Phu Nhân Tại Thượng

Chương 27:




"Ân a." Cũng chỉ có thể cũng chỉ thiếu chút nữa đã cúi đầu đồng ý, cho dù phu nhân chỉ đông nói tây, vậy thì đó chính là hướng tây, nếu như thật muốn nghiên cứu, phu nhân ngoại trừ có sở thích ngửi hương cổ quái, còn thích trêu đùa nàng lúc vận nam trang, thường xuyên ngang ngược không nói lý, ngoài những thứ đó ra thì quả thật là rất tốt với nàng.
"Lên giường nằm." Lý Trì Nguyệt muốn ngửi mị hương trên người Đồ Cửu Mị, thuận tiện sờ bụng Đồ Cửu Mị một chút, hiện tại Đồ Cửu Mị nhìn mới giống như người có thai.
Đồ Cửu Mị liền cởi hài, bò đến trên giường của phu nhân, chỉ cảm thấy giường của phu nhân cùng nhuyễn tháp trong lương đình thoải mái như nhau, vừa thơm vừa mềm mại, trong phòng phu nhân đã có giường rồi, còn bài một cái giường lớn thế này, phu nhân nhất định là người rất thích nằm, Đồ Cửu Mị thầm nghĩ.
Lý Trì Nguyệt nhớ đến bản thân rõ ràng dự định không cho Đồ Cửu Mị nằm trên giường của mình, sao lại quên mất, nhìn thấy Đồ Cửu Mị đã nằm xuống rồi, cũng không thể nói gì nữa. Giường của Lý Trì Nguyệt chính là nơi rất tư mật, lại để Đồ Cửu Mị nằm, lần đầu tiên chú ý, lần thứ hai, lần thứ ba, đại khái chính là quen rồi cũng đã ngầm đồng ý rồi.
Sau khi Đồ Cửu Mị nằm xuống, cảm thấy nằm chờ phu nhân cảm giác thực sự rất kỳ quái, sau đó nhìn phu nhân chậm rãi đến gần, tim đập nhanh hơn so với bình thường, muốn nhìn khuôn mặt phu nhân lại cảm thấy xấu hổ, lại không biết xấu hổ này từ đâu mà đến.
Đồ Cửu Mị hí mắt rồi lại trợn mắt làm gì, Lý Trì Nguyệt thế nào đều cảm thấy Đồ Cửu Mị thích làm một số chuyện kỳ quái, nhìn thấy làm nàng muốn cười.
Đồ Cửu Mị cảm giác được phu nhân đến gần, không chỉ có thể ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người phu nhân cho dù là khuôn mặt tinh xảo kia cũng phóng đại không ít, phu nhân quả nhiên là mỹ nhân, làm sao bây giờ, dường như có chút muốn đưa tay sờ khuôn mặt phu nhân, tựa như có đôi khi nàng cũng sẽ rất muốn sờ khuôn mặt muội muội, bất quá muội muội lớn lên không khác nàng nhiều lắm, nhìn muội muội vẫn luôn cảm thấy giống như đang nhìn mình, so với cảm giác nhìn phu nhân lúc này khác biệt rất lớn.
"Mắt ngươi rút gân rồi sao, nếu không thế nào lại chớp liên tục?" Lý Trì Nguyệt dán sát vào Đồ Cửu Mị, sau khi dán sát lại mới phát hiện lông mi thật dài của Đồ Cửu Mị chớp động, phối hợp đôi mắt to tròn, dường như đang khoe khoang đôi mắt xinh đẹp của bản thân.
Đồ Cửu Mị nghe vậy, thoáng chốc không muốn sờ khuôn mặt phu nhân nữa, phu nhân không lên tiếng thì tốt rồi, vừa lên tiếng liền khiến trong lòng nàng nghẹn cứng, Đồ Cửu Mị nếu có một ngày nàng thực sự nhịn không được muốn cắn phu nhân một ngụm, nhất định là do phu nhân làm hại.
"Phu nhân lập tức ngửi đi, ngửi xong, ta có thể ngồi dậy." Đồ Cửu Mị thúc dục, nàng thực sự vẫn rất không quen bị phu nhân ngửi hương, vẫn luôn cảm thấy cả người đều trở nên kỳ quái.
Lời này khiến Lý Trì Nguyệt lãnh đạm rồi, nàng muốn làm cái gì, làm như thế nào đâu cần người khác tới nhắc nhở, không phải là không nhịn được nàng sao, hừ, nghĩ đến chỉ có nàng không nhịn được người khác, làm gì có ai không nhịn được nàng.
"Bản phu nhân thích chậm rãi ngửi, ngươi cần phải thích ứng mới được." Lý Trì Nguyệt chậm rãi nói, sau đó đem khuôn mặt vùi vào cổ Đồ Cửu Mị.
Đồ Cửu Mị cảm giác khuôn mặt cùng đôi môi của phu nhân cũng sắp chạm vào cổ nàng rồi, dĩ nhiên nàng biết đây chỉ là lỗi giác của nàng, môi của phu nhân vẫn chưa dán đến trên da thịt của nàng, chỉ là nhiệt khí phả lên cổ mẫn cảm khiến nàng khẩn trương nắm lấy nhuyễn ti trên giường, nhuyễn đi điều bị nắm đến nhăn lại.
Khuôn mặt Đồ Cửu Mị lại đỏ, Lý Trì Nguyệt cảm thấy mỗi khi nàng ngửi hương, nha đầu này đều thích đỏ mặt, thân thể kéo căng quá chặt chẽ, lẽ nào nàng còn có thể ăn nàng hay sao, khẩn trương như vậy làm sao? Bất quá mị hương trên người Đồ Cửu Mị thật là rất thơm, nếu như cả đời đều vùi trong cổ ngửi hương nàng cũng nguyện ý. Không phải là mị hương này của nếu như cũng giống như nha phiến sẽ làm người ta nghiện đó chứ, đây không phải là hiện tượng tốt, Lý Trì Nguyệt không hy vọng bản thân bị nghiện, xem ra mị hương này cũng phải từ bỏ mới tốt.
Lý Trì Nguyệt mặc dù có một chút không muốn bỏ mị hương này, nhưng vẫn từ trên người Đồ Cửu Mị dời đi.
"Phu nhân không ngửi nữa sao?" Đồ Cửu Mị có chút ngoài ý muốn, phu nhân lần này ngửi hương thời gian ngắn hơn so với bình thường.
"Ân, sau này cũng không ngửi nữa." Lý Trì Nguyệt cảm thấy nghiện như vậy thực sự không tốt, nàng không thích ỷ lại người nào khác, cho dù là hương nàng thích nhất, biến thành ỷ lại đều là không tốt. Không có gì từ bỏ không được, cho dù là trước kia cũng có một ít hương cũng sẽ gây nghiện, cũng để nàng từ bỏ rồi, lần này cũng sẽ như vậy.
Lẽ nào phu nhân cảm thấy trên người nàng không thơm, cảm thấy không thích vị đạo bản thân nàng nữa, nghĩ như vậy, Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân nên nhẹ nhõm, không cần lại bị phu nhân cổ quái quấy rầy nữa nhưng trong lòng lại có một cổ cảm giác mất mác nồng đậm là thế nào? Đồ Cửu Mị nghĩ, đại khái mỗi người đều hy vọng bản thân thơm tho khiến người khác thích ngửi, nàng nhất định là có chút tiếc nuối nàng dĩ nhiên không thơm nữa.
"Nga." Đồ Cửu Mị nhẹ giọng đáp, cho dù trấn an bản thân xong, tâm tình của nàng vẫn có chút hạ, nàng đang muốn đứng lên, thân thể lại bị phu nhân ngăn lại.
"Đừng nóng vội đứng lên, ta còn chưa sờ bụng xong." Lý Trì Nguyệt nhàn nhạt nói.
Đồ Cửu Mị lại phải nằm xuống để phu nhân sờ bụng, chỉ là cảm giác có chút dày vò rồi, cảm thấy phu nhân chợt xa chợt gần, khiến người không thể nắm bắt.
"Lớn rất nhiều." Sau khi Lý Trì Nguyệt đặt tay lên bụng, cảm thán nói, vừa nghĩ đến bên trong nuôi dưỡng một sinh mệnh, Lý Trì Nguyệt liền có cảm giác kinh ngạc.
"Ân."
"Sẽ cử động sao?" Nghe nói sau khi được bốn năm tháng, thai nhi trong bụng sẽ cử động.
"Sẽ động, đặc biệt là buổi tối, sẽ đạp ta." Đồ Cửu Mị cảm thấy mẫu tính của mình dường như được câu lên rồi, vẻ mặt ôn nhu nói.
"Không động đậy a!" Lý Trì Nguyệt áp tay lên bụng Đồ Cửu Mị, nhưng vẫn chưa cảm giác được động tĩnh bên trong.
"Cũng không phải mỗi thời mỗi khắc đều cử động." Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân lúc này tương đối ôn nhu một chút.
"Buổi tối mới động, ta đây không phải sờ không được rồi sao?" Ngữ khí của Lý Trì Nguyệt có vài phần tiếc nuối dời tay khỏi bụng Đồ Cửu Mị.
"Có đôi khi ban ngày cũng sẽ động."
"Ta đây sẽ chờ." Lý Trì Nguyệt cũng không tin bản thân chờ không được tên kia cử động ở bên trong.
Đồ Cửu Mị vô cùng kinh ngạc nhìn phu nhân, phu nhân lúc này thật đúng là trẻ con.
"Ngươi không cần kinh ngạc nhìn ta như vậy, ta biết ta như vậy rất ngốc." Lý Trì Nguyệt cũng biết bản thân lúc này nhất định tạo cho Đồ Cửu Mị cảm giác bất đồng, đồng thời tay từ trên bụng Đồ Cửu Mị dời đi.
"Không ngốc, ta cảm thấy phu nhân lúc này rất khả ái." Đồ Cửu Mị cười đến đôi mắt cong lên.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy khẽ nhíu mày, nàng không thích nghe lời này.
"Cái đó so với ngốc còn đáng ghét hơn!" Lý Trì Nguyệt nói.
"Cách nghĩ của phu nhân luôn rất kỳ quái." Phu nhân thực sự là không được tự nhiên, có ai thà ngốc cũng không muốn khả ái chứ, dù sao thì nàng thà rằng khả ái cũng không muốn bị phu nhân mắng nàng ngốc. Người quả nhiên là thiếu cái gì thì để ý cái đó!
"Cử động rồi." Đồ Cửu Mị kinh hô, hài tử này rất cho phu nhân mặt mũi a.
Lý Trì Nguyệt lập tức một lần nữa đặt tay lên bụng Đồ Cửu Mị, nhưng đặt tay lên bụng thực sự không cảm nhận được nhiều động tĩnh, liền đem lỗi tai dán trên bụng Đồ Cửu Mị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.