là tông chủ cùng tông phái trong cảm nhận của Tiêu Hắc tuyệt đối không cao. Bối Diệp ngày xưa đối với Tiêu Hắc chỉ sợ không hơn gì cỏ cây, rốt cuộc vị tông chủ tân nhậm có mị lực ra sao? Dĩ nhiên có thể thuyết phục nhân tâm của hắn trong thời gian ngắn như vậy?
- Ta cũng không muốn vòng vèo với Lê tiên sinh!
Khóe miệng Lăng Phong nhếch lên cười nhạt, nói:
- Ta đến đây chỉ có một lời muốn mời Lê tiên sinh lưu lại!
Ngữ khí của hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng trong bình tĩnh lại ẩn chứa vẻ không thể cự tuyệt.
- Mộc tiên sinh, đây là có ý gì?
Nhãn thần Lê Phù lãnh đạm, thân thể thấp lùi khỏe mạnh dần dần tản mát ra uy thế, mặc dù thực lực bản thân chỉ là Thánh vực, nhưng với thân phận Thuật Luyện Sư Chí cấp khiến hắn không hề e ngại Lăng Phong, dùng ngữ khí âm trầm tiếp tục nói:
- Lẽ nào quý tông dự định mạnh mẽ lưu ta lại?
Tiêu Hắc âm thầm bối rối, gấp đến độ thiếu chút nữa muốn nhảy bật lên, hắn muốn truyền âm khuyên Lăng Phong dùng phương thức ôn hoàn đối đãi với Lê Phù, nhưng câu sau đó của Lăng Phong càng khiến hắn hầu như té xỉu.
- Không sai, bản tông đúng là muốn cường ngạnh lưu Lê tiên sinh lại.
Lê Phù bị chọc tức giận, giận dữ chỉ vào Lăng Phong, chòm râu dựng ngược.
- Ngươi, ngươi, ngươi như vậy là khi nhục Thuật Luyện Sư, thực sự lớn gan!
Thuật Luyện Sư Chí cấp có thể không tính là cái gì, nhưng bọn họ đại biểu cho quần thể được người khác coi trọng. Cho dù là tông chủ tông phái mà nói, đối với bọn họ vẫn phải tận lực suy trì khách khí, bằng không làm sao có các Thuật Luyện Sư cao cấp khác tới hiệu lực?
Cái gọi là "nghìn vàng mua mã cốt" chính là ý này!
Nhưng Lăng Phong lại không chút khách khí dáng vỡ loại mặt nạ ngụy trang kia, khiến song phương thoáng cái rơi vào tình cảnh xấu hổ.
- Lê tiên sinh chớ vội, mời xem qua cái này rồi hãy nói tiếp!
Lăng Phong thấy "đùa giỡn" Lê Phù đã đủ, cũng không dự định tiếp tục trêu đùa hắn, trực tiếp tung ra một vật.
- Hừ! Ngày hôm nay cho dù ngươi lấy ra vật liệu quý hiếm tới đâu đi nữa cũng mơ tưởng khiến ta thỏa hiệp!
Lê Phù khiếp sợ nhìn thứ ném về phía chính mình, dỉ dài bằng ngón tay trỏ, mặt ngoài tỏa quang mang màu hồng, một loại khí tức nhàn nhạt khiến hắn vô cùng luyến tiếc buông ra. Lê Phù nhịn không được dùng niệm thức dò xét một chút, kết quả thần tình kinh hãi.
Trong vẻ cười cười của Lăng Phong có mùi vị chắc chắn nồng đậm.
- Không biết thứ này có đủ để Lê tiên sinh đáp ứng lưu lại hay không?
Biểu tình Lê Phù âm tình bất định, sau nhiều lần dò xét, lại ngẩng đầu nhìn Lăng Phong nhiều lần, vẻ tức giận trên mặt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là vẻ mặt ngưng trọng, ngữ khí cũng cung kích vài phần.
- Đây là vật gì, mong rằng Mộc tiên sinh có thể giải thích một ít!
Thái độ trước sau hoàn toàn khác nhau của hắn khiến Tiêu Hắc vô cùng kinh ngạc, hắn đã nếm đủ tính tình cổ quái của vị thuật luyện sư này, nhưng hiện tại lại thấy một mặt hoàn toàn khác của hắn, nội tâm không khỏi hiếu kỳ không thôi! Trong lòng đối với Lăng Phong càng nhiều hơn vài phần sùng kính."Vị tông chủ này đúng là một người thần kỳ!" Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn
- Tinh huyết nguyên khí hạch!Lăng Phong mở miệng giải thích.- Vật này có thể tăng trưởng khôi phục tinh lực khí huyết, mặc khác, nó có thể đề cao cấp độ niệm thức trên diện rộng!
- Cái gì? Có thực như vậy không?Lê Phù thất kinh, khó có thể tin hỏi.
- Thực sư hay không, Lê tiên sinh vừa rồi hẳn là đã dùng niệm thức kiểm tra cẩn thận rồi! Không cần ta phải nói nhiều lời!
Tròng mắt chuyển động nhanh như chớp, Lê Phù cẩn thận hỏi:- Không biết Mộc tiên sinh có thể cung cấp bao nhiêu thứ này?
Không ai có thể hiểu được tầm quan trọng của niệm thức so với Thuật Luyện Sư, mỗi một lần luyện chế Tinh chương đều phải tiêu hao niệm thức nhất định, niệm thức một khi bị hao hết thì sẽ dẫn tới sinh mệnh lực bị trôi qua trên diện rộng, nếu như không có công pháp rèn luyện niệm thức thật tốt thì Thuật Luyện Sư tiến bộ vô cùng thong thả! Chỉ đơn thuần nhìn trạng thái của Bản Hách trước đây là có thể hiểu rõ, công pháp tăng cường niệm thức quý giá tới cỡ nào!
Cho dù là nơi thiên đường Thuật Luyện Sư như Vô Tận Hoang Nguyên, các loại luyện chương phong phú đa dạng, công pháp tu luyện có quan hệ với Thuật Luyện Sư cũng giống như biển, nhưng phẩm cấp rất cao lại không phải quá nhiều. Nhất là cấp độ như Hồi Thức Tháp tuyệt đối bị tông môn giữ kín như trấn phái tri bảo, cũng là vốn liếng lớn nhất để mời chào Thuật Luyện Sư khắp thiên hạ.
Lê Phù với đẳng cấp Thuật Luyện Sư Chí cấp, tu vi tới tầng thứ này trừ phi có công pháp tuyệt đỉnh trợ giúp, bằng không rất khó tiến giai. Thế nhưng công pháp dù tốt cũng chỉ là rèn luyện tăng cường niệm thức mà thôi, còn Lăng Phong cho hắn cái gì? Đây chính là bảo bối trực tiếp đề cao cường độ niệm thức!
Đối với Lê Phù mà nói, thứ này tuyệt đối là mê hoặc chí mạng.
Dựng thẳng ba ngón tay, Lăng Phong cười nói:
- Ba viên!
- Ba viên?
Lê Phù nhíu mày, lại kiểm tra tinh huyết nguyên khí hạch trong tay, cắn răng một cái quyết định:
- Tốt! Ba viên tinh huyết nguyên khí hạch, ta ở lại tông môn các ngươi! Thế nhưng trước đó các ngươi phải giải thích cho ta, nếu đối mặt với tan nạn tông môn, đừng nghĩ ta sẽ xuất thủ!
Làm như rất sợ Lăng Phong không hài lòng, hắn vội vã bổ sung nói:
- Ta bất quá chỉ có thực lực Thánh vực, cho dù xuất thủ đối với các ngươi cũng không phải là trợ giúp lớn lao gì!
Lăng Phong thản nhiên cười nói:
- Vậy mời Lê tiên sinh yên tâm ở lại nơi này đi, ta có thể cam đoan, cho dù tông môn có lâm vào cảnh tai ương ngập đầu cũng không làm phiền tới Lê tiên sinh.
Lê Phù bị hắn nói xong khiến mặt đỏ lên, bất quá vẫn dày mặc thu lại viên tinh huyết nguyên khí hạch.
Lăng Phong không nhiều lời, thực tế cho dù với cảnh giới luyện chế Tinh chương của hắn hiện tại, nếu như nguyện ý đứng ra mời chào, tuyệt đối đủ sức mời được đẳng cấp cao hơn hẳn so với Lê Phù. Nhưng làm như vậy lại khiến bí mật lớn nhất của bản thân bị bại lộ. Lê Phù cao ngạo mà thực lực không đủ, nhưng vẫn có chỗ tốt. Từ Tiêu Hắc biết được, Lê Phù coi như là Thuật luyện sư xuất thân tán tu, tri thức luyện chương bản thân hoàn toàn là do trao đổi với người khác, cùng với một ít tri thức đông tây các loại, bởi vậy nhất định có kết giao rất nhiều với các Thuật Luyện Sư khác. Thuật luyện sư như vậy có rất nhiều tại Vô Tận Hoang Nguyên, chỉ có một số ít người cực nhỏ thiên tư siêu quần được Huyền Nguyên Tông thu nhận, từ đó về sau thoát khỏi cuộc sống như thế.
Mượn sức Lê Phù trên ý nghĩa phần lớn là làm mẫu, nếu như hắn có thể ở trong tông môn mà tu vi tăng tiến cực nhanh, đó sẽ là tuyên truyền tốt đẹp cỡ nào.
- Không biết có thể hỏi Mộc tiên sinh hay không, tinh huyết nguyên khí hạch này rốt cuộc là lấy được ở chỗ nào?
Suy nghĩ hồi lâu, Lê Phù không thể nhịn nổi lòng hiếu kỳ, khuôn mặt của hắn trước hết đỏ lên, bí mật như vậy người ta sao có thể nói ra đơn giản.
Tâm sư Lăng Phong khẽ động, không chút biểu lộ mảy may, chỉ hời hợt nói:
- Đây là gia sư ban tặng.
- A?
Hai mắt Lê Phù sáng ngời.
- Vật này có tác dụng lớn nhất đối với Thuật Luyện Sư, lẽ nào sư tôn Mộc tiên sinh là?
- Gia sư đích thực là Thuật Luyện Sư!
Nhìn biểu tình kinh sợ của Lê Phù, Lăng Phong âm thầm nghẹn cười, cố làm ra vài phần xấu hổ.
- Bất quá ta bởi vì thiên phú không tốt, không thể kế thừa một thân sở học của gia sư, vì vậy gia sư nghiêm cấm không được tuyên truyền tục danh của người bên ngoài!
Lê Phù nghiêm nghị kính trọng, trong sắc mặt không hề thấy mảy may vẻ chậm trễ. Thuật Luyện Sư có thể lấy ra loại kỳ vật bực này phải thuộc loại đẳng cấp như thế nào? Cho dù dùng đầu ngón chân cũng biết được tuyệt đối chính mình không thể so sánh.
Cho dù Lăng Phong không phải Thuật Luyện Sư, nhưng người ta dù sao cũng tiếp thu giảng dạy đặc biệt nha, Lê Phù không khỏi hiện lên vài phần cung kính.
Khóe miệng Lăng Phong nở nụ cười quỷ dị, cũng không phải hắn buồn chán tiêu khiển với Lê Phù, mà là vừa rồi hắn đột nhiên nghĩ tới, Hải Tư Lam là người duy nhất biết được bản thân thì nền tảng tu vi còn thấp, không thể phát huy tác dụng quá lớn. Mà lần này đã triệt để xé rách da mặt đối với Huyền Thái, có khả năng không bao lâu sẽ gặp phải Huyền Nguyên Tông tới khiêu chiến, đến lúc đó còn cần phải có vài thủ đoạn đặc biệt mới vượt qua được.
Mà đây chính là một chiêu hắn chuẩn bị trước.
Mới vừa rồi mời chào Lê Phù cũng làm Lăng Phong nghĩ đến vấn đề lớn nhất, bản thân ngưng luyện tinh huyết nguyên khí hạch tại Kiền Thiên Giới vẫn còn khá nhiều, thế nhưng chung quy vẫn đến ngày dùng hết, mà chính mình lại không có khả năng lúc nào cũng lấy ra công pháp chí bảo giống như Hồi Thức Pháp. Như vậy cần phải có một số thủ đoạn đặc biệt.
Sau khi xử lý xong sự tình Lê Phù, Lăng Phong quay trở lại cư thất tông chủ.
Mở quái hạp ra, Lăng Phong lắc mình tiến vào bên trong, đập thẳng vào mắt chính là thân ảnh Tào Kế Suất khoanh chân ngồi tĩnh tọa, trước mặt hắn là Hải Tư Lam đang tập trung quan sát.
Vừa thấy Lăng Phong tiến vào, Hải Tư Lam nhất thời hành lễ nói:
- Lăng tiên sinh!
- Uh!
Lăng Phong cũng không khách sáo với hắn, trực tiếp hỏi:
- Tình hình thế nào?
Trên mặt Hải Tư Lam lộ ra thần tình kinh ngạc.
- Thương thế của người này ta bình sinh ít thấy, trước kia ta chỉ biết công kích cường đại nhiều lắm tổn thương tới Cự linh, mà hiện tại công kích khiến nguyên lực hỗn loạn, quả thực là mở rộng tầm mắt!
Dừng lại một chút, hắn tán thán nói:
- Bất quá như vậy vẫn còn chưa so sánh được Tinh chương Lăng tiên sinh thiết kế, Hấp Hóa Chương có hiệu quả vô cùng kinh người! Chỉ trong thời gian ngắn, nguyên lực hỏa hệ trong Cự linh của hắn đã bị hấp thu hơn phân nửa. Bất quá ngại thương thế quá trầm trọng, công tác phòng bị hậu quả tương đối rườm rà, cần Lăng tiên sinh phải tự mình xuất thủ mới được!
- Ta đã nói rõ mọi chuyện với ngươi, sau này không cần phải khách khí như vậy!
Lăng Phong cười nói:
- Hải lão cảm thấy với trạng thái của hắn hiện tại, cần bao lâu mới hồi phục hoàn toàn?
Thấy biểu tình Lăng Phong không chút kiêu ngạo, nóng nảy, không hề giống như những Thuật Luyện Sư đẳng cấp cao bình thường vênh mặt hất hàm sai phái, trong lòng Hải Tư Lam thêm vài phần tán thưởng, tỉ mỉ suy nghĩ, sau đó nói:
- Ta không quá rõ ràng đối với năng lực Thuật Luyện Sư Linh cấp, bất quá dựa theo thương thế phán đoán, nếu muốn triệt để hồi phục như trước cần phải có thời gian trên dưới một tháng.
Một tháng!
Lăng Phong hơi nheo mắt lại, một tháng so với hắn phỏng chừng không chênh lệnh nhiều, nhưng như vậy lại có chút xung đột với kế hoạch ban đầu của hắn. Nguyên bản Lăng Phong chuẩn bị phục kích trên đường Tà Quân Tông tiến tới, bằng vào bản thân mang theo mệnh bài thần bí cùng với Thiên Địa Lao Linh cấp, nếu như có thể xuất kỳ bất ý tạo thành thương vong nhất định đối với Tà Quân Tông, như vậy có thể hóa giải nguy cơ tông môn.
Vạn nhất không được, cũng có thể dùng quái hạp tạm thời mang theo mọi người ẩn nấp, ung dung tính kế sau này phục tông. Bất quá Tào Kế Suất xuất hiện tạo cho hắn suy nghĩ biến đổi kế hoạch, nhưng một tháng có kịp sao?