Thần Đạo Đan Tôn

Chương 372: Giở công phu sư tử ngoạm




- Gọi ông chủ của các ngươi ra đây.
Thanh niên này rất phách lối nói. Phía sau hắn có theo hai tên tùy tùng, đều là Linh Hải Cảnh.
Ở trong Cực Dương Thành, tuy Linh Hải Cảnh không tính là cao thủ hàng đầu, nhưng không phải cải trắng, ngoắc tay liền có thể đưa tới một nhóm. Bởi vậy, thanh niên này hẳn là có thân phận lớn, tuyệt đối không phải người bình thường.
Hầu bàn vội đi mời chưởng quỹ. Chưởng quỹ tiến lên trò chuyện, cũng bị thanh niên này phất tay đuổi đi, muốn bọn họ tìm người có thể làm chủ.
Lưu Vũ Đồng xuất hiện.
Thời điểm thanh niên này nhìn thấy Lưu Vũ Đồng, hai mắt không khỏi tỏa sáng.
Trên đời này xác thực có rất nhiều mỹ nữ, nhưng đẹp như Lưu Vũ Đồng lại ít. Hơn nữa mỹ nữ như vậy còn là Dũng Tuyền Cảnh đỉnh phong, này càng là một loại tài nguyên khan hiếm nha.
- Tại hạ họ Lang, tên Tuấn Tài.
Thanh niên này thu hồi ngạo thái, có vẻ nho nhã lễ độ.
- Lang công tử có gì chỉ giáo sao?
Lưu Vũ Đồng không lạnh không nhạt nói.
Lang Tuấn Tài khẽ mỉm cười nói:
- Cô nương xưng hô như thế nào?
Người này da mặt thật dày, rất khó đối phó.
Lưu Vũ Đồng suy nghĩ một chút nói:
- Lưu.
Lang Tuấn Tài đụng vào một cái đinh không mềm không cứng, nhưng không hề tức giận. Hắn nhe răng nở nụ cười, hàm răng trắng như tuyết, phối hợp khuôn mặt anh tuấn, rất có mị lực. Hắn nói:
- Lưu cô nương, tại hạ muốn cùng ngươi tính chuyện làm ăn.
- Chuyện làm ăn gì?
- Tại hạ muốn năm phần mười lợi nhuận của Bất Lãng tửu lâu.
Lang Tuấn Tài giở công phu sư tử ngoạm.
Lưu Vũ Đồng bật cười nói:
- Lang công tử đang nói đùa sao?
Lang Tuấn Tài lắc đầu. Trên mặt mang theo nụ cười, phong độ nhẹ nhàng:
- Đừng nghĩ tại hạ tham. Trên thực tế tại hạ vốn muốn bảy phần mười lợi nhuận, nhưng nể mặt mũi của Lưu cô nương, lúc này mới giảm đến năm phần mười.
Hắn lập tức đặt hai tay lên ngực, lại nói:
- Lưu cô nương trước tiên nghe một chút đi.
- Cực Dương Thành là một cái bánh ngọt, ẩn chứa lợi ích kinh người. Thế nhưng, cái bánh này đã sớm bị chia cắt xong, Lưu cô nương lại mạnh mẽ cắm một tay, phân đi một khối, cái này sẽ làm rất nhiều người bất mãn.
- Trong những người này, có nắm giữ sức mạnh kinh người. Dù chỉ gảy gảy ngón tay, ngày mai tửu lâu này sẽ ầm ầm sụp đổ.
- Vì lẽ đó, Lưu cô nương cần tại hạ.
- Tại hạ ở Cực Dương Thành tốt xấu gì cũng có chút mặt mũi. Bởi vậy sau khi treo lên bảng hiệu Lang gia, tin tưởng Cực Dương Thành không người nào dám động nơi này!
- Một nửa lợi nhuận cùng không còn gì cả, lựa chọn đơn giản như vậy, Lưu cô nương sẽ không có nghi hoặc chứ?
Nói xong, Lang Tuấn Tài cười tủm tỉm nhìn Lưu Vũ Đồng.
Ngày hôm nay hắn chỉ cần năm phần mười lợi nhuận. Nhưng ngày mai, hắn sẽ biến mỹ nhân này thành tù binh dưới khố. Đến thời điểm đó hết thảy lợi nhuận tự nhiên đều quy về hắn.
Lưu Vũ Đồng hơi thay đổi sắc mặt. Nàng xuất thân đại thế gia, tự nhiên biết chuyện làm ăn náo nhiệt như vậy, nhất định sẽ đưa tới mơ ước. Chỉ là nàng tuyệt đối không ngờ rằng, ngày đó lại đến nhanh như vậy.
Nếu Lăng Hàn giao tửu lâu cho nàng quản lý, không phải vạn bất đắc dĩ, nàng sẽ không muốn kinh động Lăng Hàn, bởi vậy nàng nói:
- Lang công tử, lẽ nào trong Cực Dương Thành không có vương pháp sao?
- Có! Có điều, vương pháp chỉ có thể bảo vệ mấy người có hạn, tỷ như Lang gia ta. Chí ít hiện tại, Lưu cô nương không ở dưới vương pháp bảo vệ. Chỉ có quăng vào dưới đại kỳ của Lang gia ta, mới được che chở.
Lang Tuấn Tài mỉm cười nói, thưởng thức khuôn mặt tinh xảo của Lưu Vũ Đồng. Hắn là ăn chắc mỹ nhân này.
Lưu Vũ Đồng đè xuống lửa giận trong lòng, bình tĩnh nói:
- Chỉ sợ Lang công tử tự tin quá mức.
- Há, không tin sao?
Lang Tuấn Tài cười nói. Hắn cũng không nghĩ dựa vào mấy câu nói liền bắt Lưu Vũ Đồng.
- Ngươi có thể đi hỏi thăm một chút, Lang gia ta ở trong Cực Dương Thành đại biểu cái gì. Còn nữa, bắt đầu từ ngày mai, tửu lâu tốt nhất tạm thời đóng cửa. Lúc nào đáp ứng yêu cầu của tại hạ, có thể tới Thính Vũ Lâu tìm ta, đại bộ phận thời gian ta đều sẽ ở nơi đó.
Hắn đứng lên nói:
- Trước tiên cáo từ.
- Không tiễn!
Lưu Vũ Đồng lạnh lùng nói.
Chờ Lang Tuấn Tài vừa đi, Lưu Vũ Đồng lập tức đi tìm hiểu tin tức của Lang gia, mà kết quả làm cho nàng cau mày.
Lang gia là thế lực của Thần Thai Cảnh. Tuy ở Cực Dương Thành không tính là gia tộc hàng đầu, nhưng có thể chiếm được một vị
Then chốt là, Lang gia lệ thuộc một vị Đan sư Địa Cấp của Bắc Đan Các. Đây mới là chỗ dựa mà Lang Tuấn Tài dám giở công phu sư tử ngoạm.
Chẳng lẽ muốn Lăng Hàn dùng thân phận Đan sư Địa Cấp đi áp chế Lang Tuấn Tài sao?
Đây thực sự là giết gà dùng dao mổ trâu a.
Ai bảo hiện tại bên người Lăng Hàn quá ít nhân thủ cơ chứ?
Nguyên bản Quảng Nguyên vừa bước vào Thần Thai Cảnh, nhưng hiện tại rơi xuống ngàn trượng. Nói đến đệ nhất cao thủ trong bọn họ, lại chính là Lăng Hàn, thứ hai là Hổ Nữu.
Lưu Vũ Đồng thở dài. Chủ yếu là trình độ đan đạo của Lăng Hàn tăng quá nhanh, thế lực bên người căn bản không theo kịp. Bằng không Đan sư Địa Cấp làm sao cũng sẽ có lượng lớn cao thủ Thần Thai Cảnh đi theo, thậm chí xuất hiện Sinh Hoa Cảnh cũng không lạ.
Nàng suy nghĩ một chút, vẫn quyết định báo chuyện này cho Lăng Hàn. Bởi vì nàng căn bản không giải quyết được.
- Há, một con ruồi sao?
Lăng Hàn bĩu môi nói.
- Không sao, ngày mai ta đi tửu lâu tọa trấn, ngược lại muốn xem xem hắn hung hăng thế nào.
Lưu Vũ Đồng gật đầu. Cùng lắm Lăng Hàn bày thân phận Đan sư Địa Cấp ra. Lang Tuấn Tài còn không phải mặt mày tát mét quỳ gối bồi tội?
Một đêm qua đi, vừa rạng sáng ngày thứ hai, Lăng Hàn liền mang theo Quảng Nguyên, Tàn Dạ và Chu Vô Cửu đi tới tửu lâu. Hổ Nữu tự nhiên là không cắt đuôi được.
Lúc đầu, tất cả bình thường. Nhưng thời điểm sắp đến giờ cơm trưa, trong tửu lâu liền đến từng làn từng làn Hắc y nhân. Bọn họ đi vào cũng không gọi món ăn, cứ vây quanh từng cái bàn ngồi xuống.
Những người mặc áo đen này không đơn giản, đại bộ phận là Dũng Tuyền Cảnh, còn có chút Linh Hải Cảnh.
Một hai cái tự nhiên không ai lưu ý, nhưng nhân số nhiều, người khác vừa vào cửa liền trực tiếp quay đầu rời đi.
Khí thế của những người này rất đủ, ngay cả hầu bàn cũng không dám lên đi giục bọn họ gọi món ăn hoặc rời đi. Tới lúc giữa trưa, tửu lâu vẫn không có một khách nhân.
- Những người này khẳng định là Lang Tuấn Tài phái tới quấy rối!
Lưu Vũ Đồng vô cùng tức giận nói.
Lăng Hàn mỉm cười nói:
- Một là phá hoại việc buôn bán của chúng ta, hai là bày thực lực. Có thể tùy ý điều động nhiều Linh Hải Cảnh, Dũng Tuyền Cảnh như vậy. Ha ha, Lang Tuấn Tài này cũng có chút tâm cơ.
- Làm sao bây giờ, để Hổ Nữu đi đánh bọn họ sao?
Lưu Vũ Đồng hỏi.
Hổ Nữu lập tức nhoẻn miệng cười. Nàng thích bạo lực, chỉ là bình thường Lăng Hàn không cho nàng đánh nhau.
Lăng Hàn cười cợt nói:
- Tiên lễ hậu binh, chúng ta làm ăn, nên hòa khí phát tài.
Nói xong, hắn từ lầu hai đi xuống.
Lưu Vũ Đồng không khỏi lườm một cái. Hòa khí phát tài? Nhìn Lăng Hàn mặt đầy sát khí, hoàn toàn là dáng dấp đại khai sát giới a.
---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.