Thốn Mang

Chương 80: Thanh Bang thái thượng trưởng lão (hạ)




Lý Dương chính là án chiếu theo "Như phong tự bế" trong "Ma thần lục tuyệt" mới khiến chu thiên càn khôn viên cầu của mình hình thành lực trói buộc càng thêm cường đại, cũng khiến cho mật độ đao mang đại đại tăng gia, từ đó mà tầng thứ của đao mang tăng lên không ít.
"Ký quái, kỳ quái à, đao mang của con có thể đạt đến tầng thứ cao thế nào, thật al2 khiến cho người nghĩ không ra, nghĩ không ra à !" Vương Thông nhíu mày, lẩm nhẩm trong miệng, ông làm sao cũng không tưởng ra được đao mang của Lý Dương vì sao lại lợi hại như vậy. Dù gì Lý Dương bất quá cũng chỉ là trung đẳng trong ngũ cấp cao thủ mà thôi, cự li đến Kim Đan cảnh giới hãy còn một khoảng đường rất xa.
Lý Dương vội vàng xí xoá nói : "Sư bá, nghĩ không thì thôi, nghĩ không thông thì bỏ đi !"
Đúng lúc này, Cát Phổ từ bên ngoài biệt thự tiến vào, Thái Bạch tửu lâu ở cảnh biệt thự Lý Dương, Cát Phổ tìm Lý Dương có chuyện, tiện thể ghé qua, vừa vào đến phòng khách Cát Phổ liền thấy Vương Thông, lập tức nói : "Lão tiên sinh, người khoẻ chứ ! Tôi đến tìm Mộc Dịch huynh đệ".
"Sư bá, con cùng Cát đại ca nói chút chuyện cái !" Lý Dương cùng Vương Thông cùng chao đón, tiện đó đứng dậy đi đến bên Cát Phổ nói : "Cát đại ca, chuyện gì vậy ? Không phải là đám lưu manh đó lại đến phá đám chứ, nhưng bọn chúng vừa mới đến một lần mà".
Cát Phổ lập tức lắc đầu cười khổ nói : "Không phải là vấn đề đám tiểu lưu manh, mà là vấn đề của tửu lâu ! Ai, hiện tại tửu lâu này căn bản không có cách mở cửa trở lại nữa, đám phục vụ viên của ta vừa rồi lại có thêm hai người từ chức, hơn nữa vừa rồi đám tiểu tử đó dùng đá ném phá tửu lâu, làm bị thương một số người khách, hiện tại ta đang sai người đưa họ đi bệnh viện, còn phải bồi thường tiền khám chữa bệnh. Hơn nửa đồ thuỷ tinh của tửu lâu bị vỡ không ít, cần phải chỉnh tu. Ta lo lắng là khi ta vừa chỉnh tu xong, cái đám hỗn đản đó lại đến quậy phá, do vậy ta nghĩ chúng ta tạm thời nên đóng cửa tửu lâu là hơn".
Lý Dương vừa nghe, không để tâm cười nói : "Đóng cửa thì đóng cửa, chỉ cần Cát đại ca cung cấp rượu trắng cho ta uống là được rồi". Với Thái Bạch tửu lâu Lý Dương vẫn luôn không để tâm đến, hắn giao cho vợ chồng Cát Phổ mỗi người 25% cổ phần, cũng là vì hắn không để tâm đến quyền sở hữu Thái Bạch tửu lâu.
"Tốt, vậy thì thoải mái hơn một chút. Bất quá cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là điều hay ? Lẽ nào chúng ta cứ đóng cửa hoài sao ?" Cát Phổ bất lực nói.
Lý Dương tức thì nói : "Đừng lo lắng, Thương Thủ tổ chức tối đa chỉ vài ngày sau, là sẽ không còn đến làm phiền chúng ta nữa !"
"Thương Thủ tổ chức ? Chuyện gì vậy ?" Đang ngồi trên sofa Vương Thông đột nhiên mở miệng hỏi.
Lý Dương và Cát Phổ vẫn đang ở trong phòng khách, chỉ cách Vương Thông có vài bước, với thính lực của Vương Thông, nghe bọn họ nói chuyện tuyệt đối là rất dễ dàng.
Nghe sư bá hỏi, Lý Dương lập tức chuẩn bị nói, nhưng ngồi bên cạnh Vương Thông là tiểu Kiệt Khắc đã vội cướp lời : "Sư tôn à, tổ chức Thương Thủ rất là khốn kiếp, sư huynh có một cái tửu lâu, tổ chức Thương Thủ kia luôn đến đòi bảo hộ, hơn nữa còn đòi gấp mấy lần. Sư huynh đương nhiên là không giao. Tổ chức Thương Thủ liền phái một số tên tiểu lưu manh đến quậy phá, ném đá, đập tửu lâu đủ mọi chuyện liên tiếp phát sinh, đám tiểu lưu manh đó cũng quá đáng, lúc nào cũng chuẩn bị bỏ chạy. Sư huynh thực đúng là đau đầu !"
Lý Dương vừa nghe lập tức nói : "Đích xác là có chuyện đó, sư bá ! Bất quá nguyên lúc đầu là Cát Phổ đã giao phí bảo hộ cho tửu lâu một lần rồi, sau đó bởi vì con trở thành ông chủ của tửu lâu, tổ chức Thương Thủ lại đến đòi tiền, hơn nữa còn đòi gấp mấy lần, đích xác là chút khi người thái quá !"
"Tiểu tiểu thương thủ mà cũng dám hiêu trương như vậy ! Hừm hừm !" Vương Thông khinh bỉ hừ lạnh, bất ngờ Vương Thông tựa hồ nghĩ đến chuyện gì đó, ngượng ngùng nhìn Lý Dương nói : "Cái này… …chuyện này, sư điệt, sư bá ta vốn định thay con giao huấn cho tổ chức Thương Thủ, nhưng vừa rồi ta chợt nhớ ra thủ lĩnh của tổ chức Thương Thủ là hảo hữu của đệ tử thứ ba của ta, hay là để ta bảo thủ lĩnh tổ chức Thương Thủ tự thân đến xin lỗi con có được không ?"
Lý Dương sững người, ngây ngốc nhìn Vương Thông nói : "Sư bá, tổ chức Thương Thủ này là một đại bang phái ở New York, thủ lĩnh của tổ chức đó cũng có chút địa vị, sư bá người không lẽ có thể khiến thủ lĩnh bọn chúng tự thân đến xin lỗi con sao ?"
Ở bên cạnh Điền Cương, tiểu Kiệt Khắc, Lỵ Lỵ cùng Cát Phổ đều nhìn qua hướng Vương Thông.
Vương Thông ngạc nhiên một trận, rồi lập tức nói : "Cái này, cái này, ta quên nói với các người thân phận của ta, ta là thái thượng trưởng lão của Thanh Bang !"
Thanh Bang thái thượng trưởng lão !
Hào xưng địa hạ thế giới đệ nhất nhân, có thể dễ dàng kích sát lưỡng đại thất cấp cao thủ --- siêu cấp cao thủ huyết tộc công tước, là Thái thượng trưởng lợi có quyền lợi tối cao của Thanh Bang một trong thế giới ngũ đại hắc bang ! Một nhân vật mang tính truyền kỳ trong địa hạ thế giới ! Người này không ngờ lại là Vương Thông.
"Sư bá (sư tôn) của ta không ngờ lại là thái thượng trưởng lão của Thanh Bang ?" Lý Dương cùng bọn người tiểu Kiệt Khắc, Lỵ Lỵ đều sững sờ nhìn Vương Thông, Lý Dương đối với địa hạ thế giới hiểu biết rất nhiều, địa vị của Thanh Bang thái thượng trưởng lão cũng thập phần hiểu rõ, tỷ đệ tiểu Kiệt Khắc mặc dù không hiểu lắm, nhưng bọn họ cũng biết Thanh Bang là một trong thế giới ngũ đại hắc bang, biết được điều này bọn họ cũng hiểu được sư tôn của mình quyền cao chức trọng như thế nào.
"Đừng như vậy chứ, thân phận này cũng không thể đại biểu cho thứ gì, bất kể ta là ai, ta vẫn là sư tôn, sư bá của mấy đứa !" Vương Thông nhìn bộ dạng kinh hãi của bọn Lý Dương mỉm cười nói.
Tâm thần Lý Dương hoàn toàn khôi phục trở lại, tiện đó nhìn Vương Thông cười nói : "Sư bá người cứ giấu diếm thật khiến chúng con khổ à, nếu như sớm biết người là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, chúng con cần gì phải khổ não vì mấy tiểu nhân vật của tổ chức Thương Thủ chứ, sư bá chỉ cần một cú điện thoại, chúng ta sẽ hoàn toàn không còn chút phiền não nào nữa rồi !"
Tiểu Kiệt Khắc tức thì hưng phấn nói : "Ha ha, ta thực là thiên tài, ngay cả sư tôn cũng là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, phải rồi, sư tôn, người đã là Thanh Bang thái thượng trưởng lão, con thân là đệ tử của người, có tính là thành phần cao cấp của Thanh Bang không ?"
"Ừm… …" Vương Thông vuốt râu, nghĩ ngợi một lúc rồi mới nhìn tiểu Kiệt Khắc đang kỳ vọng nói : "Đại khái cũng được tính là vậy !" Nói chuyện đùa, tam đại đệ tử của Vương Thông, đại đệ tử là Bang chủ, nhị đệ tử là trưởng lão, còn một đệ tử quản lý sự vụ của địa hạ quyền đàn và tổ chức trung gian sát thủ, có người nào không phải là thành phần cao cấp của Thanh Bang ? Tiểu Kiệt Khắc hiện tại còn nhỏ, chờ lớn thêm một chút, chỉ bằng thân phận Thanh Bang thái thượng trưởng lão, tại Thanh Bang kiếm một thân phận cao cấp là hoàn toàn là chuyện dễ dàng.
Lý Dương trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, trong lòng thầm nói : "Sự tình thực đúng là cực kỳ mỹ diệu, sư bá của ta không ngờ lại là thái thượng trưởng lão của Thanh Bang, vậy kế hoạch tiến nhập địa hạ quyền đàn của ta không phải là càng dễ dàng hơn sao ?"Bất ngờ Lý Dương biến sắc, "ông trời ạ, không lẽ lại đùa ta như vậy, ta vừa mới tiếp nhận nhiệm vụ ám sát thủ lĩnh tổ chức Thương Thủ, lẽ nào --- bảng vàng sát thủ "Tử Đạn" của ta vì vậy mà bị phá sao ?"
Nhưng lúc này Vương Thông đã đả thông điện thoại với tam đệ tử của mình.
"Là ta ! Diệu Huy, ngươi không phải có người huynh đệ là thủ lĩnh của cái gì tổ chức Thương Thủ chứ ? Hừ, không ngờ đồ không có mắt đó lại đến đập phá tửu lâu của sư điệt ta, ngươi kêu hắn mau tự thân đến phụ kinh thỉnh tội (thành ngữ Hán) đi, bằng không, tổ chức Thương Thủ cũng không cần tồn tại nữa".
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.