*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Vân Khinh
Phó Âm Sênh có chút khó tin, ánh mắt ngơ ngẩn dừng lại trên chiếc cà vạt đã thắt xong.
Theo bản năng rũ mắt nhìn bàn tay trắng nõn của mình.
Cô khi nào thì học được cách thắt cà vạt.
Thắt một cái nút phứt tạp đến vậy.
Thời điểm trên gương mặt ngây thơ xinh đẹp của cô còn mang theo vẻ mờ mịt, Mục Hoài đã nắm tay cô, đi ra ngoài.
Nhìn chiếc Lamborghini bắt mắt bên ngoài, Phó Âm Sênh chớp chớp mắt, đột nhiên có một cỗ xúc động muốn đi lên thử một lần, chỉ là.. cô không biết lái xe.
Đại khái là nhìn thấu được ý nghĩ của Phó Âm Sênh, Mục Hoài không nhanh không chậm vì cô mà mở cửa vị trí điều khiển cho cô: "Hôm nay em lái xe đi."
"Em?" Bả vai mảnh khảnh của Phó Âm Sênh bị anh đẩy một cái, trực tiếp ngồi vào vị trí lái, giật mình nhìn lại, có vài phần quen thuộc.
Cửa xe bên cạnh được mở ra, Phó Âm Sênh nghiêng nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại trên người Mục Hoài, nhấp cái miệng nhỏ, biểu tình mang theo khẩn trương không dễ phát hiện: "Nếu không hay là anh tới lái đi?"
Mục Hoài bĩnh tĩnh ngồi bên ghế phụ, mặt mày trầm tĩnh nhìn cô: "Kỹ thuật lái xe của em rất tốt, em lái đi."
Vẻ mặt Phó Âm Sênh hoài nghi nhân sinh: Kĩ thuật lái xe của mình tốt?
Cô như thế nào không biết mình có cái năng lực này.
Mục Bá Bá chẳng lẽ sống đủ rồi, kêu cô một người không có bằng lái xe, tới làm tài xế.
Môi mỏng Mục Hoài hé mở, không nhanh không chậm nói: "Đừng sợ, không đâm bậy đâu."
"Kỹ thuật lái xe của em rất tốt, sẽ không đâm." Phó Âm Sênh thật khẩn trương, nhưng ngoài miệng vẫn cố duy trì sự quật cường của bản thân.
Ở trong xe giằng co một lúc.
Phó Âm Sênh cuối cùng vẫn chịu thua.
Mạng cùng mặt mũi, cô lựa chọn vế trước.
"Em không được, vẫn là anh tới lái đi." Phó Âm Sênh ngồi trên ghế điều khiển an ủi mình một hồi lâu, chính là, ngón tay vừa mới chạm vào chìa khóa, liền dừng lại, trở tay nắm lấy áo Mục Hoài, vô cùng đáng thương nhìn anh: "..."
Đối diện với ánh mắt của cô, thần sắc Mục Hoài hơi hơi tối đi, cũng không ép cô, đến điểm thì dừng, anh đã xác định được rồi không phải sao.
Nghĩ đến kiểm tra báo cáo hiện tại đang ở trên người mình, đôi mắt Mục Hoài khép hờ, trực tiếp đem cô từ vị trí điều khiển đặt lên đùi mình, sau đó không chờ cô kịp phản ứng đã cùng cô trao đổi vị trí.
Sau khi khởi động xe, Phó Âm Sênh thậm chí còn có thể cảm giác được, chỗ vừa rồi được bàn tay anh chạm vào vẫn còn mang theo hơi ấm.
Dựa thẳng vào ghế, Phó Âm Sênh quay đầu nhìn gương mặt sắc bén anh tuấn của Mục Hoài, cái miệng nhỏ trương trương: "Mục Hoài, anh thật sự nguyện ý đến bệnh viện?"
Mọi lần muốn nam nhân đi làm kiểm tra loại này, đều là không tình nguyện đi, làm sao bây giờ Mục Hoài lại đồng ý?
Mục Hoài nghiêng đầu nhìn cô một cái, thần sắc trầm tĩnh, anh sao có thể nói ra mục đích của mình, chỉ là không chút để ý trả lời: "Ừ, vừa vặn thật lâu không có kiểm tra sức khỏe rồi."
Thật là như vậy?
Phó Âm Sênh kì quái nhìn anh, bình thường thì mấy người có tiền, không phải đều có trợ lý riêng nhắc nhở định kì nên đi kiểm tra sức khỏe sao, đến Mục Hoài thì bình dân đến nỗi tự mình xuất thân ra trận đi kiểm tra cùng cô.
Tuy rằng cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng cứ nghĩ đến bản thân sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà mẹ chồng giao, tâm tình cô liền trở nên rất tốt.
Lại không nghĩ rằng, cuối cùng nhiệm vụ vẫn không hoàn thành.
Bởi vì..
Xe còn chưa chạy đến bệnh viện, Phó Âm Sênh liền nhận được điện thoại của người đại diện nhà mình từ tám trăm dặm khẩn cấp: "Sênh Sênh, đang ở chỗ nào, tiết mục lần trước quay vài chỗ có vấn đề, bên đó yêu cầu quay lại vài cảnh."
"Tiết mục gì? Vấn đề gì?" Đôi mày xinh đẹp của Phó Âm Sênh hơi hơi nhăn lại, mấy ngày nay cô không có show, cho dù có vấn đề, cũng la trí nhớ hỗn loạn lúc trước của cô có vấn đề.
"Một tháng trước em có quay một chương trình tống nghệ cho một nhãn hiệu lâu đời, người quay chung với em bị phát hiện ngoại tình đã được ba năm, hiện tại bị cộng đồng mạng phong sát, lúc trước hắn quay cùng với em, bây giờ không thể công chiếu, cái tiết mục này không phải sắp công chiếu sao, chỉ có thể quay lại một lần nữa, đem những cảnh quay có hắn cắt bỏ hết."
Phó Âm Sênh nghe Từ Phi Nguyên giải thích xong, che lại di động, quay đầu nhìn về phía Mục Hoài: "Bệnh viện có thể hôm nào đi được không?"
"Em phải đến đài truyền hình quay lại mấy cảnh rồi."
"Nói địa chỉ, anh đưa em đến đó." Thời điểm Mục Hoài nắm tay lái, một đoạn cổ tay cân xứng lộ ra từ chiếc áo sơ mi màu trắng, trên cổ tay mang một chiếc đồng hồ tinh xảo, hợp lại càng tăng thêm vẻ nam tính.
Chớp mắt Phó Âm Sênh bị sắc đẹp của anh làm cho mê mẩn, bỏ lỡ cơ hội tốt để từ chối, chỉ có thể nghe lời anh, chỉ dẫn đường đi.
Lúc này mới mở di động ra, tìm tòi nam minh tinh Từ ca vừa nhắc đến.
Nhìn tin tức từ trên Weibo tuôn ra.
Nam minh tinh này không đơn giản là chỉ xuất quỹ ba năm, còn gạt vợ mình suốt ba năm trời, ở bên ngoài có con riêng, quả thật là làm cho người ta tức đến hít thở không thông.
Theo tin tức người vợ công bố, đã ba năm bọn họ không có sinh hoạt vợ chồng.
Nhìn dáng vẻ, tiểu tam mới là chân ái.
Sau khi Phó Âm Sênh đem tất cả tin tức xem xong, chép chép miệng nhỏ, ghét bỏ nói: "Cẩu nam nhân!"
"Nam nhân đều là vương bát đản."
Mục Hoài nghiêng đầu nhìn cô một cái, thần sắc đạm mạc: "Em nói cái gì?"
"Em nói đàn ông các anh đều không phải thứ tốt!" Trong lòng Phó Âm Sênh tức giận, vì vợ nam minh tinh mà cảm thấy không đáng giá, lại cảm thấy nam minh tinh này thật ghê tởm, ngươi nếu muốn cùng tiểu tam bên nhau, vậy không phải ly hôn là xong sao.
Bên ngoài còn tạo hình tượng nam nhân tốt yêu vợ.
Đây mới chính là người buồn nôn nhất.
Lúc trước Mục Hoài có nghe loáng thoáng sự tình cô cùng người đại diện trao đổi, liên tưởng một chút, liền có thể đoán được, môi mỏng hé mở, tiếng nói trầm thấp ôn nhã: "Nhìn sự việc không nên nhìn một cách phiến diện."
"Không cần nói đạo lý to lớn với em, nữ nhân chúng tôi chính là không nói đạo lý." Phó Âm Sênh giương cằm lên, đúng tình hợp lý mà nhìn một bên mặt của Mục Hoài.
Mục Hoài đầu tiên là hơi ngừng lại một chút, sau đó mới giật giật cuống họng.
Không biết qua bao lâu.
Anh mới chậm rãi nhẹ nhàng nói một câu: "Sênh nhi, anh sẽ không."
Thẳng đến khi Phó Âm Sênh xuống xe được người đại diện đưa đi, nhưng trong đầu vẫn luôn quanh quẩn câu nói vừa rồi của Mục Hoài.
Anh là có ý gì?
Ý của Mục Hoài là anh sẽ không nuôi tình nhân bên ngoài, sẽ không ngoại tình sao?
Trên gương mặt trắng nõn của Phó Âm Sênh tràn đầy cảm xúc hoảng hốt, thẳng đến khi bước vào đài truyền hình bị hơi lạnh của điều hòa làm cho phục hồi tinh thần.
Không ít nhân viên công tác lại đây chào hỏi với cô: "Phó lão sư khỏe."
"Phó lão sư, em là fans của chị, có thể kí tên cho em được không?"
Phó Âm Sênh cố gắng đem mê mang từ trên không trung kéo về hiện thực khóe môi đỏ mọng cong lên một độ cung tự nhiên, mỉm cười theo chân bọn họ chào hỏi.
"Oa, thật đẹp!"
"Sênh Sênh thật là đẹp!"
"Đây là nhan sắc thần tiên gì vậy, thật muốn cắn một ngụm."
"..."
Ven đường Phó Âm Sênh nghe nhóm nhân viên công tác khích lệ, trong lòng có chút không thích ứng, may mắn Từ ca kịp thời đi tới giải cứu cô.
Gian nan đi đến phòng hóa trang, Phó Âm Sênh mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm: "Fans quá nhiệt tình cũng làm cho người ta hít thở không thông."
Vốn đang cảm thấy không khí lạnh căm rất thoải mái, bỗng nhiên sau đó nhiều người chen chúc tới, không khí nháy mắt liền không lưu thông.
Phó Âm Sênh vươn tay, cầm lấy quạt giấy lên quạt.
Đột nhiên, một tiếng nói mang theo cảm giác tươi mát truyền đến từ sau lưng: "Sênh nhi."
"Thẩm Thiêm?" Phó Âm Sênh quay đầu nhìn qua, tươi cười cong khóe môi: "Không nghĩ tới anh cũng ở chỗ này."
Ở nơi xa lạ ghi hình, nhìn thấy người quen nhiều năm, Phó Âm Sênh có cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
Thẩm Thiêm nhìn thấy hình ảnh hoạt hình trên chiếc quạt giấy mà Phó Âm Sênh đang dùng, trên gương mặt anh tuấn mang theo ôn nhu cười: "Anh cũng tới quay bổ sung, vừa vặn chúng ta cùng kì."
"Em có phải đã quên rồi không?"
Thẩm Thiêm cùng cô quay phim hơn nửa tháng, biết gần đây trí nhớ của cô không được tốt, quên đi rất nhiều chuyện, bất quá hắn không để ý, bọn họ ở tuổi này, với loại công việc cường độ cao áp lực lớn, trí nhớ không tốt là chuyện bình thường.
Ngón tay mềm mại của Phó Âm Sênh nhẹ nhàng vén tóc ra đằng sau tai, ra vẻ nhẹ nhàng cười cười: "Vẫn là anh hiểu em."
Nửa tiếng sau, Phó Âm Sênh cùng Thẩm Thiêm đến chỗ hiện trường quay bổ sung.
Trên weibo, hot search của bọn họ nhanh chóng được đẩy lên cao, thậm chí áp cả tin tức mỗ minh tinh xuất quỹ.
Tiêu đề hot search thực nóng bỏng:
# Phó Âm Sênh Thẩm Thiêm công khai tú ân ái, hư hư thực thực tình yêu công khai#
Cùng minh tinh khác đồng thời xuất hiện tin tức tình yêu trên hot search bình luận của fans lại không giống nhau.
Bọn họ là hai nam nữ minh tinh đỉnh cấp lưu lương trong giới giải trí, fans ở bên dưới, tất cả đều đi đầu nhục mạ, công kích đối phương.
Hoàn toàn không có phong thái đại V fans nên có.
Toàn bộ hot search một mảnh hỗn loạn bất kham.
Khởi nguồn chính là, bọn họ ở sau hậu trường bị chụp lén.
Trên ảnh chụp, bàn tay Thẩm Thiêm cầm quạt, thần thái nhu hòa nhìn một bên mặt của Phó Âm Sênh, sợi tóc của cô vì gió mà có chút tán loạn, cô giơ tay, tự nhiên vén ra sau tai.
Ánh sáng nhu hòa chiếu xuống, hai người nhìn nhau cười, chụp rất là duy mĩ.
Thậm chí so với lần bên ngoài phòng bao, ảnh chụp Thẩm Thiêm đỡ cô không có công bố ra bên ngoài, càng đánh thẳng vào lòng người hơn.
Di động của hai người đều bị tịch thu, hoàn toàn không biết tinh phong huyết vụ ở trên mạng, tất cả fans của bọn họ đều mất hết lý trí.
Thời điểm Từ Phi Nguyên muốn áp hot search xuống, lại phát hiện, hot search từ khi nào đã bị người ta gỡ xuống.
"Từ ca, hot search đã bị gỡ xuống, nhưng fans của Sênh Sênh tỷ cùng Thẩm ảnh đế có cơ sở quá lớn, hot search mới lại lên đầu rồi." Từ Nghiên nắm di động khẩn trương chạy tới.
Từ Phi Nguyên đổi mới lần nữa, hot search mới lại bị gỡ.
"Ai làm?"
Trước mắt Từ Nghiên đột nhiên sáng ngời: "Có phải là do Mục tổng làm hay không?"
Từ Phi Nguyên gật đầu: "Rất có khả năng, gỡ là chuyện tốt, chuẩn bị xã giao, đem mấy đám đại V* fans của Sênh Sênh mời đến."
* V: Bên Trung sử dụng weibo những người mà weibo để V thường là những người nổi tiếng có nhiều fans hoặc là người có quyền lực, nhiều tiền.
(ảnh minh họa)
**
Bên ngoài đài truyền hình, ánh mắt Mục Hoài hơi trầm xuống, nhìn hot search bị gỡ đi, môi mỏng hơi nhếch.
Ngón tay gõ gõ.
"Mục tổng, hot search lại bị gỡ, tôi còn chưa kịp nhìn đây." Dịch Tu cũng cảm thấy thật khó hiểu, rốt cuộc là ai ở sau màn hỗ trợ.
Chẳng lẽ Mục thái thái có bạn rất lợi hại, so với Mục tổng của anh ta còn lợi hại hơn?
"Đi.." Tra.
Mục Hoài cho Dịch Tu đi tra ai ở sau màn gỡ hot search, không nghĩ tới, còn chưa nói xong, một tin nhắn wechat từ mẹ gửi đến đây.
[ Mẹ: Con trai, đến lúc đó con nói với Sênh Sênh, hot search là do con gỡ hiểu không? ]
Ngón tay Mục Hoài hơi ngừng lại.
[ Hot search, ngài gỡ? ]
[Mẹ: Trừ bỏ mẹ con, ai sẽ giúp con hống vợ!]
[ Mẹ: Sênh Sênh gả cho con đúng là chịu nhiều ủy khuất, con không thể có, còn mỗi ngày phòng không gối chiếc, vào giới giải trí, con cũng không giúp con bé, mẹ không ra tay giúp con bé, chẳng lẽ con trông cậy vào con một ông chồng lạnh nhạt à? ]
Mục Hoài: "..."
Môi khẽ nhếch, Mục Hoài nhanh chóng thoát wechat, đúng là mẹ ruột.
"Mục tổng?"
Thanh âm Dịch Tu khôi phục ổn trọng: "Có cần điều tra rõ nữa không?"
"Không cần. Liên tục chú ý, đừng để tin tức tiếp tục lên men, lúc cần thiết cưỡng chế áp xuống thì cứ làm." Ánh mắt Mục Hoài lúc nhìn vào bức ảnh trên weibo, biểu tình cực kì tối tăm.