Tuyệt địa lại giết tới.
Bọn họ làm sao tìm tới nơi này?
Lăng Hàn không hỏi, chuyện này đã không có ý nghĩa, địch nhân đều đánh tới tận cửa, bọn họ chỉ có
thể nghênh đón.
Ông, Tiên Thiên Kim Linh tỏa ra khí tức đáng sợ.
Hắn giết tới.
Đa Gia Phật nghênh tiếp, oanh, hai đại Chuẩn Đế hai chiến, nhưng chỉ qua vài chiêu Đa Gia Phật đã rơi
vào hạ phong.
Tiên Thiên Kim Linh chỉ cần bị luyện hóa, nó sẽ trở thành phân thân cấp Chuẩn Đế, mà hiện tại bị mười
hai tuyệt địa chi chủ cùng thao túng, đối phương mạnh tới cỡ nào.
Quá biến thái.
Tiền Dưỡng Hạo cùng Hạ Hậu Bình nhìn nhau một cái, bọn họ cùng liên thủ với Đa Gia Phật chiến đấu
với Tiên Thiên Kim Linh.
Như thế, song phương cũng cùng cấp độ.
Dù sao cũng là Chuẩn Đế, có thể tu tới cảnh giới này, từ xưa tới nay không có bao nhiêu người làm
được.
Mỗi một vị Chuẩn Đế đều mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng người thao túng Tiên Thiên
Kim Linh lại có thực lực và thần trí vượt qua Chuẩn Đế, cho nên nó mới có thực lực lấy một địch ba.
Bởi như vậy, uy hiếp của Tiên Thiên Kim Linh rất mạnh, nhưng bên phía Lăng Hàn có ba Chuẩn Đế.
Cần tới ba người kiềm chế, có thể thấy được Tiên Thiên Kim Linh đáng sợ!
– Lăng Hàn, mặc ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ngươi làm sao thoát khỏi Đại Đế thôi diễn?
Ngũ Tinh Đồng cao ngạo nói.
Lăng Hàn chỉ cười nhạt một tiếng, hắn không thể bị thôi diễn, nhưng những người khác có thể, cho nên,
chỉ cần thôi diễn ra tung tích của đám người Hầu ca thì có thể biết được vị trí của Lăng Hàn.
– Chỉ mấy người các ngươi?
Hắn lắc đầu, vẻ khinh thường lộ rõ trên mặt.
– Càn quét các ngươi, còn không phải dư xài hay sao?
Ngũ Tinh Đồng cười nói.
Lăng Hàn chỉ về phía Tiểu Diệp Tử:
– Gia hỏa này là ai?
Ngũ Tinh Đồng cũng ngạc nhiên, nhưng lập tức nói:
– Việc này không cần ngươi quản!
– A, chỉ sợ ngươi cũng không biết.
Lăng Hàn cười nói.
– Ta thấy hắn mới là đối tượng được bồi dưỡng trọng điểm, các ngươi đừng hòng tranh đoạt Đế vị với
hắn.
Vừa nói ra lời này, những Đế tử kia Đế nữ tuyệt địa đều tức giận, giống như bị đâm vào chỗ đau.
Bành, đúng lúc này, Hầu ca và Đại Hắc Cẩu đột nhiên xảy ra biến hóa, hắn từ gia nua biến thành trẻ
trung, tinh khí bừng bừng, con chó con cũng biến thành Đại Hắc Cẩu.
Thời gian đã mất đi tác dụng, bọn họ khôi phục nguyên trạng.
Đại Hắc Cẩu cười hì hì, nói:
– Các ngươi có phải con ruột hay không? Có chuyện tốt thành Đế cũng không rơi vào đầu mình, ngược
lại tiện nghi một người ngoài!
Không hổ là lão Hắc, vừa mới khôi phục lại, nó cũng không cảm thấy may mắn, mà là mở miệng châm
chọc cay độc.
Cho nên nói, thiên hạ đệ nhất tiện thánh, danh xứng với thực.
Lời này nháo tâm.
Ngũ Tinh Đồng nhìn sang Đại Hắc Cẩu:
– Ngậm miệng, ngươi là tiện cẩu!
– Ngươi bảo Cẩu gia ngậm miệng thì ngậm miệng, Cẩu gia không muốn mặt mũi?
Đại Hắc Cẩu gào lên, sau đó xoay người, nó lắc cái mộng, quần lót sắt rất chói mắt.
– Có bản lĩnh tới “làm” Cẩu gia đi!
– Chết!
Ngũ Tinh Đồng nhịn không được, hắn lập tức tấn công Đại Hắc Cẩu.
– Bản tọa còn sợ ngươi hay sao!
Đại Hắc Cẩu bộc phát khí thế, giống như biến thành đại cao thủ tấn công Ngũ Tinh Đồng.
Oanh!
Một người một chó đấu nhau, chỉ thấy Đại Hắc Cẩu cũng không rơi vào hạ phong.
Nó mặc thanh đồng chiến y, gia trì sức chiến đấu của nó cực lớn.
Bọn họ đang khai chiến ở bên ngoài, nếu ở bên trong vực sâu nguyên thủy, Ngũ Tinh Đồng sẽ không có
sức hoàn thủ, sẽ bị Đại Hắc Cẩu đánh chết.
Thấy Ngũ Tinh Đồng đã cùng Đại Hắc Cẩu khai chiến, đám người Dương Dịch Hoàn, Hà La cùng lao
lên.
Một trận hỗn chiến bắt đầu.
Nếu là trước kia, bên phía Lăng Hàn sẽ thua thiệt.
Con của Đại Đế yêu nghiệt cỡ nào?
Nhưng mà, hiện tại thật nhiều người đều có thanh đồng chiến y nơi tay, từ đó gia tăng lực lượng cùng
phòng ngự của bọn họ lên cực lớn, bởi vậy, hoàn toàn có sức liều mạng.
Cũng chính vì như thế, Lăng Hàn cũng không nhúng tay.
Hắn chỉ là nhìn chằm chằm vào Tiểu Diệp Tử, đây mới là kẻ địch cường đại nhất, khó giải quyết nhất.
Người này có lai lịch gì, tại sao nắm giữ thời gian quy tắc?
– Lăng Hàn, ngươi đừng vọng tưởng kéo dài thời gian, Đại Đế sẽ đích thân đến, việc này không có ý
nghĩa gì!
Phong Diệu Lăng quát.
A?
Lăng Hàn sững sờ, ngươi đang nhắc nhở ta sao?
Tiểu Diệp Tử nhìn sang Phong Diệu Lăng, ánh mắt hơi nghiền ngẫm, nhưng hắn cũng không có nói cái
gì.
– Vậy thì chiến!
Lăng Hàn giết tới, hắn phát động Phượng Dực Thiên Tường lao về phía Tiểu Diệp Tử.
Tiểu Diệp Tử cũng không dám khinh địch, Lăng Hàn yêu nghiệt tới mức làm hắn kiêng kị.
Hắn nghênh chiến, hắn xuất ra một cước, trên đùi còn tỏa ra ánh sáng mong theo vận vị đại đạo.
Bành!
Lăng Hàn xuất ra một quyền.
Oanh, bỗng nhiên hắn dẫn động năng lượng hủy diệt.
Tiểu Diệp Tử lập tức bị đánh bay ra ngoài, nhưng mà, làm cho Lăng Hàn kinh ngạc chính là, cái chân
của hắn vẫn còn!
Mà càng quỷ dị hơn chính là, trên chân của gia hỏa này cũng có năng lượng màu đen.
Năng lượng hủy diệt!
Làm sao có thể?
Năng lượng hủy diệt thời kì trước thuộc về Huyền Thái Vũ, thời đại này thuộc về Lăng Hàn, Đinh Thụ
và các bá chủ Nguyên thế giới, những người khác, cho dù có Hủy Diệt linh đồ cũng không cách nào học
được.
Hiện tại xuất hiện trên thân kẻ thứ chín.
Lăng Hàn nghĩ đến, ba người Phá Thiên, Vạn Đạo, Thủy Nhất bị giết, đây chính là mục tiêu đả kích của
tuyệt địa chi chủ, trước kia hắn cho rằng tuyệt địa chi chủ xem bọn họ như uy hiếp nên gạt bỏ.
Nhưng mà, bây giờ thấy năng lượng hủy diệt thì hắn có suy đoán khác.
– Ngươi làm gì đám người Thủy Nhất!
Lăng Hàn quát.
Tiểu Diệp Tử cảm thấy tiếc nuối, hắn vốn định đánh một cái xuất kỳ bất ý, lấy năng lượng hủy diệt
oanh sát Lăng Hàn, nếu không được cũng làm đối phương trọng thương.
Không nghĩ tới, hai người không hẹn mà cùng sử dụng năng lượng hủy diệt, không ai chiếm thượng
phong.
Hắn cười một tiếng:
– Cũng không có làm cái gì, chỉ lợi dụng rác rưởi, lấy thứ giá trị trên người của bọn họ đặt lên người của
ta.
Nguyên thế giới sao?
Lăng Hàn chỉ biết muốn nắm giữ năng lượng hủy diệt cần phải có ngàn vạn quan hệ với Nguyên thế
giới, nhưng cụ thể như thế nào, hắn cũng không rõ ràng.
– Ngươi thật buồn nôn!
Lăng Hàn lắc đầu, đặt đồ của người chết vào người, chuyện này không buồn nôn sao?
– Được làm vua thua làm giặc mà thôi.
Tiểu Diệp Tử từ tốn nói.
Xèo, hắn lập tức lao tới tấn công Lăng Hàn.
Ánh mắt Lăng Hàn ngưng trọng, hắn phát ra sát ý rất mạnh.
Hắn nghênh tiếp Tiểu Diệp Tử, trong nắm đấm của hắn không chỉ có năng lượng hủy diệt, hơn nữa còn
bổ sung đại đạo quang.
Đây mới là đòn sát thủ mạnh nhất của hắn.
Thánh hỏa, chỉ có lúc vạn bất đắc dĩ mới sử dụng, dù sao dùng một ít sẽ giảm một ít.
Ông, trên thân Tiểu Diệp Tử tỏa ra hào quang không hiểu, giống như năm tháng trôi qua, việc này vô
cùng cổ quái.
Nhưng mà, thân hình của hắn dừng lại.
– Đại đạo quang!
Hắn kinh hô.