Ta Dưỡng Thành Một Tiểu Zombie Bá Đạo

Chương 37:




Raymond là một nhân viên vệ sinh trên tàu tuần tra chiến đấu giữa các hành tinh của Claflin.
Mặc dù cậu ấy cũng là người trong hoàng thất, nhưng do tổ tiên của cậu ấy chỉ giữ một tước vị nho nhỏ, đến thế hệ của cậu ấy thì đã bị rớt xuống tầng lớp hạ đẳng trong hoàng thất.
Vì thế nên gien năng lực của cậu ấy cũng rất kém, trừ tuổi thọ cao ra thì gần như không còn năng lực gì khác. Công việc tốt nhất mà cậu ấy có thể nhận được trong hoàng thất là vào hạm tinh quét sàn, lau kính, rửa dọn đĩa petri* và vật lộn với nón giáp sắt của rô bốt.
(Đĩa petri: là một loại đĩa bằng thủy tinh hoặc chất dẻo hình trụ có nắp đậy mà các nhà sinh vật học sử dụng để nuôi cấy tế bào hay những cây rêu nhỏ - nguồn: Google.)
Nhưng dù vậy, công việc của cậu ấy cũng được rất nhiều con cháu thuộc tầng lớp hạ đẳng trong hoàng thất hâm mộ.
—— Kia chính là hạm tinh chiến đấu khổng lồ mang tên ‘Jormungandr’ của Claflin.
Con tàu tuần tra chiến đấu này có độ cao khoảng 984.25 feet, giống hệt như một con rồng thép đen khổng lồ, hiên ngang ngạo nghễ trong vũ trụ bao la!
Nó sở hữu công nghệ điều hướng với vận tốc ánh sáng đáng tự hào, khả năng nhảy lỗ sâu không gian* và công nghệ tàng hình tuyệt đối. Với năng lực công nghệ của hầu hết các hành tinh, hoàn toàn không thể kiểm tra đo lường được sự tồn tại của nó.
(Lỗ sâu không gian (có tên tiếng anh là Wormhole, hay còn gọi là lỗ giun) là thuật ngữ thiên văn chỉ những điểm dị thường, đóng vai trò ‘cánh cửa thần kỳ’, giúp các vật thể vận chuyển xuyên không trong thời gian tích tắc. - nguồn: Google.)
Vì thế mà hoàng thất Claflin vô cùng tự hào, trang bị cho nó đến hơn 90.000 điểm sáng và đại bác laser có thể chiếu sáng cả vũ trụ, đủ để bảo vệ Claflin trong hàng nghìn năm.
Hơn ba ngàn ngày trước khi có mặt ở Trái đất, vai trò của chiếc hạm tinh này vẫn là tấn công và phòng thủ quân sự, bảo vệ không gian vũ trụ của Claflin và tiện thể do thám một số hành tinh chưa biết.
Tìm kiếm người định mệnh để giảm bớt đau đớn trong thời kỳ mẫn cảm cho một số con cháu thanh niên của hoàng thất, chỉ là nhiệm vụ tiện tay của nó mà thôi.
Tuy nhiên, ngay sau khi mất đi vị vương tử điện hạ có gien năng lực vượt trội cấp SSS duy nhất trong lịch sử hoàng thất, hoàng thất đã rất chấn động, cả nước từ trên xuống dưới đều hoảng hốt bi thương, thế là tác dụng của chiếc hạm tinh này đã hoàn toàn biến thành một con tàu tìm kiếm người!
Hạm tinh di chuyển trong vũ trụ, bắt đầu một cuộc tìm kiếm lâu dài vị vương tử điện hạ chưa phá xác.
Nếu không phải sợ tin tức bị rò rỉ, tạo điều kiện cho kẻ thù của hành tinh tập kích, chỉ e là bệ hạ đã in ấn hàng trăm triệu thông báo để tìm người, đích thân vào Jormungandr phát thông báo tìm con trai đến tất cả các hành tinh trong dải ngân hà!
Mà Raymond lại có linh cảm, hình như cậu ấy sắp được thăng chức và tăng lương.
Bởi vì ba ngày trước, trong lúc phụ trách lau buồng kính cảm ứng, cậu ấy đã vô tình phát hiện ra, trên tấm kính của máy thăm dò cảm biến năng lực xuất hiện một vết nứt nhỏ —— điều này đồng nghĩa với việc trong phạm vi đường kính 900.000 feet, xuất hiện một sự biến động năng lực cực lớn.
Và sự biến động năng lực này chắc chắn không phải do một con quái vật bình thường như Godzilla gây ra. Lời giải thích có khả năng nhất là tung tích của điện hạ đã xuất hiện.
Tìm kiếm đã nhiều năm như vậy, tất cả các sĩ quan trên hạm tinh, từ tổng tư lệnh cho đến nhân viên vệ sinh, đều áp lực đến nỗi buộc đầu vào cạp quần, sợ sẽ không tìm thấy gì sau một cuộc tìm kiếm dài đằng đẵng, hoặc là tìm kiếm được thi thể của vương tử điện hạ. Đến lúc đó, vừa trở lại Claflin, bọn họ chắc chắn sẽ bị tống vào tù vì tội thất trách.
Bất luận sự biến động năng lượng này có liên quan đến vương tử điện hạ hay không, bọn họ cũng phải xem ngựa chết như ngựa sống mà chữa trị, ba chân bốn cẳng chạy lại xem.
Thế là vài giây sau, hạm tinh sốt sắng nhảy lên một độ cao vài nghìn feet để tới một hành tinh mang tên Trái đất.
Chính vào khoảnh khắc đó, Raymond đã được chứng kiến một cảnh tượng kỳ vĩ và đáng sợ chưa từng thấy trong đời.
Nơi năng lượng phát sinh biến động là một ngọn núi hoang trên Trái đất, đang mưa rền gió dữ.
Những tia năng lượng mỏng như lụa trắng giống như một trận bão cát, lấy bóng đen đang nằm trên mặt đất làm trung tâm, cuốn theo thần lực màu xanh lam hóa thành một cột ánh sáng xoay tròn hướng lên trên, mãnh mẽ phá tan bầu không khí thành hai mảnh.
Phần trụ xoay tròn mang theo tiếng gào rít vô thanh, giống như cự thần viễn cổ xuất hiện, sắp cắt vụn và nuốt chửng mọi thứ vào bụng.
Phần còn lại bên ngoài là bóng tối dày đặc, như thể đã bị hấp thụ hết ánh sáng, hoàn toàn rơi vào màn đêm tĩnh lặng.
Đây là cuộc bạo loạn thần lực mà chỉ những người mang dòng máu hoàng thất Claflin mới có thể nhìn thấy.
Mới xảy ra bạo loạn mà đã nghiêm trọng đến vậy sao?
Như vậy thì gien cấp SSS trong truyền thuyết còn mạnh đến mức nào nữa?
Raymond run lẩy bẩy, hai chân gần như mềm nhũn ngã phịch xuống đất.
Tất cả những người trên hạm tinh đều đã bị ảnh hưởng bởi cuộc bạo loạn thần lực đó. Có những nhân viên cấp G bởi vì gien năng lực quá yếu, chưa kịp có phản ứng thì khoang mũi đã xuất huyết, trực tiếp hôn mê bất tỉnh trong cabin.
May mắn là hạm trưởng, tư lệnh và một số sĩ quan điều hành đều có gien cấp bậc tương đối mạnh, vẫn có thể gượng gạo sống sót. Có mấy người còn vớ lấy hộp thuốc tiêm ức chế bạo loạn thần lực, mang theo tâm thế xem thường cái chết chui thẳng vào khoang thoát hiểm, ngược gió lao đến áp sát ngọn núi hoang vu kia!
Raymond không biết chuyện gì đã xảy ra tiếp theo, ánh mắt của cậu ấy trở nên trống rỗng, ngã sõng soài, rơi vào trạng thái hôn mê.
Chờ đến khi cậu ấy tỉnh lại, bầu không khí trên toàn bộ hạm tinh giống như đang có lễ hội, không còn vẻ nặng nề như lúc trước nữa, mà đã trở nên hết sức phấn chấn.
Máy quay đĩa đang phát bài hát ‘Mùa xuân đang ở nơi đâu’ của Trái đất, ly rượu vang đỏ của tư lệnh được đổ đầy Vodka và đá viên, các quan chức của hạm đội cũng nhập gia tùy tục học theo cách vừa múa vừa hát của con người Trái đất.
Là nhân viên đầu tiên phát hiện ra máy thăm dò cảm biến bất thường, Raymond được khen thưởng một công việc vặt mới, đó là đến phòng của hạm trưởng chờ đợi, hỗ trợ dọn dẹp ‘khoang ức chế bạo loạn tinh thần’ bất cứ lúc nào.
‘Khoang ức chế bạo loạn tinh thần’ là một cabin bảo vệ có thể di chuyển được do Claflin phát minh trong những năm gần đây, được làm bằng vật liệu kim loại trong suốt, bên trong mô phỏng theo từ trường của căn cứ quân sự ở Claflin, có thể làm giảm bớt hệ lụy của kỳ mẫn cảm.
Đúng vậy, nghe nói lúc bọn họ tìm được vương tử điện hạ, ngài ấy đang trải qua thời kỳ mẫn cảm đầu tiên sau khi trưởng thành.
Vô cùng thê thảm.
Nhưng vương tử điện hạ đã dựa vào ý chí ngoan cường để chống đỡ, khiến cả hạm tinh đều ngã mũ thán phục. Xét cho cùng, người có thể sống sót qua thời kỳ mẫn cảm đầu tiên mà không cần dựa vào ngoại vật, trừ Claflin thứ II ra thì tuyệt đối không có ai.
Lúc này vương tử điện hạ vẫn còn hôn mê, việc Raymond cần làm là lau khoang ức chế bạo loạn tinh thần một ngày hai lần, cho đến khi vương tử điện hạ tỉnh lại.
Hạm trưởng vốn sợ vương tử điện hạ xảy ra chuyện bất trắc, vì thế đã đích thân cùng với hai cận vệ đặc nhiệm do bệ hạ phái đến, thay phiên nhau canh giữ trong phòng. Bên ngoài là hai đội binh lính đứng canh gác, xếp hàng ngay ngắn trên hành lang.
Raymond chưa từng gặp vương tử điện hạ, ngay cả hạm trưởng cũng chưa từng gặp ngài ấy. Vì xét cho cùng, lúc vương tử điện hạ rớt khỏi tàu tuần tra, ngài ấy vẫn chưa phá xác. Nhưng sau khi tận mắt chứng kiến cuộc bạo loạn tinh thần chưa từng có trong lịch sử, mọi người hoàn toàn có thể xác định được thân phận của vương tử điện hạ.
Khi Raymond đang dọn dẹp trong khoang ức chế, vì không kiềm chế được sự tò mò của mình, cậu ấy đã lén đưa mắt đánh giá ngoại hình nam thanh niên đang nằm trong khoang kia.
Đây là một người thanh niên được gọi là quý như vàng ngọc. Tuy rằng đang nhắm chặt mắt, tóc mái ướt đẫm che đi vầng trán, nhưng ngũ quan tinh xảo, khôi ngô tuấn tú đó vẫn khiến người đối điện không thể rời mắt.
Vùng giữa hai lông mày có một cảm giác quyền lực của người trẻ tuổi trong gia tộc Claflin. Bờ môi của anh không còn chút huyết sắc, rõ ràng là đã mất hết thần lực, hiện tại đang trong quá trình hồi phục.
Trên người anh đang mặc bộ quần áo rẻ tiền của Trái đất, không phải là bộ quân phục vải nỉ màu xanh lục của hạm tinh, nhưng điều này cũng không thể che được những đường cong cơ bắp gợi cảm của anh.
Quanh cổ tay của anh có một số vết tiêm nhỏ chi chít, các bác sĩ đang cố gắng hồi phục lại sức khỏe cho anh.
Hạm trưởng đang đứng trước cửa sổ, cung kính báo cáo tình hình cho bệ hạ qua video.
(Các đoạn hội thoại sau đều được dịch tự động sang tiếng Trung.)
“Năm đó, thời điểm điện hạ rớt xuống Trái đất vẫn chưa hoàn thành nghi thức phá xác trưởng thành, dẫn đến một phần hệ thần kinh của ngài ấy chưa phát triển đầy đủ, đặc biệt là tiểu não, nơi kiểm soát dây thần kinh vận động. Đúng vậy, vô cùng xin lỗi, là thần không làm tròn bổn phận.”
Nghi thức phá xác tương đương với quá trình cuối cùng của người trưởng thành trong hoàng thất.
Bởi vì những người thuộc dòng máu hoàng thất sở hữu gien năng lực cực kỳ mạnh, thuộc về giống sinh vật thông minh bậc cao và có thời kỳ sinh trưởng tương đối dài, cho nên phải mất một trăm năm mới có thể phá xác.
Nếu chưa hoàn thiện mà đã phá xác, cũng giống như một con vật nhỏ bị cưỡng ép lôi ra khỏi bụng mẹ, không được phát triển toàn diện, dẫn đến các triệu chứng như sa sút trí tuệ, tuy duy chậm chạp, thể trạng ốm yếu.
Vậy là, trong khoảng thời gian vương tử điện hạ ở Trái đất, ngài ấy đã phải sống trong hình dạng của một kẻ ngốc không biết đi đứng sao?
Raymond khó có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó, suýt chút nữa còn nhịn không được mà bật cười.
“Đáng lẽ ra phải quay về Claflin để tổ chức nghi lễ phá xác trưởng thành cho vương tử điện hạ, nhưng thời điểm chúng tôi tìm được ngài ấy, ngài ấy vẫn đang vật lộn với cơn bạo loạn tinh thần trong thời kỳ mẫn cảm. Nếu không ổn định sức khỏe trước, chỉ e là ngài ấy sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng. Vì không thể quan tâm được nhiều như vậy, chúng tôi đành phải cử hành nghi thức cho ngài ấy trước.”
“Vâng, vâng, là ti chức có tội, đã để cho vương tử điện hạ ở ngoài hành tinh chịu nhiều vất vả, nhưng các dấu hiệu sống của vương tử điện hạ đã có xu hướng ổn định, chắc sẽ sớm tỉnh lại thôi.”
Hạm trưởng trung thành và tận tâm liên tục xin lỗi, sau đó quay người lại, hướng video về phía vương tử điện hạ đang ngủ say.
Raymond vội vàng tránh sang một bên.
Vì đã hoàn thành xong công việc của mình, Raymond liền được một vị quan điều hành mời ra ngoài.
Bởi vì vương tử điện hạ vẫn đang hôn mê, không thích hợp để nhảy không gian, thế nên trong suốt ba ngày tiếp theo, tàu tuần tra Jormungandr vẫn đang lơ lửng trên không gian cách Trái đất một khoảng cách không xa.
Ba ngày sau, khi Raymond thức giấc rời khỏi giường, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy mọi người chạy tới chạy lui trên hàng lang, giống như sắp tập họp về phía đại sảnh bên kia vậy. Trong lòng cậu ấy chợt bừng tỉnh, xem ra vương tử điện hạ đã tỉnh lại!
Người của hạm tinh được đào tạo rất bài bản, chẳng mấy chốc đã có tổng cộng một trăm ba mươi tám vị sĩ quan và nhân viên xếp ngay ngắn thành một ma trận vuông, mặc quân phục, hướng về đại sảnh chào theo nghi thức quân đội.
Sau khi chứng kiến cuộc bạo loạn thần lực đáng sợ đó, hầu hết mọi người đều không dám ngẩng đầu lên, dù chỉ là một cái liếc mắt nhìn vương tử điện hạ. Chỉ có Raymond là dè dặt ngẩng đầu lên.
Vị vương tử điện hạ ba ngày trước vẫn còn nằm trong khoang ức chế, lúc này đã thay sang một bộ quân phục thêu màu xanh lục, trước ngực cài một huân chương vàng.
Vương tử điện hạ tuy mới trưởng thành nhưng dáng người đã cao dong dỏng, anh tuấn phong độ, khí chất còn mạnh hơn rất nhiều so với hạm trưởng đang đứng bên cạnh.
Mái tóc đen nhánh của anh được chải ngược gọn gàng, lộ ra vầng trán cao rộng bóng loáng, dưới hàng lông mày kiếm đen đậm là đôi mắt màu xanh lam trong veo.
Anh không nhìn ai, nhưng vùng giữa hai hàng lông mày trời sinh đã có khí chất sát phạt quyết đoán của dòng máu hoàng thất.
Vương tử điện hạ hình như nhận ra mình đang bị nhìn chằm chằm, tầm mắt đột nhiên đảo qua.
Raymond không dám đối mặt, vội vàng cúi đầu.
Trong lòng cậu ấy thầm hoảng sợ, ánh mắt vừa rồi của mình lẽ nào đã tiết lộ chuyện mình biết vương tử điện hạ sau khi rơi xuống Trái đất đã biến thành một kẻ ngốc rồi ư!?
Liệu rằng vương tử điện hạ có vì che đậy gièm pha mà giết mình diệt khẩu không?
Nào ngờ, vương tử điện hạ chỉ lãnh đạm nhìn sang chỗ khác.
Hạm trưởng giới thiệu ngắn gọn cho Phó Tuyết Thâm nghe quá trình sau khi anh rơi xuống Trái đất, hạm tinh đã tìm kiếm anh như thế nào. Sau đó mô tả chi tiết việc triển khai chiếc lược của hạm tinh hiện tại.
Ông ấy cũng bàn giao cho anh rất nhiều tài liệu của các bộ phận lớn như Cục Tình báo Bí mật, Cục Công nghệ hay Bộ phận hành pháp.
Điều này đồng nghĩa với việc, người quyền lực nhất trên hạm tinh đã trở thành Cửu vương tử Phó Tuyết Thâm.
Đây là sự sắp xếp của bệ hạ.
Trên thực tế, trước khi vương tử điện hạ chưa rơi xuống Trái đất, anh đã từng tham chính với hình hài là một quả trứng, lúc đó anh tương đương với khâm sai đại thần của hoàng thất.
Bệ hạ vốn định sẽ bàn giao hạm tinh cho anh sau khi anh phá xác, nhưng không ngờ lại xảy ra sự cố ngoài ý muốn.
Tiểu Phó tùy tay ném đống tài liệu mà hạm trưởng vừa giao cho vị sĩ quan đang đứng phía sau: “Ta hiểu rồi. Lát nữa ta sẽ xem sau.”
Trong đầu anh vẫn còn chút hỗn loạn, nhưng cũng đại khái hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Trước khi rơi xuống Trái đất, anh chưa hoàn thành nghi lễ phá xác.
Sau vài năm ngủ li bì ở huyện Lăng trên Trái đất, anh đã tự mình phá xác một cách miễn cưỡng, điều này khiến cho tính cách, hệ thống ngôn ngữ và hệ thống hành động của anh bị khiếm khuyết ở một mức độ nhất định.
Còn hiện tại, sau khi đã hoàn thành xong nghi thức, anh mới chân chính được coi là trưởng thành.
Anh không chết, anh không hề chết trong thời kỳ mẫn cảm.
Vậy, Minh Khinh Khinh thì sao?
Có lẽ cô đã từ Bắc Kinh trở về rồi.
Vấn đề đầu tiên mà Phó Tuyết Thâm nghĩ đến là chuyện này, anh cau mày, ngắt lời vị hạm trưởng đang thao thao bất tuyệt, hỏi câu đầu tiên sau khi tỉnh táo: “Bây giờ là lúc nào?”
“Hử? Giữa trưa rồi, điện hạ đói bụng sao?”
“Ta không phải có ý này, ta hỏi ngày tháng.”
Hạm trưởng đáp: “11 giờ 30 phút trưa, ngày mồng 2, tháng 34, năm AF52.”
Phó Tuyết Thâm liếc nhìn lịch điện tử cách đó không xa: “Còn giờ Trái đất thì sao? Ý là, giờ Bắc Kinh?”
Hạm trưởng liền nghệt mặt ra, vị tư lệnh béo lùn đứng bên cạnh lập tức cúi đầu đáp: “Bẩm điện hạ, hiện tại là 11 giờ 23 phút khuya, ngày 20 tháng 4 năm 2021 theo giờ Bắc Kinh.”
Hạ tuần tháng Tư rồi.
Đơn vị đo thời gian ở trên cao khác với ở Trái đất.
Nói cách khác, anh đã rời đi gần được một tháng?
Thấy vương tử điện hạ nhíu mày, người của hạm tinh không dám nhúc nhích.
Ở một độ cao như vậy, mỗi người đều phải treo bên hông một thiết bị loại nhỏ có tác dụng thay đổi thân nhiệt và trọng lực, thế nhưng trên người vương tử điện hạ lại không có, chứng tỏ anh căn bản không cần. Điều này càng khiến cho các sĩ quân chưa rõ tính khí của vương tử điện hạ sau khi phá xác càng thêm khiếp sợ, hoàn toàn không dám tạo ra tạp âm.
Sau đó, bọn họ nghe thấy vương tử điện hạ nhàn nhạt ra lệnh: “Trở về địa điểm xuất phát, về Trái đất.”
Tư lệnh hoài nghi hỏi lại: “Về Trái đất??”
Vương tử điện hạ: “Lỗ tai của ngài nhìn vẫn còn lành lặn mà.”
Hạm trưởng cả kinh nói: “Nhưng ba ngày trước bệ hạ đã ra lệnh, yêu cầu ngài sau khi tỉnh dậy thì lập tức trở về Claflin. Nếu bây giờ quay lại Trái đất, chẳng khác nào đang làm trái lệnh của bệ hạ cả.”
“Ta còn chút đồ bỏ quên ở đó. Là ta làm trái lệnh, không liên quan đến các người, trở về ta sẽ tự mình nói rõ mọi chuyện.”
Vương tử điện hạ phớt lờ hạm trưởng, khăng khăng làm theo ý mình, đi thẳng tới bàn điều khiển chính.
Đôi mắt anh quét qua ba vị sĩ quan đang ngồi trên bàn điều khiển. Dưới ánh mắt đầy sự ép buộc của anh, ba vị sĩ quan đó không thể không làm theo lời anh nói. Hơn nữa, đầu còn không dám ngẩng cao, tầm mắt chỉ dừng lại trên ống quần thẳng thớm của anh.
Dưới khí thế mạnh mẽ của Phó Tuyết Thâm, đội hình không tự chủ được phải mở đường theo ý anh.
Hạm trưởng và tư lệnh đưa mắt nhìn nhau, trán đổ mồ hôi lạnh.
“Chờ đã, điện hạ.” Tư lệnh đuổi theo, nói: “Trước khi làm theo lệnh của ngài, ngài có thể giải thích tình hình cho bệ hạ trước được không? Như vậy đến lúc chúng tôi trở về cũng dễ dàng giải thích.”
Nói rồi hạm trưởng vội vàng bật thiết bị liên lạc 3D và đưa cho anh.
Phó Tuyết Thâm cũng không có ý định làm bọn họ khó xử, anh không nói không rằng cầm lấy thiết bị liên lạc, xoay người vào phòng họp bên cạnh.
Hạm trưởng và tư lệnh cũng lật đật theo sau.
Ba người vừa mới bước vào, một họng súng lạnh lẽo đã nhắm thẳng vào trán Phó Tuyết Thâm.
Thiết bị liên lạc 3D cho phép hình ảnh của người đối diện chiếu qua video, hơn nữa còn lập thể hóa.
Phát súng này đến từ đội trưởng đội cận vệ bên cạnh bệ hạ, ông ta đang lạnh lùng nhìn về hướng Phó Tuyết Thâm.
Tất nhiên, viên đạn không thể nào xuyên qua thiết bị liên lạc 3D, nhưng như vậy cũng đủ để thể hiện sự cảnh cáo và răn đe.
Bầu không khí lập tức ngưng tụ thành băng.
Hạm trưởng đuổi theo phía sau suýt chút nữa mềm nhũn hai chân, vị tư lệnh chiến lược thì vẫn còn bình tĩnh, nhưng không dám tiến lên trước.
Chỉ có vương tử điện hạ là vẫn lãnh đạm đón nhận họng súng, sắc mặt không hề thay đổi.
Anh nhìn chằm chằm vào họng súng của đội trưởng đội cận vệ, nhếch môi mỉm cười: “Phụ vương, nghi thức chào đón của Người thật có chút sinh động.”
“Đừng tưởng rằng ta không biết con muốn về đó làm gì.” Quốc vương bệ hạ nghiêm khắc ra lệnh cho cậu con trai út: “Con đừng quên quy tắc của Claflin. Lập tức trở về cho ta!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.