Tiêu Hà thật sự không có cách nào ổn định cảm xúc của mình, Tống Dịch đã làm quá nhiều điều ở những nơi mà cậu không nhìn thấy, vì đoạn cảm tình này anh cũng đã trả giá quá nhiều, tình nguyện đi đến cuối cùng cũng chẳng sợ mình sẽ thành hai bàn tay trắng, anh một chút đều không để ý, càng không mở miệng đòi hỏi một điều gì từ cậu. phongtrai.wordpress.com
Tiêu Hà biết Tống Dịch có kiêu ngạo của bản thân, nhưng cậu lại không biết Tống Dịch nguyện đem hết thảy để buộc chặt đoạn tình cảm này.
Cậu dùng tay xoa xoa đôi mắt, gạt bỏ những giọt lệ còn vương, cúi đầu hít sâu, lại ngẩng đầu lên nhìn Kim Linh.
“Tôi ra gấp đôi số tiền mua cổ phần, còn lại chị đưa cho anh ấy.” Đây có lẽ là điều duy nhất bây giờ cậu có thể làm gì Tống Dịch. phongtrai.wordpress.com
Kim Linh lắc đầu, “Mặc kệ tôi dùng biện pháp gì thì cũng đều cần ký tên.”
Cô quay lại bàn làm việc ngồi xuống, cúi người lấy chìa khóa mở ngăn kéo bàn làm việc, lấy ra một phần hợp đồng đi đến trước mặt Tiêu Hà. phongtrai.wordpress.com
“Từ lúc bắt đầu tôi đã không muốn lấy đi thứ của cậu ấy, một phần hợp đồng này còn có của gia đình tôi, nhà tôi còn có trẻ em, dùng một lần lấy ra nhiều tiền như vậy tôi phải bàn bạc với người nhà, phòng làm việc ở thành phố S của Tống Dịch hiện tại mang tên cậu ấy, nếu tôi lấy thân phận một người bạn để giúp cậu ấy lại còn lấy nhiều tiền như vậy, chồng và người trong nhà tôi sẽ có dị nghị.”
Kim Linh giải thích một chút rồi lấy bản hợp đồng đã ký tên, tiếp theo lại mở ra một hợp đồng mới. phongtrai.wordpress.com
“Tôi cũng không giải thích nhiều như vậy với cậu ấy, cậu ấy không muốn thiếu một phân tình nghĩa nào với chúng tôi, không muốn làm tôi khó xử, tôi đều biết hết. Cho nên tôi cái gì cũng chưa nói, liền dựa theo điều kiện để ký hợp đồng với cậu ấy mà thôi. Nhưng tôi quen cậu ấy nhiều năm như vậy, từ khi đi học cậu ấy đã quan tâm tôi rất nhiều, phòng làm việc vừa khởi sắc cũng do cậu ấy chạy đôn chạy đáo khắp nơi, nói không thể để một cô gái như tôi đi chịu khổ, hợp đồng trước nay đều do cậu ấy đi, xã giao cũng chưa bao giờ để tôi uống rượu, cậu ấy thật sự là một người vô cùng vô cùng tốt, cho nên nếu tôi có thể giúp, tôi đều sẽ giúp.” phongtrai.wordpress.com
Kim Linh đẩy hợp đồng đến trước mặt Tiêu Hà, hai phần hợp đồng này về cơ bản là giống nhau, chỉ là tên từ Tống Dịch biến thành Tiêu Hà.
Tiêu Hà dùng ánh mắt dò hỏi cô có ý gì.
Kim Linh đứng lên đi lấy bút, “Tôi không lường trước việc hai người sẽ cãi nhau đến mức này, tôi chỉ nghĩ chuyện này cậu sớm hay muộn cũng sẽ biết, khẳng định sẽ tìm đến tôi, nếu A Dịch nguyện ý toàn bộ cho cậu, đánh cuộc một lần này, như vậy tôi cũng không nghĩ gì nhiều, cũng đánh cược với cậu ấy luôn. Cho nên từ sớm tôi đã chuẩn bị hợp đồng, bất luận khi nào cậu đến tìm tôi, tôi đều chuyển hợp đồng với giá gốc cho cậu.” phongtrai.wordpress.com
Tiêu Hà nhìn cô đưa bút qua, một lúc lâu không biết nói gì, cậu vươn tay phải nhận bút, rồi lại dừng ở không trung.
Ống tay áo vì vươn tay nên lộ ra phần cổ tay bị quấn băng vải, cậu chần chừ một hồi vẫn nhận lấy bút.
Kim Linh thấy cậu nhận bút mà tay còn run rẩy liền hỏi, “Tay cậu?” phongtrai.wordpress.com
Tiêu Hà đặt bút lên bàn, đổi tay trái mở nắp bút, “Không có việc gì, cảm ơn chị.”
Kim Linh lắc đầu, “Không sao, mấy thứ này xác thật dụ hoặc rất lớn, chúng tôi làm diễn viên phối âm, trừ mấy năm nay tương đối nhiệt ở ngoài thị trường ACG, kiếm được cũng không nhiều lắm, nhưng không đến mức khiến tôi vứt bỏ sơ tâm, quên những gì A Dịch đã giúp đỡ tôi.” phongtrai.wordpress.com
Tiêu Hà mở nắp, dùng tay phải chậm rãi nắm lấy bút, tạm dừng hơn 10 giây ở chỗ trống ký tên.
Hơn nữa tay cầm bút vẫn luôn đang run rẩy, Kim Linh thấy trạng thái của cậu không đúng lắm, cho rằng cậu nghi ngờ hợp đồng có vấn đề, “Tiền có thể đưa sau cũng không sau, hơn nữa hai phần hợp đồng trừ việc hai cái tên không giống nhau thì điều lệ khác đều giống nhau, cậu ký xong, tôi sẽ mang đi công chứng.” phongtrai.wordpress.com
Cô không lo lắng Tiêu Hà không lấy tiền ra, bên phía điện kĩ có thể không so được với bên phối âm bọn họ, nhưng cô biết Tiêu Hà trước đó không lâu đã làm mấy đại ngôn có thể mở mấy phòng làm việc như bọn họ.
Tiêu Hà miễn cưỡng cười, “Chị lo lắng rồi, ký xong tôi sẽ đưa tiền cho chị.” phongtrai.wordpress.com
Nhưng cậu vẫn chậm chạp không thể xuống bút.
Nguyên nhân là ở cậu, chính là cánh tay này, giờ ngay cả việc ký tên thôi cũng khó khăn, chỉ dựa vào ngón tay hoàn toàn không thể động.
Kim Linh lúc này đã nhận ra tay cậu có vấn đề, “Tay cậu rốt cuộc làm sao vậy? Nếu cậu hiện tại không thể viết, vậy trước hết không cần ký đâu, chữ viết trên hợp đồng cần phải rõ ràng, cậu không cần miễn cưỡng.” phongtrai.wordpress.com
Tiêu Hà lắc đầu, đây là tự cậu muốn ký, tuy rằng cậu đáp ứng Hạng Lập, nhưng hiện tại cậu cũng không rảnh lo nhiều như vậy, bởi vì trước mắt cậu, đây là việc duy nhất có thể làm vì Tống Dịch.
Cậu nhíu mày, cắn chặt hàm răng, vẫn quyết cầm bút, vừa viết xuống từng nét, vừa cố gắng để tay không run rẩy. phongtrai.wordpress.com
Kim Linh nhìn sắc mặt cậu thay đổi, rõ ràng mới cuối tháng 5 thôi mà trên đầu cậu đã chảy không ít mồ hôi.
Tiêu Hà rốt cuộc viết xong tên của mình, run rẩy đặt bút ở một bên, dùng tay trái nhẹ nhàng nâng tay mình, muốn giảm bớt một chút đau đớn.
“Tôi mang cậu đi bệnh viện.” Nhìn sắc mặt Tiêu Hà càng ngày càng không ổn, cô lấy hợp đồng khóa vào trong ngăn kéo rồi đỡ Tiêu Hà đi ra ngoài. phongtrai.wordpress.com
Tới bệnh viện Kim Linh giúp cậu làm xong thủ tục thì đã bị hộ sĩ trách mắng một trận, lúc này cô mới biết cánh tay này của cậu vừa làm giải phẫu, hơn nữa không lâu trước đó miệng vết thương bị vỡ một lần, lần này bởi vì cổ tay dùng sức dẫn tới việc miệng vết thương lại có dấu hiệu nứt toạc.
Bệnh viện dựa trên những điều đó liền chuẩn bị cho Tiêu Hà nằm viện, hơn nữa còn nhanh chóng truyền dịch cho cậu. phongtrai.wordpress.com
Kim Linh bị hộ sĩ trách mắng nửa ngày, cô rốt cuộc bắt đầu cảm thấy Tiêu Hà cũng là kẻ điên.
Hai người kia đều không hơn không kém nhau là mấy.
“A Dịch không biết đúng không?” Kim Linh hỏi.
Tiêu Hà dựa giường bệnh gật đầu. phongtrai.wordpress.com
Kim Linh sau khi biết đáp án không ngừng lắc đầu, “Cậu cũng điên rồi, hôm nay tôi không nên đưa bản hợp đồng kia lấy ra cho cậu ký, cái tay này nếu phế đi thì phải làm sao? Cậu nghĩ tới chưa?”
“Đây là điều duy nhất tôi có thể làm vì anh ấy.” Cậu biết tay mình một hai năm cũng không tốt lên được, nhưng hôm nay cậu vẫn muốn làm tốt chuyện này. phongtrai.wordpress.com
Kim Linh không còn lời nào để nói, Tống Dịch và Tiêu Hà đều là hai kẻ ngốc, một người nguyện ý đánh bạc toàn bộ của bản thân, một người nguyện ý trả giá bằng một cánh tay.
“Tôi sẽ liên lạc với cậu ấy.” Kim Linh cảm thấy mình chỉ có thể giúp Tiêu Hà làm chuyện này.
“Cảm ơn chị.” Tiêu Hà chân thành cảm ơn cô. phongtrai.wordpress.com
“Cậu ở đây phải nằm viện ít nhất một ngày, có cần báo với bạn bè cậu không?” Kim Linh còn có công việc khác, không thể ở mãi bệnh viện chăm sóc cậu được.
Tiêu Hà gật đầu, “Phiền chị giúp tôi lấy điện thoại trong túi ra gọi cho Chu Nghiêm.”
Kim Linh gọi cho Chu Nghiêm, anh ta lúc này cũng đang tìm cậu. phongtrai.wordpress.com
“Chú đâu rồi? Hạng Lập nói chú xuất viện, giờ đã chạy đi đâu hả?”
“Em ở bệnh viện.” Tiêu Hà trả lời.
“Chú mà ở bệnh viện hả, buổi sáng anh đến không phải chú đã sớm chạy rồi sao.”
“Ở bệnh viện trung tâm thành phố H, chuẩn bị chuyển viện cho em đi.” Tiêu Hà vẫn nói rất bình tĩnh. phongtrai.wordpress.com
Chu Nghiêm ở bên kia nháy mắt dậm chân, “Chú muốn chết rồi chứ gì? Suốt ngày không có việc gì làm liền lăn lộn khắp nơi, Hạng Lập thật sự sẽ chém đứt tay chú đấy! Mẹ nó bị điên rồi hả? Thật sự muốn tàn phế à?”
Tiêu Hà khẽ nhíu mày, “Vấn đề không lớn, sẽ không phế, anh bảo anh ta thông tri với bên bệnh viện này, sau đó tìm người tới đón em, đưa em về, còn nữa, bảo bên phát sóng thông báo đi, trang Weibo cũng phát tin luôn, bảo là em sắp chết rồi.” phongtrai.wordpress.com
Chu Nghiêm hoài nghi não của cậu thật sự hỏng rồi, “Mẹ nhà chú, tự đi mà làm, thiếu một cái tay thôi thì chết bằng răng, hù dọa ai……”
Nhưng rồi rất nhanh anh ta liền biết Tiêu Hà muốn làm gì, lại sửa miệng, “Anh bây giờ ngay lập tức đi đón chú, chú bảo với người chăm sóc chú vất vả một chút, chờ thêm mấy tiếng nữa thôi.” phongtrai.wordpress.com
Nói xong liền cúp điện thoại, Kim Linh giúp cậu đặt điện thoại lên tủ, vẫn lắc lắc đầu.
“Cậu sẽ hù chết cậu ấy đấy.”
Tiêu Hà nhìn trần nhà, “Tôi tìm không được anh ấy, cũng liên lạc không được, chỉ có thể dùng phương pháp ti tiện này mà thôi.” phongtrai.wordpress.com
Tống Dịch tuy rằng cự tuyệt liên lạc với họ, nhưng anh cũng không hoàn toàn ngăn cách với mọi người, cậu tin rằng anh chắc chắn sẽ nhìn thấy tin tức gì đó trên mạng, tuy rằng phương pháp này đúng là quá ti tiện, nhưng đây lại là phương pháp duy nhất có thể tìm được Tống Dịch.
Kim Linh cũng biết chuyện này giờ cũng chỉ có thể như vậy nên cho cậu nghỉ ngơi, còn mình thì thử liên lạc với Tống Dịch xem sao. phongtrai.wordpress.com
Thế nhưng vẫn không thể liên lạc được, mười phút sau cô mở Weibo xem, tin tức Tiêu Hà làm phẫu thuật đã lên hot search.
Đầu tiên là bên phát sóng luôn là nơi đầu tiên bị fan truy vấn lúc này không thể không tuôn ra nguyên nhân Tiêu Hà không phát sóng trực tiếp —— Tay của cậu ấy hơn nửa tháng trước đã làm giải phẫu, mấy ngày trước lại xuất hiện dấu hiệu miệng vết thương vỡ ra, mà hiện tại người còn đang ở bệnh viện, đến nay còn đang tiếp nhận trị liệu. phongtrai.wordpress.com
Phía dưới còn đính kèm hình ảnh, chính là cánh tay quấn băng vải nhiễm hồng, và cả hình ảnh cậu nằm ở trên giường bệnh sắc mặt tái nhợt.
Phía dưới phần bình luận ngắn ngủn mười phút đã có gần hai mươi vạn bình luận của fan.
Có người đau có người không tin. phongtrai.wordpress.com
Ngay sau đó SG official weibo cũng phát thanh minh, chứng minh lời của bên phát sóng là thật.
Tiêu Hà giờ phút này xác thật còn ở bệnh viện tiếp nhận trị liệu.
Lúc này các fan đều bắt đầu luống cuống, sôi nổi quan tâm thương thế hiện tại của cậu. phongtrai.wordpress.com
—— rốt cuộc thế nào vậy? Sao sau khi giải phẫu miệng vết thương của ảnh lại vỡ ra?
—— oa hu hu hu! SG các người rốt cuộc đang làm gì vậy, nhân viên ngoài biên chế nên không chịu coi trọng sao?
—— giảng đạo lý, ai làm xong giải phẫu đều phải nằm viện một tháng, thế nào miệng vết thương lại vỡ ra? Về sau cậu ấy không còn là quán quân thế giới nữa thì SG các người sẽ đối xử với cậu ấy thế nào đây? phongtrai.wordpress.com
Không thể nghi ngờ SG lúc này đang ngồi ở căn cứ nhưng nồi từ bầu trời lại úp xuống, các fan không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể đẩy toàn bộ trách nhiệm lên người SG, SG đúng là nói không nên lời, chỉ có thể yên lặng đội cái nồi, hơn nữa bọn Happy cũng mới thi đấu trở về không lâu, vừa xem Weibo mới biết được chuyện này. phongtrai.wordpress.com
Chu Nghiêm đến bệnh viện trung tâm thành phố H là lúc tối trời, bệnh viện bên này nhận được điện thoại của Hạng Lập thì đã chuẩn bị, lúc Chu Nghiêm đến liền giúp Tiêu Hà làm xong thủ tục.
Chu Nghiêm sau khi cảm ơn Kim Linh thì mới đưa Tiêu Hà về. phongtrai.wordpress.com
“May là vấn đề không lớn, bằng không Hạng Lập thật sự sắp điên rồi.” Chu Nghiêm quở trách.
Tiêu Hà nhắm mắt lại mặc cho anh ta kêu lên kêu xuống, nửa đêm trở lại bệnh viện thành phố S, Hạng Lập đã sớm ở cửa chờ liền, mặt đen thùi lùi dẫn người đi kiểm tra, sau khi xác định không có việc gì thì mới đưa cậu trở về phòng bệnh, không hề nói một lời thừa thãi.