Sát Vương

Chương 442: Chạy trốn




Mà bây giờ cự long kia đã chuẩn bị phát ra long tinh chi lực một lần nữa phá hủy đi màn hào quang phòng ngự của đội săn cự long sau đó sẽ một lần hành động tiêu diệt bọn họ. 

- Trốn chạy trốn, mỗi người trốn về một phía.

Hồng bào nam tử sợ hãi hô lớn với mọi người sau đó hắn lập tức làm gương cho đám binh sĩ, chạy nhanh ra khỏi đại trận, ngay cả đầu cũng không ngoái trở lại.

Tốc độ của hồng bào nam tử cực nhanh vượt qua cả lời nói của hắn, trong chốc lát đã vọt ra ngoài mấy trăm trượng hiển nhiên dùng thuật thuấn di đỉnh cấp.

Tuy nhiên một đạo hồng tuyến còn nhanh hơn cả hắn đột nhiên bắn về phía hồng bào nam tử hồng bào nam tử không kịp hét một tiếng cả ngươi đã bị thiêu thành tro bụi, trong không khí hoàn toàn biến mất không còn thấy đâu.

- Hư không quét sạch người Phong Tuyến. 

Đường Tiêu thấp giọng hô lên một tiếng loại công kích này hắn đã từng nhìn thấy , so với vũ khí công kích thì quá mức khủng bố rồi. 

- Chỉ là giống nhau mà thôi không phải Phong Tuyến.

Vi Liên lắc đầu nàng cũng từ trong hắc ám hư không mà ra dĩ nhiên biết Đường Tiêu nói gì.

Đúng như lời Vi Liên nói cái này chỉ tương tự với Phong Tuyến mà thôi, không phải là năng lượng hư không, nhưng lự của cự long ở trong thế giới loài người thật sự đã vượt quá xa rồi.

Mấy nghìn người ở trong trận phòng ngự sau khi nghe hồng bào nam tử đầu hàng thì biết rằng một khi cự long phát ra lực long tinh thì trận phòng ngự của bọn họ lập tức bị hủy vì vậy bọn họ cũng từng người học theo hồng bào nam tử mà bay ra, hướng về phía xa xa canhyj nhanh đi nhiều người kết hợp với thuấn di điên cuồng chạy thục mạng.

Hồng bào nam tử đã chết khiến cho bọn họ càng thêm điên cuồng đại bộ phận hướng về phía hướng của hắn mà chạy, có một số người thì hoảng hốt chạy bừa có người cũng chạy về chỗ Đường Tiêu và Vi Liên ẩn náu. 

Long tinh chi lực vượt quá xa sự tưởng tượng của mọi người trong nháy mắt trên cổ của cự long ánh sáng đỏ đại hiện, mấy nghìn đạo hồng tuyến bay ra.

Đường Tiêu cùng với Vi Liên nằm sấp trên mặt đất ngay cả thở mạnh cũng không dám ngưng khí nhìn cự long đang rơi vào tình trạng điên cuồng kia.

Trong thời gian ngắn mấy nghìn võ giả vây vông không còn một ai sống sót rời khỏi. 

Những người này công kích cự long cự long đã thông qua khí tức trên thân của bọn họ mà tập trung vào vị trí của bọn họ sau đó Long tinh lại phát ra phong tuyến ngăn cản bọn họ không ai chạy trốn.

Long tinh mạnh mẽ không cách nào tưởng tượng được.

Viễn cổ cự long dùng lực long tinh giết chết toàn đội ngũ đi săn, sau khi xử lý xong tất cả nó một lần nữa buồn bã kêu lên một tiếng quay đầu về phía cửa cột máu kia vẫn đang không ngừng phun.

- Chúng ta chờ ở chỗ này sớm muộn gì máu của nó cũng chảy cạn kiệt đến lúc đó chúng ta sẽ nhặt được tiện nghi.

Đường Tiêu mơ hồ hưng phấn nói với Vi Liên.

Không chỉ có những thứ trên người viễn cổ cự long là bảo vật mà vô số hạnh đào rớt xuống mặt đất cũng là thứ quý báu.

- Không nhất định. 

Vi Liên lắc đầu:

- Viễn cổ cự long năng lực rất mạnh không tới hai canh giờ, miệng vết thương của nó sẽ tự hồi phục và khép lại.

- Nhưng đó là mạch máu gần trái tim áp lực rất lớn một khi xuất hiện vết thương sẽ rất khó khép lại.

Đường Tiêu phản bác Vi Liên.

- Chờ xem có lẽ tiện nghi thì có hơn nữa ở gần chúng ta cũng có rất nhiều người mai phục đó.

Vi Liên một lần nữa nằm sấp xuống đất cẩn thận nhìn mấy lá bùa long lân mà nàng vừa vẽ xong.

- Lá bùa này có uy lực rất lớn?

Đường Tiêu trầm thấp hỏi Vi Liên một tiếng. 

- Cho ngượi có lẽ ngươi cần dùng tới.

Vi Liên đem mấy lá bùa tốt đưa cho Đường Tiêu. 

- Được.

Đường Tiêu vuốt ve mấy lá bùa trên khuôn mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.
Vi Liên nhìn thấy Đường Tiêu cao hứng cũng hơi nở ra nụ cười.

.......

Viễn cổ cự long buồn bã kêu lên vài tiếng sau đó ngồi thân thể xuống phun máu ra đối diện về phía Đường Tiêu và Vi Liên hai người. Đường Tiêu và Vi Liên cũng lẳng lặng tại chỗ, nhìn cột máu kia phun ra, sau đó phán đoán liệu vết thương có tự động khép lại không.

Viễn cổ cự long cũng không nhúc nhích mà nằm xuống, sau khi phát ra long tinh chi lực nó đã vô cùng suy yếu giống như thể lực tiêu hao hết không còn gì đôi mắt đều nhắm lại nhưng hai canh giờ sau tình hình không vi diệu cho lắm, mạch máu vỡ tan của viễn cổ cự long khép lại một chút cột máu phun ra có khuynh hướng nhỏ lại.

Không chỉ như vậy vết thương cực lớn cũng chỉ còn một nửa, ở quanh miệng vết thương không ngừng sinh trưởng lân giáp, sinh cơ tràn ngập.

- Chúng ta nhất định phải xuất thủ thừa dịp vết thương của nó chưa lành, đem vết thương kia làm cho lớn ra nếu không thì không còn cơ hội giết nó nữa.

Đường Tiêu nói nhỏ vài câu với Vi Liên.

- Quá nguy hiểm, dùng tu vi của ngươi tới gần nó đã hóa thành tro bụi rồi.

Vi Liên lắc đầu hiển nhiên không dám gật bừa với Đường Tiêu. 

- Cầu phú quý trong nguy hiểm, ta dám chắc long tinh sau khi phát động một lần lần thứ hai không dễ phát động như vậy.

Ánh mắt của Đường Tiêu sáng ngờ mà nhìn về phía cự long, hăn suy nghĩ phàm là thứ nghịch thiên mỗi khi sử dụng xong bản thân phải chịu tổn thương thật lớn. 

Viễn cổ cự long sau khi xuất ra long tinh chi lực cho dù không phát ra hiện tượng bạo thể nhưng nhất định là phải suy yếu trong chốc lát.

Ban đầu ở Áo Bỉ Đảo Đường Tiêu cũng cả gan làm loạn ban đêm xông vào cung mà có được Luyện Yêu Thối Ma Hồ mới có thể trong thời gian tấn cấp lên làm Địa Nguyên tam cấp hiện tại viễn cổ cự long này vô cùng giá trị không thua gì Luyện Yêu Thối Ma Hồ, tuy Đường Tiêu không biết phải làm sao để tế luyện long tinh nhưng hắn đoán đây tuyệt đối là đồ tốt.

Không chỉ vậy trên người của cự long còn có một phần ba hạch đào chưa bị phá hư đủ để Đường Tiêu đổi mười khối thông hành lệnh bài với Huyền Vũ đại đế rồi.

- Cầu phú quý trong nguy hiểm phải có mệnh mới hưởng phú quý được.

Vi Liên bất đắc dĩ mà nhìn Đường Tiêu. 

- Ngươi thử ở chỗ này đi ta nhích tới gần xem vạn nhất không được ngươi dùng bùa thuấn di mà tránh né công kích.

Đường Tiêu trong lòng đã định hắn không thể đợi đến lúc thân thể của viễn cổ cự long hoàn toàn khép lại thì mới hối hận.

- Ngươi đừng đa tâm cầm những thứ này đi.

Vi Liên không biết phải nói sao đành lấy từ trong túi trữ vật ra một lượng lớn lá bùa giao cho Đường Tiêu.

- Ta không có nhiều linh thạch để trao đổi với ngươi như vậy. 

Đường Tiêu thấy Vi Liên đột nhiên bỏ ra nhiều bùa đỉnh cấp cho mình thì liền trêu chọc một câu.

- Thiếu nợ đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.