Là Tụ Lý Càn Khôn thu Hỏa Phượng Hoàng biến thành quả cầu lửa nóng cháy, hay là bị tồn tại Bán Thần thú kia xé nát?
Đây cũng là kết quả mà đám người Trương Hằng lo lắng, cũng là thời khắc quyết định vận mệnh của Hỏa Phượng Hoàng.
Vạn bất đắc dĩ, Hỏa Phượng Hoàng mới phải làm ra hành động cá chết lưới rách như vậy cũng tốt hơn là bị Lạc Hà dùng Tụ Lý Càn Khôn chế phục. Nó tự nhận là không có năng lực sinh tồn mạnh mẽ hơn Huyền U Thiên Ma, một khi rơi vào trong tay đối phương, cơ hội sống sót sẽ cực nhỏ.
Thấy vậy, trên mặt Lạc Hà hiện ra vài phần vẻ châm chọc, mắt thấy quả cầu lửa nóng rực dụng tới, Chỉ thấy cửa hang màu xám kéo dài ra từ ống tay áo của hắn đột nhiên khi không oong một cái mở rộng mấy lần như một con mãnh thú tiền sử há to miệng máu.
Ba đại Hoàng giả thế giới Yêu tộc sắc mặt đều biến đổi.
Vù!
Trong mảnh cơn lốc màu xanh. Hỏa Phượng Hoàng biến thành quả cầu lửa đỏ rực. không chút nghi ngờ bị Tụ Lý Càn Khôn của Lạc Hà hút vào trong.
Ầm ầm ầm!
Trong cửa hang màu xám truyền ra tiếng bùng nổ. tiếng công kích, ánh lửa bắn tung tóe. Hiển nhiên Hỏa Phượng Hoàng đang liều mạng công kích, muốn chạy ra khỏi trói buộc của Tụ Lý Càn Khôn.
- Hừ!
Lạc Hà phất tay. một tầng hào quang màu xanh quét qua cửa hang, truyền ra một trận kêu gào thảm thiết.
- Dừng tay!
Hắc Ma Hoàng khẽ hô một tiếng, trong giọng nói mang theo một tia gấp gáp.
Làm một trong bốn đại Hoàng giả thế giới Yêu tộc. một khi Hỏa Phượng Hoàng chết đi, thực lực Yêu tộc sẽ suy yếu rất nhiều.
Lạc Hà cười khẽ, ngừng hành động hủy diệt Hỏa Phượng Hoàng, thân hình chợt lóe đi tới phía Trương Hằng cùng Từ Huyền, nhìn Hắc Ma Hoàng đối diện nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi có gì muốn nói?
Hắc Ma Hoàng giọng nói khàn khàn quanh quẩn trong không khí:
- Ta quả thật đánh giá thấp thực lực của ngươi, để cho ngươi có cơ hội thi triển đại thần thông như thế... Nhưng thực lựa của ngươi và ta đã sớm vượt xa cực hạn mà Tam Tinh Vực có khả năng thừa nhận, chân chính đánh lên, không ai làm gì được ai.
Thoáng ngừng một lát, Hắc Ma Hoàng tiếp tục nói:
- Không bằng ngươi và ta dừng tay, Chỉ cần ngươi chịu lưu cho Hỏa Phượng Hoàng một mạng, hơn nữa giao Huyền U ma đầu kia cho Yêu tộc xử trí. ân oán giữa chúng ta có thể xóa bỏ.
Lạc Hà vừa định nói. từ trong hang động màu xám kia truyền ra tiếng Huyền U Thiên Ma mắng to:
- Ta khinh! Hắc Ma Hoàng, uổng cho chúng ta quen biết mấy vạn năm trước, bây giờ ngươi dám phản bội bản quân...
- Ngươi câm miệng cho ta.
Hắc Ma Hoàng giọng lạnh lùng:
- Nếu không phải vì phối hợp kế hoạch của ngươi. Yêu tộc ta sao trêu chọc kẻ địch như thế. Chờ trở về Yêu tộc. nếu như ngươi không thành thật khai báo... đừng trách Thiên Mãng ta vô tình.
- Ha ha ha.... Khẩu khí thật lớn, có bản lĩnh thì ngươi đánh thắng tên nho bào đối diện này đi, nếu không thì dù là Huyền U ta lại bị phong ấn mấy vạn năm, vẫn sẽ coi thường ngươi.
Huyền U Thiên Ma cất tiếng cười to. trong giọng nói mang theo ý châm biếm nồng đậm.
- Ngươi cho là ở Tam Tinh Vực không ai có thể giết được ngươi?
Thái độ Hắc Ma Hoàng khác thường, rốt cuộc tức giận, ánh mắt bắn ra sát khí nồng đậm.
- Ha ha ha ha... Có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi.
Huyền U Thiên Ma lại phát ra một trận cười đắc ý. lúc này hắn bị Lạc Hà bắt, Hắc Ma Hoàng muốn giết hắn nhất định phải đi qua một cửa của Lạc Hà.
Lạc Hà đương nhiên hiểu được dụng ý của tên ma đầu này. nhẹ nhàng phất ống tay áo. một mảnh hào quang màu xanh quét qua Huyền U Thiên Ma ở bên trong phát ra một trận kêu gào thảm thiết. Nhưng Lạc Hà muốn hoàn toàn giết được hắn cũng không phải làm được
trong thời gian ngắn.
- Tên ma đầu này là người chúng ta muốn giết, làm sao có thể yên tâm giao cho Yêu tộc các người. Nếu có một ngày để ma đầu này khôi phục thực lực đỉnh cao. sẽ tạo thành uy hiếp không nhỏ với ta.
Lạc Hà nhìn Hắc Ma Hoàng cười nhạt nói. thật không phủ nhận sự thật mà đối phương vừa nhắc: nếu thật sự đánh lên. Hắc Ma Hoàng cùng Lạc Hà đều không nắm chắc thủ thắng - Tam Tinh Vực yếu ớt không thể thừa nhận lực lượng mạnh hơn nữa.
Nếu so sánh Tam Tinh Vực với một con thuyền nhỏ giữa biển rộng mênh mông, như vậy thì Hắc Ma Hoàng cùng Lạc Hà tương đương với thủy thủ trên con thuyền nhỏ này. Một khi hai người đốc toàn lực đánh lên. sẽ dẫn tới hậu quả gì, khó mà đoán trước được.
- Không ngờ các ngươi quyết tâm muốn giết tên ma đầu này như thế?
Trong giọng nói Hắc Ma Hoàng mang theo một tia kinh ngạc:
- Nhưng Ma đầu này có giá trị rất lớn đối với Yêu tộc ta. ta không thể để cho ngươi tùy tiện giết hắn được... Huống hồ ma đầu này không thể bị giết chết ở Tam Tinh Vực!
- Hừ hừ, giết không chết?
Rõ ràng Lạc Hà không tin điểm này:
- Ma đầu này tu luyện Thành công Ma giới Quỷ Quái Hóa Anh Đại Pháp, hắn mạnh mẽ tách ra quỷ thân cùng ma thân, hắn mất đi quỷ thân, không Chỉ uy lực độn pháp giảm mạnh, ngay cả trình độ linh hồn cũng bị tổn thương nhất định...
Hắc Ma Hoàng lắc lắc đầu:
- Ma đầu trước mắt quả thật là tu luyện công pháp Thành công Ma giới Quỷ Quái Hóa Anh Đại Pháp, nhưng ngươi cho rằng một tên ma tu Ma giới có thể lấy được công pháp đầy đủ của cao tầng Ma giới? Thân phận của hắn không đơn giản như ngươi nghĩ. Có thể nói. ở trong giới này, hiếm người có thể hủy diệt hắn hoàn toàn. Dù là ngươi có thể giết hắn cũng Chỉ là làm cho hắn tạm thời ngủ say trong một thời gian, mà không phải thật sự chết đi...
- Còn có chuyện lạ như thế? Lạc mỗ không tin. xem có thể chân chính giết được hắn hay không.
Lạc Hà nâng ống tay áo. trong hang động xám mãnh liệt bùng lên đoàn hào quang màu xanh, một cổ chấn động vô hình nhộn nhạo trong không gian.
- A
Trong hang động xám kia truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Huyền U Thiên Ma trong đó còn có tiếng kêu bi thám của Hỏa Phượng Hoàng.
- Dừng tay!
Sắc mặt Hắc Ma Hoàng đại biến, thân hình hóa thành ánh sáng đen hung hăng đánh về phía Lạc Hà.
"Các người đi trước! Chỉ cần ta chế trụ kẻ này. hai người các ngươi hẳn nắm chắc bỏ chạy được."
Lạc Hà thần thức truyền âm với hai người Trương Hằng.
Đối với Lạc Hà, an toàn của Trương Hằng mới là trọng yếu. đồng thời hắn vẫn có tin tưởng rất lớn với Trương Hằng.
Xoạt xoạt!
Hai người Trương Hằng cùng Từ Huyền thuấn di về phía xa.
Hai người vừa động, đã bị Giao Long Hoàng cùng Mị Ảnh Hoàng phát hiện.
Vù vù!
Hai đại Yêu Hoàng nhẹ nhàng phóng lên. tiếp cận hai người Trương Hằng. Đặc biệt là Mị Ảnh Hoàng, tốc độ cực nhanh vượt xa Giao Long Hoàng nhanh chóng đuổi tới.
Mặt khác, Lạc Hà cùng Hắc Ma Hoàng bắt đầu đấu trên bầu trời.
Bùm bùm!
Trên bầu trời, hai đạo lực lượng vô hình va chạm vào nhau.
Lạc Hà không tới gấn đối phương, mỗi khi Hắc Ma Hoàng tiếp cận sẽ khẽ vung tay áo chặn đối phương ở ngoài. Bạn đang đọc truyện tại - https://trumtruyen.vn
- Ngươi thật sự không chịu giải hòa với Yêu tộc ta?
Ánh mắt Hắc Ma Hoàng lóe ra mũi nhọn màu xanh. nhìn chằm chằm nam tử nho bào đối diện.
- Ma đầu này phải giết, dù Chỉ có thể làm hắn ngủ say mấy ngàn năm, cũng là một kết quả vừa lòng rồi.
Lạc Hà cười khẽ. cửa hang màu xám kéo dài từ ống tay áo lấp lánh hào quang màu xanh. đang cắn xé hai người bên trong.
- Không bằng thế này. ngươi giao ma đầu này cho Yêu tộc ta. mười năm sau, ta sẽ tự mình giết "chết" hắn, thế nào? Nên biết, con dân thế giới Yêu tộc ta có đến hàng tỷ, muốn hủy diệt một cái môn phái tu chân, là chuyện rất dễ dàng.
Hắc Ma Hoàng đề nghị, trong lời nói vừa có ý khuyên bảo cũng có ý uy hiếp, nói xong, hắn lẳng lặng đợi câu trả lời của Lạc Hà.
- Thế giới có quá nhiều nhân tố không đoán trước. Lạc mỗ giết hắn ngay bây giờ. chuyện gì cũng sẽ không còn. Hàng tỷ con dân yêu tộc ngươi thực sự có thể dễ dàng hủy diệt một môn phái nhưng Chỉ cần Lạc mỗ ta liều mạng trả giá tổn thất phân thân này. giết thủ lĩnh thế giới Yêu tộc của ngươi, đến lúc đó đại quân hàng tỷ Yêu tộc tự nhiên sụp đổ...
- Phân thân?
Ánh mắt Hắc Ma Hoàng chợt nghiêm, tiếp đó cười lạnh nói:
- Nếu Chỉ là một bộ phân thân, như vậy khẳng định bản tôn của ngươi đã là tu sĩ Hợp thể kỳ. hơn nữa đã sớm rời khỏi Tam Tinh Vực. Muốn trở về, không thể nào...
- Đúng thế, bản tôn của ta không thể trở về... Nhưng hôm nay ngươi không thể ngăn cản ta giết hai kẻ này.
Lạc Hà vẻ mặt bình tĩnh, hào quang màu xanh chớp động trong cửa hang màu xám. Huyền U Thiên Ma vẫn kêu thảm như trước, nhưng tiếng kêu của Hỏa Phượng Hoàng đã yếu đi...
- Đây là ngươi bức ta...
Hắc Ma Hoàng khẽ thở ra một hơi. ánh mắt bắn ra ánh sáng xanh lục. sau lưng thân thể nhỏ bé bùng lên hư ảnh mãng xà khổng lồ cao đến mười trượng.
Hư ảnh mãng xà khổng lồ này ánh mắt xanh bóng, mở to miệng máu phun ra một mảnh khói đen, đánh về phía Lạc Hà như tia chớp.
Đối mặt công kích tinh thần quyết định vận mệnh này. Lạc Hà muốn tránh cũng khó.
Phốc!
Lạc Hà nhắm mặt, trên người bùng lên một mảnh ánh sáng màu xanh, xung quanh người hắn hình Thành một mảnh ký hiệu màu xanh sinh động, rung động như ngọn lửa sinh ra một cỗ lực kháng cự linh hồn vô hình.
- Nha....
Hư ảnh mãng xà to lớn há to miệng, kiệt sức cắn về phía thân thể Lạc Hà, lại bị mảnh ký hiệu màu xanh thần bí xung quanh kháng cự. hai người đang không ngừng đọ sức.
Vù....
Một đạo ánh sáng xanh lục bắn ra từ ánh mắt hư ảnh mãng xà, đâm vào mắt Lạc Hà đang nhắm chặt. Ngoài ra, tầng tầng quỷ vụ bao phủ xung quanh, muốn xuyên thấu ký hiệu màu xanh xâm nhập vào linh hồn hắn.
Nhưng bất luận mãng xà cố gắng cỡ nào, cũng không thể công phá tầng phòng hộ kiên cố của Lạc Hà. nhiều nhất Chỉ có thể làm hắn ngừng tiếp tục hủy diệt Huyền U Thiên Ma cùng Hỏa Phượng Hoàng.
Trong lúc hai người đang giao đấu linh hồn kinh tâm động phách, phía Trương Hằng lại gặp phái trở ngại không nhỏ.
- Hì hì, tiểu đệ đệ. chạy nhanh như vậy làm gì. chẳng lẽ sợ tỷ tỷ ăn đệ hay sao?
Trương Hằng cùng Từ Huyền mới bay ra trăm dặm. một thân hình hồng nhạt như quỷ mị càn đường đi của bọn họ.
Người nói chuyện là một nữ tử thiên kiều bá mị, mặc váy dài màu hồng nhạt, dung mạo câu hôn đoạt phách, làn da tuyết trắng má ứng hồng đối diện Trương Hằng, đôi mắt như sóng nước mùa xuân lộ ra dụ hoặc vô hạn. tựa như động không đáy làm người ta hãm sâu vào trong.
Nữ tử này chính là Mị Ảnh Hoàng một trong bốn đại Hoàng giả thế giới Yêu tộc. Nếu ngươi cho rằng nàng Chỉ là một hồ ly tinh am hiểu thuật mị hoặc, vậy thì sai lầm to. mị hoặc không phải sát chiêu chân chính của nàng.
Đối với Trương Hằng cùng Từ Huyền cấp bậc Hóa Thần Kỳ. mị hoặc hay mỹ sắc bình thường, gần như không có bao nhiêu tác dụng với họ.
Dù sao cũng là người tu tiên, nếu ngay cả chút thứ như thế cũng không thể kháng cự. còn không bằng lấy một khối đậu hủ đập đầu chết cho xong!
Chẳng qua. động tác kế tiếp của Mị Ảnh Hoàng, lại làm bọn họ kinh ngạc không thôi.
Xoàn xoạt....
Một cánh tay Tuyết trắng chậm rãi cõi bỏ thắt lưng lụa trên vòng eo nhỏ nhắn, váy dài hồng nhạt tuôn ra. bày ra một cảnh xuân quang rung động lòng người...