Tinh Ngự

Chương 250: Song Dực Oa Hoàng (1)




Bên ngoài thì Băng gia gặp biến, trong Băng Phong cốc lại xuất hiện một cao thủ như thế, trong lòng Lăng Phong buộc phải tỉ mỉ suy ngẫm một phen, hắn tạm thời bỏ qua dự định đi kiếm xương cốt ma thú, tiếp tục tiến về phía trước xem sao.

Một đường đi tới, một màn nhìn thấy khiến cho trong lòng Lăng Phong càng thêm lo lắng. Hầu như cức cách một đoạn lại có một đầu ma thú bỏ mạng tại chỗ, tỉ mỉ xem xét qua thì những vết thương không hề có chút khác biệt nào, toàn bộ đều là một kiếm mất mạng!

Người xuất kiếm lựa chọn thời cơ, khống chế lực lượng quả thực là đã tuyệt diệu tới cùng cực!

Rốt cục, ngay khi trước mắt hiện ra thi thể của ba con Điếu Tình Xích Hổ nằm sắp ở đó, sự cẩn thận của Lăng Phong đã được đề cao tới cực điểm!

Không hề ngoại lệ, ba con Điếu Tình Xích Hổ thực lực đạt tới cửu tinh này cũng đồng dạng đã chết đến mức không thể chết hơn, mà vết thương trí mệnh của chúng vẫn đồng dạng là kiếm thương. Kiếm thương lần này nổi lên rất quái dị, xuất hiện ở giữa trán của chúng, nếu như tỉ mỉ quan sát mà nói, sẽ phát hiện ra ba đạo kiếm thương này đều nằm trên cùng một đường ngang!

Là một cao thủ tu luyện kiếm thuật, Lăng Phong tự nhiên minh bạch, điều này đại biểu cho vị cao thủ kia giết chết ba con Điếu Tình Xích Hổ chỉ bằng một kiếm!

Một kiếm, ba con cửu tinh ma thú bị mất mạng!

Đối mặt với kiếm thuật bậc này, Lăng Phong cũng chỉ có thể lác mắt líu lưỡi. Sau khi kiểm tra xung quanh một phen, hắn bỗng giật mình, phía trước truyền đến một cỗ ba động tinh thần cường liệt. Nương theo đó còn có những tiếng bạo tạc kịch liệt.

Có chiến đấu!

Lăng Phong không suy nghĩ nhiều, toàn lực thi triển Tiễn Tật chạy hướng về phía đó.

Ngũ thải quang mang rực rỡ bay lượn, âm thanh bạo tạc liên tiếp không ngừng. Lọt vào trong tầm mắt là một màn khiến cho Lăng Phong suýt chút nữa không thở nổi. Đang chiến đấu ở giữa sân lại chính là một người mà mình quen biết ... Hằng Trùng. Tay hắn nắm Cự Khuyết kiếm, toàn thân đều tản ra kiếm mang gai mắt, kiếm ý nồng đậm như xông phá thương khung, kẻ khác dù chỉ liếc mắt nhìn qua cũng cảm thấy hai mắt đau đớn.

Lăng Phong lập tức minh bạch, những ma thú vừa rồi khẳng định là chết trong tay hắn, với cảnh giới kiếm thuật cao siêu của hắn, thi triển kiếm thuật có được lực sát thương như vậy cũng không kỳ quái.

Thế nhưng vì sao Hằng Trùng Kiếm Thánh lại một mình tới Băng Phong cốc?

Tuy rằng không nghĩ ra, nhưng những lo lắng trong lòng Lăng Phong rốt cuộc cũng được trút xuống. Muốn nói Giản Hạ hai nhà có thể mời được Hằng Trùng xuất thủ đối phó với Băng Phong thành, dù thế nào Lăng Phong cũng không thể tin được.

Đối địch cùng với Hằng Trùng chính là một con ma thú tướng mạo kỳ dị, con ma thú này toàn thân một màu ngân bạch, ở hai bên chạy dọc theo thân thể tròn lẳn là đôi cánh ve trong suốt dài bằng nửa chiều dài một cánh tay, trên đỉnh đầu là một đôi mắt to đùng, nhưng con ngươi bên trong thì lại nhỏ như hạt đậu, nhìn qua có chút buồn cười. Thế nhưng Lăng Phong lại không thể nào cười nổi, thậm chí còn có một luồng khí lạnh từ gan bàn chân bốc lên: là Song Dực Oa Hoàng! Một con Song Dực Oa Hoàng tiến hóa hoàn chỉnh mà Sang Sư đã từng đề cập tới! Hơn nữa, con Song Dực Oa Hoàng này dĩ nhiên lại chặn đánh Hằng Trùng!

Từng đạo quang mang ngân sắc từ bên ngoài thân thể hình tròn của Song Dực Oa Hoàng bắn về bốn phía, trong không khí tràn ngập những âm thanh sắc nhọn chói tai. Những âm thanh như tiếng rít này hoàn toàn là do không khí bị lực lượng cực lớn chèn ép mà hình thành. Phảng phất như có thể trực tiếp đâm vào sâu thẳm linh hồn của người ta. Cách xa đến mười trượng, khi nghe được âm thanh này Lăng Phong vẫn cảm thấy ngũ tạng lục phủ phảng phất như sôi trào, khó chịu phát buồn nôn.

Đứng đối diện ma thú, Hằng Trùng chĩa kiếm về phía trước, nhãn thần ngưng trọng như núi, thân thể không chút nhúc nhích, tựa hồ chỉ cần hơi có một chút dị động là đều có khả năng gặp phải một kích sấm sét!

Chạy vòng bốn xung quanh một người một thú chính là bốn con nguyên tố ma thú, phân biệt là Hồng Ban Điểu, Lục Sí Kim Thiềm, Thâm Hải Khổng Ti Muội, Đằng Xà. Bốn loại ma thú này đều là nguyên tố ma thú, hơn nữa đều có được cửu tinh thực lực! Chúng đang điên cuồng công kích về phía Hằng Trùng, thiên phú kỹ năng của từng con tung ra phảng phất như vô cùng vô tận, khi va phải vòng bảo hộ chân lực quanh thân Hằng Trùng khiến cho nó lung lay sắp đổ, quang mang bắn toé ra, trong không khí khắp nơi đều là khí tức nguyên lực tán loạn.

Rõ ràng Song Dực Oa Hoàng nắm giữ được linh hồn lực ... hệ lực lượng thần bí nhất trong ngũ hệ nguyên lực. Nó dĩ nhiên có thể dùng linh hồn lực ngăn chặn được Hằng Trùng, khiến cho hắn không dám nhúc nhích!

Phát hiện ra điều này khiến Lăng Phong bị rung động thật sâu. Phải biết rằng Vực Năng của Thánh Vực cường giả trên thực tế chính là một loại công kích ẩn chứa linh hồn lực, có thể nói một khi đạt được tới Thánh Vực liền sẽ có được sự miễn dịch nhất định đối với linh hồn lực. Vậy mà linh hồn lực của Song Dực Oa Hoàng dĩ nhiên lại có thể cường đại đến trình độ ngay cả Thánh Vực cũng vô pháp chống đỡ. Đổi lại thành Thuật Luyện Sư của nhân loại, tu vi linh hồn lực đáng sợ đến như vậy ít nhất cũng phải là "Chí cấp".

"Lẽ nào... Lẽ nào hôm nay ta sẽ gục ngã ở nơi này sao? Thương Khung Hội Chiến năm đó hiểm ác đáng sợ như vậy cũng không có việc gì, thực không ngờ hôm nay lại gặp phải khốn cảnh thế này, lẽ nào đây thực sự là thiên ý? Thiên ý muốn ta không hoàn thành được mộng tưởng sao?"

Nội tâm Hằng Trùng điên cuồng gào thét. Trong ánh mắt nhìn về phía Song Dực Oa Hoàng tràn ngập bi ai và không cam lòng, vì bản thân mình đã nghĩ tới vô số cách chết khác nhau, nhưng không ngờ cuối cùng lại sắp phải chết ở trong hoàn cảnh thế này, chết trong vô danh, chết trong tịch mịch, chết trong tay của một ma thú vô tri!

Hằng Trùng biết nếu tiếp tục giằng co xuống dưới, đến khi vòng bảo hộ chân lực của bản thân bị hủy, lập tức sẽ trở thành một khôi lỗi của Song Dực Oa Hoàng .

Thà chết, cũng không khuất phục!

Hắn đang muốn liều mạng tung một kích, nhưng khi thấy Lăng Phong bước ra từ sau lùm cây bị che lấp, Hằng Trùng không khỏi trừng lớn hai mắt, trăm triệu lần không ngờ rằng dưới tình huống như vậy lại hội ngộ được với Lăng Phong, hắn liền mạng quát lên:

- Đi mau, nơi này nguy hiểm lắm!

Nội tâm Lăng Phong cũng dâng lên một tia cảm động, mặc dù tương giao nông cạn, thế nhưng thái độ làm người của Hằng Trùng lại khiến cho Lăng Phong có được hảo cảm sâu đậm, đây là một người chân chính truy cầu đỉnh cao tu luyện vô thượng! Trước kia những người hắn gặp vô luận là tu vi mạnh mẽ như Kiều Sâm Đặc hay là những hộ vệ phổ thông vật lộn tu luyện ở tầng dưới cùng, mà chính ngay như cả bản thân mình cũng đều có một loại ràng buộc không thể dứt bỏ được. Nhưng chỉ riêng trên người của Hằng Trùng, Lăng Phong mới cảm thụ được một loại khí tức truy cầu tu luyện đỉnh cao thuần túy nhất từ trước tới giờ!

Hơn nữa Hằng Trùng đã trợ giúp hắn lý giải về cảnh giới nhân kiếm hợp nhất, vì một phần ân tình này, Lăng Phong cũng không thể nào ngồi xem hắn ngã xuống đó được!

Biết rõ vạn hiểm, vẫn kiên quyết lao vào! nguồn TrumTruyen.vn

Một bước lại một bước, mỗi một bước tiến tới, linh hồn lực tràn ngập khắp không gian tựa hồ như muốn đè ép cho Lăng Phong gục ngã, Lăng Phong cảm giác phảng phất như lưng mình đang đeo một ngọn trọng sơn mà tiến về phía trước, máu huyết toàn thân đang không ngừng sôi trào, mỗi một dãy kinh mạch đều xoắn lại như dây thừng, bất tri bất giác máu tươi đã chảy ra từ miệng mũi của hắn từ lúc nào không biết!

Không được, cứ tiếp tục như vậy căn bản không giúp được hắn, Lăng Phong trong lòng chấn động, nỗ lực vận khởi toàn bộ lực lượng trong cơ thể rồi hét lên một tiếng! Kiếm linh trong thức hải điên cuồng vận chuyển, từng đạo năng lượng niệm thức tuần hoàn theo sự dao động của linh hồn uy áp, miễn cưỡng hình thành một vòng bảo hộ bao bọc Lăng Phong ở bên trong.

Ở trong vòng bảo hộ, linh hồn lực dồn ép đánh tới khiến cho nó bị biến hình, Lăng Phong liều chết kiên trì, hắn cảm thấy vòng bảo hộ niệm thức lúc này đã thu hẹp lại thành một tầng mỏng manh dính sát với cơ thể, tùy thời có thể tan vỡ.

Rốt cục, "Rắc" một tiếng vong giòn, Lăng Phong ngẩng đầu gắt gao nhìn chằm chằm về phía Song Dực Oa Hoàng huyền phù giữa không trung, hai đầu gối không cam lòng khụy xuống nện mạnh lên nền đất, khiến mặt đất lún xuống thành một hố sâu. Linh hồn áp lực của Song Dực Oa Hoàng ngay cả Thánh Vực cường giả cũng không thể chống đỡ nổi, nói chi là Lăng Phong? Dù cho hắn tu luyện linh hồn uy áp thần bí cũng không thể nào làm được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.