Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 170: Cuối cùng, toàn bộ kết thúc




Toàn bộ quá trình như mây bay nước chảy, không hề chậm trễ, cùng với việc điểm sáng màu tím đi vào, dưới ánh mắt mong đợi của Lý Phong, điểm sáng màu đen trên người Tiểu Vũ rút như thủy triều.
"Lý Phong, đây là quả Tử Diệu linh dược đỉnh cấp thất phẩm, có thể khác họa Thần Văn tứ phẩm, sau này ngươi có thể có cơ hội học hỏi". Đường Trung Nguyên cười ha ha nói.
Lý Phong không chỉ có thiên phú tu luyện mạnh mẽ, hơn nữa thiên phú Thần Văn càng mạnh hơn, ông ta nghe báo cáo của Lăng lão, hoàn toàn biết tốc độ tiến bộ của Lý Phong.
Dựa theo phán đoán của ông ta về tốc độ tiến bộ của Lý Phong, thiên phú Thần Văn của Lý Phong nói không chừng trở thành đệ tử nòng cốt của phủ Thần Văn.
Phải biết rằng, rất nhiều đệ tử trong phủ Thần Văn, nhưng đệ tử nòng cốt bây giờ chỉ có bảy người, đây là thiên tài với thiên phủ Thần Văn mạnh mẽ nhất mới có thể trở thành, mỗi một đệ tử nòng cốt đều rất có thể khắc họa Thần Văn tứ phẩm!
Rất nhiều Thần Văn tứ phẩm, nhằm vào chính là cường giả cấp bậc Thất Phách Cảnh!
Theo ông ta thấy, tiềm lực của Lý Phong hoàn toàn đáng giá với quả Tử Diệu này.
Chỉ trong vòng mười giây, điểm sáng màu đen trên người Tiểu Vũ biến mất hoàn toàn, nhưng quả Tử Diệu còn lại được dịch rất ít, cũng được Đường Trung Nguyên luyện hóa đi vào trong cơ thể Tiểu Vũ.
Cuối cùng, toàn bộ kết thúc.
"Ca ca, thân thể của muội ấm quá”. Lúc này trên mặt bé gái đầy vẻ vui mừng, ôm lấy Lý Phong nói.
“Quả Tử Diệu trừ việc giải độc ra, cũng có tác dụng rất lớn với dưỡng bệnh cơ thể, nhìn dáng vẻ của em gái ngươi, độc Ám Ảnh chắc đã có mấy năm trong người rồi, cho nên tố chất cơ thể rất kém, ta luyện hóa dược dịch này ôn dưỡng thân thể của cô bé, sau này tốc độ hồi phục của cô bé nhanh hơn chút'. Đường Trung Nguyên ở bên cạnh mỉm cười giải thích.
"Cảm ơn Đường Trưởng lão”. Lý Phong ôm Tiểu vũ, lúc này hoàn toàn thả lỏng, trên mặt hắn đầy vẻ kích động, nhìn về phía Đường Trung Nguyên nói không ngừng.
"Cảm ơn ông"
Tiểu Vũ ở trong lòng Lý Phong, cũng ngoan ngoãn nói.
"Đường Trung Nguyên”.
Chính lúc này, Trạm Lô của Huyền Đạo môn mở lời: "Nếu ngươi cứu em gái Lý Phong, vậy chúng ta không tranh giành với ngươi nữa, ta lập tức quay trở về Huyền Đạo môn."
Ông ta nhìn Lý Phong, sắc mặt lạnh lùng, không gì liền quay người rời đi.
Nếu Đường Trung Nguyên ra tay rồi, rõ ràng Lý Phong chắc chẳn sẽ lựa chọn gia nhập Phủ Thần Văn.
Còn ông ta không lựa chọn cứu chữa, nếu tranh giành Lý Phong, đó chính là tự chuốc nhục nhã.
Nhưng theo ông ta thấy, bây giờ chỉ thu nạp một thiên tài mà thôi, không có gì to tát, có thể trôi qua bao lâu nữa, ông ta sẽ quên mất Lý Phong.
"Không hổ là phủ Thần Văn, linh dược trên người quả nhiên nhiều”
Chu Vô Nhai của học viện Thiên Vũ cũng mỉm cười nói: 'Đường Trung Nguyên, ta cũng không tranh Lý Phong với ngươi nữa".
Ông ta cũng không thể hiện sự lãnh đạm, nhìn Lý Phong mỉm cười gật đầu, sau đó bước ra ngoài.
Hai người rời đi, lúc này chỉ còn lại Đường Trung Nguyên ở đây.
"Đường trưởng lão, ơn cứu mạng em gái ta không thể báo đáp, nếu sau này có cơ hội, ta nhất định cố gắng hết sức trả lại một quả Tử Diệu". Lý Phong ôm em gái của mình, nhìn lão giả áo đen trước mặt, nói một cách trịnh trọng.
"Ha ha, thãng nhóc Lý Phong, quả Tử Diệu đáng giá không thấp, ngươi muốn trả lại, khó khăn không, nhỏ đớ”. Đường Trung Nguyên cười ha ha nói
Không xem trọng tiềm lực của Lý Phong, ông ta sao có thể lấy quả Tử Diệu một bảo vật quý giá ra?
"Ta chắc chân cố gắng trong phủ Thần Văn!" Lý Phong kiến quyết nói.
Rõ ràng, Lý Phong đã đưa ra sự lựa chọn.
“Ừm” Đường Trung Nguyên gật đầu. Ông ta nói những lời này cũng là vì để khích lệ Lý Phong, để hắn không dám buông lỏng chính mình.
“Một ngày nữa ta sẽ dẫn ngươi tới phủ Thần Văn, ngươi trở vẽ chuẩn bị một chút đi” Đường Trung Nguyên cười nói.
“Được”
Lý Phong gật đầu, hẳn ôm em gái đi ra khỏi cửa hàng Linh Huyền.
Lăng lão nhìn thấy Lý Phong rời đi thì tiến lên một bước hỏi: "Đường trưởng lão, hiện giờ Lý Phong thuộc về phủ Thần Văn chúng ta. Người nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh trước nay vẫn luôn đối phó với hẳn, lúc trước còn dùng cả dịch của Chân Vĩ xà để độc chết hẳn, ngài xem.
“Ha ha, đây là chuyện của quận Hoang Lâm, cho dù thế nào thì cũng là do quân Hắc U lo liệu, chẳng liên quan gì đến phủ Thần Văn cả."
Đường Trung Nguyên cười nói: “Không cần làm cái gì cả,có hai nhà Triệu- Trịnh uy hiếp thì Lý Phong ở phủ Thần Văn sẽ càng không dám lơ là.
Trong mắt phủ Thần Văn, nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh chỉ là hai con kiến, cho dù bọn họ có tiêu diệt hai gia tộc nhỏ đó thì quân Hắc U cũng sẽ không nói gì.
Nhưng mà cứ để nhà họ Triệu và nhà họ Trịnh làm hòn đá để Lý Phong dẫm đạp là tốt nhất.
Hai gia tộc này cứ để sau này Lý Phong đối phó là được.
...
Trên hư không quận Hoang Lâm, Lý Phong đang nhanh chóng di chuyển.
“Ca ca, huynh phải rời khỏi quận Hoang Lâm à?” Tiểu Vũ ôm chặt Lý Phong, nhanh chóng hỏi.
Cô bé biết anh trai mình phải tới phủ Thần Văn thì vị gia gia kia mới ra tay cứu cô bé.
"Ừm."
Lý Phong mỉm cười gật đầu: “Mặc dù tới nơi đó, nhưng ca ca cũng vẫn sẽ thường xuyên trở về thăm Tiểu Vũ"
Ba cổ thế lực, hắn vốn dĩ thích hợp gia nhập học viện Thiên Vũ nhất, nhưng bây giờ lại quyết định gia nhập phủ Thần Văn.
Tất nhiên, thực lực của phủ Thần Văn cũng vô cùng cường đại, hãn cũng rất động lòng.
“Sau này Tiểu Vũ lớn cũng sẽ tới đó” Tiểu Vũ nằm chặt tay, nghiêm túc nói.
“Được, ca ca ở phủ Thần Văn chờ Tiểu Vũ tới." Lý Phong cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.