Trúc Tâm Nhã tìm được di động của mình xem thời gian, phát hiện đã sắp 5 giờ.
"Tỷ tỷ, khách mời sắp tới rồi, chúng ta mau rời giường đi." Trúc Tâm Nhã từ trên giường ngồi dậy.
Hai người rửa mặt sửa sang lại quần áo rồi đi ra phòng ngủ, Trúc Tâm Nhã đi đến phòng bên cạnh gõ cửa, không thấy ai đáp, đẩy cửa đi vào, phát hiện Hồ Thải Thải cũng không có ở trong.
Chẳng lẽ bọn họ đã bắt đầu chuẩn bị đồ ăn?
Trúc Tâm Nhã sốt ruột đi xuống dưới, Khuyết Hàn Phù duỗi tay giữ chặt nàng, "Chậm một chút, hơn kém 1 2 phút không phải vấn đề."
Trúc Tâm Nhã bị Khuyết Hàn Phù nắm tay chậm rãi đi xuống lầu.
Cầu thang vừa lúc đối diện phòng khách, các nàng đi được một nửa, liền thấy trên sofa phòng khách ngồi đầy người, ngoại trừ Hồ Thải Thải Giang Hoài cùng Tấn Sanh, còn có một thân ảnh vô cùng quen mắt.
"Kỳ Chu? Thì ra người muốn ăn cá hầm là anh!" Trúc Tâm Nhã kinh ngạc.
Kỳ Chu nghe thấy tiếng quay đầu, lúc thấy Trúc Tâm Nhã biểu tình rất bình thường chào hỏi, hắn đã biết được danh sách khách mời trước, biết Trúc Tâm Nhã cũng ở đây.
"Không ngờ tới đi, chính là muốn cho cô không ngờ tới được." Kỳ Chu nhướng mày cười.
Nhưng chờ Khuyết Hàn Phù ở phía sau Trúc Tâm Nhã lộ ra, Kỳ Chu có chút không còn bình tĩnh được như vậy.
Hắn cảm giác cái đệm dưới mông có kim châm, đâm đến hắn đứng ngồi không yên.
Hắn đã xác định bản thân thích Lục Mộng Nhu, tuy rằng bây giờ hắn không còn thích Khuyết Hàn Phù, nhưng vẫn như cũ mà coi nàng trở thành đối tượng để ngưỡng mộ, nhìn thấy người thì theo bản năng bắt đầu khẩn trương lên.
"Hàn Phù, thì ra một khách mời khác là em, anh cũng không biết." Sớm biết vậy hắn liền không tới.
Hắn vì được Lục Mộng Nhu tha thứ, nói cho nàng biết chuyện mình yêu thầm Khuyết Hàn Phù lúc trước, hai người thật vất vả nói rõ ràng, nếu để Lục Mộng Nhu nhìn thấy hắn cùng Khuyết Hàn Phù tham gia chung một chương trình, nói không chừng sẽ lại hiểu lầm.
Khuyết Hàn Phù nhàn nhạt gật gật đầu với Kỳ Chu, thái độ coi như là lãnh đạm.
Hồ Thải Thải nói: "Chương trình này của chúng ta thật biết mời người, khách mời thế mà đều quen biết nhau."
Giang Hoài hiếu kỳ nói: "Anh Kỳ, anh quen biết Khuyết giáo sư cùng Tâm Nhã như thế nào?"
Trúc Tâm Nhã nắm tay Khuyết Hàn Phù đi đến bên bàn trà ngồi xuống, Kỳ Chu thấy hai người đều không có ngồi gần mình, thân thể căng cứng lập tức thả lỏng.
Hắn nghe thấy câu hỏi của Giang Hoài, nói: "Tôi với Tâm Nhã cùng nhau quay "Phương Đình Di Mộng"."
Hồ Thải Thải bừng tỉnh vỗ tay: "Tôi nhớ ra rồi, lúc trước bạn diễn cùng phó đạo diễn đoàn phim "Phương Đình Di Mộng" có quy tắc ngầm, đề cập đến hai nữ diễn viên một người tên Trúc Tâm Nhã một người tên Khuyết Hàn Phù, thì ra chính là Tâm Nhã với Khuyết giáo sư!"
"Hai người quá lợi hại, lúc ấy tôi xem Weibo đặc biệt sùng bái hai người, khi đó tôi còn dùng nick phụ để theo dõi Weibo hai người đây, tôi nói làm sao vừa thấy hai người liền cảm thấy rất thân cận, hai người rất giống ảnh tạo hình được tung ra, nhưng vẫn là đẹp hơn so với ảnh tạo hình." Sau khi Hồ Thải Thải nhận ra hai người, nghiễm nhiên trở thành người mê muội các nàng, ánh mắt nhìn về phía các nàng đều lấp lóe ánh sáng.
Trúc Tâm Nhã lấy di động ra nói: "Tới tới tới, đừng dùng nick phụ follow em, chúng ta dùng nick chính follow lẫn nhau."
Giang Hoài nhấc tay nói: "Cả tôi nữa."
Tấn Sanh không nói chuyện, yên lặng lấy di động ra nhấn mở Weibo, một lần theo dõi tất cả Weibo của mọi người, Trúc Tâm Nhã nhấn mở fan mới, thấy tên Tấn Sanh, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Tấn Sanh: "Trời ơi! Tấn lão sư follow em!" Lập tức follow lại.
Giang Hoài với Hồ Thải Thải cũng kinh ngạc hô lên: "Tấn lão sư cũng follow tôi!"
Tấn Sanh mỉm cười: "Náo nhiệt một chút." . Đọc thêm các chươ𝗻g mới tại { Т𝚁𝓊MТ𝚁𝖴Y e𝖭﹒𝓥𝗻 }
Kỳ Chu với Tấn Sanh tháng trước được đạo diễn Phương Đình Di Mộng mang theo đi uống rượu, ở đó cùng Tấn Sanh nói nói mấy câu, bởi vì đạo diễn khen Kỳ Chu kỹ thuật diễn tốt, Tấn Sanh cho đạo diễn chút mặt mũi, ở trên Weibo cùng với Kỳ Chu follow qua lại.
Chuyện Kỳ Chu được ảnh đế follow ở trên hot search Weibo đứng ba ngày, nhóm cháo gạo cao hứng đến không được, cảm thấy thần tượng nhà mình rốt cuộc cũng nhận được tán thưởng.
Còn Khuyết Hàn Phù, người follow cô trừ bỏ là các minh tinh của các xí nghiệp nổi danh quốc nội, còn có cả minh tinh điện ảnh nước ngoài, đều là fan của cô, chuyện Tấn Sanh theo dõi cô căn bản không dậy nổi gợn sóng.
Lúc trước sau khi sự kiện kia tuôn ra Khuyết Hàn Phù gia tăng tới mấy trăm vạn fan, có người nhàm chán xem từng follow của Khuyết Hàn Phù có ai, cuối cùng từ bên trong moi ra được mấy chục người nổi danh, Khuyết Hàn Phù bởi vì chuyện này fan tăng thẳng tới ngàn vạn.
Bất quá Khuyết Hàn Phù cơ hồ là không dùng Weibo, chỉ ngẫu nhiên đi lên xem tin tức, cho dù có 100 triệu fan, phỏng chừng Khuyết Hàn Phù cũng không có cảm giác gì, vinh dự của cô không phải dựa vào các fan này đó mà đến.
Giang Hoài kích động nói: "Tôi dự cảm được sẽ lên hot search!"
Giang Hoài là lưu lượng tiểu sinh, lên hot search không thiếu, nhưng là được ảnh đế follow rốt cuộc là không giống nhau.
"Vài đại minh tinh follow em, không biết em có thể thêm được một ít fan không." Trúc Tâm Nhã chờ mong nói.
"Có Tấn lão sư follow, khẳng định có thể được hơn trăm vạn." Hồ Thải Thải chắc chắn nói.
Kỳ Chu nói: "Vậy khi nào chúng ta có thể ăn cơm tối?"
"Trước 7h khẳng định sẽ cho cậu ăn." Tấn Sanh đứng lên đi vào phòng bếp, "Bây giờ tôi bắt đầu làm cho cậu chút cá hầm ớt. Những người khác cũng vậy, mọi người muốn ăn gì thì nói cho tôi, nếu có đủ nguyên liệu, tôi sẽ giúp mọi người làm."
Giang Hoài muốn uống canh viên bí đao, Hồ Thải Thải muốn một đĩa rau trộn chua cay, Trúc Tâm Nhã muốn ăn khoai tây sợi, mọi người chọn sau đồng thời nhìn về phía Khuyết Hàn Phù, Trúc Tâm Nhã nói: "Tỷ tỷ, chị muốn ăn món gì?"
Khuyết Hàn Phù trầm mặc trong chớp mắt, nói thịt kho cà tím mà Trúc Tâm Nhã thích ăn.
Trúc Tâm Nhã lén camera cho Khuyết Hàn Phù một ánh mắt quyến rũ.
Khóe môi Khuyết Hàn Phù hơi cong.
Tấn Sanh nói: "Vậy được, Giang Hoài đi băm thịt, Thải Thải gọt vỏ khoai tây, Tâm Nhã tước vỏ cà tím, Khuyết giáo sư xem TV."
Khuyết Hàn Phù nói: "Tôi giúp Nhã Nhã tước cà tím."
Mọi người đều góp sức, thực mau chuẩn bị tốt các nguyên liệu nấu ăn.
Tấn Sanh để Giang Hoài lại phòng bếp nhóm lửa, Hồ Thải Thải giúp đỡ, để Trúc Tâm Nhã mang theo Khuyết Hàn Phù với Kỳ Chu đi dạo xung quanh, đi một vòng về là có thể ăn cơm tối.
5 giờ rưỡi trời bên ngoài còn rất sáng, Trúc Tâm Nhã cầm bản đồ đơn sơ mà chương trình cung cấp tìm được vị trí hồ nước, ba người đi tới hồ nước.
Bên trong hồ nước có hoa sen, lá sen phủ rộng mặt hồ, đẩy lá sen có thể nhìn thấy cá bơi lội dưới đáy hồ.
"Vì làm cá hầm ớt cho anh, Giang Hoài cùng Tấn lão sư ở chỗ này bắt cá hơn 3 giờ." Trúc Tâm Nhã chỉ vào hồ nước nói.
Kỳ Chu kinh ngạc, "Bắt cá khó như vậy sao?"
Trúc Tâm Nhã nói: "Tôi cũng không biết, ngày mai anh có thì giờ đi? Có thời gian có thể tới thử xem."
"Ngày mai tôi buổi chiều......"
Thời điểm Trúc Tâm Nhã với Kỳ Chu nói chuyện, tay cũng không nhàn rỗi, nắm một tay Khuyết Hàn Phù, không ngừng xoa nắn vuốt ve.
Khuyết Hàn Phù bị nàng làm cho lòng bàn tay ngứa ngáy, trở tay cầm tay Trúc Tâm Nhã, "Đừng nghịch."
Kỳ Chu còn chưa nói hết câu, nhìn động tác Trúc Tâm Nhã cùng Khuyết Hàn Phù, bỗng nhiên tắt tiếng, hồi lâu mới do dự nói: "Hai người, cô cùng Hàn Phù là tình huống như thế nào?" Nhìn thế nào đều cảm thấy bầu không khí giữa hai người thân mật quá mức.
Trúc Tâm Nhã không biết nói với Kỳ Chu thế nào, Khuyết Hàn Phù nhàn nhạt nói: "Chúng ta ở bên nhau."
Kỳ Chu mở to hai mắt nhìn: "Ở bên nhau? Là ý mà anh nghĩ kia sao?"
Trúc Tâm Nhã gật đầu: "Đúng. Bất quá bởi vì tôi phải làm diễn viên, chúng tôi liền không có công khai, anh ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài a."
Biểu tình Kỳ Chu có chút hoảng hốt.
Hắn với Khuyết Hàn Phù quen biết lâu như vậy cũng không thể tiến thêm được một bước, thì ra là bởi vì Khuyết Hàn Phù thích nữ nhân!
Tâm lý Kỳ Chu bỗng nhiên được cân bằng.
Không phải hắn không tốt, mà là giới tính bọn họ bất đồng không có cách nào yêu đương!
"Chúc hai người hạnh phúc." Kỳ Chu giấu tâm tư nói với hai người.