Nghe được Thẩm Minh Dữu giới thiệu anh, cảm xúc mất mát trong lòng Giang Trầm vì chuyện không được vợ và con gái chào đón, lúc này hoàn toàn được chữa lành.
Cô vẫn còn nhận anh là chồng cô.
Thái độ Giang Trầm rất tốt gật đầu chào hỏi: "Chào hai người."
Nụ cười Cố Ngải Phỉ chưa kịp thu lại, lập tức cứng đờ trên mặt.
Làm sao có thể?!
Chồng của Thẩm Minh Dữu sao lại là Giang Trầm, Giang Trầm của Lăng Vũ Tư Túc!
"Chào anh." Chu Cảnh Hành cũng nhận ra Giang Trầm, anh ta cười nói: "Thì ra Giang tổng chính là ba của bạn nhỏ Niệm Niệm, khó trách Niệm Niệm là đứa trẻ thông minh như vậy."
Giang Trầm: "Là do vợ tôi dạy tốt."
Thẩm Minh Dữu được khen quay đầu nhìn Giang Trầm.
Giang Trầm giống như mọc mắt bên cạnh, sau khi anh cảm nhận được ánh mắt của vợ, anh lập tức quay đầu, cùng lúc đối mặt với vợ, khóe miệng còn vểnh lên.
Nhìn thấy Giang Trầm nhướn lông mày, Thẩm Minh Dữu ý thức được khả năng mấy ngày nay thái độ của mình đối với Giang Trầm mềm mỏng, nên người này bắt đầu muốn được đà lấn tới.
[Nghe câu —— "Là do vợ tôi dạy tốt", Giang tổng ở ngoài biết cho vợ mặt mũi, thêm một điểm cho anh!]
[Xem bọn họ có nhìn nhau không, a a a rõ ràng chỉ một ánh mắt, nhưng cảm giác thật sướng!]
[Nhìn cái gì hả! Mau hôn nhau cho tôi!]
Sau khi tất cả khách mời đều có mặt, các phòng phát sóng trực tiếp được chia ra tạm thời đóng lại, tất cả mọi người sẽ ở cùng xuất hiện trên cùng một màn hình trực tiếp.
Hôm nay chủ đề của chương trình là "Baba đến", lần đầu tiên người xem được quan sát ba của các bé, liếc mắt nhìn qua lập tức thấy được trong bốn người ba, người vượt trội nhất là chồng của Thẩm Minh Dữu—— Giang Trầm.
Giang Trầm cả người cao 1m89 khi mang giày vào thì khoảng 1m9, vóc dáng cao nhất trong bốn người ba, anh không chỉ không trang điểm, ngay cả quần áo cũng không giống như đến ghi hình, so với cùng mấy người ba ăn mặc tỉ mỉ, hợp mốt đứng chung một chỗ anh giống như là ông chủ, nhà đầu tư nào đó đến thị sát chương trình, khí thế thật sự quá mạnh.
Trùng hợp không khéo, gia đình đứng cạnh Thẩm Minh Dữu lúc là một nhà Cố Ngải Phỉ, khoảng cách giữa Giang Trầm và Chu Cảnh Hành chỉ cách xa một chút, hai người ba đứng sóng vai, gương mặt đều rất xuất chúng, người nào đứng trong đám đông đều lập tức thu hút sự chú ý.
Nhưng hai người đứng chung một chỗ, so sánh tự nhiên cũng sẽ xuất hiện.
[Không thể không nói, chồng chị Dữu thực trâu bò, đứng chung với đỉnh lưu ăn cơm dựa vào mặt như Chu Cảnh Hành, không chỉ không bị thua thiệt mà khí thế hoàn toàn thắng áp đảo một khoảng lớn luôn!]
[Làm gì chỉ là không bị hạ thấp, chân Chu Cảnh Hành so với chân đôi chân dài kia có dài hơn sao? Eo Chu Cảnh Hành tuyệt hơn eo của anh ấy à? Ngay cả dáng vẻ, gương mặt này nữa, quá đáng quá, mị có thể tưởng tượng được chị Dữu sung sướng cỡ nào rồi, nhưng hông có phần mị!]
[Mời các nghệ sĩ nam học tập đi, lấy Giang tổng làm khuôn mẫu, điên cuồng học theo.]
Lúc Cố Ngải Phỉ quay đầu muốn nói một câu với chồng, cô ta liếc mắt liền thấy được chồng mình đứng bên cạnh Giang Trầm.
Ánh mắt Cố Ngải Phỉ tối đi, mặc dù chồng cô ta là Chu Cảnh Hành đã rất ưu tú, nhưng đứng chung một chỗ với Giang Trầm, một đỉnh lưu vốn sáng ngời ngời, cũng trở nên mờ nhạt đi.
Lần này, cô ta hình như lại thua rồi.
Thẩm Minh Dữu quả nhiên chính là đến để khắc cô ta!