Sớm Tối Say Cùng Rượu Với Thơ

Chương 30: Trăng sáng nhô cao




“Tiểu mỹ nhân, ngươi theo ta đi, ta chính là tiền nga.” Nam tử kia ý xấu lôi kéo quần áo Tư Hạo Nguyệt.
Chỉ thấy Tư Hạo Nguyệt sắc mặt đỏ bừng, miệng không biết ô ô ở nói cái gì đó, mặc cho cái kia nam tử đụng chạm.
Xem bộ dáng Tư Hạo Nguyệt tựa hồ không bình thường, hắn cũng không thể khoan tay đứng nhìn tiểu mỹ nhân mình năm đó kính yêu bị một nam nhân bên đường lợi dụng.
“Ngươi sẽ theo ta về nhà đi.” Nam kia đã túm hắn kéo lên phía trước.
“Đứng lại.” Mặc Trần thanh âm lạnh lùng làm cho nam nhân kia quay đầu lại.
“Buông hắn ra.” Mặc Trần thần sắc lãnh liệt làm cho cái tên kia có chút sợ hãi, chỉ ngại cho mặt mũi, không có lập tức buông tay.
“Ngươi là ai?”
“Ngươi không nên xen vào, nhanh buông hắn ra!”
“Ngươi có biết ta là ai hay không?” Nam kia nhân bỗng nhiên lại hỏi.
Mặc Trần phát hỏa,“Ta quản ngươi là đầu heo!” Nói xong hắn bay nhanh đem Tư Hạo Nguyệt kéo về bên cạnh mình.
“Uy! Ngươi……” Nam kia hổn hển nhìn hắn,“Ngươi có biết hay không ta là……”
Còn chưa nói hoàn, Mặc Trần nắm tay đã muốn hạ xuống,“Biết ngươi cái quỷ!”
Một quyền đi xuống, nam kia người đã quỳ rạp trên mặt đất, rầm rì không thể nhúc nhích.
“Hừ, lão tử đánh ngươi vài ngày không nhúc nhích, vừa lúc trời còn sáng, bắt đầu heo ngươi đánh cho chết.”
Nhìn thấy Tư Hạo Nguyệt trong ngực sắc mặt đỏ bừng, Mặc Trần bỗng nhiên có chút dở khóc dở cười.
Cái tên kia vừa mới thoạt nhìn một bộ bộ dáng ngu dại, hiện tại lại có thể ở trong ngực của hắn không đứng dậy.
Vì thế, ở trên đường liền ôm cổ hắn, thành tâm điểm chú ý của mọi người trên đường.
Vì không cho người phá rối, Mặc Trần vội vàng ôm ngươì trong long tiêu sái đi vào khác ***, thuê một gian, nhanh tiêu sái đi vào, đem Tư Hạo Nguyệt đặt ở trên giường.
Bị bỗng nhiên bị ném vào giường Tư Hạo Nguyệt có chút không quen, chỉ thấy hắn quyệt miệng nhìn thấy Mặc Trần, tựa hồ là ở trách cứ hắn vì cái gì thô bạo như vậy, khuôn mặt cơ hồ làm cho Mặc Trần thất thần.
Trong chốc lát, chỉ thấy trên giường Tư Hạo Nguyệt bỗng nhiên ở trên giường quay cuồng.
“Ân…… Nóng quá…… Nhiệt a……”
Nhìn thấy thần tình đỏ bừng Tư Hạo Nguyệt, Mặc Trần lúc này mới phát giác mới bắt đầu sẽ không thích hợp, tính khí tên kia, bị người bên đường trêu chọc lại không phản kháng mà tùy ý cho người khác đụng chạm, xem ra, thật là có vấn đề.
Mặc Trần cúi đầu, nhìn thấy Tư Họa Nguyệt trên giường, muốn nhìn một chút xem có thể nhìn ra manh mối gì.
Mới vừa tới gần Tư Hạo Nguyệt, thân thể hắn liền tiến lại.
“Hô…… Hảo lạnh…… Thoải mái……” Tư Hạo Nguyệt một bên ở trong lòng hắn cọ, một bên rên lên.
Mỹ nhân ở bên cạnh đối với mình khiêu khích, hắn cũng không phải Liễu Hạ Huệ, quả nhiên người liền nổi lên phản ứng.
Lúc này, Mặc Trần bỗng nhiên nghĩ đến, Tư Hạo Nguyệt chẳng lẽ là…… Trúng □??
Đang lúc hắn thất thần trong chốc lát, Tư Hạo Nguyệt hai tay đã muốn đặt lên cổ của hắn, mặt của hắn ở cổ nhẹ nhàng ma xát, mà Mặc Trần cả thân mình cũng bị đưa trên giường.
Tư Hạo Nguyệt động tác hoàn toàn khơi mào dục vọng Mặc Trần, vốn đi theo Thần Khê, hắn cũng rất ít phát tiết, ngay cả chính mình giải quyết cũng ít, hiện tại có một mỹ nhân ở trong này châm ngòi, còn không lập tức thiên lôi câu động địa hỏa. Khi hắn còn sót lại một tia lý trí nghĩ đứa con Bắc Đường đại tộc không thể đụng vào, bất đắc dĩ cái tên kia lại hồn nhiên không biết, ở trên người của hắn cọ cọ, làm cho Mặc Trần lý trí cuối cùng cũng không cánh mà bay.
Giờ phút này Tư Hạo Nguyệt trên mặt ứng đỏ một mảnh, trong mắt ba quang lưu chuyển, nhìn thấy tình cảnh này, Mặc Trần làm sao còn cầm giữ được. Lúc này nâng cằm hắn lên, hung hăng hôn……
Trong lòng hài tử kia tức giận bị người đụng tới đầu lưỡi cũng là lúc tìm được đồ chơi thú vị, thế nhưng vui thú vươn đầu lưỡi lên. Không nghĩ tới lúc này đáp lại, hoàn toàn gợi lên thú tính của Mặc Trần.
Hắn hiện tại thầm nghĩ ăn luôn người dưới thân, tốt nhất ngay cả xương cốt bột phấn cũng không chừa, về phần dược tính sau này, về sau rồi hãy nói.
Vạt áo trước sớm bị kéo ra, nụ hôn nóng bỏng dừng ở trên cổ, xương quai xanh thượng, trên ngực, vốn là ôn như khẽ xoa, sau đó là bén nhọn cắn niết lôi kéo, mút, cắn, đau, khoái cảm tràn vào đại não, Tư Hạo Nguyệt thở gấp, nói không được, theo bản năng thân thể, ý đồ thoát khỏi kích thích trước ngực. Bất đắc dĩ Mặc Trần nắm cánh tay hắn quá chặc, Tư Hạo Nguyệt chỉ có thể nằm ở dưới thân hắn bày ra một bộ dáng nhu nhược hãy muốn ta.
Mặc Trần ở trên mặt Tư Hạo Nguyệt hồ thân loạn cọ, một bên vén vạt áo hắn lên, xoa xoa chà xát chà xát, một lát công phu, đã hoàn toàn cứng rắn, cho dù còn cách một tầng tiết khố, cũng có thể thấy được hình dạng tuấn tú.
“Thật sự là thượng hạng a!” Mặc Trần cảm thán, người dưới thân tựa hồ là bất mãn hắn bỗng nhiên ngừng lại, đô nổi lên miệng, ưm một tiếng.
“Rất muốn sao?” Mặc Trần giảo hoạt cười, ngữ khí tràn ngập khiêu khích.
Tư Hạo Nguyệt đối hắn bỗng nhiên ngừng lại biểu hiện ra bộ dáng rất bất mãn, chỉ thấy hắn trừng mắt nhìn trở về, tiếc rằng bộ dáng này nhu nhược, vài lần nhưng thật ra trở nên vô hạn.
Mặc Trần tay lại bắt đầu vuốt ve.
“Ách…… Đừng…… Không…… Không cần……” Tư Hạo Nguyệt sắc mặt đỏ bừng, nói không nên lời một câu đầy đủ.
Không để ý tới Tư Hạo Nguyệt, Mặc Trần cúi đầu xuống phía dưới hôn tới, dùng đầu lưỡi để ở bụng dưới hôn lên da thịt mềm mại, không vội từ từ đả kích.
Nhiệt lực rất nhanh liền từ bụng rơi vào tay, cảm giác thủy triều từ từ đi lên ấm áp lại mềm yếu, Tư Họa Nguyệt không còn sức chống cự, toàn bộ cảm giác đều ở chỗ tay Mạc Trần.
Theo động tác Mặc Trần, Tư Hạo Nguyệt càng ngày càng mãnh liệt, chính là lưu luyến thời khắc này, khoái cảm chung quanh khuấy động, bộ vị không chiếm được sự an ủi…… Thật là khó chịu……
“Ân……” Tư Hạo Nguyệt vô ý thức xoay phần eo, hi vọng có được Mặc Trần từng bước yêu thương, chính là Mặc Trần lại ý định đùa hắn, ngăn chận thắt lưng, tách hai chân hắn ra, hướng đùi nội non mịn cắn xuống.
“A!” Cảm nhận sâu sắc mang theo kỳ dị như luồng điện tỏa khắp toàn thân, Tư Hạo Nguyệt nhịn không được, thấp giọng rên rỉ.
Mặc Trần vào lúc đó, tách hai chân hắn ra để trên lưng, cả thân thể che xuống, hai người ngực bụng dính sát vào nhau. Nói không nên lời cảm giác thoải mái khuây khoả.
Tư Hạo Nguyệt rốt cuộc nhịn không được, đem thân mình toàn bộ dán trên người Mặc Trần, đong đưa thân mình cọ xát, ma xát khoái cảm làm cho Tư Hạo Nguyệt như si như say, không dừng được.
Mặc Trần bị thần thái của hắn khiến người như lửa đốt, kéo từng lớp áo ra, Tư Hạo Nguyệt thở phì phò, toàn lực ôm chặc cổ Mặc Trần, thấp giọng nói lời vô nghĩa.
Mặc Trần cúi đầu nhìn thấy người dưới thân, hé ra khuôn mặt tuấn tú không biết là bởi vì dược hiệu hay vì cái gì, đỏ bừng, trên trán lại thấm ra một tầng bạc nước, càng phát ra hồng sắc được yêu thích sắc như bông hoa đào kiều diễm ướt át, hơn nữa hơi thở gấp gáp rên rỉ, lại vô cùng thúc giục tình thú.
Mặc Trần rốt cuộc bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp đưa hai chân hắn khai thượng, một tay nâng cao thắt lưng một tay vội vàng khai phá hang động mê hồn chưa in dấu bất cứ ai.
Theo quần áo rơi rụng lấy ra một lọ thuốc trị thương mang bên mình, Mặc Trần tạo đà, chuẩn bị mang dược Thần Khê tự mình cấp thuốc trị thương cho hắn thành một loại sử dụng khác.
Tư Hạo Nguyệt dược hiệu tựa hồ phát tác càng ngày càng lợi hại.
Chỉ thấy hắn mang theo khóc nức nở hô,“…… Yếu…… Ta muốn…… Ân……”
Một mái đầu màu đen bị mồ hôi làm thành bộ dáng mê tình, thần tình diễm lệ, lộ ra phi sắc □ thân thể lại làm cho Mặc Trần thiếu chút nữa cầm giữ không được.
Hai người ở trong phòng giằng co hơn canh giờ.
Nhẹ nhàng cũng có thể nghe được bên trong thanh âm khiến kẻ khác mặt đỏ tai hồng.
Thẳng đến sắc trời chập tối, Mặc Trần nhìn thấy Tư Hạo Nguyệt bên cạnh ngất xỉu, dở khóc dở cười.
Chính mình lại có thể thượng người của Bắc Thần Mộ Dạ, ông chủ mình còn trong tay người ta mà. Quái chỉ đổ thừa chính mình định lực không đủ, chính là người nào có thể chịu được mỹ nhân không ngừng khiêu khích dục vọng.
“Hiện tại nên làm cái gì bây giờ?” Mặc Trần ở trên giường thì thào tự nói,“Hắn cũng không phải nữ nhân, chẳng lẽ muốn cho ta phụ trách sao? Thật muốn là muốn phụ trách cũng không phải không được.” Nghĩ đến vừa rồi vài lần mất hồn, Mặc Trần khẽ cười.
Bỗng nhiên người bên cạnh ưm một tiếng, xoay thân.
Nhìn thấy mái tóc dính mồ hôi cùng trên mặt còn chưa thối lui xuân sắc, Mặc Trần trong lòng bỗng nhiên trào ra một loại cảm xúc sủng nịch. Hắn cùng thiếu gia giống nhau, đều tính trẻ con a. Mặc Trần cảm thán. Rồi lại đột nhiên nhớ tới hắn đã quên một sự kiện tối trọng yếu, vì thế vội vàng từ trên giường nhảy xuống, phân phó tiểu nhị nấu nước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.