Thốn Mang

Chương 221: Cửu vi liễu




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Vù!
Hắc Linh y không hổ là bảo y, bản thân đã có công năng tị thủy, căn bản chẳng cần Lý Dương bố trí cấm chế tị thủy gì đó, bên trong Hoàng Tuyền hải chẳng có giọt nước nào tới gần Lý Dương được.
Cước đạp Thanh Vân có thể bay lên chính tầng trời trong nháy mắt!
- Bùm!
Lý Dương va mạnh vào bức tường ngăn không nhìn thấy được do thiên địa tạo thành, bức tường ngăn cực đại của thiên địa này phát ra những tia hồng quang nhàn nhạt. Nhục thể của Lý Dương tốt xấu gì cũng có thể tính là vô cùng cường hãn, va vào với tốc độ kinh nhân như vậy vẫn chẳng có vấn đề gì.
Lý Dương sờ sờ đầu, cái va vừa rồi khiến hắn cảm thấy có chút mê muội, tốc độ của "Thanh Vân" thực sự quá nhanh.
- Đây là cái gì vậy? Sao lại đột nhiên xuất hiện nhỉ?
Lý Dương nghi hoặc nói.
- Lý Dương, vừa rồi bản Bá Vương quên nói với người một số chuyện ở Hoàng Tuyền hải này rồi!
Lúc này Hạng Vũ mới mở lời.
Kì thực cũng không thể trách Hạng Vũ, Lý Dương cước đạp Thanh Vân, trực tiếp bay thẳng lên trời, mà tốc độ của Thanh Vân so với thần kiếm Tử Điện cũng chỉ kém một chút, so với thượng phẩm tiên kiếm còn nhanh hơn. Quãng thời gian để Lý Dương bay từ chỗ hắn tĩnh tu đến bức tường của thiên địa cũng chỉ chừng mấy lần hô hấp, Hạng Vũ còn chưa kịp nói với Lý Dương về sự tồn tại của bức tường này thì Lý Dương đã va vào rồi.
- Đây là cấm chế gì vậy? Trong Hoàng hải sao lại có một cấm chế cự đại đến như vậy? Bá Vương, rút cục là có chuyện gì thế?
Lý Dương nhíu mày lại, đột nhiên hắn có một tia dự cảm không hay. Lúc đó khi hắn bị đánh bay xuống Hoàng Tuyền hải và được nguyên thần của Hạng Vũ bao bọc lại, đối với ngoại giới chẳng biết chút gì, tự nhiên là không biết đến sự tồn tại của bức tường ngăn do thiên địa tạo thành này.
Hạng Vũ giải thích:
- Đây là bức tường ngăn do thiên địa hình thành, bức tường cự đại này phân chia tu ma giả và tu tiên giả thành hai khu, cho dù là bản Bá Vương năm đó cũng chẳng thể phá nổi bức tường của thiên địa này, hay là ngươi buông xuôi đi!
Năm đó Hạng Vũ chính là cao thủ Ma Vương hậu kì, tương đương với Cửu Thiên Huyền Tiên hậu kì cao thủ, đến thực lực như vậy mà vẫn chẳng thể đột phá được bức tường này, Lý Dương còn có hi vọng sao?
- Sao ta lại có thể đột phá được bức tường ngăn của thiên địa này mà tiến vào phía sâu trong Hoàng Tuyền hải vậy?
Lý Dương hỏi.
Hạng Vũ đáp:
- Bức tường này khiến cho tu ma giả chẳng thể bước lên lục địa của Côn Luân tiên cảnh, còn chuyện tại sao ngươi có thể tiến nhập vào đây thì bản Bá Vương cũng không rõ. Dù sao vẫn chưa từng có tu ma giả nào đặt chân lên lục địa của Côn Luân tiên cảnh, ngươi có thể tính là người đầu tiên, có lẽ bản thân bức tường này vốn đã có một vài loại đặc tính chăng!
Dưới Hoàng Tuyền hải chính là khu vực của tu ma giả, năm đó Hạng Vũ từ Ma giới hạ phàm chính là tới đây, đối với mọi chuyện ở đây hắn hiểu rất rõ.
- Bức tường ngăn của thiên địa?
Lý Dương đưa tay sờ vào cái bức tường ngăn chẳng thể nhìn thấy được đó. Hắn nhíu mày lại, trong đầu không ngừng suy nghĩ.
Hiển nhiên, bức tường ngăn này đến Hạng Vũ năm đó cũng chẳng thể đột phá được chứ đừng nói là Lý Dương hiện nay. Nếu phân tích một chút thì có thể nhận ra, bức tường ngăn này có thể để cho tu ma giả từ ngoại giới tiến vào, nhưng nó lại không cho các họ đi từ bên trong ra! Đối với tu ma giả mà nói, nơi này chỉ có thể tiến vào mà chẳng thể đi ra!
- Bá Vương, ta đột ngột biến mất như vậy, bọn gia gia nghĩa phụ chắc chắn sẽ rất lo lắng, làm thế nào ta mới có thể trở về đây? Ngài có biện pháp nào không
Lý Dương nhìn Hạng Vũ hỏi, Hạng Vũ là hi vọng duy nhất của hắn. Đối với Hoàng Tuyền hải xa lạ này hắn căn bản chẳng hiểu chút gì, nhưng năm xưa Hạng Vũ đã từng xưng vương ở nơi này!
Hạng Vũ cười nói:
- Biện pháp thì có một cái!
- Ồ?
Lý Dương sáng mắt lên.
- Hai nghìn năm trước, tại nhân gian, trong cuộc Tiên Ma đại chiến, bản Bá Vương là đại biểu của Ma giới, cuối cùng ta thất bại, chỉ còn cách dùng nguyên thần bỏ chạy, các tu ma giả khác tự nhiên cũng phải ẩn tàng thật kĩ. Trong Hoàng Tuyền hải này có tới mấy chục vạn tu ma giả cư trú tại các khu vực khác nhau, nhưng tất cả các tu ma giả đều chịu sự khống chế của cung chủ Thủy Tinh cung, Thủy Tinh cung còn được gọi là Ma cung!
Hạng Vũ không trả lời ngay vào câu hỏi mà lại nói ra một số chuyện ở Hoàng Tuyền hải.
Lý Dương sửng sốt.
Cả mấy chục vạn? Tựa hồ như nhân số của tu ma giả không hề ít hơn tu tiên giả. Nhưng tại sao Lý Dương hắn lại không phát hiện ra một ai nhỉ?
- Bá Vương, trong Hoàng Tuyền hải có nhiều tu ma giả vậy, nhưng tại sao đến bây giờ ta vẫn chưa phát hiện ra một kẻ nào thế?
Lý Dương lập tức hỏi.
- Ha ha, diện tích của Hoàng Tuyền hải còn lớn hơn cả Côn Luân tiên cảnh nữa, các tu ma giả ở trên các hòn đảo khác nhau hoặc trong các động phủ dưới đáy biển, nếu ngươi ngự Thanh Vân bay chừng một tuần trà thời gian thì nhất định sẽ phát hiện ra bọn chúng đó!
Hạng vũ vừa cười vừa nói.
Hạng Vũ giải thích xong bèn tiếp tục nói:
- Cung chủ Thủy Tinh cung, hay cũng có thể gọi là cung chủ Ma cung đó có thể hiệu lệnh cho tất cả các tu ma giả khác. Trong Thủy Tinh cung có một thông đạo truyền tống, có thể trực tiếp truyền tống tới tục thế.
Câu nói cuối cùng khiến Lý Dương chấn động.
Truyền tống đến tục thế.
- A, Bá Vương, ý người là Hoàng Tuyền hải này và phần lục địa Côn Luân tiên cảnh giống nhau, đều có truyền tống thông đạo có thể trực tiếp truyền tống tới tục thế sao?
Lý Dương hưng phấn nói, hắn có thể trở lại tục thế là được rồi, cùng lắm thì thông qua thông đạo truyền tống đến Côn Luân tiên cảnh một lần rồi truyền tin cho Tinh Cực tông là đủ.
Vốn dĩ kế hoạch của Lý Dương là sau khi đột phá đến Độ Kiếp kì xong rồi sẽ trở lại tục thế, sau đó lại bị chuyện nghĩa phụ độ kiếp và thần kiếm xuất thế làm trì hoãn, bây giờ có thể trực tiếp trở lại tục thế là ổn rồi.
Không biết bọn Điền Cương, Jake, Lily bây giờ thế nào, dù sao bản thân hắn cũng đã tiến nhập vào Côn Luân tiên cảnh bảy năm rồi.
- Đúng rồi, Bá Vương, từ tục thế có thể tiến nhập vào Côn Luân tiên cảnh, như vậy thì nhất định cũng có thể từ trong tục thế tiến nhập vào Hoàng Tuyền hải, tại sao năm xưa ngài không nói cho ta biện pháp để tiến nhập vào Hoàng Tuyền hải từ tục thế vậy?
Lý Dương hiếu kì hỏi.
Hạng Vũ thở dài một hơi.
- Năm đó bản Bá Vương chiến bại, ta lo đám tiên nhân sẽ thông qua truyền tống trận mà từ tục thế giết đến Hoàng Tuyền hải cho nên bèn ra lệnh cho những thủ hạ chạy thoát được thay đổi những truyền tống trận pháp ban đầu, khi bọn chúng thay đổi những trận pháp truyền tống đó thì bản Bá Vương chỉ còn lại nguyên thần, đối với vị trí của các truyền tống trận pháp đó ta cũng không được rõ.
Lý Dương điểm điểm đầu.
- Đã như vậy thì mục tiêu của ta bây giờ chính là Thủy Tinh cung! Bá Vương, hãy cho ta bản đồ của thế giới dưới mặt nước của Hoàng Tuyền hải đi!
Hạng Vũ liền lập tức trực tiếp truyền những thứ mà hắn biết được vào trong đầu Lý Dương.
- Lý Dương, đây chỉ là bức bản đồ của thế giới dưới nước này hai nghìn năm trước thôi, có thể là bây giờ đã có một chút thay đổi. Nhưng một số hòn đảo lớn dưới nước thì chắc không có thay đổi gì đâu. Vị trí của Thủy Tinh cung đó cũng được ghi rõ rồi, với tốc độ của Thanh Vân thì chừng một ngày là có thể tới nơi!
Lý Dương lại vô cùng kinh ngạc.
Lục địa của Côn Luân tiên cảnh lớn đến thế nào hắn rất rõ, bằng vào tốc độ của Thanh Vân hắn chỉ mất chừng nửa ngày là có thể bay từ đầu đến cuối. Vậy mà muốn từ đây bay tới Thủy Tinh cung lại cần cả một ngày, từ đó có thể tưởng tượng ra rút cục Hoàng Tuyền hải này rút cục lớn đến mức nào.
Hoàng Tuyền hải nằm ngay bên cạnh lục địa Côn Luân tiên cảnh, rộng lớn vô biên, nhìn chẳng thấy bờ.
Chỉ cần từ Côn Luân tiên cảnh nhìn đi là có thể biết được độ lớn của Hoàng Tuyền hải.
- Đi thôi!
Lý Dương cười ha hả, cước đạp Thanh Vân, thân hình hắn hóa thành một đạo hắc quang, trực tiếp tị thủy bay đến Thủy Tinh cung!
Cước đạp Thanh Vân, cuối cùng Lý Dương đã cảm giác được tốc độ kinh nhân của Thanh Vân, may mà phạm vi linh thức của hắn quan sát được rất lớn, nếu không với tốc độ nhanh như vậy nhất định sẽ khiến hắn va đập vào đâu đó.
- ...Cách đây năm ngàn dặm có một hòn đảo ngầm dưới nước là Thiên Thủy đảo, bên trong có tới mấy vạn tu ma giả, ta hãy đến đó trước xem sao!
Trong lòng Lý Dương đối với thành thị của những tu ma giả có chút hiếu kì, Thanh Vân của hắn liền lập tức thay đổi phương hướng rồi trực tiếp bay về phía Thiên Thủy đảo.
Sau một lát Lý Dương đã bay đến trên hòn đảo đó.
"Thiên Thủy đảo, số tu ma giả ở đây quả nhiên không ít!" Lý Dương lập tức thu Thanh Vân lại rồi trực tiếp bay thẳng vào bên trong." (nguyên văn vốn là "ngự không", nhưng ta thấy ở dưới biển mà thế thì không hợp lí lắm! – vo vong)
Thiên Thủy đảo chính là một hòn đảo dưới nước, trên đảo có tới mấy vạn tu ma giả, đảo chủ là một tán ma đã vượt qua ba lần thiên kiếp, như vậy cũng có thể tính là một cao thủ trong khắp cả Hoàng Tuyền hải rồi.
- Lý Dương, bản Bá Vương phải đề tỉnh ngươi một chút. Tu ma giả ở địa vực và Ma giới có một quy tắc giống nhau, đó là cường giả vi tôn, chuyện giết người cướp của là rất bình thường đó. Ngươi đừng có cho rằng đám tu ma giả này giống tu tiên giả, nói không chừng bọn chúng vừa mắt với bảo bối gì đó trên người ngươi thì sẽ lập tức rat ay cướp đoạt đó!
Hạng Vũ nói.
Lý Dương lập tức mỉm cười.
- Bá Vương yên tâm, khi Lý Dương ta ở tục thế đã qua lại với đám xã hội đen không ít, đối với đám tu ma giả này ta sợ gì chứ?
Lý Dương rất là tự tin.
- Lý Dương, ngươi đừng quên hiện nay đao phách của ngươi còn đang trong thời kì thai nghén, Âm Dương đao phách cần đạt đến trạng thái không phân biệt lẫn nhau thì mới có thể công kích. Hiện nay, cái mạnh nhất của ngươi là đao mang chẳng thể dùng để công kích, ngươi cũng chỉ có thực lực của một cao thủ Độ Kiếp trung kì mà thôi, điểm này người đừng quên đó!
Hạng Vũ lại một lần nữa nhắc nhở.
Lý Dương hiểu rõ.
Trước đây, khi có đao mang, tuy hắn chỉ là Độ Kiếp tiền kì nhưng khi kết hợp với Phá Sơn Liệt Không có thể dễ dàng giết chết địch nhân. Nhưng hiện nay, tuy công lực đã được tăng tiến, đạt đến Độ Kiếp trung kì, nhưng trên thực tế lực công kích lại giảm xuống.
Dù sao bây giờ cũng không thể sử dụng đao mang, nếu không giữa hai đao phách sẽ sinh ra chuyện bài xích lẫn nhau và nổ tung, lúc đó thì thảm rồi.
- Ta hiểu, đáng cái công hiệu thu người của túi Tiểu Càn Khôn quá thấp, không ngờ lại chỉ có thể đối phó được với cao thủ đồng cấp!
Lý Dương cảm thán nói.
Túi Tiểu Càn Khôn có thể trực tiếp thu được địch nhân vào bên trong, sau đó dùng chân hỏa trong thể nội để luyện hóa. Nhưng công lực của địch nhân có thể thu vào được cũng có giới hạn, chỉ có thể thu được địch nhân có công lực không vượt quá bản thân mà thôi, địch nhân mà có công lực cao hơn bản thân thì chẳng thể thu vào nổi.
Hạng Vũ lập tức nói:
- Tiểu tử ngươi đừng có coi thường túi Tiểu Càn Khôn, túi Tiểu Càn Khôn rất quan trọng khi bị quần công. Trong truyền thuyết, từ cả trăm triệu năm trước, khi Ma giới và Tiên giới đại chiến, hình như cả Yêu giới, Minh giới và Quỷ giới cũng đều ra tay. Khi đó túi Càn Khôn vừa xuất ra đã có tới mấy vạn cao thủ của Ma giới và Yêu giới bị trực tiếp thu vào trong! Sao đó bị luyện hóa hết, uy lực của nó thật quá đáng sợ, lợi hại hơn các thần khí bình thường nhiều!
Quần công!
Công hiệu của túi Tiểu Càn Khôn đặc biệt lớn khi quần chiến, túi Tiểu Càn Khôn chỉ là trung phẩm tiên khí, có lẽ chẳng thể thu nổi một vài siêu cấp cao thủ, nhưng thần khí túi Càn Khôn thì đến Tiên Đế cũng có thể thu được, một khi miệng túi Càn Khôn mở ra, trong phạm vi một trăm dặm tất cả đều sẽ bị thu vào.
Lý Dương hai mắt lập tức sáng rực lên, hắn cũng hiểu được lợi ích của túi Tiểu Càn Khôn.
Lý Dương trực tiếp bay thẳng vào Thiên Thủy đảo, Thiên Thủy đảo có bộ dạng hệt như một thành thị, trung tâm thành chính là những ngôi nhà cực lớn, các nơi khác phảng phất giống như những thành thị cổ đại vậy.
Trong Thiên Thủy đảo có một cấm chế tị thủy cực lớn đang không ngừng vận chuyển, khắp trong Thiên Thủy đảo phảng phất giống như một tòa thành cổ đại vậy.
Chỉ thấy trên các con đường trên thành thị có rất nhiều các tu ma giả đang đi lại. Linh thức của Lý Dương cường đại vô cùng, vừa liếc mắt cái là hắn đã nhận ra công lực của đám tu ma giả này, đám tu ma giả này phần lớn đều có công lực cỡ Nguyên Anh kì hay Kim Đan kì, Độ Kiếp kì thì khá ít, Đại Thành kì thì rất hiếm gặp.
Rượu!
Hai mắt Lý Dương đột nhiên sáng ngời, chỉ thấy bên đường không ngờ lại có một tửu lầu, điều khiến Lý Dương chấn kinh nhất là hắn lại nhìn thấy rất nhiều loại rượu hiện đại.
Vô luận là loại Mao Đài của Trung Quốc hay là Whisky của nước ngoài không ngờ cũng đều có cả, thậm chí Lý Dương còn ngửi thấy cả mùi vị của Nhị Oa Đầu, đối với mùi vị của Nhị Oa Đầu, Lý Dương thập phần quen thuộc.
Nhị Oa Đầu!
Mắt Lý Dương sáng lên, đến Côn Luân tiên cảnh hơn bảy năm rồi, Lý Dương đã rất lâu rồi chưa được uống Nhị Oa Đầu.
- Nhị Oa Đầu, đem một trăm bình đến đây!
Lý Dương đến vỗ bàn nói.
Đột nhiên Lý Dương sửng sốt, hắn chợt nhớ đến một chuyện, tiền tệ của những tu ma giả này là gì? Hắn không cho rằng có thể là nhân dân tệ hay đô la Mỹ!
- Lý Dương ngươi yên tâm, tiền tệ mà những tu ma giả này sử dụng chính là linh thạch, đương nhiên cũng có thể dùng vật đổi vật. Bất quá, bình thường những kẻ mở tửu lâu công lực đều tương đối thấp, bọn chúng tu luyện vô cùng chậm, nhưng khi hấp thu linh thạch thì lại khá nhanh, một linh tinh bằng một trăm thượng phẩm linh thạch, bằng mười nghìn hạ phẩm linh thạch.
Lý Dương sững sờ, ngay sau đó hắn liền mỉm cười, đến Côn Luân tiên cảnh đã khá lâu mà hắn vẫn chưa phát hiện ra linh tinh tốt ở chỗ nào, chẳng qua nó chỉ là để tu luyện căn cơ mà thôi.
Kỳ thực Lý Dương không biết rằng, vô luận là tu tiên giả hay tu ma giả, khi vừa bắt đầu tu luyện thì đều khá chậm, nhưng nếu dùng linh tinh để tu luyện thì tốc độ nhanh hơn hấp thụ linh khí nhiều, mà linh tinh lại thuần khiết trăm phần trăm, tuyệt đối toàn là thiên địa linh khí hợp thành, đồng thời nó cũng là nguyên liệu dùng để luyện chế đan dược.
- Một trăm hạ phẩm linh thạch!
Lão bản đó dứt khoát nói.
Lý Dương vung tay ra, một khối linh tinh xuất hiện trên quầy, hắn chẳng có khối linh thạch nào cả, chỉ đành dùng linh tinh mà thôi.
- Linh tinh!
Lão bản lập tức trợn tròn cả mắt lên, cho dù Lý Dương có lấy ra cả một đống thượng phẩm linh thạch hắn cũng chẳng kinh ngạc, nhưng Lý Dương lại đưa ra linh tinh, tuy một viên linh tinh có thể đổi được một trăm viên thượng phẩm linh thạch, nhưng linh tinh lại quá hiếm thấy, tay lão bản này cả đời chưa từng nhìn qua một khối linh tinh nào.
- A, tiền bối, đây là chín mươi chín khối thượng phẩm linh thạch!
Lão bản đó tựa hồ như lo lắng Lý Dương đổi ý, hắn lập tức lấy ra chín mươi chín khối thượng phẩm linh thạch, đồng thời hắn quay lại phía sau lưng hét lớn:
- Mẹ kiếp, mau lên chút, mau đem cho tiền bối một trăm bình Nhị Oa Đầu!
Tiểu nhị có bộ dạng của thanh niên đó mau chóng lấy ra một trăm bình Nhị Oa Đầu.
- Vù!
Lý Dương vung tay lên, trực tiếp thu lấy chín mươi chín bình Nhị Oa Đầu vào trong túi Tiểu Càn Khôn, bình còn lại hắn cầm trên tay.
- Bùm!
Ma sát lực vừa vận lên. Nắp bình bèn lập tức mở ra, Lý Dương ngẩng cổ uống một hơi dài, sau đó hắn nhắm mắt lại mà thưởng thức cái mùi vị đã xa cách cả bảy năm nay, sau nháy mắt Lý Dương phảng phất như đã xuyên qua thời gian, trở lại những ngày hắn còn ở nước ngoài, nhớ lại những ngày mà hắn không ngừng uống Nhị Oa Đầu.
Đã lâu lắm rồi!
Lý Dương nhìn bình Nhị oa Đầu trên tay mà mỉm cười, tiếp đó thân hình hắn lóe lên và đi ra khỏi tửu lầu.
Lão bản của tửu lâu đó lập tức trợn tròn mắt lên, hắn vừa nhìn thấy Lý Dương vung tay ra thu lấy cả một đống Nhị Oa Đầu đó vào.
Tụ Lí Càn Khôn trong truyền thuyết?
Lúc này Lú Dương lại đang đi dạo trong Thiên Thủy đảo, sau đó thì lại cước đạp Thanh Vân mà bay về phía Thủy Tinh cung! Đương nhiên, trong khi phi hành hắn cũng không ngừng thưởng thức cái mùi vị cay nồng nóng bỏng đã lâu không được thưởng thức của Nhị Oa Đầu…
Tập 7: Kim sắc huyết dịch

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.