Phi Chính Quy Luyến Ái

Chương 30: Diễn luyện quân sự




“Hi! Không nghĩ tới lại gặp ngươi ở nơi này, thật sự là duyên phận a.” Sau lưng đột nhiên vang lên một câu vui thích có điểm thiếu đánh, đồng thời một người bất ngờ bổ nhào lên lưng Lục Diêu.
Lục Diêu không chút khách khí huých củi trỏ về cái đầu phía sau.
Ăn đau mà lui về phía sau vài bước, Grant lộ ra biểu tình ủy khuất, “Sao có thể dùng lực như vậy, đánh hỏng bạn trai của ngươi thì phải làm sao?”
“Ta tin tưởng năng lực kháng đả kích của ngươi.” Lục Diêu ho nhẹ một tiếng, che giấu sự xấu hổ, “Lại nói, nơi này là chỗ nào?”
“……” Grant sửng sốt, lập tức cười đến gập eo, đến khí không kịp hít, “Hóa ra ngươi lạc đường a, ha ha ha, ta còn nói ngươi sao lại chạy đến nơi hoang vu này, ngươi đôi khi đúng là thực khả ái a.”
Bình tĩnh đạp một cước vào chân Grant, dùng lực chậm rãi nghiền, Lục Diêu lộ ra một nụ cười nhẹ, “Có lẽ do kết cấu đại não chúng ta không quá giống nhau, ta nghĩ khả ái không áp dụng vào nam nhân, về vấn đề này ta cảm giác không tất yếu giải thích nhiều, ta tin tưởng lấy chỉ số thông minh của ngươi là nghe hiểu được ta đang nói cái gì.”
“Được rồi được rồi, ngươi muốn đi đâu? Ta đưa ngươi đi.”
“Mua dịch dinh dưỡng. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết vị trí là được rồi, hoặc là ngươi thật sự nhàn đến mức độ này?” Người này tựa hồ không nhận biết cụm từ ‘làm việc đàng hoàng’, Lục Diêu chưa từng thấy gã chuyên chú vào việc gì.
“Đúng vậy, đại đa số thời gian của ta đều vô công rỗi nghề. Có điều cuối tuần đại khái sẽ được chơi, đế quốc muốn tiến hành diễn luyện quân sự, ta cùng An Duy Tư sẽ dẫn dắt một đám binh lính tới tinh cầu số 34 tiến hành diễn luyện, muốn đi cùng không? Chơi rất vui nga!” Nói tới cái này, Grant tựa hồ thực sự cảm thấy hứng thú.
Phản ứng đầu tiên của Lục Diêu chính là cự tuyệt, bởi vì hắn hiện tại có chút mẫn cảm với danh tự này. Nhưng ngẫm lại, cùng đi cũng không tệ, chung quy An Duy Tư biến hắn thành chật vật như vậy, trả thù nho nhỏ cũng không ảnh hưởng toàn cục, sau lần này coi như xóa bỏ chuyện cũ.
“Được, thế nhưng ta không quen thuộc với vấn đề quân đội.”
“Không sao hết, ngươi đi ta ít nhất không đến mức không ai nói chuyện, đi thôi, chúng ta tới cửa hàng.”
Ngoài miệng nói không quan trọng, kỳ thật Grant vẫn thập phần chờ mong Lục Diêu lúc này đây có năng lực mang đến kinh hỉ gì cho gã, người này nhìn qua luôn là lạnh lùng thản nhiên, với bất kể cái gì đều thờ ơ, thế nhưng lại luôn có thể khiến người ta kinh hỉ, đã lâu chưa gặp được người thú vị như vậy, tuyệt đối không được khinh địch để An Duy Tư cướp đi.
Sóng vai đi trên đường, Lục Diêu thuận miệng hỏi, “An Duy Tư ở trong quân đội danh vọng tựa hồ rất cao, cái này sẽ không ảnh hưởng đến diễn luyện chứ?”
“Sẽ không, mấy gia hỏa kia có thế nào thì mấy chuyện này cũng phân được rõ ràng, lại nói ta cũng không tới mức không đáng tin như trong tưởng tượng của ngươi, nói thế nào cũng là huynh trưởng lại là đối thủ một mất một còn của An Duy Tư nha.”
Lục Diêu trầm mặc một lát, “Không biết khi ngươi nói những lời này, liệu có chút thật tâm nào không.” Nếu người này có chút đáng tin, vậy hắn thật sự không biết như thế nào mới xem là không đáng tin.
Grant bất mãn, “Ta thật sự nghiêm túc, hơn nữa tuyệt đối đáng tin hơn An Duy Tư kia, tên kia căn bản đều là làm bộ làm tịch.”
Nghe vậy Lục Diêu dừng cước bộ, nhìn Grant từ trên xuống dưới: Một đầu tóc kim sắc thể hiện toàn diện cho tính cách tùy ý của chủ nhân, còn mấy chỏm ngốc ngốc dựng lên, diện mạo tuy rằng không tệ, thế nhưng bởi vì chủ nhân bị xem thường mà thập phần buồn bực, nhìn qua tựa như thanh niên mới ra đời, thật sự nhìn không ra có chỗ nào đáng tin cậy hơn An Duy Tư.
“Thị lực và tiêu chuẩn đánh giá của ngươi hiển nhiên cần phải uốn nắn.”
Cho dù có không thích An Duy Tư đến thế nào, Lục Diêu vẫn không thể không thừa nhận sự trầm ổn của người kia mang tới cảm giác đáng tín nhiệm, nói vậy năng lực công tác cũng sẽ không thấp hơn sức chiến đấu chút nào.
Từ lúc Lục Diêu nói ra những lời đó, Grant thủy chung vẫn duy trì biểu tình u oán theo dõi hắn, giống như oán phụ bị bội tình bạc nghĩa, rước lấy vô số ánh nhìn tò mò.
Tình huống như vậy tựa như đã từng quen biết, khiến Lục Diêu trong nháy mắt phảng phất trở về quá khứ, lúc ra ngoài với Thường Dục, gia hỏa kia cũng thường xuyên bởi vì một câu của mình mà lộ ra biểu tình như tiểu cẩu vậy. Theo bản năng nâng tay vò loạn mái đầu vốn đã không chỉnh tề, Lục Diêu nhịn không được mỉm cười, “Trí lực không đủ, thế nhưng chỉnh thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.”
“…… Ngươi đang nói chuyện với sủng vật sao?”
Nhún nhún vai, Lục Diêu tiếp tục cất bước về phía trước, “Có thể nói như vậy, nếu ngươi càng thích đánh giá lúc trước, ta cũng không ý kiến.”
Hai người vừa nói vừa đi vào một cửa hàng, không chú ý tới ven đường, có người đang lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn hắn, trong con ngươi kim chúc tựa hồ nhìn không ra tình cảm, lại tựa hồ chất chứa tình ý quá mức nồng đậm.
Tuy rằng Grant nói là cuối tuần, kỳ thật cũng chính là ba ngày sau, cái này dẫn đến khi Lục Diêu mở cửa nhìn thấy một đầu bạch phát gần đây thập phần quen thuộc, có chút không kịp phản ứng.
An Duy Tư biểu tình thực trấn tĩnh, “Grant đang ở chỗ phụ thân nghe giáo huấn, hắn nói lần này diễn tập ngươi sẽ cùng đi, cho nên ta tới đón ngươi tới phi thuyền.”
“Làm phiền.”
Lục Diêu lúc này đang âm thầm nghiền ngẫm tâm tư đối phương, khi mà mới không lâu đối thủ một mất một đoạt mất người mình thích, còn có thể bảo trì thái độ giải quyết việc chung như vậy, nếu không phải tố chất tâm lý vững vàng thì chính là mang tâm tư trả thù xã hội.
Cho dù như thế, Lục Diêu vẫn hi vọng đối phương là vì tâm lý cường đại, như vậy lướt qua vài chuyện phiền lòng kia, đối phương vẫn thực phù hợp tiêu chuẩn kết bạn của hắn.
Ngồi trên huyền phù, An Duy Tư từ ngăn tủ trên xe lấy ra một bàn cờ, giống như quân kì Lục Diêu từng chơi cùng Grant.
“Nghe nói trình độ của ngươi không tồi, thử xem đi.”
Lục Diêu gật đầu, hắn cũng rất thích trò chơi này.
Phong cách chơi cờ của An Duy Tư so với Grant khác nhau rất lớn, Grant đại khái là thuộc về sát phạt quyết đoán, công kích cường liệt. Mà An Duy Tư thì đặt trọng điểm về sách lược, am hiểu dùng mất mát nhỏ đổi thành quả lớn, nói tóm lại là đi cùng lộ tuyến với Lục Diêu, ứng phó cũng thoải mái hơn một ít.
“Thực không tồi, chờ ngươi hoàn toàn quen thuộc cách chơi sẽ càng giỏi hơn.”
“Cám ơn khích lệ.”
Một ván chấm dứt, tựa hồ cách mục tiêu cũng không xa, không khí giữa hai người cuối cùng cũng không còn cương ngạnh như vậy, một thanh âm bất đắc dĩ bỗng nhiên truyền đến từ ghế điều khiển phía trước, “Ngươi thật sự hoàn toàn không chú ý tới ta a, có cần vô tình như vậy hay không.”
Lục Diêu lúc này mới chú ý tới người lái xe kỳ thật là Edie, bởi vì đang ngồi ghế sau, cho nên nếu đối phương không lên tiếng chỉ sợ thật sự phải đến lúc xuống xe mới phát hiện ra, “Ngươi cũng sẽ đi? Ở trận doanh nào?”
“Ta ở bên thượng tướng, cần ta bảo hộ ngươi không –”
Không chút lưu tình đánh vỡ ảo tưởng của đối phương, “Ta ở phía Grant.”
“……” Edie sửng sốt, có điểm không thể tin, “Ngươi không phải cùng An Duy Tư thượng tướng……”
Gã không đề cập tới thì thôi, vừa nói như vậy Lục Diêu nhất thời nhớ tới lời Chris nói…… Là lúc cần giáo dục tên này.
Nghiêng người về phía trước, Lục Diêu bám vào bên tai Edie thấp giọng nói, “Nói, lúc trước ngươi giả mạo người bị mất mèo tới tìm ta đòi An Duy Tư thượng tướng về, là mang tâm tư như thế nào?”
“……” Đương nhiên sẽ không phải ý tưởng quang minh chính đại gì.
Lộ ra một nụ cười ôn hòa, Lục Diêu không hề hạ giọng, “Quả nhiên ngươi cùng An Duy Tư thượng tướng là quan hệ như vậy, chúc phúc hai ngươi.”
Lời vừa nói ra, áp suất khí bên trong xe nháy mắt rơi chậm lại không ít, Edie quả thực cảm thấy bản thân sẽ bị ánh mắt và ý niệm của trưởng quan giết chết, gượng cười nói, “Ha ha ha, không cần nói đùa, rõ ràng là –”
“Cho nên a, không có căn cứ rõ ràng thì đừng nói lung tung khắp nơi, sẽ chết thực thảm.” Thấy Edie hoàn toàn cương ngạnh, Lục Diêu vỗ nhè nhẹ lên đầu đối phương, ngược lại nói với An Duy Tư lãnh mặt, “Vừa rồi chỉ là đùa một chút thôi, xin chớ phiền lòng.”
Lần này coi như là giáo huấn nho nhỏ, về sau còn có người nhận lầm quan hệ giữa hắn và An Duy Tư, hắn cũng sẽ không hảo tâm như vậy.
“Nếu thực sinh ra hiểu lầm, sẽ thật rắc rối, hơn nữa người ta đang kết giao là Grant.”
Edie cảm giác đại não mình có điểm không đủ dùng, thượng tướng mình thầm mến đã lâu gần đây hiển nhiên đã rơi vào luyến ái, mà trong quang từ tùy thân của đối phương có rất nhiều ảnh chụp cũng đủ để suy ra đối tượng luyến ái này, nhưng hiện tại người kia lại nói với gã là gã hiểu lầm …… Gã trước kia cho rằng loại quan hệ tam giác này sẽ không xuất hiện trong hiện thực.
“Edie, trở về thay ta tuyên bố, còn có người đàm luận chuyện này, theo quân pháp xử trí.”
“Rõ.”
Tuy rằng trả lời thật vang dội, nhưng Edie vẫn nhịn không được khóe miệng run rẩy: Rõ ràng lúc nghe thấy những lời đồn đại đó ngài còn thực cao hứng.
Đối thoại không chút dinh dưỡng, nhưng Lục Diêu còn có chút nghi vấn với Edie, người này lúc trước nhìn qua thì phi thường thích An Duy Tư, còn vì thế mà uống say gây cho hắn không ít phiền toái, như vậy bộ dạng không chút để ý hiện tại là giả vờ sao? Nếu đúng vậy thì kỹ xảo biểu diễn của gã cũng tương đối giỏi.
Xuống xe, lập tức liền có một vật thể không rõ lao về phía Lục Diêu, treo trên người hắn buồn bực cáo trạng, “A a, An Duy Tư thật sự quá đáng ghét, ném mình ta lại ứng phó lão già kia! Lục Diêu ngươi đừng tiếp cận hắn nga, sẽ bị làm hư!”
Từ bên kia xuống xe An Duy Tư đương nhiên cũng nghe thấy lời này, hơn nữa không hề phản ứng, Grant cũng hoàn toàn không thèm để ý đối tượng mình đang nói xấu đang ở bên cạnh.
“Được rồi, ngươi là tiểu hài tử thích cáo trạng sao? Đi thôi.”
Đứng tại chỗ nhìn hai người cãi nhau cùng đi lên phi thuyền, An Duy Tư một bàn tay đỡ lan can bên người, chỉ thấy cột trụ được làm bằng vật liệu rắn chắc từng chút từng chút biến hình vặn vẹo.
Edie: ⊙﹏⊙b
“Chúng ta cũng đi, phi thuyền sắp mở.”
Người này…… Thật sự vẫn là “Hi! Không nghĩ tới lại gặp ngươi ở nơi này, thật sự là duyên phận a.” Sau lưng đột nhiên vang lên một câu vui thích có điểm thiếu đánh, đồng thời một người bất ngờ bổ nhào lên lưng Lục Diêu.
Lục Diêu không chút khách khí huých củi trỏ về cái đầu phía sau.
Ăn đau mà lui về phía sau vài bước, Grant lộ ra biểu tình ủy khuất, “Sao có thể dùng lực như vậy, đánh hỏng bạn trai của ngươi thì phải làm sao?”
“Ta tin tưởng năng lực kháng đả kích của ngươi.” Lục Diêu ho nhẹ một tiếng, che giấu sự xấu hổ, “Lại nói, nơi này là chỗ nào?”
“……” Grant sửng sốt, lập tức cười đến gập eo, đến khí không kịp hít, “Hóa ra ngươi lạc đường a, ha ha ha, ta còn nói ngươi sao lại chạy đến nơi hoang vu này, ngươi đôi khi đúng là thực khả ái a.”
Bình tĩnh đạp một cước vào chân Grant, dùng lực chậm rãi nghiền, Lục Diêu lộ ra một nụ cười nhẹ, “Có lẽ do kết cấu đại não chúng ta không quá giống nhau, ta nghĩ khả ái không áp dụng vào nam nhân, về vấn đề này ta cảm giác không tất yếu giải thích nhiều, ta tin tưởng lấy chỉ số thông minh của ngươi là nghe hiểu được ta đang nói cái gì.”
“Được rồi được rồi, ngươi muốn đi đâu? Ta đưa ngươi đi.”
“Mua dịch dinh dưỡng. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết vị trí là được rồi, hoặc là ngươi thật sự nhàn đến mức độ này?” Người này tựa hồ không nhận biết cụm từ ‘làm việc đàng hoàng’, Lục Diêu chưa từng thấy gã chuyên chú vào việc gì.
“Đúng vậy, đại đa số thời gian của ta đều vô công rỗi nghề. Có điều cuối tuần đại khái sẽ được chơi, đế quốc muốn tiến hành diễn luyện quân sự, ta cùng An Duy Tư sẽ dẫn dắt một đám binh lính tới tinh cầu số 34 tiến hành diễn luyện, muốn đi cùng không? Chơi rất vui nga!” Nói tới cái này, Grant tựa hồ thực sự cảm thấy hứng thú.
Phản ứng đầu tiên của Lục Diêu chính là cự tuyệt, bởi vì hắn hiện tại có chút mẫn cảm với danh tự này. Nhưng ngẫm lại, cùng đi cũng không tệ, chung quy An Duy Tư biến hắn thành chật vật như vậy, trả thù nho nhỏ cũng không ảnh hưởng toàn cục, sau lần này coi như xóa bỏ chuyện cũ.
“Được, thế nhưng ta không quen thuộc với vấn đề quân đội.”
“Không sao hết, ngươi đi ta ít nhất không đến mức không ai nói chuyện, đi thôi, chúng ta tới cửa hàng.”
Ngoài miệng nói không quan trọng, kỳ thật Grant vẫn thập phần chờ mong Lục Diêu lúc này đây có năng lực mang đến kinh hỉ gì cho gã, người này nhìn qua luôn là lạnh lùng thản nhiên, với bất kể cái gì đều thờ ơ, thế nhưng lại luôn có thể khiến người ta kinh hỉ, đã lâu chưa gặp được người thú vị như vậy, tuyệt đối không được khinh địch để An Duy Tư cướp đi.
Sóng vai đi trên đường, Lục Diêu thuận miệng hỏi, “An Duy Tư ở trong quân đội danh vọng tựa hồ rất cao, cái này sẽ không ảnh hưởng đến diễn luyện chứ?”
“Sẽ không, mấy gia hỏa kia có thế nào thì mấy chuyện này cũng phân được rõ ràng, lại nói ta cũng không tới mức không đáng tin như trong tưởng tượng của ngươi, nói thế nào cũng là huynh trưởng lại là đối thủ một mất một còn của An Duy Tư nha.”
Lục Diêu trầm mặc một lát, “Không biết khi ngươi nói những lời này, liệu có chút thật tâm nào không.” Nếu người này có chút đáng tin, vậy hắn thật sự không biết như thế nào mới xem là không đáng tin.
Grant bất mãn, “Ta thật sự nghiêm túc, hơn nữa tuyệt đối đáng tin hơn An Duy Tư kia, tên kia căn bản đều là làm bộ làm tịch.”
Nghe vậy Lục Diêu dừng cước bộ, nhìn Grant từ trên xuống dưới: Một đầu tóc kim sắc thể hiện toàn diện cho tính cách tùy ý của chủ nhân, còn mấy chỏm ngốc ngốc dựng lên, diện mạo tuy rằng không tệ, thế nhưng bởi vì chủ nhân bị xem thường mà thập phần buồn bực, nhìn qua tựa như thanh niên mới ra đời, thật sự nhìn không ra có chỗ nào đáng tin cậy hơn An Duy Tư.
“Thị lực và tiêu chuẩn đánh giá của ngươi hiển nhiên cần phải uốn nắn.”
Cho dù có không thích An Duy Tư đến thế nào, Lục Diêu vẫn không thể không thừa nhận sự trầm ổn của người kia mang tới cảm giác đáng tín nhiệm, nói vậy năng lực công tác cũng sẽ không thấp hơn sức chiến đấu chút nào.
Từ lúc Lục Diêu nói ra những lời đó, Grant thủy chung vẫn duy trì biểu tình u oán theo dõi hắn, giống như oán phụ bị bội tình bạc nghĩa, rước lấy vô số ánh nhìn tò mò.
Tình huống như vậy tựa như đã từng quen biết, khiến Lục Diêu trong nháy mắt phảng phất trở về quá khứ, lúc ra ngoài với Thường Dục, gia hỏa kia cũng thường xuyên bởi vì một câu của mình mà lộ ra biểu tình như tiểu cẩu vậy. Theo bản năng nâng tay vò loạn mái đầu vốn đã không chỉnh tề, Lục Diêu nhịn không được mỉm cười, “Trí lực không đủ, thế nhưng chỉnh thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.”
“…… Ngươi đang nói chuyện với sủng vật sao?”
Nhún nhún vai, Lục Diêu tiếp tục cất bước về phía trước, “Có thể nói như vậy, nếu ngươi càng thích đánh giá lúc trước, ta cũng không ý kiến.”
Hai người vừa nói vừa đi vào một cửa hàng, không chú ý tới ven đường, có người đang lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn hắn, trong con ngươi kim chúc tựa hồ nhìn không ra tình cảm, lại tựa hồ chất chứa tình ý quá mức nồng đậm.
Tuy rằng Grant nói là cuối tuần, kỳ thật cũng chính là ba ngày sau, cái này dẫn đến khi Lục Diêu mở cửa nhìn thấy một đầu bạch phát gần đây thập phần quen thuộc, có chút không kịp phản ứng.
An Duy Tư biểu tình thực trấn tĩnh, “Grant đang ở chỗ phụ thân nghe giáo huấn, hắn nói lần này diễn tập ngươi sẽ cùng đi, cho nên ta tới đón ngươi tới phi thuyền.”
“Làm phiền.”
Lục Diêu lúc này đang âm thầm nghiền ngẫm tâm tư đối phương, khi mà mới không lâu đối thủ một mất một đoạt mất người mình thích, còn có thể bảo trì thái độ giải quyết việc chung như vậy, nếu không phải tố chất tâm lý vững vàng thì chính là mang tâm tư trả thù xã hội.
Cho dù như thế, Lục Diêu vẫn hi vọng đối phương là vì tâm lý cường đại, như vậy lướt qua vài chuyện phiền lòng kia, đối phương vẫn thực phù hợp tiêu chuẩn kết bạn của hắn.
Ngồi trên huyền phù, An Duy Tư từ ngăn tủ trên xe lấy ra một bàn cờ, giống như quân kì Lục Diêu từng chơi cùng Grant.
“Nghe nói trình độ của ngươi không tồi, thử xem đi.”
Lục Diêu gật đầu, hắn cũng rất thích trò chơi này.
Phong cách chơi cờ của An Duy Tư so với Grant khác nhau rất lớn, Grant đại khái là thuộc về sát phạt quyết đoán, công kích cường liệt. Mà An Duy Tư thì đặt trọng điểm về sách lược, am hiểu dùng mất mát nhỏ đổi thành quả lớn, nói tóm lại là đi cùng lộ tuyến với Lục Diêu, ứng phó cũng thoải mái hơn một ít.
“Thực không tồi, chờ ngươi hoàn toàn quen thuộc cách chơi sẽ càng giỏi hơn.”
“Cám ơn khích lệ.”
Một ván chấm dứt, tựa hồ cách mục tiêu cũng không xa, không khí giữa hai người cuối cùng cũng không còn cương ngạnh như vậy, một thanh âm bất đắc dĩ bỗng nhiên truyền đến từ ghế điều khiển phía trước, “Ngươi thật sự hoàn toàn không chú ý tới ta a, có cần vô tình như vậy hay không.”
Lục Diêu lúc này mới chú ý tới người lái xe kỳ thật là Edie, bởi vì đang ngồi ghế sau, cho nên nếu đối phương không lên tiếng chỉ sợ thật sự phải đến lúc xuống xe mới phát hiện ra, “Ngươi cũng sẽ đi? Ở trận doanh nào?”
“Ta ở bên thượng tướng, cần ta bảo hộ ngươi không –”
Không chút lưu tình đánh vỡ ảo tưởng của đối phương, “Ta ở phía Grant.”
“……” Edie sửng sốt, có điểm không thể tin, “Ngươi không phải cùng An Duy Tư thượng tướng……”
Gã không đề cập tới thì thôi, vừa nói như vậy Lục Diêu nhất thời nhớ tới lời Chris nói…… Là lúc cần giáo dục tên này.
Nghiêng người về phía trước, Lục Diêu bám vào bên tai Edie thấp giọng nói, “Nói, lúc trước ngươi giả mạo người bị mất mèo tới tìm ta đòi An Duy Tư thượng tướng về, là mang tâm tư như thế nào?”
“……” Đương nhiên sẽ không phải ý tưởng quang minh chính đại gì.
Lộ ra một nụ cười ôn hòa, Lục Diêu không hề hạ giọng, “Quả nhiên ngươi cùng An Duy Tư thượng tướng là quan hệ như vậy, chúc phúc hai ngươi.”
Lời vừa nói ra, áp suất khí bên trong xe nháy mắt rơi chậm lại không ít, Edie quả thực cảm thấy bản thân sẽ bị ánh mắt và ý niệm của trưởng quan giết chết, gượng cười nói, “Ha ha ha, không cần nói đùa, rõ ràng là –”
“Cho nên a, không có căn cứ rõ ràng thì đừng nói lung tung khắp nơi, sẽ chết thực thảm.” Thấy Edie hoàn toàn cương ngạnh, Lục Diêu vỗ nhè nhẹ lên đầu đối phương, ngược lại nói với An Duy Tư lãnh mặt, “Vừa rồi chỉ là đùa một chút thôi, xin chớ phiền lòng.”
Lần này coi như là giáo huấn nho nhỏ, về sau còn có người nhận lầm quan hệ giữa hắn và An Duy Tư, hắn cũng sẽ không hảo tâm như vậy.
“Nếu thực sinh ra hiểu lầm, sẽ thật rắc rối, hơn nữa người ta đang kết giao là Grant.”
Edie cảm giác đại não mình có điểm không đủ dùng, thượng tướng mình thầm mến đã lâu gần đây hiển nhiên đã rơi vào luyến ái, mà trong quang từ tùy thân của đối phương có rất nhiều ảnh chụp cũng đủ để suy ra đối tượng luyến ái này, nhưng hiện tại người kia lại nói với gã là gã hiểu lầm …… Gã trước kia cho rằng loại quan hệ tam giác này sẽ không xuất hiện trong hiện thực.
“Edie, trở về thay ta tuyên bố, còn có người đàm luận chuyện này, theo quân pháp xử trí.”
“Rõ.”
Tuy rằng trả lời thật vang dội, nhưng Edie vẫn nhịn không được khóe miệng run rẩy: Rõ ràng lúc nghe thấy những lời đồn đại đó ngài còn thực cao hứng.
Đối thoại không chút dinh dưỡng, nhưng Lục Diêu còn có chút nghi vấn với Edie, người này lúc trước nhìn qua thì phi thường thích An Duy Tư, còn vì thế mà uống say gây cho hắn không ít phiền toái, như vậy bộ dạng không chút để ý hiện tại là giả vờ sao? Nếu đúng vậy thì kỹ xảo biểu diễn của gã cũng tương đối giỏi.
Xuống xe, lập tức liền có một vật thể không rõ lao về phía Lục Diêu, treo trên người hắn buồn bực cáo trạng, “A a, An Duy Tư thật sự quá đáng ghét, ném mình ta lại ứng phó lão già kia! Lục Diêu ngươi đừng tiếp cận hắn nga, sẽ bị làm hư!”
Từ bên kia xuống xe An Duy Tư đương nhiên cũng nghe thấy lời này, hơn nữa không hề phản ứng, Grant cũng hoàn toàn không thèm để ý đối tượng mình đang nói xấu đang ở bên cạnh.
“Được rồi, ngươi là tiểu hài tử thích cáo trạng sao? Đi thôi.”
Đứng tại chỗ nhìn hai người cãi nhau cùng đi lên phi thuyền, An Duy Tư một bàn tay đỡ lan can bên người, chỉ thấy cột trụ được làm bằng vật liệu rắn chắc từng chút từng chút biến hình vặn vẹo.
Edie: ⊙﹏⊙b
“Chúng ta cũng đi, phi thuyền sắp mở.”
Người này…… Thật sự vẫn là thượng tướng bình tĩnh cường hãn kia đi?
“Vẫn luôn cảm thấy diễn luyện lần này sẽ thực đáng sợ a……”thượng tướng bình tĩnh cường hãn kia đi?
“Vẫn luôn cảm thấy diễn luyện lần này sẽ thực đáng sợ a……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.