Diệp Sanh: "Giết con chim bị ô nhiễm sẽ có ảnh hưởng gì đến chủ nhân của nó không."
Dư Chính Nghị sửng sốt một chút, lắc đầu: "Sẽ không có ảnh hưởng gì. Ngay khi cậu mở lồ ng và thả con chim trong lồ ng ra, con chim trong lồ ng đã nhận ra chủ nhân của nó, và cậu là người nắm giữ lá bài cố định. Sau khi chim trong lồ ng chết, năng lực của lá bài của người mở lồ ng sẽ không bị lấy lại. Tuy nhiên, chủ nhân không thể giết những con chim nuôi nhốt bình thường vì họ sẽ bị phản ứng phản phệ. Chủ nhân chỉ có thể giết những con chim bị ô nhiễm."
Diệp Sanh cau mày nói: "Vậy cái chết của chủ nhân có ảnh hưởng đến con chim không. Ví dụ như nếu The Fool chết, con chim có còn sống không?"
Dư Chính Nghị nói: "Nó còn sống. Nó ở trong tháp, nhưng chúng ta không thể nhìn thấy nó. Chủ nhân chết sẽ không ảnh hưởng gì đến con chim."
Diệp Sanh gật đầu.
Có vẻ như ảnh hưởng giữa chim trong lồ ng và người mở lồ ng không đặc biệt lớn.
Phòng phát sóng trực tiếp phó bản Chim trong lồ ng. Một nhóm khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đã ngây ngốc trước các quy định trong ngày đầu tiên.
【 Từ từ. Tôi không hiểu cách chơi trò chơi này lắm. Manh mối để vượt qua màn chơi là nếu thả được 20 con chim thì chúng ta sẽ thắng. Đó không phải là dựa vào may mắn sao? Nếu các người chơi may mắn, họ sẽ thả tất cả 20 con chim vào ngày đầu tiên, chẳng phải điều đó có nghĩa là họ sẽ thắng sao? 】
【 Cậu đang suy nghĩ quá nhiều, nếu cậu thả tất cả những con chim bị giam cầm vào ngày đầu tiên, cậu chắc chắn sẽ chết. Vì còn chưa đến ngày thứ bảy Ngày Phán Quyết nên trước tiên cậu cần phải sống sót được bảy ngày trên đảo. Ngày đầu tiên thả hết chim bị giam cầm đồng nghĩa với việc The Moon, The Stars, The Sun, Temperance đều vô hiệu, "Death" trực tiếp có tác dụng, mọi người đều bỏ qua đêm nhảy đến ngày hôm sau. Trong sáu ngày tiếp theo, không có quân bài nào chống lại thủy triều.
Thủy triều dâng lên trong sáu ngày nhưng tháp chỉ có năm tầng. Cho dù The Hanged Man có chết cũng không bù đắp được. Thủy triều sẽ nhấn chìm tất cả mọi người và người chơi sẽ không thể sống sót cho đến Ngày Phán Quyết. 】
【...Chết tiệt, cảm ơn sếp, tôi hiểu rồi. 】
【 Có quá ít yếu tố mà người chơi có thể kiểm soát trong trò chơi này và có cảm giác như mọi thứ đều phụ thuộc vào số phận. Hãy xem liệu họ có thể kiếm được một cái lồ ng có một con chim trong đó không. 】
【 Tôi nghĩ vậy. Đây có phải là phó bản cấp A không? Có phải nó hơi huyền bí quá không? 】
【 Không, mấy người có chú ý đến độ khó của phó bản "Chim trong lồ ng" không? Thế giới Khải Minh chỉ cho một sao về độ khó của phó bản "Chim trong lồ ng". Mẹ kiếp, "Ngục giam trên biển" bên cạnh có năm sao. Chủ Thần phải ban bao nhiêu bàn tay vàng cho người chơi trong "Chim trong lồ ng" để hạ độ khó xuống một sao? 】
【 Tôi bị sốc, chẳng trách phó bản này không có dị năng giả cấp A đặc biệt đáng sợ, hóa ra độ khó chỉ là một sao. 】
【 Một sao cho độ khó cấp A? Lạy Chúa, điều này thật bất công! kỳ dị! Tôi muốn tố cáo Chủ Thần là Chủ Thần thiên vị! 】
【 ha ha ha ha ha tôi biết ngay Lộc Tĩnh là cá chép may mắn! Đáng yêu! 】
【 Người mạnh nhất trong phó bản Chim trong lồ ng hiện tại có lẽ là Lôi Uy. 】
【 Đúng vậy, anh ấy là dị năng giả cấp A duy nhất. 】
【 Mấy người có để ý rằng Lôi Uy luôn nhìn Lộc Tĩnh không? 】
【 Đúng như mong đợi ở Lộc Tĩnh, sức quyến rũ thật tuyệt vời. 】
Nhiều dị năng giả cấp cao cảm thấy phó bản Chim trong lồ ng nhàm chán và chạy sang phòng bên cạnh. Các cảnh quay trong phòng phát sóng trực tiếp chính về cơ bản đều được giao cho Lộc Tĩnh và Lôi Uy.
Diệp Sanh và Dư Chính Nghị trò chuyện trong góc rất lâu mà không ai để ý.
Lôi Uy nghiễm nhiên trở thành trung tâm của đám người, hắn đem tin tức mà mình biết được từ trong miệng 【 The Fool 】 nói cho những người mới đến, đồng thời nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của một đám người. Người càng ngày càng nhiều, chiếc bàn dài bị chặn ở ba tầng bên trong và ba tầng bên ngoài.
Diệp Sanh ngẩng đầu lên và bình tĩnh quan sát mọi người, cố gắng đoán xem Marguerite là ai.
Đúng lúc này, từ cửa tháp truyền đến tiếng cười nhẹ nhàng của một người phụ nữ.
"Không cần phiền toái, tôi có thể tự mình mở cửa."
"Không, tôi rất hân hạnh được mở cửa cho tiểu thư."
Người đàn ông trả lời nháy mắt và nói với giọng khá lém lỉnh.
Diệp Sanh trực tiếp ngẩng đầu lên, nhìn thấy một nam một nữ.
Người phụ nữ cầm trong tay một chiếc quạt gấp ren, mỉm cười nói chuyện với người đàn ông bên cạnh, làn da trắng nõn, mái tóc xoăn màu nâu càng làm tăng thêm vẻ vui tươi, dịu dàng. Marguerite có một đôi mắt xanh như ngọc, đôi môi cong và luôn có cảm giác "ngây thơ" không phù hợp với lứa tuổi. Chiếc váy không phức tạp và sang trọng như trong ảnh mà chỉ có màu xanh nước biển đơn giản nhất lại có vẻ ưu nhã mà cao quý.
Người đàn ông bên cạnh bà cao 1,85 mét, sống mũi cao, đôi mắt sâu, mặc áo sơ mi xanh, quần kaki đen, trước ngực đeo chiếc đồng hồ quả quýt màu vàng hồng, trông ăn mặc lịch sự và đầy phong thái lịch lãm.
Diệp Sanh vẫn đang đoán về thân phận của người đàn ông.
Dư Chính Nghị ở bên cạnh đã nói với cậu: "【Hộ Hoa Nhân】, Hoa Dao."
【Queen】 và 【Hộ Hoa Nhân】 cùng nhau vào cửa, nghe thật đáng sợ.
Diệp Sanh cau mày: "Hoa Dao không biết Marguerite sao?"
Dư Chính Nghị nói: "Chỉ có lãnh đạo cao nhất của ba công hội lớn mới biết bộ dáng của hội trưởng ba công hội lớn. Hoa Dao có lẽ không biết Marguerite. Tuy nhiên, Hoa Dao là dị năng giả cấp A hạng nhất, cho nên hắn không thể không để ý tới sự nguy hiểm của Marguerite. Tất nhiên, 【Hộ Hoa Nhân】 có đời sống riêng tư rất ph óng đãng, tôi nghĩ hắn đang nhắm tới Marguerite. Càng nguy hiểm, đối với hắn càng có nhiều thử thách."
Diệp Sanh nhìn chằm chằm vào cổ Marguerite, hôm nay bà đeo một chiếc vòng cổ hoa diên vĩ để che đi vết sẹo xấu xí và gớm ghiếc. Marguerite dùng ngón tay cầm một chiếc quạt gấp, nghe Hoa Dao nói mà thích thú, che mặt mỉm cười.
Nhưng khi bà ngượng ngùng lấy chiếc quạt gấp che mặt, Diệp Sanh rõ ràng cảm nhận được tầm nhìn khóe mắt của Marguerite đang nhẹ nhàng nhìn mình.
【Queen】 nhận ra cậu đang nhìn bà.
Dư Chính Nghị nói: "Diệp Sanh, để Marguerite đi kiềm chế Ogier. Chúng ta tạm thời không nên tiếp xúc với bà ta."
Diệp Sanh không có ý định đối mặt với Marguerite vào ngày đầu tiên của phó bản Chim trong lồ ng.
Cậu nhìn đi chỗ khác.
Marguerite và Hoa Dao thậm chí không thèm liếc nhìn chiếc bàn dài ở giữa, họ cười nói và tìm một chiếc bàn nhỏ cho hai người ngồi xuống.
Hai người cười nói vui vẻ, chỉ có họ mới biết được tình cảm thật và giả.
Lần lượt, Diệp Sanh nhìn thấy thêm vài dị năng giả cấp A.
Ogier từ tầng hai đi xuống, bên cạnh là một cô gái trông như bị hủy dung bởi axit sulfuric, sau đó Diệp Sanh biết được tên của cô ấy là Tần Mị. Ngoài họ còn có một ông lão tên là Lão Tôn. Một chàng trai trẻ có vẻ ngoài có phần khắc nghiệt, Lưu Nhân. Diệp Sanh rất nhạy cảm với giá trị thần quái, nhìn thoáng qua có thể biết những người này đều là dị năng giả cấp A.
Poseidon là người đến cuối cùng. Không biết hắn đã đi đâu, khi bước vào, tóc và quần áo đều ướt đẫm, vẻ mặt có chút quái dị. Truyện Truyện Teen
Tính toán sơ bộ như vậy thôi.
Marguerite, Hộ Hoa Nhân, Poseidon, Ogier, Lão Tôn, Tần Mị, Lưu Nhân. Bao gồm cả Lôi Uy, có tám dị năng giả cấp A trong phó bản Chim trong lồ ng.
Ngày đầu tiên, Lôi Uy với tư cách là người dẫn đầu, nói ra quy tắc cho mọi người và yêu cầu mọi người mở lồ ng.
Lôi Uy nói: "Mỗi người chỉ có một cơ hội mở lồ ng một lần một ngày, trên đảo có hàng chục nghìn chiếc lồ ng. Chúng ta phải tận dụng mỗi ngày, nếu không chúng ta sẽ không thắng được."
"Ngày đầu tiên phải mở lồ ng sao?" Nếu lồ ng trống, gã sẽ chết, không ai dám đánh cược như vậy. Có người hỏi với khuôn mặt tái nhợt và giọng nói run rẩy.
Lôi Uy nặng nề đặt roi lên bàn, nói: "Nếu không đêm nay thủy triều dâng lên, mọi người đều phải lên tầng hai. Tầng hai chỉ có thể chứa được năm mươi người."
Lôi Uy vẻ mặt có chút mỉa mai: "Ngươi tự tin mình có thể trở thành một trong năm mươi người này thì khỏi mở lồ ng."
Tầng hai có thể chứa năm mươi người.
Tầng thứ ba có thể chứa bốn mươi người.
Tầng bốn có thể chứa ba mươi người.
Tầng năm cuối cùng chỉ có thể chứa hai mươi người. Hơn nữa, theo luật chơi, tòa tháp được ưu tiên cho chủ nhân của con chim.
Sắc mặt của mọi người càng ngày càng tái nhợt, nhìn thấy vẻ mặt không kiên nhẫn của Lôi Uy, bọn họ biết đây không phải việc bọn họ có thể tự nguyện làm.