Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 21.1: Đây mới gọi là tranh đấu chứ! (1)




Hạo Nguyệt điện chủ đứng ở giữa lôi đài, nhìn bốn phía xung quanh chật kín người, hôm nay mấy gia tộc hạng hai có thể đi tới đây xem như là bọn họ may mắn, cũng có thể nói nếu không phải do Hạo Nguyệt điện chủ lên tiếng, nếu không bọn gia tộc hạng hai cũng không có khả năng tham dự lần tranh cử này.
“Chức vị Điện tiền hộ pháp trước nay vẫn đều do gia tộc đứng đầu đảm nhiệm, nhưng mà qua nhiều năm nay, sự phát triển siêu cường của gia tộc hạng hai làm cho ta không thể nghĩ tới được, thực lực của một số gia tộc hạng hai không hề kém gia tộc đứng đầu! Vị trí Điện Tiền hộ pháp này không thể cứ để gia tộc đứng đầu độc hưởng, gia tộc do Hạo Nguyệt điện sở hữu nếu có thực lực đều có thể tham dự“.
Lời này vừa ra khỏi miệng, tiếp theo là một trận hoan hô, trong lòng mấy người gia tộc hạng hai đối với chuyện Hạo Nguyệt điện chủ anh minh đại nghĩa cảm kích không thôi, bốn gia chủ gia tộc đứng đầu ngồi ở kia, sắc mặt đều đen hết một nửa, mấy chuyện tốt hắn nhận hết toàn bộ, còn chuyện xấu lại quăng hết lên đầu bọn họ!
Hạo Nguyệt điện chủ còn nói thêm vài câu, đơn giản là nói hắn thâm minh đại nghĩa ra sao, chiêu hiền nạp sĩ như thế nào, làm thế nào để cho mọi người cùng phát triển, gia tộc đứng đầu cùng gia tộc hạng hai đều là chủ lực của Hạo Nguyệt điện, mấy lời nói này vừa thốt ra liền làm cho bọn gia tộc hạng hai kích động không ngừng, lúc này đây chỉ cần Hạo Nguyệt điện chủ ra lệnh một tiếng bọn họ cũng có thể bày ra dáng vẻ quyết máu chảy đầu rơi như vậy.
Vẻ mặt Diêm Thiên Hạo kích động ngồi ở kia, trong lòng đều tràn ngập kích động, lần này là cơ hội của hắn để cử ra người xuất đầu cho Diêm gia, chỉ cần có thể làm Điện chủ để mắt đến, vậy Diêm gia sau này còn có thể rầu sao! Diêm Minh thì bình tĩnh ngồi ở một bên, ánh mắt trầm tĩnh, một chút kích động cũng không có, đoán chừng cả toàn trường chỉ duy nhất một mình hắn là thiếu niên tỉnh táo nhất.
Sau đó Hạo Nguyệt điện chủ còn nói một số quy tắc tranh cử, đầu tiên là gia tộc hạng hai lên lôi đài, rút thăm thành năm tổ một chọi một, tuyển ra bốn danh ngạch, trận đấu này muốn giành được thắng lợi cũng vẫn là nên đấu bằng thời gian, là nếu ngươi muốn thắng, hơn nữa muốn thắng một cách nhanh chóng! Còn dù chỉ một mình ngươi là người thắng cuối cùng, thì cho dù ngươi có thắng, ngươi cũng sẽ bị loại.
Vân Phong đứng trong hậu trường vẫn nghe đang nghe Hạo Nguyệt điện chủ đại thiên nghị luận, miễn cưỡng ngáp một cái, muốn nói thì tất nhiên phải nói đủ, nhìn lướt qua chín người dự thi bên cạnh, vẻ mặt đều khẩn trương như nhau, ngay cả người của Hồng gia hay Lam gia cũng như vậy, Vân Phong không biết bọn họ đang khẩn trương cái gì, đối với nàng mà nói rút thăm để đấu cùng với ai cũng không sao cả, nàng chỉ cần trong thời gian ngắn nhất để thắng là được.
Mà sở dĩ chín người bọn họ khẩn trương là do có Vân Phong xuất hiện, thực lực vị Triệu hồi sư của Diêm gia rốt cuộc là như thế nào? Cho dù bọn họ không nắm rõ thực lực của Vân Phong, nhưng bọn họ cũng biết được rằng Triệu hồi sư cũng không dễ chọc! Trong lòng chín người bọn họ đều đang thầm cầu nguyện, mong lúc rút thăm đừng gặp phải Vân Phong, nhất là hai người Hồng gia và Lam gia, nếu trong vòng này mà đụng phải Vân Phong, có lẽ căn bản bọn họ không thể ra biên tiếp được!
Rốt cục cũng nói xong mấy cái trường hợp, mười người tiến hành tỷ thí lục tục đi tới, thời điểm Vân Phong vừa đi ra, nhất thời vang lên một trận ồn ào,“Nhìn kìa, đó là Triệu hồi sư của Diêm gia!”
“Cái gì chứ! Trẻ như vậy!”
“Có thể có thực lực rất cao sao? Ta nhìn thì trình độ cũng như vậy thôi!”
Diêm Thiên Hạo ngồi ở vị trí cao, thân mình đột nhiên căng thẳng, Diêm Minh đưa mắt nhìn về phía Vân Phong, vẻ mặt cô gái bình thản đến không có một chút biểu tình gì, thậm chí còn mang theo một tia không kiên nhẫn, Diêm Minh bỗng nhiên nở nụ cười.
Diêm Thiên Hạo tò mò nhìn Diêm Minh, không hiểu hắn đang cười cái gì, Diêm Minh tự ráng nhịn cười, nhưng đáy mắt vẫn lộ ra ý cười, trong trường hợp này người có thể biểu hiện ra vẻ mặt không kiên nhẫn cũng chỉ có mình nàng!
“Hứ! Còn không phải theo tới hay sao!” Ở trên không một gốc nhỏ, có một thanh âm vang lên, trông không gian ẩn nấp, Viêm Triệt, Khúc Lam Y, Yêu Yêu, Tiểu Hỏa, Lam Dực còn có Nhục Cầu ngồi trên đầu Tiểu Hỏa, mấy người bọn họ đều đến đông đủ!
Lần này Vân Phong cũng không có mang theo Tiểu Hỏa cùng Lam Dực, bởi vì không cần dựa vào lực lượng của ma thú lực lượng một mình nàng cũng đã đủ! Nếu Triệu hồi sư của gia tộc đứng đầu thật sự khó giải quyết, thì đến lúc đó tính tiếp cũng không muộn.
Lần tỷ thí hôm nay ngoại trừ người của gia tộc đứng đầu và hạng hai thì không cho phép người ngoài tiến vào, Khúc Lam Y và Viêm Triệt tất nhiên cũng không có thân phận gì để vào, nhưng mà hai người bọn họ là loại người nào! Thực lực của Khúc Lam Y là quân chủ cấp bậc, Viêm Triệt là ma pháp sư Ám hệ, năng lực hai người bọn họ cũng không phải thấp, ẩn nấp trong vòng không gian, cho dù trước mặt có nhiều cường giả cũng không bị phát hiện, mà có bị phát hiện cũng không có ai vạch trần.
Đôi mắt Khúc Lam Y mang ý cười nhìn Vân Phong đứng phía dưới, Vân Phong bỗng nhiên giương mắt nhìn về phía chỗ Khúc Lam Y, Khúc Lam Y sửng sốt, hai mắt Vân Phong lộ vẻ biết rõ, còn hướng Khúc Lam Y nhếch nhẹ khóe miệng, Khúc Lam Y cười lớn, nháy mắt với Vân Phong, Vân Phong dời ánh mắt không nhìn hắn nữa.
Diêm Minh vẫn đang quan sát Vân Phong nhìn thấy Vân Phong ngẩng đầu nhìn nơi nào đó, cũng giương mắt nhìn lên, mà chỗ thiên không phía trên cái gì cũng không có, nàng rốt cuộc đang nhìn cái gì? Hơi suy nghĩ trong chốc lát Diêm Minh liền hiểu ra, Khúc Lam Y nhất định cũng có đến đây.
Hạo Nguyệt điện chủ cho người đem mấy phía rút thăm ra, tầm mắt cũng hướng về phía không trung quét qua, Khúc Lam Y cùng Hạo Nguyệt điện chủ mắt đối mắt, chân mày Khúc Lam Y hơi nhăn lại.
“Lão nhân kia cũng thấy được chúng ta sao?” Viêm Triệt ở một bên tò mò nhìn Hạo Nguyệt điện chủ, Hạo Nguyệt điện chủ có chút đăm chiêu cười, Khúc Lam Y cũng nhìn hắn cười một cái,“Ngươi nghĩ sao? Thực lực của Hạo Nguyệt điện chủ ở trên ta và ngươi, chứ nếu không làm sao có thể đứng đầu một điện hả? Có thể ngồi lên được tới vị trí này cũng không phải người bình thường gì.
Viêm Triệt bĩu môi, tay ngứa ngáy muốn sờ khuôn mặt Yêu Yêu, Yêu Yêu hình người nhìn bề ngoài rất dễ thương, chính là một tiểu Lolita, đáng yêu chết đi được, Viêm Triệt rất muốn xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của Yêu Yêu, nhưng mà mỗi lần như vậy Yêu Yêu đều lộ ra vẻ mặt thập phần hung ác, mà một hàm răng nanh nhỏ kia cũng không chút khách khí, Viêm Triệt bất đắc dĩ, chỉ có buông tha ý niệm trong đầu, nhàm chán ngồi ở không trung.
“Tranh đấu đã sắp bắt đầu, không thể trì hoãn nữa.”
Mấy chỉ ma thú cũng đều ngồi xuống, Nhục Cầu ngồi ở trên đầu Tiểu Hỏa, thân mình nhỏ uốn qua uốn lại vài cái, Lam Dực đứng một bên cười,“Chủ nhân sẽ không có vấn đề gì đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.