Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5306: Tìm Đường Chết




Kinh Thiên Đại Đế phát ra tiếng gầm thét, tiếng gầm như nước thủy triều, hóa thành thực chất, bành bành bành, đầu sóng quét qua, không gian tê liệt. Nếu như bọn họ không phải khai chiến sâu trong tinh không, như vậy chỉ tiếng rống này cũng đủ đánh vỡ tinh hà. Đại Đế mạnh không phải lời nói suông. Nhưng mà, mạnh như Đại Đế lại bị Lăng Hàn đè đánh! Trời ạ! Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, chỉ cảm thấy da đầu run lên từng đợt, thân thể không ngừng lạnh lẽo. Bọn họ... Nhìn thấy kỳ tích. Chuẩn Đế mạnh nhất lịch sử! Chuẩn Đế đè đánh Đại Đế, mặc dù chỉ vừa mới chứng đạo thành Đé, nhưng vẫn phá ghi chép lịch sử. Chờ chút, vừa rồi có người nói Lăng Hàn đã chứng đạo? Không có khả năng.
Tân đế vừa mới chứng đạo, tuyệt đối không thể nào có thêm tân Đế ra đời. Mà muốn nói Lăng Hàn chứng đạo sớm hơn Kinh Thiên Đại Đế, đây là việc không có khả năng. Một thời đại chỉ có thể xuất hiện một vị Đại Đế, hơn nữa, trước đó cũng không có thiên địa dị tượng. Nhưng cho dù là Chuẩn Đế đè đánh Đại Đế hay một thời đại sinh ra hai vị Đại Đế, tất cả đều phá thiết luật của thiên hạ. Đây là thời kì điên cuồng hay sao? Oanh, Kinh Thiên Đại Đế cố sức giết ra ngoài. Trên người hắn đầy tổn thương, một con mắt bị đánh sưng lên, dáng dấp vô cùng chật vật. Hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, trong ánh mắt còn hiện ra sát ý. Rất mất mặt. Nhưng hắn là Đại Đế, Đại Đế đấy! – Ngươi tuyệt không phải Chuẩn Đế! Kinh Thiên Đại Đế cắn răng nói, trên đời này không có Chuẩn Đế cường đại như vậy, nhưng muốn nói Lăng Hàn thành Đế... Hắn cũng không tiếp thu được. Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, ánh mắt thoáng qua các tuyệt địa chi chủ: – Không sai, ta đã chứng đạo, hơn nữa còn trước ngươi. Cái gì! Tất cả mọi người nhe răng, cho dù là Thánh Nhân Đế tộc cũng lắc đầu. Đây là chuyện không thể nào, Đế không thấy Đế, đây là thiết luật thiên địa, thiết luật này đã tồn tại vô số năm, chưa từng xuất hiện ngoại lệ.
Như tuyệt địa chi chủ, bọn họ chôn dấu bao nhiêu năm tháng, hơn nữa, bọn họ cũng không thể xem như Đại Đế chân chính. Lăng Hàn... Dựa vào cái gì không giống bình thường? – Không có khả năng! Không có khả năng! Kinh Thiên Đại Đế rống to. Hắn mới là Đại Đế, Đại Đế duy nhất! Lăng Hàn lắc đầu: – Ếch ngồi đáy giếng! Ngay cả những Đại Đế chưa từng đi ra vực sâu nguyên thủy cũng là nói khoác không biết ngượng? Vạn sự đều có khả năng. Nhưng Kinh Thiên Đại Đế không dám công kích, hắn vừa mới chứng đạo, còn không có cả Đế binh, có thể nói, át chủ bài trống trơn. Đối mặt thực lực cường đại của Lăng Hàn hiện tại, gia hỏa này sâu không lường được, hắn thật sự không có chút chắc chắn nào. Nhưng mà, trong lòng hắn thầm hận. Đại Đế đấy, thế mà bị người ta giày vò trước mặt mọi người, mặt mũi mất sạch sẽ, đương nhiên hắn muốn nghiền xương Lăng Hàn thành tro. – Đạo hữu, lại tiêu diệt kẻ này thế nào? Tam Thanh Đại Đế từ tốn nói. Kinh Thiên Đại Đế rung động..
Đơn đả độc đấu, cho dù hắn tâm cao khí ngạo, nhưng cũng không thể không thừa nhận, chính mình không bằng Lăng Hàn, thậm chí còn không có tư cách làm đối phương dùng toàn lực. Nhưng mà, kết hợp với tuyệt địa chi chủ... Đối phương có tới mười hai người, hơn nữa còn có thể bộc phát thực lực Đế cảnh viên mãn, giống như ngàn vạn năm trước, bọn họ thậm chí còn tiêu diệt một vị Đại Đế. Hơn nữa! Trong lòng của hắn bộc phát sát ý, tuyệt địa chi chủ bộc phát có hạn chế, bọn họ sẽ dùng toàn lực chém giết Lăng Hàn, bản thân cũng tràn ngập nguy hiểm, chỉ cần hắn lại thâm chút sức, khi đó hắn có thể tiêu diệt toàn bộ tuyệt địa chi chủ. Đến lúc đó, hắn có thể một mình bình định đại loạn, chắc chắn uy danh sẽ truyền lưu vĩnh viễn. Rất tốt, rất tốt! – Tốt! Kinh Thiên Đại Đế gật gật đầu, có thể trở thành Đại Đế, ý chí của hắn khẳng định quả quyết. Lập tức, mười ba Đại Đế mới cũ liên thủ. Chuyện này cũng vượt qua dự đoán của mọi người. Kinh Thiên Đại Đế lại liên thủ với hắc ám đối phó người bên mình. Chuyện này quá hoang đường. Đồng thời, cũng rất đáng buồn. Lăng Hàn lắc đầu:
– Kinh Thiên, ngươi lòng mang ghen ghét, ta hiểu việc này, nhưng mà, ta tác thành ngươi thành Đại Đế, ngươi lại không có chút độ lượng này, ta thật sự thất vọng. – Ngươi biết cái gì! Kinh Thiên Đại Đế từ tốn nói, hắn đã hạ quyết tâm, chính mình phải rửa sạch sỉ nhục này. Lăng Hàn cười nhạo: – Đừng cho rằng ta không biết ngươi đánh chủ ý gì, nhưng bảo hổ lột da, cuối cùng sẽ chỉ tự ăn ác quả! – Ngươi quá phí lời! Kinh Thiên Đại Đế quát, hắn sợ Lăng Hàn nói ra mưu đồ của mình. Nhưng mà, nơi này có ai không phải lão hồ ly? Người có thể thành Đại Đế, có ai không thông minh hơn người? Biết rõ nhưng không nói ra mà thôi. – Giết! Huyết Sát lão tổ từ bước ra khỏi biển máu, thân thể khô héo không có chút mỹ cảm nào, làm cho người ta không thể nghĩ tới đó là Nữ Đế tuyệt thế. Cái giá của trường sinh như thế, quá lớn. Cũng chính bởi vì đã bỏ qua nhiều năm tháng như vậy, mỗi một tên tuyệt địa chi chủ đều khát vọng thu hoạch được thuật trường sinh, vì thế, bọn họ không tiếc diệt vong thế giới này. Một đóa Ma Quỳ màu đen nở rộ trong tinh không, một cánh hoa còn lớn hơn cả tinh vực, hùng vĩ đến mức không cách nào miêu tả. Bên trong Ma Quỳ có một Đại Đế.
Hắc Quỳ Ma Đế cũng đứng dậy. Hải Hoàng, Kim Ô Hoàng, Hư Không Đại Đế đều tiến vào trạng thái chiến đấu. Mười ba Đế chiến Lăng Hàn. Lăng Hàn hết sức bình tĩnh, hắn tùy ý vung tay, quy tắc cửu tinh hiển hiện, một, hai, ba, bốn... Chín, mười! Mặc dù chỉ có hai đạo là hoàn chỉnh nhưng số lượng lại đạt tới mười đạo. – Cái gì! Các tuyệt địa chi chủ đều chấn kinh, Lăng Hàn lại nắm giữ mười đạo quy tắc cửu tinh. Làm sao có thể? Quy tắc Tử Vong là thuộc về âm phủ, cho dù là bọn họ sau khi chuyển hóa làm âm hồn mới có thể nắm giữ, vận dụng, nhưng tai họa quá lớn, bọn họ cũng mất đi năng lực vận dụng quy tắc Sinh Mệnh. Không có cách, đối với bọn họ, quy tắc Sinh Mệnh chẳng khác gì độc dược, dám lưu chuyển trong thể nội chính là hành vi tìm chết. Nhưng Lăng Hàn lại là sinh linh, hắn làm sao có thể thân nạp quy tắc Tử Vong? Quả thực quá yêu nghiệt. Các Đại Đế cũng muốn chửi khốn kiếp, tại sao lại xuất hiện loại quái vật này? Kinh Thiên Đại Đế càng tự ti, hắn chỉ mới nắm giữ một đạo quy tắc cửu tinh, Lăng Hàn thì sao? Mười đạo! Mặc dù chỉ có hai đạo là hoàn chỉnh. Khó trách hắn bị áp chế, bởi vì số lượng quy tắc nghiền ép.
Nhưng không sao, chỉ cần cho hắn thời gian, hắn cũng có thể nắm giữ tất cả quy tắc cửu tinh, dù kém Lăng Hàn cũng chỉ kém rất nhỏ. – Giết! Hắn hét lớn một tiếng, đi đầu xông lên phía trước. Tân Đế lại xung phong giết người mình, đây là chuyện rất châm chọc. Trong mắt Lăng Hàn hiện ra sát ý. Hắn đã tương đối tha thứ Kinh Thiên Đại Đế, mặc dù Phác Kinh Thiên tuyệt đối không có khả năng thừa nhận, nhưng Lăng Hàn vẫn cho rằng là hắn bồi dưỡng thành Đại Đế, cho nên, hắn ôm tâm mến tài. Đáng tiếc, Phác Kinh Thiên lại tự tìm đường chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.