Tiên Ngục

Chương 1111: Trong khu vực bảo hộ (hạ)





Đối phương nói khách khí như vậy, y theo tính cách người kính ta một thước, ta kính người một trượng của Tô Triệt, thật đúng là không có ý tứ cự tuyệt.
- Đi thì đi thôi, dù sao cũng không có trì hoãn mất bao nhiêu thời gian, đều đã là Tiên nhân có sinh mệnh dài đằng đẳng rồi, thì để ý năm ba canh giờ làm gì. Huống hồ, hắn chỉ là Nhân Tiên, cũng không có khả năng cấu thành uy hiếp đối với mình...
Mang tâm tính như vậy, Tô Triệt gật đầu đáp ứng.
Không đến một phút đồng hồ, Tô Triệt đã tiến vào hàn xá mà hắn tạm thời ở lại. Đây là một tiểu lâu ba tầng tạo hình tinh mỹ, trong phòng bố trí đơn giản, gia cụ đầy đủ hết, xem xét liền biết, tất cả thổ thạch, gỗ,… đều là lấy từ tài nguyên tự nhiên ở phụ cận.
Tuy lúc phi thăng hai tay trống trơn, nhưng thân là Tiên nhân, một ít chuyện này nhất định là làm khó không được, thậm chí còn có thể lợi dụng trong khu vực bảo hộ khai quật một ít luyện tài, luyện chế công cụ trữ vật giản dị, pháp khí, pháp bảo các loại….
Đương nhiên, muốn luyện chế Tiên khí chính thức, thì là chuyện tình hoàn toàn không thể nào làm được.
Luyện chế Tiên khí không dễ dàng như vậy, yêu cầu hàng đầu chính là, phải có được luyện lô cao hơn một phẩm cấp.
Nói thí dụ như, muốn luyện chế Tiên khí hạ phẩm, phải có được luyện lô trung phẩm, cơ hồ không tồn tại khả năng mưu lợi.
Mặc dù ở thế gian thì có may mắn chiếm được một cái trung phẩm luyện lô, hơn nữa tại phi thăng lúc cùng một chỗ dẫn vào Tiên Giới, như vậy, tại tài nguyên cằn cỗi Nhân Tiên trong khu vực bảo hộ, nghĩ phải tìm được luyện chế tiên khí một loạt luyện tài, đó cũng là chuyện rất không thực tế.
Lại có là, Nhân Tiên cùng Địa Tiên tu vi, căn bản không có năng lực luyện chế tiên khí, ít nhất cũng phải là Thiên Tiên tu vi mới được.
Cho nên nói, tiên nhân vừa mới phi thăng đến Tiên Giới, mấy vạn năm đầu sẽ là phi thường gian nan, nói là nửa bước khó đi, một chút cũng không khoa trương. Thông thường mà nói, cách làm hơi thông minh chính là, gia nhập một môn phái hoặc tổ chức, sau lưng có một dựa vào, có thể sẽ tương đối dễ chịu một chút.
Sau khi khách và chủ ngồi xuống, đầu tiên là tự giới thiệu. Đối phương tự xưng Vân Thu, là một đan tu, thích trồng linh thảo, tự nhiên là bởi vì thường niên luyện đan mà dưỡng thành.
Tùy tiện hàn huyên vài câu, Tô Triệt hỏi:
- Vân Thu đạo hữu ở nơi này định cư mấy chục năm, chẳng lẽ tính toán một mực tu luyện tới Địa Tiên, mới rời khỏi bảo vệ khu sao?
- Đây cũng không phải.
Vân Thu khoát tay cười nói:
- Ngưng lại bảo vệ khu, là vì chờ đợi trưởng bối sư môn tiến đến tiếp ta, phái Thiên Đan Các của ta ở Tiên Giới coi như là tông môn quy mô trung đẳng, đệ tử ở thế gian trước khi phi thăng. Đều liên lạc cùng sư môn trưởng bối ở Tiên Giới. Nếu không, Tiên Giới mênh mông, chúng ta chỉ là tu vi Nhân Tiên, mấy vạn năm cũng không nhất định có thể tìm được sư môn, có khả năng sẽ bất hạnh chết non ở trên nửa đường.
- Hiểu rõ rồi.
Tô Triệt chậm rãi gật đầu.
Bên trong Tiên Giới, tất cả môn phái lớn nhỏ giống như tinh cầu trong vũ trụ tinh không, không cách nào đếm hết. Một Nhân Tiên chỉ có thể đi bộ, muốn ở trong Địa Tiên Vực rộng lớn khôn cùng tìm được môn phái của mình. Độ khó so với tìm kim đáy biển còn vượt qua mấy vạn lần.
- Xin hỏi, đạo hữu biết Thiên Đan Các không?
Có thể tưởng tượng được, sau khi đi ra khỏi bảo vệ khu, vấn đề như vậy hỏi thăm một vạn lần, lấy được trả lời khẳng định đều là: không biết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thật vất vả gặp được một người nhiệt tâm nói cho ngươi biết:
- Ta biết rõ a! Một khu vực cách hai vạn ức dặm ở phương bắc...
Hảo nha, lao lực thiên tân vạn khổ, hao tốn mấy vạn năm tìm Thiên Đan Các kia. Xem xét, lại không phải là sư môn của mình, chỉ là trùng tên mà thôi!
Đúng vậy, bên trong Tiên Giới, môn phái quy mô trung đẳng so với cát trên bãi biển còn nhiều hơn, nhất định sẽ có một nhóm lớn trùng tên. Tìm nhầm sư môn, một chút cũng không kỳ quái.
Vị Vân Thu trước mắt này, rõ ràng cho thấy là một người nhiệt tình, giờ phút này nói:
- Thiên Vũ đạo hữu ở Tiên Giới không có sư môn, nếu như thích luyện đan mà nói, ta có thể giới thiệu ngươi gia nhập phái ta. Phỏng chừng, tiếp qua vài chục năm, trưởng bối sư môn sẽ đến bên ngoài bảo vệ khu, gửi tin tức triệu hoán cho ta.
Thiên Huyền Tông trên Khải Nguyên Tinh, lịch sử truyền thừa vẫn chưa tới một vạn năm, xem chừng, tổ sư khai phái còn đang ở thế gian gian khổ phấn đấu, nơi nào có khả năng chạy tới Tiên Giới làm ra huy hoàng. Cho nên, Tô Triệt đi đến Tiên Giới, được xưng tụng là một tán nhân tiêu chuẩn, không chỗ nương tựa, không có gốc không có rễ.
- Tạm thời còn chưa có tính toán gia nhập môn phái.
Tô Triệt nhã nhặn từ chối ý tốt của đối phương, mỉm cười nói:
- Mấy vạn năm đầu, ta chỉ muốn một mình tiêu dao tự tại, đi tới chỗ nào tính chỗ đó.
Vân Thu đầu tiên là gật gật đầu, lại thấp giọng thở dài:
- Chỉ tiếc, thực lực chỉ là Nhân Tiên, bên trong Tiên Giới khó có thể tiêu dao, Thiên Vũ đạo hữu tốt nhất là sớm có tâm lý chuẩn bị a.
Thông qua sư môn của mình, Vân Thu đối với hoàn cảnh sinh tồn ở Tiên Giới, hiểu rõ được càng thêm thấu triệt. Chỉ có điều, hắn cũng không biết, mặc dù Tô Triệt chỉ là Nhân Tiên, chỉ cần đi ra bảo vệ khu, có thể có tam đại Thiên Tiên thủ hạ bảo vệ mình.
Thực lực Thiên Tiên, mặc dù không thể thi triển pháp thuật thuấn di, nhưng phi hành thuật cơ bản nhất đã là không thành vấn đề, không cần Tô Triệt gian khổ bôn ba nữa.
Tô Triệt cố ý chuyển hướng đề tài gia nhập môn phái, tùy tiện hỏi:
- Vân Thu đạo huynh cư ngụ ở chỗ này mấy chục năm, nhất định biết rõ, nếu muốn mau rời khỏi bảo vệ khu này, hẳn là lựa chọn phương hướng nào thích hợp nhất?
- Nếu ngươi không có mục tiêu cố định, tùy ý đi mà nói, lúc trước ngươi tuyển hướng kia, là một con đường xa nhất.
Vân Thu cười nói:
- Quay đầu lại, nhắm về phía đông, nhiều nhất năm ngày, có thể đi ra ngoài.
Ở Tiên Giới làm sao phân biệt rõ Đông Tây Nam Bắc, lúc phi thăng, thiên đạo đã quán thâu kiến thức căn bản này vào trong đầu mỗi người.
- Đa tạ đạo huynh.
Tô Triệt chắp tay cảm tạ.
Hắn chỉ điểm một câu, bằng giúp mình giảm đi hơn mười ngày rùa bò vất vả, một tiếng cảm tạ, tự nhiên nên nói.
- Kỳ thật, phương vị chuẩn xác của phái Thiên Đan Các ta, ở ba vạn ức dặm phía đông, bởi vậy, ta mới có thể xây phòng ở lại vị trí này, chờ đợi trưởng bối sư môn đến đón.
Vân Thu dùng giọng điệu vui đùa nói:
- Nếu như ngươi một mực đi về phía đông, nói không chừng, chắc chắn ở vài năm sau, sẽ đi ngang qua Thiên Đan Các, còn có thể thuận tiện tới gặp ta một lần.
Ý ở ngoài lời, đừng xem ngươi ly khai bảo vệ khu sớm hơn mười năm, nhưng ngươi đi chậm như rùa bò trên mặt đất, ta đã sớm được trưởng bối sư môn dễ dàng mang đi vạn ức dặm.
- Thiên Đan Các ở ngoài ba vạn ức dặm...
Tô Triệt thì thào nói nhỏ, thực bị hắn khơi dậy chút háo thắng trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.