Thốn Mang

Chương 231: Huyết Vũ




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Ta vốn cảm thấy kỳ quái, tại sao trừ ta ra những người khác chẳng thể làm Chiến Thần Ngõa trở lại thành thượng phẩm ma khí? Thì ra là vì Hắc Diệm linh châu.
Lý Dương không khỏi mỉm cười.
Hạng Vũ đột nhiên khiển trách:
- Đừng có ở đây mà lãng phí thời gian nữa, hãy mau cho Chiến Thần Ngõa nhận chủ trước đi!
- Ta biết rồi!
Động tác của Lý Dương cực kì nhanh, lời của Hạng Vũ còn chưa dứt thì hắn đã truyền năng lượng vào bên trong rồi, đồng thời trích một giọt tinh huyết bắn tới. Còn Hạng Vũ thì giải trừ huyết khế, thu lại nguyên thần ấn kí.
- Vù vù…
Giọt tinh huyết đột nhiên hóa thành một màn huyết vụ, hoàn toàn bao bọc lấy Chiến Thần Ngõa, tâm thần Lý Dương đột nhiên có một tia cảm ứng, hắn đã từng có kinh nghiệm trích huyết nhận chủ rồi, bản thân cũng hiểu mình đã luyện hóa xong Chiến Thần Ngõa.
- Vù!
Lý Dương há miệng ra, Hắc Diệm linh châu vốn luôn ở trong đan điền đột nhiên bay ra ngoài.
- Bá Vương, Hắc Diệm linh châu này dung hợp với Chiến Thần Ngõa như thế nào đây, tôi vẫn chưa biết a?
Lý Dương có chút sững sờ.
Hạng Vũ mỉm cười rồi nói:
- Nghe cho kĩ nhé, đây chính là bí pháp mà Xi Vưu đại tôn nghiên cứu ra, chỉ có dùng bí pháp này mới có thể dung hợp Hắc Diệm linh châu và Chiến Thần Ngõa lại.
Hạng Vũ lập tức đem bí pháp này truyền vào đầu Lý Dương.
Lý Dương nhắm mắt lại, trong đầu hắn đang cẩn thẩn xem xét lại cái bí pháp vừa tiếp nhận được.
Đồng thời, song thủ của Lý Dương vận động một cách tự nhiên, sau nháy mắt đã hóa thành cả nghìn vạn thủ ấn (thủ ấn: dấu tay), luận về cách luyện khí thì cấm chế bằng thủ ấn được coi là tương đối dễ dàng. Đây cũng là nguyên nhân mà tại sao người của tiên giới giỏi luyện chế đan dược và tiên khí hơn người của Ma giới.
- Xoẹt xoẹt…
Một đạo ma sát lực từ lòng bàn tay Lý Dương bắn ra, sau nháy mắt đã bao bọc lấy Hắc Diệm linh châu, vô số đạo thủ ấn bắt đầu giống hệt như những dấu tay ấn trên giấy mà xuất hiện trên bề mặt Hắc Diệm linh châu, chỉ trong thời gian chừng mười lần hô hấp, mấy nghìn dấu thủ ấn đã dính trên bề mặt Hắc Diệm linh châu, nhưng nó lại không hề dung nhập vào trong.
- Hây!
Lý Dương thấp giọng quát khẽ một tiếng, lập tức cả mấy nghìn dấu thủ ấn bắt đầu xoay chuyển…
Toàn bộ tinh thần của Lý Dương đều đang tập trung vào việc dung hợp Hắc Diệm linh châu và Chiến Thần Ngõa, trong khi đó thần thức của Hạng Vũ đang vươn dài về những mật thất ở phía sâu. Cuối cùng dừng lại trong một mật thất rất đặc thù.
- Huyết Vũ, ngươi quả nhiên không phụ sự kì vọng của bản Bá Vương!
Trong mật thất đặc thù đó có một vị thanh niên tóc dài đang mặc một bộ chiến giáp màu đỏ, nhưng xung quanh gian mật thất này còn có bốn gian mật thất khác. Bên trong bốn gian mật thất đó có bốn lão giả.
- Là người sao? Bá Vương!
Thanh niên tóc dài vẫn đang nhắm mắt thân thể đột nhiên run lên, thần thức của hắn lập tức run rẩy cất lời.
- Là ta!
Thanh âm của Hạng Vũ có chút trầm thấp, nhìn thấy Huyết Vũ hắn lại nhớ đến cuộc Tiên Ma đại chiến ở Nhân Gian giới năm đó.
- Bá Vương. Ngài thật sự, thật sự không chết, thực là, thực sự là quá tốt rồi, quá tốt rồi, thật là quá tốt rồi!
Thanh niên tóc dài vô cùng kích động. Có lẽ những huynh đệ vẫn còn sống của hắn năm đó mà biết được tin tức Hạng Vũ chưa chết thì cũng đều sẽ kích động như vậy.
- Hơn hai nghìn năm rồi, thuộc hạ vẫn luôn đợi Bá Vương, thuộc hạ vẫn luôn tin rằng Bá Vương chưa chết, lần thiên kiếp tán tiên thứ tám trước thuộc hạ thiếu chút nữa đã chết dưới thiên kiếp rồi, đợi được Bá Vương rồi, may quá, cuối cùng thuộc hạ đã đợi được Bá Vương rồi.
Thanh âm của thanh niên tóc dài đó lộ vẻ vô cùng kích động.
Thanh niên tóc dài đó vì để kéo dài thời gian đợi Hạng Vũ trở lại nên vẫn luôn bế quan, vẫn luôn tu luyện, hắn muốn mình có thể nắm chắc độ kiếp thành công. Còn về Thủy Tinh cung, cả ngàn năm hắn cũng chỉ mở ra một lần mà thôi.
Trong lòng Hạng Vũ cũng dâng lên một tia cảm động.
- Tốt lắm! Huyết Vũ, thập đại hộ vệ của bản Bá Vương năm đó ngươi là người nhỏ nhất, cũng là người duy nhất đến từ Hoàng Tuyền hải này, chín huynh đệ còn lại của ngươi đều đã chết rồi, chỉ còn lại một mình người thôi.
Hạng Vũ tựa hồ như nhớ đến thập đại hộ vệ của mình năm đó.
Năm đó trong thập đại hộ vệ của hắn có chín người đến từ Ma giới, là chín đại cao thủ trong đám thuộc hạ của Hạng Vũ. Còn về Huyết Vũ, năm đó y đã độ qua sáu lần thiên kiếp tán ma, nhưng Hạng Vũ lại thập phần yêu thích Huyết Vũ, vốn hắn định đem Huyết Vũ về Ma giới để bồi dưỡng. Nhưng ai ngờ, cuộc Tiên Ma đại chiến để tranh đoạt địa cầu hắn vốn nắm chắc trong tay, nhưng không ngờ cuối cùng hắn lại chiến bại.
- Bá Vương, cuối cùng thuộc hạ đã đoạt về được Chiến Thần Ngõa, vô luận thế nào thì Chiến Thần Ngõa cũng tuyệt không thể để bọn Tiên giới đoạt đi được.
Thanh niên tóc dài tiếp tục nói.
Hạng Vũ cười nói:
- Rất tốt, rất tốt. Đúng rồi, Huyết Vũ, bản Bá Vương sẽ nói cho ngươi biết một chuyện bí mật liên quan đến lần thiên kiếp tán tiên thứ chín, hãy nhớ lấy, không được truyền cho người ngoài.
- Vâng, thuộc hạ dù chết cũng không truyền ra ngoài.
Huyết Vũ vô cùng trung thành với Hạng Vũ, đó là chuyện rõ như ban ngày.
- Lần thiên kiếp tán ma thứ chín không chỉ có thiên lôi công kích, hơn nữa nó còn… (đoạn này là nói thầm) kích, ngươi nhất định phải chú ý.
Hạng Vũ đối với hộ vệ duy nhất còn sống sót của mình cực kì quan tâm. Đối với thập đại hộ vệ năm đó hắn vẫn luôn cảm hấy áy náy.
Năm xưa trong thập đại hộ vệ, trừ Huyết Vũ ra, chín người còn lại đều là cao thủ cấp Ma Soái (tương đương với Đại La Kim Tiên), với thực lực cực hãn như vậy, trong trận chiến bại lần đó, nếu không phải là do bản thân hắn quá kiêu ngạo, không nghe lời khuyên chân thành của các huynh đệ mà ngược lại lại đi nghe lời nàng, nếu không làm sao hắn phải rơi vào bước đường này cơ chứ?
- Huyết Vũ, ngươi có trách ta không?
Hạng Vũ đột nhiên thấp giọng nói.
Huyết Vũ lập tức nói:
- Không, được nhiên là không.
Hạng Vũ thở dài nói:
- Nhưng chín huynh trưởng của ngươi đều là do ta nên mới chết đi như vậy.
Lúc này, Hạng Vũ chỉ tự trách mình, những bá khí thường ngày đều biến mất, hắn cũng chẳng xưng là "bản Bá Vương" nữa.
Huyết Vũ dường như lại nhớ lại chín vị huynh trưởng năm đó.
Trong thập đại hộ vệ Huyết Vũ là nhỏ nhất, công lực yếu nhất, tuy nói hắn là hộ vệ nhưng thực ra lại là được những người khác bảo vệ, đến Hạng Vũ cũng đã bảo vệ hắn mấy lần.
Sự quan tâm của các vị huynh trưởng, nụ cười sảng khoái của của các vị huynh trưởng, tất cả đều hiện ra trước mắt Huyết Vũ, Huyết Vũ không khỏi nhỏ lệ xuống.
- Ta biết đều là lỗi của ta. Huyết Vũ, ngươi hãy thay cho mười huynh đệ các ngươi nhận lời xin lỗi của ta, nếu không ta vĩnh viễn chẳng thể an tâm được.
Hạng Vũ phảng phất giống như một lão nhân đang nhớ về nguồn cội vậy.
Năm đó Hạng Vũ tung hoành Ma giới, ba mươi sáu thuộc hạ hộ vệ dưới trướng cũng không hề tầm thường, mỗi người đều giết người không chớp mắt. Sau đó hắn mang theo chín trong ba mươi sáu hộ vệ hạ giới, hắn vốn cho rằng việc này có thể dễ dàng thành công, nhưng cuối cùng chín hộ vệ thân vong, chỉ còn lại hắn sống sót trong trạng thái nguyên thần mà thôi.
- Bá Vương, người đừng nói nữa. Từ khi thuộc hạ trở thành hộ vệ của Bá Vương, tính mạng của thuộc hạ chính là của người rồi, vì Bá Vương hi sinh chính là vinh dự của thuộc hạ. Tin rằng chín vị huynh trưởng cũng đều nghĩ như vậy.
Huyết Vũ phảng phất giống như đã nhìn thấy chín vị huynh trưởng đang mỉm cười an ủi mình, thanh âm của hắn vô cùng kiên quyết.
Hạng Vũ thở dài một hơi, sau đó không nói gì nữa.
Hắn là Bá Vương tung hoành Ma giới, là đệ tử được Xi Vưu đại tôn coi trọng, dù sao cái nhìn của hắn cũng khá thoáng.
- Giờ phút này ta đang ở trong người của tiểu huynh đệ Lý Dương, hắn đang luyện hóa Chiến Thần Ngõa, ngươi hãy đi ra ngoài xem một chút, ba tên tiểu gia hỏa của Huyết Sát môn, Âm Sát Môn và Tu La môn đang náo loạn ngoài đó, ân, ngươi hãy thay mặt bản Bá Vương mà hành sự. Đúng rồi, với bên ngoài thì hãy nói Lý Dương là đồ đệ của ta!
Không biết Hạng Vũ nghĩ như thế nào, không ngờ hắn lại lệnh cho Huyết Vũ thay mặt mình đi hành sự.
- Vâng! Ba tên đó thuộc hạ cũng biết, thuộc hạ sẽ gọi chúng tụ tập tại đại điện đợi tiểu huynh đệ Lý Dương tới!
Huyết Vũ cũng hiểu. Hạng Vũ tại Phàm Nhân giới là không thể ra ngoài, một khi bị Tiên giới phát hiện thì không ổn rồi.
Dứt lời Huyết Vũ đột nhiên đứng lên, mái tóc dài tung bay ra.
- Ma Sách tứ lão, Bá Vương trở lại rồi!
Thanh âm của Huyết Vũ xuyên đến bốn gian mật thất xung quanh.
- Bá Vương trở lại rồi!
Bốn lão giả đó đột nhiên đứng lên, sau nháy mắt đã đi đến căn phòng của Huyết Vũ.
- Bái kiến tướng quân!
Bốn lão giả cung kính nói, cho đến lúc này bốn lão giả vẫn án chiếu theo cách xưng hô thời Tiên Ma đại chiến năm xưa mà gọi Huyết Vũ.
- Ma Sách tứ lão, Ma Sách tông từ sau trận chiến đó cao thủ trong tông phái gần như đã chết hết. Một môn phái đã từng là đệ nhất đại tông phái mà nay chỉ còn lại có bốn người các vị. Bốn vị trưởng lão vẫn luôn bảo vệ Huyết Vũ, Huyết Vũ thật sự vô cùng cảm kích.
Huyết Vũ nói.
Bốn lão giả gật đầu rồi nói:
- Tướng quân, năm đó Bá Vương đã ra lệnh cho mười mấy sư huynh đệ chúng tôi nhất định phải bảo vệ tướng quân, tuy đến bây giờ chỉ còn lại bốn người nhưng chúng tôi vẫn luôn nghe theo lệnh của Bá Vương, tuyệt đối không dám vi phạm chút nào.
Huyết Vũ cười khổ.
Năm đó ảnh hưởng của Hạng Vũ đối với các tu ma giả quá lớn, đặc biệt là những tu ma giả đã từng tiếp xúc với Hạng Vũ, tựa hồ họ đều coi Bá Vương là chí tôn trong lòng.
- Đi, chúng ta hãy ra ngoài giáo huấn cho ba tên tiểu tử kia trước đã, bọn chúng dám làm Bá Vương không cao hứng, hừ, tên tiểu tử Xích Nhãn này, sao dám làm hồ náo lên như vậy chứ?
Huyết Vũ thấp giọng hừ lạnh một tiếng, tiếp đó hắn mang theo Ma Sách tứ lão rời khỏi căn mật thất vừa ở.
Môn phái trước đây Huyết Vũ là Huyết Sát môn, còn Xích Nhãn trưởng lão chính là đệ tử cuối cùng mà Huyết Vũ thu nhận, đệ tử nhỏ nhất.
Ba người Thanh Phong chân nhân vừa ra khỏi đám mật thất, lần này bọn họ đi về mà chẳng được tích sự gì, không những không đoạt được Chiến Thần Ngõa mà đến Hồn lệnh cũng chẳng phát hiện ra chút nào.
- Vù!
Mái tóc dài của Huyết Vũ tung bay phất phơ, hắn mang theo Ma Sách tứ lão, sau một lát đã xuất hiện trước mặt ba người Thanh Phong chân nhân.
- Hừ, ba tên tiểu gia hỏa các ngươi thật là hồ đồ!
Huyết Vũ so với Xích Nhãn trưởng lão còn hơn một đời, trước mặt Huyết Vũ, ba người Thanh Phong chân nhân, những kẻ vốn tự cho mình là mạnh nhất Hoàng Tuyền hải đều giống như những tên "tiểu gia hỏa" vậy!
- Là, là sư tôn sao? Sư tôn?
Xích Nhãn trưởng lão trợn tròn đôi mắt lên, lão có vẻ khó mà tin nổi, từ sau khi cuộc Tiên Ma đại chiến ở nhân gian kết thúc, Huyết Vũ chưa hề trở lại Huyết Sát môn. Xích Nhãn trưởng lão và tất cả các đệ tử của Huyết Sát môn đều cho rằng hắn đã giống như các vị tiền bối khác đều chết đi rồi.
Nhưng bây giời Huyết Vũ lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
Thanh Phong chân nhân, Hắc Mộc thượng nhân cũng đều ngơ ngẩn cả ra.
Bọn họ đương nhiên biết Huyết Vũ, dù sao trong cuộc Tiên Ma đại chiến năm đó bọn họ cũng là tán ma rồi, nhưng bây giờ trong lòng họ lại cảm thấy run rẩy, thời gian tu chân của Huyết Vũ bọn họ rất rõ ràng, Huyết Vũ bây giờ vẫn còn sống, như vậy thì nhất định là đã độ qua lần thiên kiếp tán tiên thứ tám rồi.
Tán ma vượt qua tám lần thiên kiếp! Thanh Phong chân nhân đương nhiên biết rõ cách biệt của mình và Huyết Vũ.
- Vãn bối Thanh Phong, Hắc Mộc bái kiến tiền bối!
Đối mặt với Huyết Vũ, Thanh Phong chân nhân và Hắc Mộc thượng nhân này chỉ đành ngoan ngoãn hành lễ mà thôi.
Lúc này Thanh Phong và Hắc Mộc đều cảm thấy chấn kinh vì bốn vị lão giả sau lưng Huyết Vũ.
Ma Sách tứ lão năm đó trong đám thuộc hạ của Hạng Vũ chỉ có thể tính là tiểu nhân vật, mười mấy sư huynh đệ họ chỉ là dùng để bảo vệ Huyết Vũ mà thôi, trong lòng Hạng Vũ địa vị của Ma Sách tứ lão còn kém xa so với Huyết Vũ.
Năm đó huynh đệ bọn Ma Sách tứ lão có mười mấy người, hiện nay chỉ còn lại có bốn người, công lực tuy không tính là cao nhưng bây giờ cũng đã độ qua năm lần thiên kiếp.
Bốn cao thủ tán ma đã vượt qua năm lần tiên kiếp, một khi bốn người liên thủ, đối phó với bất kì người nào trong bọn Thanh Phong chân nhân cũng đều nắm chắm.
- Ba tên tiểu gia hỏa các ngươi sao lại dám làm Bá Vương tức giận? Xích Nhãn a, ngươi cũng vậy, ta thấy ngươi có vẻ rất thật thà, sao lại có thể phạm vào lỗi lớn như vậy chứ?
Huyết Vũ trách mắng.
Thanh Phong chân nhân, Xích Nhãn trưởng lão và Hắc Mộc thượng nhân mấy người đều giống như đứa trẻ gặp sai lầm đứng trước mặt người lớn vậy.
- Chọc giận Bá Vương? Chúng vãn bối không có a, lẽ nào là…Chiến Thần Ngõa?
Ba người Thanh Phong chân nhân nghĩ lại, có lẽ cũng chỉ có việc phá vỡ Hắc Hoa tráo mới có thể làm vị Bá Vương trong truyền thuyết đó tức giận, cho nên, cuối cùng Chiến Thần Ngõa đã bị Bá Vương khống chế cho bay đi mất.
- Hừ, không ngờ ba tên tiểu gia hỏa các ngươi dám động đến Chiến Thần Ngõa, Chiến Thần Ngõa là bảo bối của Bá Vương, các ngươi đúng là không cần mạng nữa, đúng rồi, các ngươi theo ta vào đại điện, Bá Vương sẽ lập tức phái đồ đệ của người đến. Các ngươi cứ ở đó mà đợi Lý Dương tiểu huynh đệ đi.
Huyết Vũ vẫn nhớ lời dặn của Hạng Vũ, gọi Lý Dương là đồ đệ của Bá Vương.
Thanh Phong chân nhân, Hắc Mộc thượng nhân và Xích Nhãn trưởng lão đều lập tức trợn tròn mắt lên.
Thì ra…
Lý Dương thật sự là đồ đệ của Bá Vương a!
Đến mức này bọn họ chẳng còn dám hoài nghi thân phận của Lý Dương một chút nào nữa.
Bên trong đại điện của Thủy Tinh cung.
Thanh Phong chân nhân, Hắc Mộc thượng nhân và Xích Nhãn trưởng lão ba người đều do dự bất an trong đại điện, bọn họ đều vô cùng hối hận, sớm biết Lý Dương thật sự là đồ đệ của Bá Vương thì đã chẳng lằng nhằng như thế này rồi.
Chiến Thần Ngõa có thể tự bay đi, điều đó nói lên rằng Bá Vương đang ở trong Thủy Tinh cung này, đừng nói là vị Bá Vương vô cùng đáng sợ đó, chỉ riêng Huyết Vũ cũng đã đủ để đối phó với bọn họ rồi.
- Huyết Vũ tiền bối, chào ngài!
Lý Dương nhẹ nhàng tiến vào, thời khắc này, Chiến Thần Ngõa đã biến thành một chiếc giày rất bình thường, có chăng đặc biệt thì cũng chỉ là màu đen sẫm chẳng hề bắt mắt của nó thôi.
- Huyết Vũ, đây chính là tiểu huynh đệ của bản Bá Vương!
Thanh âm của Hạng Vũ truyền đến trong đầu Hắc Vũ.
Huyết Vũ lập tức đi tới nói:
- Lý Dương huynh đệ, đừng gọi ta là tiền bối, Huyết Vũ ta thật sự không đảm đương nổi, gọi ta Huyết Vũ đại ca là được rồi.
Huyết Vũ biết, đến Hạng Vũ còn gọi Lý Dương là tiểu huynh đệ, Huyết Vũ hắn bất quá chỉ là hộ vệ của Hạng Vũ mà thôi, sao có thể để Lý Dương gọi mình là tiền bối được chứ?
- Ba tên tiểu tử các ngươi, còn không ra mắt Lý Dương huynh đệ đi?
Huyết Vũ nhìn ba người Thanh Phong chân nhân mà lạnh lùng ra lệnh.
Tập 7: Kim sắc huyết dịch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.