Tam Thái Tử

Chương 392: Sân thí luyện Thần Ma




Biệt viện của Thần Ma học viện chúng ta chỉ giúp học sinh trong học viên cung cấp một nơi thi luyện, không phải là sự tồn tại của thế lực một phương. Hơn nữa nhiều lúc chúng ta cũng hợp tác với thế lực nơi đó, ở tại chỗ đó mở một cánh cửa không gian truyền tống, một khi có học sinh đến thi luyện, lập tức có thể trực tiếp đưa từ học viện đến đây. Lý Lân, có hứng thú hợp tác với Thần Ma học viện không?
Duẫn Thiên Tà dường như nhìn thấu tâm tư của Lý Lân, cười tủm tỉm nói.
- Làm thế này thì ta được lợi ích gì?
Lý Lân không dao động, hắn vốn không cho rằng trên thế gian này có bữa trưa miễn phí. Thần Ma học viện hao phí nhiều lực khí để kiến tạo cánh cửa không gian truyền tống, không thể nào chỉ vì thi luyện của học sinh trong học viện.
- Có thể đồng thời sử dụng cánh cửa không gian truyền tống mà người còn không hài lòng? Tiểu tử, làm người đừng quá tham lam.
Duẫn Thiên Tà nghiêm túc nói.
- Chỉ sợ rằng đây không đơn thuần là lợi ích! Có thể khiến Thần Ma học viện nhúng tay vào, các thế lực khác trên đại lục e rằng cũng sẽ chú ý. So với thế lực siêu cấp như các người, Hán Vương phủ chúng ta chỉ là một con tôm thước nhỏ, nếu không đạt được lợi ích đủ lớn, ai lại chấp nhận mạo hiểm nguy cơ bất cứ lúc nào cũng có thể bị hủy diệt.
Lý Lân trầm giọng nói.
- Được rồi! Tiểu tử ngươi quả nhiên là chủ không thấy thỏ không tát ưng. Nhưng bản tọa thích ngươi thẳng thắn như vậy. Nói rõ ràng ra, mục tiêu của Thần Ma học viện chúng ta chính là một món dị bảo trong không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ. Về phần cụ thể là cái gì, ta không thể nói với ngươi. Chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta đạt được, ngươi sẽ có thể có được kim lệnh che chở của Thần Ma học viện. Đến lúc đó, đừng nói trong địa vực đông bắc này, cho dù là toàn đại lục cũng không có một thế lực nào dám tùy tiện động đến ngươi.
Duẫn Thiên Tà tung ra một phần thưởng cực kỳ hấp dẫn.
Lý Lân trong lòng cực kỳ dao động, nhưng cuối cùng lại thong thả mà kiên định lắc đầu nói:
- Nếu nhận sự che chở của Thần Ma học viện rồi, vậy thì sự phát triển của Hán Vương phủ của bản vương cũng sẽ chấm dứt. Phó viện trưởng, ta cũng không cần sự che chở của Thần Ma học viện, nếu các người có thể đáp ứng một điều kiện của ta, ta sẽ hợp tác với người!
Lý Lân trầm giọng nói.
- Điều kiện gì?
Trong mắt Duẫn Thiên Tà hiện lên một chút tinh quang. Đối với yêu cầu của Lý Lân có chút kinh ngạc. Một đôi mắt hổ gắt gao nhìn chằm chằm Lý Lân, dường như muốn nhìn thấu ý nghĩ của hắn.
- Giúp ta giết một người, một Bát phẩm Võ Hoàng! Hơn nữa phải nhanh nhất có thể!
Lý Lân thần sắc vô cùng nghiêm trọng.
- Bát phẩm Võ Hoàng? Là thân phận gì?
Duẫn Thiên Tà nhướng mày, có thể có được thực lực của Bát phẩm Võ Hoàng thì không thể xem thường, tiểu tử Lý Lân này chắc không phải chướng mắt đến một chưởng giáo của thế lực lớn một phương, muốn mượn tay họ trừ bỏ đối phương chứ? Nếu quả thật như vậy, dựa vào tiểu đội Thần Ma bài danh phía sau như họ quả thật chưa chắc có thể hoàn thành.
- Một tên phản đồ mà thôi, hơn nữa là một người lẻ loi, ta có thể cam đoan các người giết hắn rồi không có bất kì phiền toái gì.
Lý Lân trầm giọng nói. Duẫn Thiên Tà ánh mắt âm tình bất định, dường như đang cân nhắc lợi hại. Cuối cùng, Duẫn Thiên Tà trầm giọng nói:
- Người này chúng ta có thể giúp ngươi giết!
- Dứt khoát! Ta sẽ nhanh chóng nói cho các người biết tung tích của đối phương. Giết hắn chính là khởi đầu của sự hợp tác giữa chúng ta!
Mối đe dọa lớn Trương trưởng lão này sẽ nhanh chóng được xử lý. Lý Lân có thể khẳng định, ả hiện tại tất nhiên vẫn đang ẩn núp xung quanh Hắc Thủy vương thành, nếu bỏ lỡ cơ hội này, để Trương trưởng lão trở về trung vực, đến lúc đó thật sự có khả năng sinh ra sóng lớn ngập trời. Lý Lân không sợ nguy cơ và phiền toái, nhưng hắn thân là nam nhân phải dung một khả năng giảm thiểu phiền toái cho Triệu Ngọc Oánh.
Duẫn Thiên Tà gật gật đầu, để không bứt dây động rừng, đám người chiến đội Thần Ma không ở lại Hán Vương phủ, mà chỉ dừng lại một chút rồi rời đi. Điều này khiến tứ đại thế lực vẫn luôn chú ý quan sát tình huống của Hán Vương phủ âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu thế lực Thần Ma học viện cũng giống Lý Lân, bọn họ cho dù tứ đại thế lực hợp sức cũng chưa chắc có thể chiếm được. Hiện tại thấy người của Thần Ma học viện rời khỏi rồi, ít nhất cũng chứng minh hai bên không có ý lập tức hợp tác với nhau.
Hậu viện Hán Vương phủ, Trương Hạo đạo mạo ngạo thiên bị Lý Lân gọi tới.
- Điện hạ, người khẩn cấp tìm tôi như vậy là có chuyện gì?
Trương Hạo trong khoảng thời gian này cũng bận rộn đến chân không chạm đất. Dù sao viện tổ chức Thiên Cơ tổ cực kỳ rườm rà. Chỉ riêng việc xây dựng đại trận có thể giúp đỡ suy tính thôi cũng không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành được. Nội tình của Hán Vương phủ vẫn là hơi mỏng một chút, Thiên Cơ tổ muốn thật sự tập trung sử dụng e rằng không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành được.
- Trương Hạo, bản vương muốn biết chỗ ở của một vị Bát phẩm Võ Hoàng, không biết ngươi có thể nào tính toán được?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
- Bát phẩm Võ Hoàng? Điện hạ lúc nào đắc tội với nhân vật đáng sợ như vậy?
Trương Hạo biến sắc.
- Chuyện này thì ngươi đừng quản. Bản vương chỉ muốn biết ngươi có thể suy tính ra vị trí của ả ta hay không thôi?
- Cực kỳ khó khăn, điện hạ người cũng biết, tôi hiện tại đang dưới bình cảnh Tiên Thiên, nhân vật có thể tính toán được có hạn, cho dù mạo hiểm thử, tỷ lệ thành công cũng không lớn.
Trương Hạo cười khổ nói. Hắn đến Tiên Thiên cũng không phải, càng không thể nói đến chuyện suy tính đến cao thủ Võ Hoàng cấp cao.
- Nếu ngươi đột phá đến Tiên Thiên, có hỗ trợ đối với việc tính toán hay không?
Lý Lân thấp giọng hỏi.
- Tất nhiên có hỗ trợ, ít nhất có thể đề cao xác suất chính xác lên một nửa!
Trương Hạo tự tin nói.
- Tốt! Hai viên Tiên Thiên đan này ngươi lấy đi, đột phá Tiên Thiên càng nhanh càng tốt.
Lý Lân lấy ra hai viên đan dược đưa cho Trương Hạo.
- Tiên Thiên đan? Điện hạ, Hương Lân phu nhân có thể luyện chế loại đan dược này sao?
Trương Hạo cực kỳ kích động. Hiện tại trong Phủ binh người đứng ở bình cảnh Tiên Thiên không ít, nếu Hán Vương phủ có thể cung cấp lượng lớn Tiên Thiên đan, đủ đến giúp Phủ binh trong thời gian ngắn tăng lên một cấp bậc.
- Không, phường luyện đan tạm thời còn chưa được, đây là có được từ chỗ Triệu cô nương. Đột phá thật tốt, sử mệnh Thiên Cơ tổ cực kỳ quan trọng, không được làm bản vương thất vọng.
Đến thế giới này, phiền toái nhất chính là thiên cơ vận toán, những thiên cơ sư đáng sợ có thể khiến người không chỗ nào che giấu được, điều này đối với người du tẩu trong bóng tối mà nói càng them phiền toái. Thiên cơ sư và luyện dược sư đều cao quý như nhau, Hán vương phủ không thể chiêu mộ được năng lực của thiên cơ sư cao cấp, Trương Hạo lỗ mũi trâu thiên phú không tầm thường, nhưng dù sao tuổi tác tu vi quá thấp. Đối diện với những gì Lý Lân tiếp xúc hiện tại cũng đã có chút không ổn.
- Đa tạ điện hạ!
Trên mặt Trương Hạo hiện lên một chút kích động. Tiên Thiên đan! Đây chính là thần dược mà võ giả đứng ở bình cảnh Tiên Thiên tha thiết mơ ước. Huống chi hai viên Tiên Thiên đan, cho dù tư chất không tốt cũng có rất có khả năng đột phá.
Nửa tháng sau, trong một chỗ đại nhạc màu đen nơi thành ngoại Hắc Thủy vương thành, Lý Lân dẫn theo một đoàn người lặng lẽ vây toàn bộ đại nhạc này lại.
- Một Bát phẩm Võ Hoàng, để bản tọa giải quyết!
Duẫn Thiên Tà nhìn Lý Lân một cái, rút trọng kiếm loang lỗ tú tích trên lưng ra, cả người chậm rãi hướng về phía đại nhạc màu đen hạ xuống.
Một tiếng ầm vang, đại nhạc màu đen bị nhát kiếm này chém rụng đỉnh núi, lộ ra một huyệt động màu đen tuyền ở bên trong.
- To gan, ai dám quấy rầy bản tọa?
Một thân ảnh màu trắng có vẻ chật vật bay từ trong huyệt động ra. Người này chính là Trương trưởng lão núp ở chỗ này để dưỡng thương. Có thể đào thoát từ tay long mạch sư Tôn cấp, ả đã phải trả một cái giá rất lớn. Đây cũng là nguyên nhân khiến ả không đi tìm Lý Lân gây phiền toái, an tâm trốn đi. Lại không thể ngờ, Lý Lân nhanh như vậy đã nắm được hành tích của ả, lại dẫn người đánh đến tận cửa.
- Người giết ngươi!
Duẫn Thiên Tà thần sắc lãnh khốc, trọng kiếm lại vung xuống, thế kiếm đáng sợ kia như muốn chém Trương trưởng lão thành hai khúc.
- Hỗn láo! Bản tọa chính là Bát phẩm Võ Hoàng, là người ngươi có thể khinh thường sao!
Trương trưởng lão sắc mặt đỏ lên, hung khí cực lớn trước ngực vì tức giận mà không ngừng phập phồng. Đáng tiếc xuân sắc loại này đối với loại người bò ra từ đống người chết như Duẫn Thiên Tà không hề có chút sức hấp dẫn. Cự kiếm tràn ngập ý chí tất thắng, mục đích từ đầu chí cuối đều cực kỳ rõ ràng, xử lý đối thủ.
- Hừ, một Bát phẩm Võ Hoàng mà thôi!
Âm thanh thản nhiên truyền đến, cự kiếm của Duẫn Thiên Tà vung nhanh hơn, từng đợt kiếm khí khiến Trương trưởng lão cực kỳ chật vật.
Trương trưởng lão quát một tiếng, quanh thân đột nhiên bộc phát một đám sương mù màu hồng phấn. Cùng với tốc độ cực nhanh bao phủ phạm vi vài chục dặm.
- Lĩnh vực sao? Quá yếu!
Duẫn Thiên Tà tỏ vẻ mặt khinh thường, quanh thân đột nhiên bộc phát ra kiến khí dày đặc củng hình thành một lĩnh vực trên dưới trăm mét, sau đó toàn bộ lĩnh vực trong đó hóa thành một thanh cự kiếm trăm trượng, hướng về phía đám sương mù màu hồng phấn mạnh mẽ vung xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.