Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 153: Lộ ra ý cười




“Lý Phong, lại tới bán ngọc bài Thần văn à?" Lăng lão nhìn về phía Lý Phong, cười ha hả.
Cô gái váy đỏ Linh Hân cũng đang ở nơi này, lúc này, ánh mắt cô ta nhìn Lý Phong còn mang theo một tỉa hàn ý.
Cô ta vẫn không quên được chuyện Lý Phong lăn trước không thèm để ý đến mình, thế nên rất có ác cảm với Lý Phong.
"Đúng vậy” Lý Phong mỉm cười. Hẳn vung tay phải lên, từng miếng ngọc bài Thăn văn khí đỉnh xuất hiện.
Lần này hẳn mang tới 272 ngọc bài Thần vẫn, tất cả chồng chất lên nhau, nhìn qua vô cùng rung động.
Lăng lão nhìn thấy số lượng này thì vô cùng kinh người, ông ta quay đầu nhìn về phía Lý Phong: “272 Thần văn khí đỉnh nhất phẩm, ta mua cho ngươi với giá 5440 điểm giao dịch.”
Lý Phong gật đầu: “Ta muốn mua 600 quả Kim Đỉnh, 12 quả Kim Lang.”
Quả Kim Lang là linh dược tứ phẩm, mất 101 năm mới có thể trưởng thành, khó khăn lắm mới chờ được tới lúc thu hoạch.
Một quả Kim Lang có giá 400 điểm giao dịch.
Bây giờ Lý Phong đã có thể đổi được linh dược tứ phẩm rồi!
“Có thể.”
Lăng lão gật đầu, nhìn thoáng qua Lý Phong, sau đó nhanh chóng đưa linh dược cho hẳn.
Lúc này, trong nhẫn không gian của Lý Phong, không tình linh dược nhất phẩm nhị phẩm, linh dược tam phẩm có tám, linh dược tứ phẩm có mười hai!
“Có nhiều linh dược như vậy, cho dù ta có gặp phải nguy hiểm thì cũng có thể thong dong đối mặt” Lý Phong thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng mà hiện tại hẳn cũng chỉ có thể đổi được. linh dược tứ phẩm loại bình thường nhất mà thôi.
Thời gian trưởng thành của linh dược tứ phẩm là từ 100 đến 500 năm, hắn có hơn 5000 điểm giao dịch, có thể đổi được mười quả Kim Lang. Nhưng nếu như: hắn muốn đối lấy linh dược có thời gian trưởng thành hơn hai trầm năm thì có khi còn chưa đủ để đối ba viên.
“Lý Phong, mạo muội hỏi một câu, ngoại trừ cửa hàng Linh Huyền chúng ta thì ngươi có còn mua quả Kim Đỉnh ở nơi nào khác nữa không?”
Lăng lão đột nhiên hỏi một câu như vậy.
Hai mắt ông ta sáng quắc nhìn Lý Phong, chờ đợi câu trả lời của hắn.
“Hả?” Lý Phong nghe Lăng lão hỏi vậy thì hơi sửng sốt, nhưng sau đó lại lắc đầu: "Không còn nơi nào khác.”
Sau khi nói xong, hắn cũng không nói thêm gì nữa, nhanh chóng rời khỏi cửa hàng Linh Huyền.
Lăng lão nhìn đông đảo Ngọc bài Thần văn khí đỉnh trước mắt, khẽ nắm lấy một chiếc.
“Dao động giống nhau, tất cả những Ngọc bài Thần văn này đều do tiểu tử đó luyện chế” Sau khi kiểm tra xong, Lăng lão hít sâu một hơi, trong mắt lộ ra vẻ chấn động.
“Thiên phú Thần văn cường đại quá!”
Ông ta nhìn về phía cô gái bên cạnh, bỗng nhiên nói: “Tiểu Hân, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì thiên phú Thần văn của Lý Phong còn mạnh hơn cả con!"
“Sư phụ, người có phải là đã đánh giá quá cao Lý Phong rồi không?” Linh Hân nghe vậy thì lập tức bất mãn.
“Tiểu Hân, con đừng nghỉ ngờ lời ta nói.”
Lăng lão trăm giọng: "Khi mới bắt đầu, Lý Phong đổi 150 quả Kim Đỉnh, sau đó luyện chế ra 80 ngọc bài "Thần văn khí đỉnh nhất phẩm, xác suất thành công chưa tới một phần ba. Nhưng mười ngày trôi qua, hẳn đổi 300 quả Kim Đỉnh, luyện chế ra được 272 ngọc bài Thần văn khí đỉnh nhất phẩm, xác suất thành công lập tức tăng vọt. Nếu là con, chỉ trong vòng mười ngày. ngắn ngủi, con có thể tiến bộ được nhiều như vậy không?”
Linh Hân nghe sư phụ mình nói thì muốn phản bác, nhưng cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu.
Cô ta cứ tưởng Lý Phong còn sử dụng quả Kim Đỉnh ở nơi khác nữa, nhưng vừa rồi sư phụ cũng đã hỏi rồi, thế nên có thể loại trừ khả năng này.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô ta cảm thấy vô cùng buồn bực.
Gã thanh niên kia thoạt nhìn khiến cho người ta chán ghét vô cùng, thế mà lại có thiên phú Thần văn mạnh hơn cô ta!
Lăng lão lại tươi cười nói: "Đây là một tin tức rất quan trọng, chúng ta phải nhanh chóng bẩm báo lên trên. Nói không chừng Thần Văn tông chúng ta lại có thêm một đệ tử nòng cốt nữa.”
“Đệ tử nòng cốt?” Linh Hân nghe vậy thì cả kinh, cô ta biết đệ tử nòng cốt đại biểu cho cái gì!
“Lăng lão!"
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên nhanh chóng đi tới, cung kính nói: “Có người đến cửa hàng Linh Huyền chúng ta, hỏi chúng ta có mua linh dược lục phẩm loại trị thương không.”
“Linh dược lục phẩm loại trị thương?”
Lăng lão nghe vậy thì sửng sốt, sau đó gương mặt lập tức lộ ra ý cười.
“Sư phụ, có chuyện gì thế?"
Linh Hân nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Lăng lão thì tò mò hỏi.
Lăng lão cười nói: "Lúc trước Lý Phong có nhờ ta, hỏi xem có linh dược lục phẩm loại trị thương nào. không. Vận may của hắn đúng là không tồi, nhanh như thế mà linh dược đã xuất hiện rồi."
“Lý Phong muốn có linh dược lục phẩm loại trị thương?"
Nghe thấy Lăng lão nói vậy, trong lòng Linh Hân càng cảm thấy phẫn uất hơn.
Tại sao tất cả mọi đồ tốt đều bị tên Lý Phong chết tiệt đó chiếm lấy chứ?
...
“Ca ca”
Lý Phong rời khỏi cửa hàng Linh Huyền, trở vẽ nhà họ Lý. Hắn vừa mới vào trong đình viện thì một cô bé đã nhanh chóng chạy ra.
“Tiểu Vũ, chậm một chút” Lý Phong nhìn thấy em gái thì nhanh chóng chạy tới, ôm lấy cô bé.
Cô bé càng ngày càng nhẹ đi, lúc trước hẳn còn nghe Vương Nhu nói, Tiểu Vũ bởi vì tự tỉ nên không dám ra ngoài chơi với những người khác.
Cô bé cũng ý thức được mình không giống những người khác. Ở trong mắt người ngoài, cô bé chỉ là một đứa nhóc xấu xí gầy gò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.