Nữ Phụ Bỏ Chồng

Chương 58: Mắm nêm




Lệ Ngọc nằm ở bệnh viện ngày thứ hai thì có một vị khách đặc biệt ghé thăm. Đó không ai khác chính là Dương Quang.
Thật ra thì để người nhà Lệ Ngọc nhanh chóng tìm đến như vậy, cũng là do Dương Quang cố tình an bày. Tuy nhiên, hắn cũng không nghĩ rằng Lệ Ngọc sẽ bị đánh đến nhập viện. Dương Quang tưởng báo ngày hôm sau sẽ đăng tin phản ứng của cô khi được người nhà lên thăm và tiếp đãi họ ra sao? Nhưng kết quả, lại là hình ảnh cô cả người đầy máu, bất tỉnh, được bế ra xe cứu thương. Và trên tivi thì đưa đoạn băng ghi hình cô bị đánh tàn nhẫn như thế nào.
Ngay cả bản thân Dương Quang cũng không ngờ rằng trên đời lại có người cha tàn nhẫn đến thế. Hắn ngồi trước giường bệnh của cô, áy náy nói.
- Lệ Ngọc! Anh xin lỗi. Anh không nghĩ lại xảy ra chuyện thế này.
Nghe giọng của hắn xưng "anh" nó mới ngọt làm sao, mà làm Lệ Ngọc nổi hết cả da gà. Nhưng cô vẫn cố gắng nén sự buồn nôn, phát phát tay vờ như không có chuyện gì cả nói.
- Không sao... không sao... cũng đâu phải ông chủ Quang đích thân dẫn họ lên gặp tôi đâu mà xin lỗi. Ngược lại... tôi phải cảm ơn ông chủ Quang mới phải. Nhờ vậy mà tôi được nằm viện nghỉ xả hơi vài ngày, còn được rất nhiều người hỏi thăm tặng đồ nữa. Anh xem... nhiều chưa kìa...
Lệ Ngọc chỉ một núi quà tặng mà khán giả gửi cho cô đặt ở góc phòng. Nào là bánh, mứt, hoa quả, đủ thứ loại. Lệ Ngọc còn đem ra một chòng thư khoe ra trước mặt Dương Quang.
- Còn đây nữa! Đều là thư của khán giả gửi cho tôi. Thời gian tôi nằm viện chắc đọc cũng chưa hết nữa. Anh thấy có phải tôi lại nổi tiếng và được công chúng thương yêu hơn không? Dù rằng phải suýt nữa mất mạng... ha ha... cái này đều là nhờ anh ban tặng đấy.
Nhìn Lệ Ngọc vừa cười vừa châm chọc mà Dương Quang lại thêm áy náy. Hắn điều tra được đúng là cô đã mắc nợ Hiếu Minh một số tiền lớn. Hiếu Minh cũng lấy một căn phòng đẹp nhất trong biệt thự để trừ lãi suất. Dương Quang thật không cam tâm tí nào? Hắn tự hỏi tại sao cô không mượn hắn mà đi mượn Hiếu Minh? Hoặc giả ngày đó hắn cũng đã nói ra tâm ý của mình, cô cũng có thể mở miệng mượn hắn để trả cho Hiếu Minh cũng được vậy. Như vậy thì cô có thể danh chính ngôn thuận đi sang bên hắn rồi.
Suy nghĩ thật lâu, Dương Quang mới hiểu ra là do Lệ Ngọc vốn không muốn sang bên hắn. Chỉ là, cô khác những người trước, chính là cô thông minh hơn. Cô không từ chối trực tiếp với hắn mà lại đi đường vòng. Luôn đưa ra những lý do thuyết phục hắn tin rằng, không phải cô không muốn mà là cô không thể. Nhưng Dương Quang cũng không tin rằng, hắn không thể khiến cô khuất phục, cho nên mới đưa người nhà cô lên tìm cô.
Hắn biết, cha cô rất nghiêm khắc với con cái, đặc biệt là con gái. Khi gặp được cô, nhất định sẽ mắng cô, rồi một hai sẽ đem cô về quê. Nếu Lệ Ngọc không chịu ngoan ngoãn nghe lời, sẽ mang danh bất hiếu, ảnh hưởng đến danh tiếng của cô. Còn nếu Lệ Ngọc là đứa con gái hiếu thảo, thì nhất định sẽ không dám cãi lại cha mình. Mà đến lúc đó, dù cho Hiếu Minh có ra mặt, cũng sẽ không làm gì được. Bất quá là cho Hiếu Minh lấy cái biệt thự trừ nợ là xong.
Đợi tới khi Lệ Ngọc về quê rồi, hắn sẽ mang danh nghĩa xuống hỏi cưới cô và đường đường chính chính có được tài năng và cả con người của cô. Lệ Ngọc và hắn cùng quê, với danh vọng của gia đình hắn ở dưới, thì cha cô có thể không gả sao? Nhưng mà lại không nghĩ tới, cha cô lại là một kẻ chỉ có cái vỏ đàng hoàng, biết chuyện với người ngoài, còn với người thân trong nhà, đặc biệt là vợ và con gái thì còn thua cả loài súc vật. Còn suýt nữa hại cô mất mạng nữa.
Dương Quang nhớ lại đoạn phim cô bị ông ta dùng gậy đánh mà vô cùng căm tức. Cô yếu ớt xinh đẹp thế kia, sao lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy chứ. Dương Quang thừa nhận, tuy rằng hắn cũng không phải là hạng tốt lành gì, ai chống đối hắn, dù là nam hay nữ thì hắn cũng sẽ khiến người ta sống không bằng chết. Tuy nhiên, hắn chưa bao giờ ra tay đánh phụ nữ cả, một bạt tay cũng không.
Nhưng mà phải công nhận, hình ảnh lúc Lệ Ngọc mặc chiếc đầm bó sát người ấy, bước xuống cầu thang, thật đẹp đến rung động lòng người. Tuy mặt cô trang điểm không đẹp như mỹ nhân nhưng với thân hình ấy, những đường cong gợi cảm ấy, lại khiến người ta không thể dời mắt được. Nhìn vào đã muốn nâng niu chứ làm sao nỡ đánh chứ? Vậy mà cha cô còn vung gậy đánh được, thật, hắn không biết ông ta có phải đàn ông chính hiệu không nữa.
Bây giờ nhìn Lệ Ngọc nằm đây mà nhớ lại mỹ cảnh lúc đó, trong lòng Dương Quang lại bắt đầu rạo rực.
Thấy ánh mắt đầy dâm tà của Dương Quang nhìn vào mình, mà Lệ Ngọc lại nổi da gà lần nữa. Đừng nói hắn lại nổi cơn muốn ăn cô nha. Làm sao bây giờ?
Lệ Ngọc định ngồi dậy, giả vờ đi toilet thì may thay, dì Ba giúp việc mở cửa bước vào.
- Cô Lệ Ngọc! Bữa nay tôi làm gỏi cuốn mắm nêm đem vô cho cô nè!
Lệ Ngọc hiện nằm viện cần có người chăm sóc, cho nên dì Ba mới vào chăm lo cho cô. Hiếu Minh, Dương Nguyên, Khôi Nguyên là đàn ông nên có nhiều thứ bất tiện. Đã giả thì phải giả cho giống chứ, nếu không sao qua mắt được phóng viên.
Mắt Lệ Ngọc tỏa sáng, bởi vì không những cô rất thích món này, mà còn...
Lệ Ngọc liếc nhìn tên nào đó đang muốn xanh mặt. He he... mắm nêm nha! Hắn rất ưa sạch sẽ mà, mùi của mắm nêm làm sao hắn chịu nổi chứ? Bỏ tâm tư dâm dê vô giáo dục nghe con...
Kết quả đúng như Lệ Ngọc dự đoán. Cô vừa lấy chén mắm nêm ra chưa kịp mời cho có lệ thì Dương Quang đã lập tức đứng lên, nói vài lời khách sáo, rồi vọt ra khỏi phòng nhanh còn hơn bị ai rượt chạy.
Ha ha... chưa bao giờ Lệ Ngọc thích món này như hôm nay, và cũng vô cùng biết ơn dì Ba đã vào đúng lúc. Nếu không, cô lại có thể bị hắn chiếm tiện nghi rồi. He he...
Dương Quang nghe mùi mắm nêm đã không thể nào chịu được rồi. Thối như vậy sao cô có thể ăn được không biết? Cô thừa biết hắn ưa sạch sẽ mà lại cố tình ăn gỏi cuốn chấm mắm nêm...
Ơ... mà hình như Dương Quang lại phát hiện ra điều gì thì phải?
Lệ Ngọc có vẽ rất hiểu hắn. Biết hắn ưa sạch sẽ, biết hắn rất sĩ diện. Cho nên mỗi lần gặp, cô đều nhắm ngay những điểm đó mà khiến hắn không thể làm gì được cô. Thậm chí còn vét sạch túi, lột trang sức của hắn một cách vô cùng chính đáng.
Dương Quang khó hiểu tự hỏi, cô rốt cuộc là ai? Sao có thể hiểu hắn đến thế? Hắn nhớ là trước khi gặp cô và Hiếu Minh đi chung với nhau lúc hắn tới gặp Thu Trang thì hắn chưa từng gặp cô bao giờ. Vậy vì sao cô lại hiểu thấu hắn đến vậy?
Trong lòng Dương Quang đột nhiên dâng lên nỗi bất an. Không khỏi suy nghĩ, Lệ Ngọc có thể hiểu thấu hắn mà lại còn đang làm việc cho Hiếu Minh. Nếu cô bắt tay với Hiếu Minh đối phó hắn thì không phải hắn sẽ chết không chỗ chôn sao? Hắn không thể để điều này xảy ra được. Tuyệt đối không thể!
Bàn tay Dương Quang siết chặt như đang quyết định một điều gì đó rất quan trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.