Thiên Giới Hoàng Hậu

Chương 74.4:




Bên trong đình, Tây Môn Tân Nguyệt run lên, trên khuôn mặt xinh đẹp tinh tế bị lây ửng đỏ cùng bối rối, không nghĩ tới những toan tính trong lòng của nàng lại dễ dàng bị người ta nhìn thấu, ngẩng đầu lên quét nhìn về phía quý phi nương nương Sở Ngữ Yên ở bên cạnh, nàng ta quả nhiên cái gì cũng đều không nói cho nàng biết, tốt lắm Sở Ngữ Yên, làm hại ta mất mặt, biết rõ tâm ý của ta, hết lần này tới lần khác cái gì cũng không nói toạc ra, ngươi cứ chờ đó cho ta.
Đôi mắt của Sở Ngữ Yên cũng u ám, không nghĩ tới nữ nhân kia trước khi rời đi, còn trả đòn hạ bệ các nàng, nàng có thể thấy rõ đáy mắt đầy oán khí của Tây Môn Tân Nguyệt, bất quá Sở Ngữ Yên cũng là kẻ thông minh liền cười rộ lên.
“Đây là việc tỷ muội chúng ta đàn để chơi đùa thôi, cùng hoàng thượng có quan hệ gì đâu.”
Lời nói kỹ xảo này, đã cho Tây Môn Tân Nguyệt một bậc thềm, nữ nhân này lập tức tươi cười thở ra một hơi, uyển chuyển gật đầu tán thành: “Đúng vậy, tỷ muội chúng ta đàn chơi thôi, không biết hoàng hậu nương nương nói vậy là có ý gì?”
Mộc Thanh Dao đã đi xuống thềm đá, những lời nói trong ngắm hoa đình từng chữ đều truyền vào lỗ tai của nàng, cười lạnh một tiếng, các ngươi cứ đóng kịch đi, hậu cung này bây giờ chỉ mới có mấy người phụ nữ, đã lục đục với nhau như thế, sau này nếu là có ba nghìn người đẹp, còn không biết sẽ rối loạn đến thế nào nữa, quanh thân nàng bao phủ băng hàn, ngoài đình thái giám cùng cung nữ cẩn thận mở miệng.
“Cung tiễn hoàng hậu nương nương.”
Mộc Thanh Dao không thèm quan tâm đến, chỉ dẫn một đám người rời khỏi ngắm hoa đình, bên trên đình, hai nữ nhân nhìn bóng dáng nàng từ từ đi xa, đôi mắt lóe ra tia sáng không cam lòng.
Một đường quay về Phượng Loan cung, bầu không khí có chút lạnh, ai cũng không nói chuyện, hoàng hậu nương nương không nói lời nào, người khác nào dám mở lời, ngay cả Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương cũng không dám nhiều lời, thỉnh thoảng lấy mắt liếc trộm Mộc Thanh Dao.
Cho đến khi thanh âm đạm mạc của Mộc Thanh Dao vang lên.
“Các tỷ tỷ đối chuyện vừa rồi có cảm tưởng gì?”
Nàng muốn nghe một chút Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương đối cảm nghĩ của họ với chuyện vừa rồi, hai nữ nhân người sau còn lợi hại hơn người trước, nếu các nàng muốn ở lại trong cung, thì phải đấu thắng người ta? Hơn nữa sau này nữ nhân thông minh trí tuệ tiến cung còn rất nhiều, các nàng đấu thắng họ sao? Hồng nhan mau lão, đến lúc đó hối hận cũng không còn kịp rồi.
Mộc Thanh Châu vừa nghe Mộc Thanh Dao hỏi nàng như vậy, trên khuôn mặt kiều diễm lập tức hiện lên phẫn nộ, hung hăng mở miệng.
“Tây Môn Tân Nguyệt thật không biết xấu hổ, rõ ràng là muốn quyến rũ hoàng thượng.”
Lời vừa nói ra, một đống người đi theo phía sau, đều mang khuôn mặt hắc tuyến, ngay cả Mộc Thanh Dao sắc mặt cũng có chút lạnh, nàng cho các nàng xem vở kịch dài như vậy, mà chỉ có cảm nghĩ này thôi sao? Không nói đến việc người ta thông minh có tâm kế, tài hoa đều không bằng, cũng dám lớn tiếng nói người ta không biết xấu hổ muốn quyến rũ hoàng thượng, nữ nhân tiến cung người nào mà không muốn quyến rũ hoàng thượng, để được ân sủng, chẳng lẽ tiến cung chỉ làm vật trang trí thôi sao?
Mộc Thanh Dao không nhìn tới khuôn mặt của Mộc Thanh Châu, quay đầu hơi nghiêng người nhìn Mộc Thanh Hương, sắc mặt của nàng có chút chăm chú, tựa hồ như đang suy tư cái gì đó? Cuối cùng trấn định mở miệng.
“Ta xem hai người các nàng, một người so với một người càng có tâm kế cao hơn, nhất là Tây Môn Tân Nguyệt, đã sớm nghe nói nàng ta văn võ toàn tài, là nhân vật nổi danh của Lâm An thành, bởi vì lúc trước ánh mắt cao ngạo, vì thế vẫn chưa gả cho người ta, không nghĩ tới nàng ta cũng tiến cung, chắc hẳn vào hậu cung là ý định của nàng ta.”
Mộc Thanh Hương nói xong, liền nghĩ đến chuyện trở về của mình cùng tỷ tỷ, các nàng hai chỉ sợ không phải là đối thủ của người ta, đến lúc đó nhất định sẽ trở thành bia đỡ đạn, nếu như ở trong cung không thể được thánh sủng, chỉ có thể ngồi chờ chết, vừa Thanh Dao cũng đã nói, trong cung thị phi nhiều, nếu thật sự có biến số gì, các nàng thực sự phải làm sao? Mộc Thanh Hương đối với tình cảnh hiện nay của các nàng thật cảm thấy sầu lo.
Mộc Thanh Dao nghe lời nói của nàng, nhìn nàng sầu lo như vậy, trong lòng cuối cùng cũng có một chút an ủi, chỉ cần Mộc Thanh Hương nghĩ thông suốt, muốn đi ra ngoài cung, nàng sẽ để cho các nàng xuất cung, đến lúc đó không phải lo không gã được cho một người tốt.
“Ừ, ngươi có thể nhìn ra là tốt rồi.”
Mộc Thanh Dao nói xong, từng bước đi về phía trước, Mộc Thanh Châu nhất thời suy nghĩ, không hiểu Thanh Dao cùng Thanh Hương nói thế là có ý tứ gì? Vì sao các nàng nói bí hiểm như vậy, làm cho nàng giống như kẻ không biết suy nghĩ vậy?
Bất quá ngẫm lại Tây Môn Tân Nguyệt kia, thì tức giận không có chỗ phát.
“Dù cho nàng ta lợi hại hơn nữa thì thế nào? Thanh Dao là hoàng hậu, nàng ta là cái thứ gì chứ?”
Lần này thì tất cả mọi người đều dừng bước quay lại, nhìn về phía Mộc Thanh Châu, Mộc Thanh Dao là triệt để hết chỗ nói rồi, nàng thì đang lo lắng cho tình cảnh của hai người, thái hậu sẽ nhanh chóng động đến trên đầu các nàng, còn cùng người ta so với đo thân phận, tối thiểu thái hậu sẽ không động đến Tây Môn Tân Nguyệt, chỉ biết nàng ta sẽ động đến người của Mộc gia, bởi vì Sở gia cùng Mộc gia vẫn bất hòa, quan trọng nhất là thừa tướng phụ thân trong tay không có binh quyền, Sở gia sẽ không cố kỵ bọn họ, nhưng sẽ cố kỵ Tây Môn gia…”Bản cung mệt mỏi, muốn về nghỉ ngơi, hai vị tỷ tỷ trở về đi.”
Mộc Thanh Dao không muốn nghe lời nói của Mộc Thanh Châu nữa, nếu còn nghe tiếp phỏng chừng sẽ bị tức chết, nữ nhân này phân không rõ phương hướng, chỉ sợ sẽ nếm mùi đau khổ, người mà thái hậu động đến đầu tiên chỉ sợ sẽ là nàng.
Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương vừa nghe muội muội nói mệt mỏi, lập tức cúi thân thể xin cáo lui: “Thanh châu ( Thanh Hương) cáo lui trước.”
“Ừ” Mộc Thanh Dao gật đầu, dẫn Mai Tâm Mạc Sầu trở về Phượng Loan cung, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương đều tự đưa thiếp thân nha quay về Trữ Tú cung.
Trên đường, Mộc Thanh Châu nhớ tới lời nói của Thanh Dao lúc nãy, hoài nghi hỏi Mộc Thanh Hương: “Ngươi nói Thanh Dao nói lời kia là có ý gì?”
Mộc Thanh Hương dừng lại, nhìn xung quanh khắp nơi liếc mắt một cái, cuối cùng đè thấp âm lượng nhỏ giọng nói: “Nàng hi vọng chúng ta tự nguyện xuất cung.”
“Xuất cung?” Mộc Thanh Châu đột nhiên nghe nói như thế, lập tức nhảy dựng lên, kích động phản kháng: “Tại sao muốn cho chúng ta đi ra ngoài, lúc trước không phải đồng ý cho chúng ta ở trước mặt hoàng thượng biểu hiện sao? Hoàng thượng cũng không có nhìn thấy, làm sao biết chúng ta làm không được, liền cho chúng ta xuất cung đi, nữ nhân này thật ích kỷ.”
Mộc Thanh Hương vừa nhìn động tác tỷ tỷ, lập tức vươn tay che miệng của nàng, nhỏ giọng mở miệng: “Ngươi la gì?”
Nói xong quay đầu nhìn phía mấy người tiểu thái giám theo ở phía sau, cũng may mấy tên cách khá xa, hơn nữa dù cho nghe được, sự tình liên quan đến hoàng hậu, chỉ sợ bọn họ cũng không dám tùy tiện lắm mồm.
“Ngươi an tĩnh một chút, ” Mộc Thanh Hương lôi y phục tỷ tỷ một chút, trừng nàng liếc mắt một cái, sau đó chầm chập mở miệng: “Kỳ thực ta đã nghĩ qua, Thanh Dao là vì chúng ta tốt, gần nhất trong cung tựa hồ không yên ổn, ngươi xem kia hoàng thái nữ kia vô duyên vô cớ bị giết, mặc dù biết là bị Cơ vương gia làm, nhưng vì cái gì lại ở Huyền Nguyệt quốc ra tay, hơn nữa thái hậu kia, nguyên nhân không rõ ràng liền đem chúng ta tiến cung, kết quả nàng lại không có năng lực cho chúng ta làm phi, còn muốn chính hoàng thượng hạ chỉ, nhưng hoàng thượng nếu như đồng ý, lúc trước khi hạ chỉ đã ghi rõ, ngươi xem, hiện tại tình thế bây giờ?”
Tỷ muội hai người đứng ở nơi u kính nói thầm, vẻ mặt không yên, Mộc Thanh Châu cuối cùng cũng đem lời của Nhị muội nghe lọt, trước kia không có nghĩ qua, hiện tại ngẫm lại thật đúng là có chút bất an, hơn nữa gần nhất nghe nói thái hậu cùng Thanh Dao bất hòa, thái hậu sẽ không muốn làm cái gì đi, Thanh Dao dù không tốt, cũng là người Mộc gia, mà thái hậu là người Sở gia. Sở gia cùng Mộc gia luôn luôn bất hòa, nếu như Thanh Dao gặp chuyện không may, chỉ sợ các nàng cũng không có kết quả tốt, vừa nghĩ đến chuyện này, lại bị nhị muội hù dọa đổ một thân mồ hôi lạnh, cái cảm giác cầu khẩn mong mỏi cùng kích động lúc ban đầu khi tiến cung đã hóa thành hư ảo, lúc này không biết phải làm thế nào cho thích hợp…”Vậy làm sao bây giờ?”
Mộc Thanh Châu thanh âm có chút bất ổn, mang theo run rẩy, nàng bây giờ càng ngày càng cảm thấy sợ hãi, càng nghĩ càng cảm thấy không tốt, hiện tại phải làm sao bây giờ a, hai tay nắm chặt lấy y phục của Nhị muội Mộc Thanh Hương, từ sau khi tiến cung, tình cảm tỷ muội của hai người khá tốt, chính là đối với Thanh Dao cảm tình cũng tăng lên không ít, nói như thế nào thì các nàng đều là nữ nhi Mộc gia.
“Thanh Dao là hoàng hậu, chúng ta yêu cầu xuất cung, việc này không nên làm cho nàng khó xử, nếu nàng đã nhắc nhở chúng ta, chính là muốn đem chúng ta đưa ra ngoài cung.”
Mộc Thanh Châu cũng không muốn ở lại nơi đáng sợ này, khó có được cơ hồi liền liên tục gật đầu.
“Tốt, chúng ta bây giờ phải đi tìm nàng,, làm cho chúng ta xuất cung đi.”
Mộc Thanh Châu nói xong liền muốn đi tìm hoàng hậu, Mộc Thanh Hương thở dài, tỷ tỷ trước đây rất kiêu ngạo ương ngạnh, làm người ta hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng nếu chân chính nhìn kỹ, nàng chỉ là một con cọp giấy, cùng lắm chỉ khi dễ hai muội muội của nàng, cũng không đến mức muốn tính mệnh các nàng, nhưng những người trong cung này đều là kẻ ăn tươi nuốt sống người khác.”Ngày mai đi, vừa mới qua đó mà.”
“Ừ, vậy ngày mai, “Mộc Thanh Châu lên tiếng trả lời, vừa nghĩ tới có thể xuất cung về nhà, trong lòng khoan khoái không gì sánh được, tuy rằng đáy lòng mơ hồ có chút thầm tiếc, không thể phụng dưỡng hoàng thượng tuấn mỹ như vậy, nhưng hoàng thượng cùng tính mệnh đem ra so, thì nhẹ hơn nhiều lắm. (TT: hehe mỹ nam và tính mạng, đương nhiên mạng nhỏ quan trọng hơn)
Hai người vừa mới nói xong, đang chuẩn bị trở lại Trữ Tú cung, ngẩng đầu liền thấy phía trước đi tới hai tiểu thái giám, đón chận hướng đi của các nàng, cung kính mở miệng.
“Thái hậu nương nương có chỉ, muốn triệu kiến hai vị Mộc tiểu thư.”
“Cái gì?” Mộc Thanh Châu khống chế không được kêu lên, vốn nàng cũng thật thích thái hậu, nhưng bây giờ bị Mộc Thanh Hương một chỉ điểm ra, liền cảm giác nữ nhân không có lòng tốt, đáy lòng khó tránh khỏi khẩn trương, thanh âm liền lớn rất nhiều, dẫn tới thái giám kỳ quái nhíu mày nhìn các nàng, Mộc Thanh Hương vội vàng vỗ vỗ tay tỷ tỷ, trấn định mở miệng.
“Làm phiền công công phía trước dẫn đường.”
“Xin mời, ” hai thái giám đi qua các nàng bên người các nàng hướng một đầu khác đi đến, Mộc Thanh Hương cùng Mộc Thanh Châu hai người chỉ phải quay đầu lại đi về phía Quảng Dương cung, trên đường, Mộc Thanh Châu khoa tay múa chân lôi kéo tay Nhị muội, nhướng mài trợn mắt hỏi nàng làm sao bây giờ?
Mộc Thanh Hương dùng khẩu hình bảo nàng an tâm một chút đừng náo, không biết thái hậu cho đòi các nàng vì chuyện gì, hà tất tự loạn trận trước, Mộc Thanh Châu nhìn bộ dạng trầm ổn của Nhị muội, cũng bình tĩnh lại, vừa rồi là nàng quá khẩn trương, Thanh Dao là hoàng hậu, các nàng muốn xuất cung hẳn là không cần phải thái hậu đồng ý, như vậy đâu cần khẩn trương thành cái dạng này, bởi vậy trong lòng thả lỏng rất nhiều, hai người đều dẫn tiểu nha đầu của mình, còn có mấy người thái giám trữ tú cung, cùng nhau hướng Quảng Dương cung mà đi.
Quảng Dương cung.
Ngoài điện có thái giám coi chừng, dẫn đầu chính là thái giám hồng nhân của Quảng Dương cung Lý công công, vừa nhìn thấy Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương hai người đã qua đây, Lý công công vẻ mặt mang ý cười đi tới.
“Hai vị tiểu thư đã tới, mời theo tiểu nhân vào đi, thái hậu đang chờ bên trong?”
“Làm phiền, “Hai người trăm miệng một lời, khó có khi được hòa hợp như vậy, Lý công công cũng có chút ngoài ý muốn, hôm nay nhị tỷ muội Mộc phủ cùng trước tựa hồ có chút không giống, về không giống giống ở chỗ nào, thì không nói được chỉ dựa vào cảm giác mà thôi, bất quá thái hậu đang ở trong điện chờ, hắn không dám chần chừ lâu, Lý công công liền xoay người dẫn hai người tiến vào Quảng Dương cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.