Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt

Chương 176:




Ngoài ra trong cung điện còn có bốn tiểu cung nữ bảo vệ đèn đuốc, bên ngoài còn đứng rất nhiều nội thị.
- Mông Ngao đại tướng quân, quả nhân phái ngươi xuất chính Triệu quốc, thay quả nhân đem Thái Nguyên cướp lấy!
Trang Tương Vương đem cẩm bạch cầm trong tay tự mình đưa cho Mông Ngao.
- Cựu thần, tuân chỉ!
Mông Ngao nháy mắt biến mất vẻ lão thái, lại khỏe như vâm lên!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Hắn không có hỏi vì cái gì vô duyên vô cớ muốn định Thái Nguyên, trở về liền tích cực chuẩn bị chiến tranh, an bài thủ tục, hết sức nhanh chóng.
Ngày thứ ba Mông Ngao đại tướng quân mang theo quân đội xuất chinh.
Trang Tương Vương năm thứ hai, quốc chủ Tần quốc phái Mông Ngao dẫn quân tấn công Triệu quốc, định Thái Nguyên.
Vương tướng bởi vì tộc nhân vu cáo hãm hại Lang Trung lệnh, bị giáng cấp thành điển chúc quốc, mọi người lại một lần nữa cảm nhận được quốc chủ xem trọng nghĩa tử Lý Quý Dương như thế nào.
Trong hậu cung, chuyện của Vương Kiều phu nhân cũng truyền ra, quốc chủ tự mình nói ra lời bình luận "hành vi không kiểm" làm cho cả Thành Giao công tử cũng bị ảnh hưởng, lúc đi vấn an quốc chủ ngay cả mặt mũi cũng không được gặp.
Cùng lúc đó Lý Quý Dương trở thành hồng nhân của Hàm Dương thành, trước kia hắn mở phủ cũng không ai thèm phản ứng, thật sự là vì hắn quá nhỏ, hiện giờ được rồi, Vương tướng bị giáng chức, họ hàng xa của Vương gia liên lụy họ hàng gần đều bị lưu đày phục khổ dịch, Lang Trung lệnh phủ hoàn toàn nổi danh!
- Công tử, Xương Bình quân đến phỏng!
Lý Phúc tiến vào bẩm báo.
- Xương Bình quân?
Lý Quý Dương vừa nghe tên liền nhíu mày:
- Sở quốc công tử?
Lý Phúc gật đầu.
- Còn có ai?
Lý Quý Dương buông thẻ tre.
- Còn có Cương Thành quân.
Lý Phúc lại báo.
- Cương Thành quân Thái Trạch?
Lý Quý Dương kinh ngạc:
- Hắn sao cũng tới?
- Không biết!
Lý Phúc cũng vò đầu:
- Nếu không phải do tùy tùng của hắn giới thiệu, tiểu nhân cũng không biết đó là Cương Thành quân đâu!
Trong lòng Lý Quý Dương vừa đem tư liệu về Cương Thành quân Thái Trạch lật đi ra: Chính trị gia Thái Trạch thời kỳ cuối Chiến quốc.
Nhưng hắn không phải người Tần quốc, mà là người Yến quốc.
Nổi tiếng miệng lưỡi, du thuyết chư hầu quốc, được tín dụng.
Bị đi đày Triệu quốc, ngày tháng thập phần khó qua, lúc cùng đường thì nhập Tần, trải qua Phạm Uy tiến cử được Tần Chiêu Vương nhậm mệnh làm tướng.
Theo sau qua các đời Tần Hiếu Văn Vương, Tần Trang Tương Vương, Tần Thủy Hoàng đều đảm nhiệm chức vụ.
Người này tuy rằng mồm miệng lợi hại, nhưng lại thích triết học Đạo gia!
Có khuynh hướng Đạo gia, cường điệu phát huy Đạo gia tư tưởng "Công thành lui thân".
Hắn nói luận điệu: "Nhật trung tắc di – Nguyệt mãn tắc khuy". (Mặt trời buổi trưa di dời, mặt trăng đầy thì mệt) Vật thịnh thì suy – thiên địa chi thường sổ vậy ". Tiến thoái doanh lui, dữ thì biến hóa, thánh nhân chi thường đạo dã"!
Nói trắng ra là, vị này chính là người sống trên tinh thần, không ham danh lợi, thuộc loại chân chính thanh tâm quả dục phái.
Sử ký ghi chép về hắn rất ít, nhưng trên thực tế sự tích rất nhiều, so sánh với Xương Bình quân cũng tốt hơn nhiều!
Xương Bình quân xuất thân thập phần cao quý, bởi vì hắn là Sở quốc công tử thời kỳ cuối Chiến quốc, mẫu thân là Tần quốc công chúa, ông ngoại là Tần Chiêu Tương Vương.
Là kết quả Tần Sở hòa thân, nhưng có hai tầng thân phận cũng biến thành thanh kiếm hai lưỡi.
Mặc dù là Sở quốc công tử, nhưng lại ở Tần thụ phong làm Xương Bình quân, nhập sĩ cho Tần, làm thần tử của Tần Trang Tương Vương, Tần Vương Chính.
Trọng yếu hơn là, dòng họ của hắn!
Hắn họ Mễ, Hùng thị!
Cùng một tổ tông với Đại Tần Tuyên thái hậu!
Trước 238 năm, Vương phái Lữ Bất Vi, Xương Văn quân vâng mệnh định Lạc Ải chi loạn, nhậm chức tướng quốc, dời Dĩnh Trần dẹp an dân chúng.
Tần Vương Chính 22 năm (trước 225), phản Tần về Dĩnh Trần, sau lại bởi vì đánh không lại Tần quốc đại quân, tháo chạy hướng Giang Nam.
Sở Vương Phụ Sô năm năm (trước 223 năm), quân Tần công chiếm Sở đô Thọ Xuân, Sở Vương Phụ Sô bị bắt.
Xương Bình quân được Sở tướng Hạng Yến ủng hộ làm Sở Vương, ở vùng Hoài Nam tiếp tục phản kháng Tần quốc.
Vương Tiễn, Mông Vũ dẫn quân Tần tấn công, Xương Bình quân binh bại bỏ mình, Hạng Yến tự sats.
Đồng thời, Sở quốc diệt vong.
Trong Sử ký ghi chép về hắn rất nhiều, lưu lại dấu vết rất nặng, chủ yếu chính là lúc trước nếu không phải hắn quấy rối, hai mươi vạn đại quân thảo phạt của Lý Tín không có khả năng thất bại!
Không nói trước hắn cuối cùng phản bội Tần quốc, chỉ bằng hắn làm cho Lý Tín thất bại, Lý Quý Dương cũng không ưa hắn!
- Ta đi tìm tiên sinh!
Lý Quý Dương chạy đi tìm Cam Lỗi.
- Hai vị quân hầu đều tới đây, ngươi muốn gặp ai?
Tin tức của Cam Lỗi cũng rất linh thông, hiện giờ khách nhân đến nhà, địa vị hai vị này đều là tối cao, tuy nhiên không thể cùng nhau đều tiếp kiến.
Bởi vì địa vị của hai người đều không sai biệt lắm, vả lại đều là một mình tới bái phỏng, không cùng đi, nhưng cơ hồ đều đồng thời vào cửa!
Cùng nhau tiếp kiến là một lần đắc tội hai người!
- Gặp Cương Thành quân, mời Xương Bình quân trở về.
Lý Quý Dương lập tức làm ra quyết định.
- Tại sao?
Cam Lỗi không rõ:
- Nếu ngươi gặp Xương Bình quân, mời Cương Thành quân trở về, mới đúng chứ?
Cương Thành quân xuất thân bình thường, mà Xương Bình quân có được phân nửa Doanh thị huyết mạch, là Sở quốc công tử!
Đem hai người so sánh, đều nên gặp Xương Bình quân, mà không phải Cương Thành quân.
- Xương Bình quân, có phản cốt!
Lý Quý Dương nói thẳng:
- Kẻ này ngày sau tất phản!
- Điều đó không có khả năng!
Cam Lỗi không tin:
- Sở dĩ hắn tới Tần quốc cũng là bởi vì ở Sở quốc không được xem trọng. Nói là đến Tần quốc làm quan, kỳ thật cũng giống như là làm con tin, nhưng dù sao hắn có một nửa Doanh thị huyết mạch, cho nên mới được quốc chủ xem trọng, không cho hắn làm con tin, hắn thân cận Tần quốc hơn là Sở quốc.
- Dù sao ta không gặp hắn, ta gặp Cương Thành quân.
Lý Quý Dương nói:
- Ngài chịu liên lụy, tiếp kiến Xương Bình quân.
- Được rồi!
Cam Lỗi nghĩ nghĩ, đồng ý.
Vai vế của mình ở trong này, Lý Quý Dương vừa trưởng thành, tuy rằng tính là thành niên nhưng hắn tiếp kiến Cương Thành quân, mà tiên sinh của hắn tiếp kiến Xương Bình quân cũng không tính là đối xử lạnh nhạt Xương Bình quân.
Lý Quý Dương đi thay quần áo, tự mình đi gặp Cương Thành quân Thái Trạch.
Thái Trạch là một nam tử tuổi khoảng ba mươi, lưu trữ râu ngắn của nam nhân thời đại này, mặc bộ trang phục Tần quốc thật bình thường, mang theo một tiểu thư đồng, đang ở trong phòng sách xem bức tranh sơn thủy mà Lý Quý Dương tự mình vẽ ra.
Trên tranh còn có hai câu đối: Hà tu thải vi chu sơn thượng, nam nhi lập thế đương tự cường.
Tranh sơn thủy là Lý Quý Dương dùng bút lông viết xuống, Thuần Nhã sợ phai màu nên dùng may vá thêu lại một lần, cho nên thoạt nhìn rất có hình ảnh lập thể.
- Tiểu tử Lý Quý Dương, gặp qua Cương Thành quân.
Lý Quý Dương đại lễ chào hỏi, Cương Thành quân a, tổ tiên Đạo gia, thập phần trọng yếu trong việc thúc đẩy Đạo gia.
- Lang Trung lệnh khách khí.
Thái Trạch không nghĩ tới Lý Quý Dương khách khí với mình như vậy.
Tuy hắn được phong Cương Thành quân, nhưng ở Tần quốc cũng không vài người đối đãi hắn, dù sao hắn chính là Đạo gia vô vi mà tri, mà Tần quốc là pháp gia thiên hạ, vả lại nam nhi Tần quốc luôn tòng quân lấy tranh thủ quân công mà phong tước, chẳng khác gì là binh gia thiên hạ.
Vô luận là Pháp gia hay là Binh gia, đều không tương xứng với Đạo gia, Đạo gia chú ý lại không được Pháp gia cùng Binh gia chào lại, Đạo gia rất mỏng danh lợi!
- Mời Cương Thành quân ngồi thượng tòa.
Lý Quý Dương nhiệt tình vươn tay, đặc biệt có lễ phép.
- Đa tạ.
Lúc này Cương Thành quân Thái Trạch mới ngồi xuống, bằng không hắn chỉ lo đứng, cũng không có vẻ gì lo lắng hoặc là bất mãn.
Lý Quý Dương biết hiện giờ Thái Trạch giống như chim sợ cành cong, nguyên nhân chính là vì hắn là do Ứng hầu Phạm Sư tiến cử, mà Phạm Sư lại bởi vì nhận hối lộ giết chết Vũ An quân Bạch Khởi, bị Tần Chiêu Tương Vương giáng chức, cuối cùng buồn bực mà chết.
Bởi vì quan hệ với Phạm Sư, hắn làm tướng quốc tại Tần mấy tháng, đã có người ác ngữ hãm hại, hắn sợ hãi bị giết liền thoái thác mình bị bệnh nên trả lại tướng ấn, hắn được ban cho phong hào kêu Cương Thành quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.