Tam Thái Tử

Chương 383: Nữ thi thần bí




Ba canh giờ! Vậy là đủ rồi! Tố Tố, các ngươi lập tức chuẩn bị Bạch Hổ đại trận, bản vương sẽ dẫn một con vào trong đại trận của các ngươi. Lần này có thành công hay không thì phải xem các ngươi diễn luyện Bạch Hổ đại trận tới mức độ nào!
Lý Lân trầm giọng nói.
- Điện hạ yên tâm! Vệ binh tuyệt đối sẽ không làm ngài thất vọng.
Lý Lân gật đầu, sau lưng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh, thân hình nhanh chóng bay về phía Hắc Thủy vương thành. Đại đội phủ binh đã theo lệnh Lý Lân mà tập kết, đợi sau khi Lý Lân hấp dẫn Đồng Giáp Thi đi ra, phủ binh chịu trách nhiệm thanh lý thây ma trong Hắc Thủy vương thành.
Ở một bên khác của Hắc Thủy vương thành, có vài thế lực Hắc Thủy vương thành đang ngụ tại trong mấy dãy núi. Trú địa của Mạc gia, Mạc gia gia chủ Mạc Vô Ưu ngưng trọng kiểm kê tổn thất của gia tộc. Đã trải qua vài kiếp nạn, của cái tích góp từng chút một trong mấy trăm năm của Mạc gia đổ sông đổ biển. May mắn là các đại gia tộc khác cũng tổn thất lớn như thế, nếu không truyền thừa của Mạc gia thật sự có khả năng đứt đoạn.
- Báo cáo gia chủ, Hắc Thủy vương thành bùng phát đại chiến, có người khiêu chiến Đồng Giáp Thi!
Một gã cao thủ Vương Tọa đi vào bẩm báo.
- Cái gì, là ai?
Mạc Vô Ưu đột ngột đứng lên, lão biết rõ sự lợi hại của hai cỗ Đồng Giáp Thi. Đây chính là tu vi Hoàng cấp, Vương Tọa cửu phẩm đỉnh phong trước mặt nó cũng như ruồi bọ mà thôi. Mà cao thủ Hoàng cấp của Mạc gia đã tổn thất thảm trọng trong lúc Hắc Thủy vương thành biến loạn. Sau lại có phần lớn tinh nhuệ bị tam trưởng lão dẫn vào không gian Diễn Thiên Tông thượng cổ, đến bây giờ còn không có ai sống đi ra. Lúc Đồng Giáp Thi xuất thế, Mạc gia tất nhiên cũng nhận lấy trùng kích, dù chạy trốn nhanh nhưng cũng tổn thất một phần năm đệ tử. Có thể nói, hiện tại Mạc gia không phải là đại gia tộc đứng đầu Hắc Thủy vương thành, thậm chí dưới biến loạn liên tục thì giờ còn kém hơn mấy tiều gia tộc rồi.
- Là người của Đại Đường, Hán vương Lý Lân tự mình dẫn đội, bọn họ muốn đánh Hắc Thủy vương thành!
Nơi nơi trong Hắc Thủy vương thành tràn ngập thi sát chi khí màu trắng xám, trong thi sát chi khí có một thân ảnh tràng ngập âm khí đi loạn trong thành,thỉ thoảng bộc phát ra tiếng hét không giống người, làm cho cả Hắc Thủy vương thành giống như là tuyệt vực nhân gian.
Lý Lân nhíu chặt mày, hắn đã có chút hiểu biết với sự khủng bố của Hắc Thủy vương thành. Chỉ riêng bị dính thi độc sẽ trở thành thây ma người không ra người quỷ không ra quỷ, còn nếu bị Đồng Giáp Thi cắn trúng thì càng thêm kinh khủng.
Lý Lân bỏ qua tính toán bay từ trên không mà qua, hiện tại không ai có thể xác định hai cỗ Đồng Giáp Thi này ở chỗ nào. Tùy tiện xông vào, chẳng những không đạt được mục đích mà rất có thể còn bị Đồng Giáp Thi phục kích. Dù sao Đồng Giáp Thi gần như là cương thi cao cấp, có trí tuệ không kém gì nhân loại. Có thể nói, nó đã có bước đầu tiên thoát khỏi tử khí, biến thành một sinh mạng thể khác. Mà thây ma tình bằng ngàn kia ở trong Hắc Thủy vương thành cũng không phải là tồn tại tự nhiên, mỗi một thây ma đều là tai mắt của hai cỗ Đồng Giáp Thi. Một khi Lý Lân động thủ với một trong chúng nó thì sẽ khiến Đồng Giáp Thi cảm ứng được.
Bẳng vào cảm giác của mình, Lý Lân đi về trung tâm có thi sát khí nồng nặc nhất, nhưng càng đi thì sắc mặt Lý Lân càng âm trầm.
- Làm sao có thể, vì sao trung tâm thi khí lại là Hán vương phủ? Chẳng lẽ Hán vương phủ nằm trên một phần mộ lớn sao!
Lý Lân ngưng trọng nhìn thi khí màu trắng tái nồng đậm gần như thực chất trong Hán vương phủ, trong lòng càm thấy cực kỳ khó chịu. Trước kia, có thế nào thì hắn cũng không nghĩ tới Hán vương phủ mình sống một khoảng thời gian lại là nơi thi sát khí hội tụ.
- Vậy cũng tốt, vừa vặn bản vương có một tòa không gian truyền tống trận loại nhỏ trong Hán vương phủ, dễ dàng trực tiếp tiến vào chỗ trung tâm.
Lý Lân cẩn thận dạo vòng quanh Hán vương phủ một vòng, xác định ngọn nguồn thi sát khí tại trong Hán vương phủ, trong lòng liền quyết định lẻn vào.
Điều động lực lượng Lục Mang Tinh, Lý Lân khắc lên một truyền tống trận đơn giản trong không khí, bởi vì khoảng cách không xa, chân khí cấu trúc truyền tống trận lâm thời đã đầy đủ. Theo Lý Lân khắc họa, hư không xuất hiện một cánh cửa hình lục giác.
Trong hậu viện Hán vương phủ, tầng dưới cùng mật thất tản mát ra ánh sáng nhẹ nhàng của truyền tống trận, đột nhiên linh quang lóe lên, ngay sau đó, Lý Lân từ trong đó cảnh giác đề phòng đi ra.
- Ủa!? Sao lạ vậy?
Lý Lân có chút ngạc nhiên, nhìn một thạch quan màu xanh xuất hiện trong mật thất trống trãi. Theo ấn tượng của hắn, nơi này không có thứ này mới đúng, chẳng lẽ là quan tài của hai cỗ Đồng Giáp Thi.
Lý Lân dùng thần thức đảo qua, nhưng lại không thể tiến vào trong thạch quan, trên mặt lộ ra vài phần ngưng trọng. Cẩn thận cảm ứng, phát hiện xung quanh thạch quan không hề có thi sát khí, mà thi sát khí gần như hóa thành thực chất lại khong cách nào thấm vào. Lý Lân cẩn thận đi tới, tay phải đưa lên mặt thạch quan, nhẹ nhàng đẩy.
Ùng ùng…
Nắp thạch quan chậm rãi mở ra, một đôi chân ngọc mảnh khảnh xuất hiện trước mắt Lý Lân. Đây là một đôi chân ngọc trong suốt xinh xắn, giống như là bạch ngọc tạo thành, tự nhiên mà thành, làm cho người ta không nhịn được mà muốn đưa tay sờ vào.
- Đây là?
Lý Lân đột nhiên gạt bỏ mê hoặc trong lòng, sau đó phát lực đẩy nắp thạch quan.
- Tuyết Linh! Không có khả năng, tại sao lại là nàng!
Lý Lân biến sắc, ở trong thạch quan là một thân ảnh lẳng lặng nằm đó, một thân cung trang màu trắng, thoạt nhìn thánh khiết như tiên nữ hạ phàm. Càng làm cho Lý Lân khiếp sợ chính là, nữ tử lạnh băng không có chút khí tức kia lại giống như đúc với vị hôn thê của mình, Tần gia đại tiểu thư Tần Tuyết Linh.
- Không đúng, không đúng, nàng không phải là Tuyết Linh!
Sau khi khiếp sợ, Lý Lân kịp phản ứng lại, cẩn thận quan sát, người trong thạch quan còn còn khác biệt rất nhỏ so với Tần Tuyết Linh. Tuyết Linh lớn hơn Lý Lân, khoảng mười bảy mười tám tuổi, nhưng nữ tử trong quan tài này thì giống như hai bảy hai tám tuổi. Mặc dù chỉ là thi thể lạnh băng không có hơi thở, nhưng cũng tản ta tuyệt đại phương hoa của một nữ nhân thành thục.
Lý Lân vươn tay đưa vào trong quan tài, muốn chạm vào thi hài quỷ dị này.
Gràoo….
Một tiếng gầm gừ trầm thấp từ sau lưng truyền tới, một thân ảnh màu đầu thau điên cuồng đánh về phía Lý Lân.
Trong lúc chớp giật, Lý Lân cùng thân ảnh màu đồng thau chạm nhau một chưởng, một lực lượng ập lại, nếu thân thể hắn không có được tiến bộ lớn trong không gian Diễn Thiên tông thượng cổ thì e rằng một kích này đã đánh hắn bay lui.
- Thứ gì đây!?
Lý Lân kịch liệt biến sắc, có thể vô thanh vô tức đến sau lưng mình, thực lực đối phương không đơn giản. Một kích vừa rồi, dù mình không dùng hết toàn lực nhưng cũng có tám phần lực lượng, thân ảnh màu đồng thau kia chỉ bị đánh bay ra ngoài, lại không có dấu hiệu bị thương.
Grào….
Một tiếng gầm gừ trầm đục từ phía đối diện vang lên, lúc này Lý Lân đã thấy bộ dáng của kẻ công kích mình. Đó là một người trung niên khôi ngô, một thân với trang phục võ sĩ cũ kỹ không biết niên đại. Theo nhưng chỗ áo rách, Lý Lân nhìn thấy không phải là nhục thể mà là giống như ánh sáng kim loại màu đồng thau. Đôi mắt hãm sâu, trong miệng lòi ra hai cái răng nanh dài bám đầy máu người.
- Đồng Giáp Thi!
Lý Lân nhướng mày, sao hắn không biết được thân phận quái vật khủng bố này được.
- Ta muốn ngươi cút ngay!
Đồng Giáp Thi nói giọng khàn khàn, khó nghe giống như tiếng còng vạn năm không hư. Đồng Giáp Thi liếc nhìn thạch quan phía sau Lý Lân một cái, trong ánh mắt tràn ngập phẫn nộ, giống như là trân bảo hiếm thế bị Lý Lân tới gần khinh nhờn.
- Hừ! Tuy rằng không biết thân phận nữ tử trong thạch quan, nhưng chỉ cần nàng có bộ dạng giống như vị hôn thê của bản vương, ta không thể giao nàng cho ngươi!
Lý Lân trầm giọng nói, đột nhiên xoay người, đánh ra tám đạo phong ấn lên thạch quan. Dù chỉ là một thi thể lạnh băng, nhưng Đồng Giáp Thi kia lại bảo hộ như thế, tất nhiên có đại bí mật. Hiện tại, Lý Lân không kịp giải thích, chỉ có thể thu hồi trước. Mở ra không gian Lục Mang Tinh, đưa thạch quan vào trong đó.
- Lớn mật!
Nhìn Lý Lân thu lấy thạch quan, Đồng Giáp Thi giống như bị người khác trộm lấy bảo vật yêu thích nhất, hoàn toàn phát cuồng.
Ùng ùng….
Hai người luân phiên giao thủ, dù Đồng Giáp Thi lực lớn vô cùng, nhưng so với Lý Lân đã tu luyện Kim Cương Bất Động Minh Vương tầng thứ sáu thì vẫn còn có chút chênh lệch. Chỉ là dù Lý Lân chiếm được ưu thế về khí lực nhưng muốn công phá thân thể Đồng Giáp Thi thì lại không phải là chuyện dễ.
Grào…
Thấy đánh lâu mà không ăn thua, Đồng Giáp Thi đột nhiên nhìn trời gào thét, sóng khí từ trong miệng Đồng Giáp Thi mãnh liệt phát ra, đánh thẳng lên tường đá trên đầu Đồng Giáp Thi. Mật thất dưới đất của Hán vương phủ đột nhiên bị lật tung, toàn bộ mặt đất bị xông phá, giống như là một cái hố trời, lộ ra bầu trời bao la mờ mịt.
Ngay sau đó, một tiếng gầm gừ truyền tới, một thân ảnh màu xanh từ bên ngoài vọt vào, nhanh như tia chớp.
- Một con Đồng Giáp Thi khác!
Lý Lân biến sắc, tốc độ con Đồng Giáp Thi này còn nhanh hơn cả con giao thủ với mình, gần như trong nháy mắt, hai người đã giao thủ trăm lần, lấy lực lượng của Lý Lân cũng phải ăn thiệt thòi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.