Sự Kì Diệu Của Tình Yêu (The Magic Of You)

Chương 25:




"Amy và Warren á?", Georgina ngờ vực hỏi.
"Em đã nghe rõ ngay từ đầu rồi đấy thôi",chồng cô ngắt ngang khi anh tiếp tục đi vòng quanh sàn gỗ trong phòng ngủ của họ.
"Nhưng Amy và Warren ..?'
"Chính xác, và em phải biết là, George, anh sẽ giết anh ta nếu anh ta còn nhìn con bé theo cái kiểu đó một lần nữa.",James cam đoan.
"Không,anh không được làm thế và để em nói cho rõ,con bé muốn anh ấy chứ có phải ngược lại đâu".
"Chẳng phải anh đã nói rõ rồi sao? Hay là em thích anh trình bày bằng biểu đồ?"
"Bây giờ thì đừng có dùng giọng lưỡi Malory với em, James Malory. Anh phải biết là tin này đối với em thực sự quá sốc không hả?"
"Em nghĩ anh không sốc chắc?"
"Nhưng anh đã có thời gian tiêu hóa nó rồi còn gì"
"Chẳng đủ thời gian để thích ứng với cái tình trạng tiến thoái lưỡng nan này đâu. Anh biết nói cái quái quỷ gì với anh trai em bây giờ?"
"Vấn đề là gì vậy?"
Anh ném cho cô một ánh mắt ảm đạm có phần thận trọng "Đó là việc con bé đang sống với ai? Bố nó à ?.Em có hiểu không?"
Cô trả đũa một cách khôi hài:"Em chẳng thấy có gì liên quan ở đây cả. Anh đã nói rằng con bé sẽ không quan tâm đến việc nó có được sự cho phép hay không kia mà. Mặc dù, điều này không có vẻ giống như vừa mới xảy ra và cả hai chúng ta có thể hi vọng rằng đó chỉ là sự thích thú nhất thời thôi. Kể từ lần đầu tiên con bé gặp anh ấy, không hiểu sao nó cứ dụ em nói chuyện về anh ấy."
"Và em đã góp phần vào việc này hả?"
"Em thực sự vô tội,em thề đấy. Em thật sự không hề có ý đó,James. Và điều này thực sự không thể tin nổi. Cô gái bé bỏng, Amy, đang quyết liệt theo đuổi Warren ư?"
"Em không cần phải thế. Con bé chết tiệt đó đang cố gắng quyến rũ đàn ông. Nó đã thừa nhận và theo như lời anh trai em thì nó tự ném mình vào anh trai em mỗi khi anh ta đến thăm em."
"Thế tại sao anh lại giận dữ với anh ấy nếu anh ấy chỉ là kẻ ngoài cuộc vô tội?"
"Bởi vì anh không tin anh ta lại không làm gì để thu hút con bé. Con nhỏ chết tiệt quá tự tin vào sự thành công của việc nó đang làm".
"Đó có thể là tính hiếu thắng của tuổi trẻ."
"Anh cũng muốn nghĩ vậy nhưng không được".
"Anh nói vậy nghĩa là con bé sẽ..họ sẽ..rằng nó thực sự trở thành..."
"Ôi vì chúa,George, đừng có nhai đi nhai lại điều đó, anh chết mất"
"Anh nghĩ rằng con bé nhất quyết định lên giường với anh ấy hả?"
"Đúng vậy. Và cái anh muốn biết là liệu anh ta có cưới nó không nếu anh ta có được sự trong trắng của nó?"
"Với Warren, em không nghĩ đó là vấn đề đối với một người quá chán ghét việc kết hôn đâu"
"À, tối thiểu thì cũng biết được điều đó".
Georgina thở hổn hển:"Em bị sốc, James ạ, nếu điều đó xảy ra, tất nhiên anh ấy sẽ cưới cô bé. Chính em sẽ buộc anh ấy làm điều đó nếu gia đình anh không làm".
"Con bé sẽ không có được hắn nếu hắn bị ép buộc."
"Vì sao?"
"Đó là cái cách anh có được em và anh hoàn toàn sẵn lòng khi bị ràng buộc với em."
"Ôi, con bé sẽ không muốn có anh ấy theo cách đó đâu. Vì chúa."
Anh ngừng bước và đột nhiên toét miệng cười:"Có lẽ đấy là câu trả lời. Chúng ta nên đến thẳng chỗ anh ta và ép buộc anh ta."
Georgina giận dữ nhìn anh:"Khi mà anh ấy chưa hề làm gì ư."
James nhún vai:"Điều đó đảm bảo rằng kiểu gì anh ta cũng phải làm tổn thương con bé. Chúng ta thả con tép bắt con tôm."
"Ôi,không, anh không được làm thế. Anh không thể đập anh trai em một lần nữa."
"Chỉ một chút xíu thôi mà,George", anh có gắng phỉnh phờ cô "Anh ta sẽ vẫn sống sót ngon lành."
"Đúng và anh muốn đưa cổ mình vào thòng lọng một lần nữa hả. Quên điều đó đi,James."
"Em không nghĩ đó là một phần thưởng xứng đáng sao?"
'Khi mà anh không hi vọng điều đó sẽ dẫn đến kết hôn, không, em không nghĩ thế. Em nghĩ anh nên tin rằng Warren sẽ kháng cự lại được Amy và con bé sẽ phải từ bỏ ý định."
"Không bao giờ. Con bé đã có kế hoạch theo anh ta về nhà nếu bắt buộc phải làm thế."
"Chạy trốn ư? Không thể thế được. Nếu em nói chuyện với cô bé liệu có ích gì không? Em biết Warren rõ lắm mà."
"Tất nhiên rồi, nhưng khi nghe con bé ấy nói, chẳng có gì tốt đẹp hết."
"Nếu cô bắt đầu với cháu thì cũng chẳng có gì hay ho với cô đâu, cô George." Amy nói trong buổi uống trà chiều hôm sau. Georgina dựa lưng vào cái ghế sofa mà James đã để cô lại một mình với cái nhiệm vụ chẳng lấy gì làm vui vẻ này. Cô đã nhìn Amy ít nhất là bốn lần trong ngày hôm nay nhưng không hề có một biểu hiện nào để cô có thể nhận ra được ý định của Amy, thật là bối rối khi nghe con bé nói: "Cô có muốn tâm sự gì với cháu không?"
"Cháu đang đọc suy nghĩ cô đấy à?"
Amy cười:"Đọc suy nghĩ ấy ạ? Nhờ quả cầu tiên tri? Hay chiếc đũa thần? Chẳng lẽ cháu đã trở thành một bà phù thủy rồi sao?".
"Cô xin lỗi."
"Không cần phải suy nghĩ mới biết cô đang nghĩ gì khi mà cô cứ liên tục nhìn cháu với ánh mắt kì cục như vậy suốt cả buổi sáng hôm nay, chẳng cần phải đề cập đến sự lo âu rất buồn cười này. Bây giờ, khi mà cháu không mọc thêm hai đầu sau đêm qua, thì điều này chắc chắn là do chú James đã nói gì đó với cô. Đó có phải là nguyên nhân không?"
"Xin lỗi Amy." Georgina hơi đỏ mặt nói:"Cô không nhận ra là cô đã nhìn cháu một cách kì cục thế."
"Oh,không sao mặc dù Boyd nghĩ cô có hơi khác thường khi cô hôn mũi anh ấy và nói : "Ngày mai em sẽ gặp anh."
"Cô không nói thế.", Georgina há hốc miệng.:"Đúng không nhỉ?"
"Điều thực sự thú vị là anh ấy đã cố nhắc cô ba lần rằng ngày mai anh ấy đã lênh đênh trên tàu rồi, nhưng cô đơn giản là không chú ý đến điều đó. Anh ấy đã rời đi và lầm bầm rằng thời tiết đôi khi khiến con người ta trở nên ngớ ngẩn."
'Ôi, thôi.", Georgina không thể ngừng cười:"Cháu đang bịa ra chuyện đó đấy hả."
"Thực tế thì may mắn là Warren không có ở đây để nghe Bold nói thế, hoặc là Warren sẽ bắt đầu lo lắng về điều này theo cách hiểu tiêu cực của anh ấy và sẽ bắt tất cả tàu của họ quay trở lại để xem đó có phải là do thời tiết hay thủ phạm thực sự là chồng cô."
Georgina thực sự không thấy thú vị nữa:"Đó có phải là cách cháu muốn nói với cô rằng cháu hiểu rõ Warren không kém gì cô ấy à?"
"Không phải thế, nhưng có thể đoán trước là anh ấy cực kì dễ thương khi quan tâm đến cô. Cô có nhớ các anh của mình không?"
Bây giờ hai trong số ba con tàu của họ đã ra khơi.
"Tất nhiên, nhưng cô hi vọng họ sẽ sớm trở lại sau vài tháng nữa để quản lí chi nhánh ở Luân Đôn."
"Cô không thể khuyên họ xem xét lại và thuê một người Anh sao?"
"Không".
"Ây dà, Warren sẽ chấp nhận ý kiến này chỉ để anh ấy giong buồm một mình."
"Anh ấy không phải là người không thể chịu đựng được nếu ở trên đất liền đâu."
"Rất vui khi nghe điều đó nhưng cháu đang đề cập đến việc anh ấy muốn thoát khỏi cháu cơ, không phải là quay lại biển."
Georgina trở nên thận trọng:"Amy,cô không muốn nhìn thấy cháu bị tổn thương."
"Cô sẽ không phải thấy điều đó đâu. Câu chuyện lãng mạn của cháu rồi cũng sẽ có kết thúc đẹp như của cô thôi mà."
"Với việc chồng cô và anh cô ở hai bên chiến tuyến thì kết thúc đẹp của cô không hẳn chỉ là một cái giường trải đầy hoa hồng đâu."
"Ừm, hoa hồng nào chẳng có gai.",Amy toét miệng cười.:"Cháu thì thích hoa thủy tiên hơn."
"Cái mà cháu có sẽ chỉ là hoa mõm chó thôi." Georgina đoán, không hề có ý định khiến Amy cười,mặc dù cô phải chờ vài phút mới có thể tiếp tục sau khi cô bé nói:"Cháu thực sự nghiêm túc đấy."
"Cô biết."
Amy vẫn tiếp tục cười:"Nhưng cô biết không anh ấy sẽ trở thành một con mèo khi cháu vứt bỏ anh ấy hay cháu có nên nói là một cây liễu tơ?"
Georgina tròn mắt:"Điều đó thực sự dẫn đến một gia đình ư."
"Cháu chỉ đang cố làm cô vui thôi mà, cô George. Cô không nên lo lắng về điều đó đâu. Anh trai cô là một người đàn ông trưởng thành. Anh ấy có thể tự chăm sóc mình."
"Cháu biết rõ cháu mới là người làm cho cô lo lắng. Amy, cô bé ngoan, cô biết anh trai cô. Anh ấy sẽ không cưới cháu đâu."
"Kể cả khi anh ấy yêu cháu."
"À, thế thì không, đó lại là một điều khác, nhưng.."
"Đừng nói rằng nó sẽ không xảy ra, cô George.",Amy cắt ngang:"Cháu có một quả cầu tiên tri nói rằng bất cứ việc gì cũng có thế. Và việc Warren sẽ chấp nhận cháu cũng thế."
"Cháu chỉ đúng một nửa thôi. Kết thúc sẽ chỉ có mình cháu đau khổ."
Amy tắc lưỡi:"Thật là một tương lai thảm khốc. Cháu cho rằng cháu thật may mắn khi cháu lắng nghe theo tiếng gọi của tình yêu trong trái tim cháu chứ không phải là theo những lời khuyên mặc dù có thể chúng đúng."
"Cháu đang đề nghị rằng cô nên giữ lại những ý kiến cho cô ấy hả?", Georgina nói một cách khó nhọc.
"Không." Amy nhanh chóng trấn an cô:"Tuy nhiên cháu muốn chỉ ra rằng cháu đủ lớn để tự quyết định. Đây là cuộc sống của cháu, cái chúng ta đang nói đến nãy giờ là tương lai của cháu. Và nếu cháu không làm mọi thứ có thể để có được người đàn ông mà cháu muốn chia sẻ cuộc sống này thì chẳng phải là lỗi của ai cả mà chỉ là lỗi của mình cháu mà thôi. Bây giờ, cháu cũng thích có được sự tán tỉnh như mọi người khác lắm chứ, để cho anh ấy làm mọi thứ, nhưng cả cô và cháu đều biết đó là điều không tưởng đối với anh trai cô. Vì thế,cháu làm theo cách của cháu và nếu điều đó không có tác dụng, thực sự không có thì ít nhất là cháu cũng đã thử làm."
"Thật là mồm mép", Georgina nói thận trọng.
Amy toét miệng cười: "Thật là đáng thương phải không ạ?"
"Con bé xảo quyệt", Georgina toét miệng cười lại:"Cô chẳng bao giờ biết lúc nào thì cháu nghiêm chỉnh lúc nào thì không."
"Anh cô cũng thế. Anh ấy lúc nào cũng có giọng điệu như thế, cháu đảm bảo với cô đấy."
"Được rồi, bây giờ trả lời cô. Sao cháu không từ bỏ anh ấy bây giờ? Cô biết là anh ấy đã hơn một lần từ chối cháu rồi cơ mà."
Amy phẩy tay khinh khỉnh:"Chẳng có nghĩa lí gì cả."
"Điều gì khiến cháu nghĩ vậy?"
"Cái cách mà anh ấy hôn cháu".
"Hôn cháu?" Georgina giật nảy mình ngồi bật dậy:"Không phải là một nụ hôn thật sự đấy chứ?"
"Một trăm phần trăm là thật."
"Sao. Anh chàng bất lịch sự hay đùa ấy à."
"Anh ấy không kìm chế nổi."
"Tên phóng đãng."
"Cháu đã quyến rũ anh ấy."
"Tên đê tiện. Anh ấy đã làm tổn thương cháu hả, Amy?"
'Nếu cô muốn nói đến sự điêu luyện khi hôn."
"Điều này quyết định tất cả. Anh ấy sẽ phải cưới cháu." Georgina nói dứt khoát.
Amy nảy người tới trước:"Đợi đã,cháu không có ý định nói về sự điêu luyện, đơn thuần chỉ là một tình huống mà cả hai người bọn cháu nhận ra bản thận đã vướng vào một trường hợp mà có thể trở thành những lời đàm tiếu thôi ấy mà, tất cả những gì cháu làm chỉ có thế thôi."
"Đừng có biện hộ cho anh ấy.", Georgina cảnh cáo,cô cố nén sự giận dữ.
"Cháu không có",Amy nghĩ lại rồi nói:"Tối thiểu thì không cho đến khi chúng cháu kết hôn. Sau đó, tất nhiên, cháu sẽ làm thế nếu cần thiết. Nhưng thôi bỏ qua điểm này đi. Sẽ không có một đám cưới ép buộc nào ở đây cả. Không phải chú James đã định làm điều đó đấy chứ ạ?"
"Anh ấy có đề cập đến nó nhưng nó sẽ chẳng tạo ra sự khác biệt nào nếu anh cô đã.."
"Anh ấy chưa.Nhưng khi anh ấy làm điều đó thì anh ấy sẽ...Cô có thể tin tưởng vào điều đó..đó là việc giữa cháu và anh ấy. Cô George, cháu phải được hỏi hoặc là cháu sẽ không nói 'có' đâu. Đơn giản vậy thôi."
"Chẳng có gì đơn giản cả, nhất là khi liên quan đến anh cô. Ôi, Amy, cháu thật sự không biết cháu đang làm gì đâu.", Georgina thở dài:"Anh ấy quá cứng nhắc, một người đàn ông đau khổ. Anh ấy sẽ không bao giờ làm cháu hạnh phúc đâu."
Amy thực sự mỉm cười:"Cho đến bây giờ , cô George, cô đang nghĩ về anh ấy như từ trước tới nay, nhưng anh ấy sẽ khác khi có cháu."
"Thật sao."
"Tất nhiên rồi. Cháu có ý định sẽ biến anh ấy thành người đàn ông hạnh phúc nhất. Cháu sẽ mang tiếng cười trở lại cuộc sống của anh ấy. Cô không muốn điều đó sao cô George?"
Câu hỏi khiến Georgina chới với và làm cho cô phải cân nhắc lại lập trường của mình. Nó cũng nhắc cô nhớ đến câu chuyện giữa cô với Reggie vào hôm Jacqueline mới chào đời. Khi đó cô đã quyết định rằng cái Warren cần là một gia đình cho riêng anh ấy để mà lo lắng. Sự lạc quan của Amy đột nhiên trở nên hấp dẫn. Nếu một người nào đó có thể làm được điều gì đó diệu kì đối với Warren thì đó chỉ có thể là một cô gái xinh đẹp, hoạt bát, tinh nghịch một cách quyến rũ - người mà trái tim cô ấy sẽ cho anh ấy thứ tình yêu anh ấy cần. James chắc chắn sẽ can thiệp vào chuyện này, nhưng vợ anh vừa quyết định là sẽ đứng sang một bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.