Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4955: Kiếm Lớn




Theo Xích La Tôn Giả, đương nhiên là hắn kiếm lớn.
Mặc dù tiên khí bát tinh trân quý, nhưng đối với Đế tộc đến nói chỉ là trân phẩm mà thôi, không thể nói là tuyệt thế trân phẩm, thứ hai, tiên khí bát tinh cũng chỉ là tiên khí bát tinh, so với tiên khí cửu tinh đỉnh cấp vẫn còn hơi kém hơn một chút, lấy dạng tiên khí này ôn dưỡng Đạo quả, khẳng định không được hoàn mỹ.
Đã như vậy, hắn cũng không sợ Lăng Hàn qua tay bán tiên khí bát tinh cho mấy người như Thủy Nhất, Vạn Đạo, từ đó uy hiếp thế hệ hoàng kim nhà mình.
Nhưng hắn cũng không biết rõ, Lăng Hàn nắm giữ Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, có thể gia tăng phẩm chất của tiên kihs, kỳ thật tiên khí bát tinh chính là tiên khí cửu tinh!
Nếu không, hắn hiện tại tuyệt đối cười không nổi, mà là muốn khóc.
Chờ ngày nào đó thân phận Lăng Hàn lộ ra ánh sáng, cũng bộc lộ hắn nắm giữ phương pháp gia tăng phẩm chất tiên khí, vẻ mặt của Xích La Tôn Giả nhất định rất đặc sắc.
Lăng Hàn hết sức hài lòng, đây là lần đầu tiên hắn đạt được tiên khí “cửu tinh”, mang ý nghĩa phẩm chất Đạo quả sẽ tăng lên rất lớn.
Chỉ cần lấy đủ tiên khí cửu tinh hoàn thành chế tạo Đạo quả, kế tiếp hắn có dùng tiên khí nhất tinh uẩn dưỡng, chỉ cần số lượng đầy đủ cũng giúp Đạo quả thành thục, hơn nữa phẩm chất còn là mạnh nhất.
Đương nhiên, để cho an toàn, Lăng Hàn còn phải lại ra một chút tiên khí cửu tinh, từ đó bảo đảm Đạo quả trưởng thành đến tốt nhất.
– Ha ha ha.
Xích La Tôn Giả nghênh ngang rời đi, hắn đã vội vã không nhịn nổi, hắn lập tức ăn bảo dịch khôi phục huyết khí, lần nữa xung kích Thánh vị.
Thành thánh đấy, với hắn mà nói đây là mục tiêu lớn nhất đời, bởi vì thọ nguyên của hắn đã không nhiều, không thành Thánh, hắn chỉ là người chết mà thôi.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn lấy ra một giọt bảo dịch, nói:
– Tới tới tới, quá khứ đi ngang qua, tuyệt đối không nên bỏ lỡ.
Lần này các lão Giáo Chủ, lão Tôn Giả đều nhe răng, ngươi có bao nhiêu bảo dịch?
Bọn họ đều muốn ép giá, nhưng vạn nhất cạnh tranh không đủ kịch liệt làm người bán rời đi, trong tay Lăng Hàn lại đột nhiên không có hàng, khi đó bọn họ đi đâu kêu oan.
Cho nên, biết rất rõ ràng trong tay Lăng Hàn còn có bảo dịch, nhưng không ai dám xem đây không phải giọt cuối cùng.
Bảo dịch trân quý như thế, số lượng khẳng định sẽ không nhiều, chết no cũng chỉ hơn mười giọt.
Nhưng mà, không bao lâu sau, Lăng Hàn đã bán ra hơn năm mươi giọt bảo dịch, hắn vẫn còn hàng tồn, những người lúc trước hô giá cao đều xanh mặt, trong tay Lăng Hàn còn nhiều bảo dịch như thế?
Bán đi chừng trăm giọt, Lăng Hàn đã thu quán.
Không thể lại bán tiếp, hiện tại người người đều thành tinh, không ai nguyện ý ra giá cao cạnh tranh, mà là muốn Lăng Hàn định ra một cái giá thấp, tất cả mọi người sẽ mua theo giá đó.
Lăng Hàn sẽ không chịu làm thế.
Đi, trước tiên treo khẩu vị của mọi người.
Hắn trực tiếp thối lui ra khỏi phòng đấu giá, hắn đi luyện chế Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, hắn giao bảo dịch cho Hầu ca, do hắn xem tình huống đến quyết định có tiếp tục bán hay không.
Đối với Lăng Hàn mà nói, luyện chế Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan như xe nhẹ đường quen, bởi vậy, một tháng sau, Lăng Hàn đã thu được mười lò đan dược.
Mặc dù đều là Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, phẩm chất lại hoàn toàn khác biệt.
Có rất nhiều tiên khí tam tinh tăng lên tới tứ tinh, có chút lại là tiên khí thất tinh tăng lên tới bát tinh, còn có một lò cực kỳ trân quý dùng tiên khí bát tinh của Xích La Tôn Giả cung cấp, hiện tại đã là tiên khí cửu tinh!
– Lấy thuốc đổi tiên khí, ta sẽ càng phát tài!
Lăng Hàn cười nói, hắn có thể tăng phẩm chất tiên khí, phẩm chất chênh lệch một tinh, cho dù không ảnh hưởng phẩm chất Đạo quả, chỉ từ góc độ lớn mạnh cũng có chênh lệch gấp mười phần.
Cho nên, hắn cứ luyện chế, giá trị của tiên khí cũng tăng lên gấp mười lần.
Cũng cần liên lụy chút phụ dược, mặc dù là tiên dược nhưng không ẩn chứa tiên khí, cho nên giá sẽ rẻ hơn nhiều, cũng có thể lấy Đạo thạch mua sắm, hoàn toàn không cùng cấp bậc với bảo vật chứa tiên khí.
Lăng Hàn trở lại đấu giá hội, hắn bán ra Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan phẩm chất thấp nhất, cũng luyện chế một chút Cửu Hoàng Thập Diệp đan cho Hầu ca, bằng không thế hệ hoàng kim tăng tu vi lên, Hầu ca vẫn còn dậm chân tại chỗ, như vậy sao được?
Hắn tìm tới Hầu ca, một tháng qua Hầu ca bán ra mười bảy giọt bảo dịch, cũng tìm được một phần tiên khí bát tinh cho Lăng Hàn!
Lăng Hàn tươi cười, có hai phần tiên khí cửu tinh, hắn có thể gia tăng phẩm chất Đạo quả lên tốt nhất.
Hắn bắt đầu bán Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, nhưng lượng tiêu thụ cũng không khá lắm.
Bởi vì thứ này tương đương với tiên khí, người ta đều dùng tiền tệ bình thường mua nổi sao?
Dùng Đạo thạch cũng nguyện ý, nhưng Lăng Hàn sẽ thu sao?
Nhưng khi Lăng Hàn đưa ra dùng bảy phần tiên khí có thể thu được một viên Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan phẩm chất cao hơn, lúc này có rất nhiều người động tâm.
Trước đó đã nói, số lượng tiên khí ngang nhau, phẩm chất cao hơn một cấp, hiệu quả sẽ tương đương gấp mười lần tiên khí kém hơn.
Ngươi không phải ngốc hay sao?
Gặp được đần độn, cho nên mọi người không khách khí ra tay.
Cứ như vậy, Lăng Hàn đạt được tiên khí càng ngày càng nhiều.
Nhưng một ngày này, trừ Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan phẩm chất cao nhất, số khác đã bị mua sạch.
Sảng khoái, lại đến.
Lăng Hàn rời khỏi phòng đấu giá, hắn tìm nơi yên tĩnh bắt đầu luyện đan, một tháng sau, mười lò xuất hiện.
Hiện tại vấn đề là, tiên khí đủ nhiều, nhưng thời gian của hắn không nhiều, ba ngày mới có thể luyện một lò, đây là hiệu suất cực hạn, hơn nữa hắn là Đan Đạo Đế Vương, muốn đổi thành Đan sư khác, cho dù thành thục nhưng khả năng luyện đan sẽ có lên có xuống, liên tục luyện hai ba lò còn kém không nhiều lắm, làm sao có thể luyện ra mười lò?
Linh hồn hoàn mỹ, không phải chỉ nói cho có mà thôi.
Lăng Hàn lần thứ ba tiến vào phòng đấu giá, lúc này hắn không bày hàng bán đan, hắn đi khắp nơi.
Có ít người chưa hẳn cần tiên khí, nhưng bọn họ lại bán ra thứ Lăng Hàn muốn.
Ngược lại đấu giá hội sẽ kéo dài thời gian rất lâu, không cần phải gấp.
Đi vòng quanh, mặc dù có đủ loại bảo vật, chủng loại phong phú, nhưng có thể làm cho Lăng Hàn nhìn vào mắt lại không nhiều.
Thẳng qua ba ngày sau, Lăng Hàn mới đi tới trước một quán nhỏ.
Trên sạp hàng bày đầy các loại cổ vật, có chút còn dính bùn đất.
Là cố ý không có lau đi, bản thân bùn tỏa ra khí tức cổ xưa, nói rõ những cổ vật này niên đại lâu đời.
Lâu không nhất định chính là đồ tốt, nhưng rất nhiều người lại tin một bộ này, cho rằng rất đáng tiền!
Lăng Hàn nhìn lướt qua, ánh mắt nhìn vào kiếm gãy.
Bình thường mà nói, pháp khí trân bò hơn nữa, nếu bị tàn phá, uy lực khẳng định giảm mạnh, thậm chí không cách gì phát huy ra.
Cho nên, pháp tổn hại khí sẽ không đáng giá, nhiều lắm chỉ mua cái giá tình cảm.
Ngay từ đầu, Lăng Hàn cũng cho rằng như vậy, nhưng hắn nhìn chằm chằm một lúc, lại phát hiện thanh kiếm gãy này còn có năng lượng ba động yếu ớt, nhưng chất lượng cực cao, từ đó làm hắn động dung.
Tê, gặp được bảo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.