Nữ Nô Của Bá Chủ

Chương 1:




Không nghĩ để ý
Nhưng vì sao chỉ cần nhìn không thấy ngươi
Tâm đang tốt lại trở nên luống cuống……
Đầu thu, gió lạnh.
Hạ Dĩ Phù nhàn nhã ngồi bên trong sân vườn, trên bàn thạch là loại trà thương hạng Bích Hoa xuân đang bốc hơi, một bên còn điểm tâm, khói thuốc lượn lờ, bay lên bầu không khí.
Bàn tay mềm cầm sổ kế toán, nhất nhất đối với các con số, nhìn doanh thu tháng này, đôi mắt đẹp khẽ nhíu lại.
Một năm này chuyện buôn bán của Hạ gia đều do nàng phụ trách, tuy rằng năm ấy mười bảy tuổi,nhưng nàng vẫn khôn khéo dò xét tất cả.
Khi nàng tiếp nhận, Hạ gia chẳng những không có xuống dốc, ngược lại còn phát triển không ngừng, làm cho những con mắt ngay từ đầu khinh thường nàng đều phải thán phục.
Nàng chứng minh bản than không thua kèm gì nam nhân, thậm chí còn hơn bọn họ.
Nhưng là còn chưa đủ, điều này còn chưa thể đắc ý, bởi vì nàng muốn vượt qua một người …chính là Hoàng Phủ Tuyệt!
Nghic đến cái tên hạ lưu bại hoại kia, kuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn chút không che giấu lộ ra bộ mặt chán ghét, long mày siết chặt lại, hình thànhnếp nhăn thật dài.
Nàng cùng hắn đối địch với nhau, hết lần này đến lần khác, nàng lại không thắng được hắn!
Mặc kệ cố gắng như thế nào, ở phương Bắc, Hạ giavẫn luôn đứng sau Hoàng Thiên Bảo, tuy rằng cha mẹ không thèm để ý, vẫn như cũ cùng Hoàng Phủ gia qua lại với nhau, nàng cũng không chán ghét hai người già của Hoàng Phủ, nhưng nàng chính là đối Hoàng Phủ Tuyệt không có cách nào có hảo cảm.
Nàng hận không thể đem hắn dẫm nát dưới lòng bàn chân, làm cho Hạ gia áp chế Hoàng Thiên Bảo, trở thành bá chủ phương Bắc, làm cho hắn cũng không dám nữa khinh thường nàng.
Nhưng là…… Thật khó! Nàng chính là không thắng được hắn!
Thật sự là…… Mụ nội nó khó chịu!
Càng nghĩ càng tức giận, quyển sổ trên tay bị nàng siết chặt.
Chỉ cần nghĩ đến Hoàng Phủ Tuyệt, nàng liền tức giận, hắn là kẻ thù của nàng, nàng ước gì hắn mau sớm chết đi, cách xa nàng một chút.
“Ách, tiểu thư, làm phiền.” Vừa thấy đến tiểu thư nghiến răng nghiến lợi, A Kha thật cẩn thận mở miệng, nàng biết tiểu thư nhất định lại nghĩ đến Hoàng Phủ công tử, cho nên biểu tình mới có thể dữ tợn như vậy.
Tiếng của quản lí làm cho Hạ Dĩ Phù tỉnh lại, biểu tình lập tức khôi phục bộ mặt lạnh nhạt, vẫn bình thường như trước.
“Chuyện gì?” Vuốt lại quyển sổ bị nàng làm nhăn, nàng nhẹ giọng hỏi.
“Một tin tức tốt.” A Kha tin tưởng tiểu thư nếu nghe thế tin tức này, nhất định sẽ thật cao hứng.
“Tin gì tốt?” Nhìn về phía A Kha, Hạ Dĩ Phù nhíu mày.
“Thời gian trước không phải truyền ra tin tức Hoàng Phủ công tử cưới vợ sao?” A Kha vẻ mặt bát quái biểu tình.
“Đúng vậy nha!” Hạ Dĩ Phù nhẹ nhàng mở miệng, nàng thực đồng tình với nữ nhân phải gả cho Hoàng Phủ Tuyệt kia, dù sao lấy Hoàng Phủ Tuyệt hắn cũng ra bên ngoài trăng hoa, nhất định sẽ mau bị nhiễm bệnh mà chết, đến lúc đó kia cô gái kia sẽ trở thành quả phụ! Bất quá cũng tốt, Hoàng Phủ Tuyệt có rất nhiều tài sản,ăn cũng không hết.
“Tôi vừa mới ra bên ngoài mua chút này nọ, nghe nói cô dâu giữa đường chạy trốn.” Đây chính là cái đại bát quái, bên ngoài đồn đại rất nhiều.
“Ngươi nói cái gì?” Hạ Dĩ Phù trừng lớn mắt, cái này có thể có hưng trí. “Ya của người là nói Hoàng Phủ Tuyệt cưới vợ thất bại?”
“Đúng đúng đúng!” A Kha dùng sức gật đầu, “Hơn nữa tân nương tử giống như phải gả cho người khác, không lấy Hoàng Phủ thiếu gia!”
Nháy mắt, Hạ Dĩ Phù nhanh chóng phân tích A Kha trong lời nói, mắt đẹp sáng đứng lên. “Kia…… Hoàng Phủ Tuyệt bị bỏ rơi?”
Ha ha! Hắn cũng có hôm nay nha?
“Đối! Nghe nói là như thế này.” Gặp tiểu thư vẻ mặt vui vẻ, A Kha biết chính mình làm đúng rồi.
“Hảo! Thật tốt quá! Này thật sự là tốt tin tức!” Nghĩ đến Hoàng Phủ Tuyệt cưới vợ thất bại, đối hắn nhất định là nhất đại đả kích, thích! Thật sự là đại khoái nhân tâm!
Thất bại của hắn chính là khoái hoạt của nàng!
“Đi!” Hạ Dĩ Phù đứng dậy, nàng rốt cuộc ngồi không yên, trong lòng tất cả đều là vui sướng, làm cho nàng khoái hoạt đảo qua mới vừa rồi vẻ lo lắng.
“Đi đâu?” A Kha bị lời của nàng biến thành sửng sốt.
“Đương nhiên phải đi Hoàng Thiên Bảo xem Hoàng Phủ Tuyệt bị chê cười nha!” Nói đi là đi, Hạ Dĩ Phù nhanh chóng mặc áo, gọi người chuẩn bị xe hướng Hoàng Thiên Bảo mà đi.
A! Khó được đãi cơ hội có thể cười nhạo tên kia, nàng có thể nào không tốt hảo nắm chắc đâu?
Hoàng Phủ Tuyệt, ta tuyệt đối muốn nhạo báng đến ngươi muốn chết mới thôi!
—————–—————–—————–—————–————
Bên trong Hoàng Thiên Bảo, không chịu ảnh hưởng lời đồn đại bên ngoài, vẫn đang một mảnh yên tĩnh.
Hoàng Phủ Tuyệt nhàn nhã nằm ở trên ghế, nhìn cuốn sách trên tay, khuôn mặt tuấn mĩ nhã nhặn mang theo một chút tôn quý cùng khí phách.
Mà quần bộ quần áo màu trắng càng tôn lên khuôn mặt tuấn dật của hắn, bộ dáng tao nhã, không giống bá chủ một phương,giống như một quý công tử nhã nhặn.
Cặp con ngươi đen kia lại mang theo một tia thâm trầm, chính là bị bề ngoài nhã nhặn dấu đi, làm cho người ta xem nhẹ hắn.
Cầm lấymột ly trà uống một ngụm, con ngươi đen vẫn không rời cuốn sách, thẳng đến bên ngoài truyền đến một tia ầm ỹ, hắn mới gợi lên khóe môi.
Người hắn chờ, cuối cùng đến đây!
Mới nghĩ, cửa phòng ba một tiếng bị thô lỗ đẩy ra.
“Hoàng Phủ Tuyệt!” Hạ Dĩ Phù khí thế ngang nhiên bước vào thư phòng, khuôn mặt thanh tú cẩn thận nhỏ nhắn không có hảo ý tươi cười, bễ nghễ nhìn hắn.
“Chủ tịch, tôi ngăn cản không được……” Đi theo phía sau là quản lý chạy nhanh giải thích, chủ tịch nói muốn thong báo trước, nhưng Hạ tiểu thư lại hoàn toàn không nghe, đánh thẳng về phía trước xông tới.
“Không quan hệ, lui ra đi!” Hoàng Phủ Tuyệt nhẹ nhàng vẫy tay làm cho quản lý lui ra, con ngươi đen dày nghễ hướng người tới.
Xem nàng đắc ý biểu tình, giống như đãi chuyện gì dường như, bỏ qua đến đây là muốn tìm hắn phiền toái, nhìn hắn chê cười.
Mà hắn, sớm chờ đợi đã lâu, sớm đoán được nàng sớm hay muộn hội tới cửa đến, không nghĩ tới so với hắn dự tính còn nhanh.
Để cho nhân nhất lui ra, Hạ Dĩ Phù lập tức mở miệng. “Tuyệt…không nghĩ tới ngươi còn vẻ mặt nhàn nhã, ta còn nghĩ đến ngươi sẽ khóc đến không dám gặp người khác!”
Khư! Hắn nhất định là ra vẻ kiên cường, để cấp nàng xem!
Dù sao bị vứt bỏ với hắn mà nói nhưng là kinh nghiệm lần đầu tiên, đủlàm hắn mất mặt, đường đường phương bắc bá chủ lại bị vứt bỏ? Ha ha!
“Khóc?” Nhíu mày, Hoàng Phủ Tuyệt bởi vì Hạ Dĩ Phù trong lời nói cảm thấy thú vị. “Ta có cái gì phải khóc?”
“Làm trò!” Ngồi vào một bên ghế, Hạ Dĩ Phù vẻ mặt đùa cợt. “Hiện tại bên ngoài ai chẳng biết nói ngươi Hoàng Phủ Tuyệt bị nguời ta vứt bỏ? Chậc chậc, đường đường đại nam nhân nhưng lại làm cho tân nương chính mình bỏ đi, hơn nữa cuối cùng tân nương còn gả cho người khác, đáng thương nga!”
Lời tuy nói như vậy, khả của nàng biểu tình lại tuyệt không đồng tình, ngược lại vẻ mặt vui vẻ.
“Thì tính sao?” Đối của nàng cười nhạo, Hoàng Phủ Tuyệt không nghĩ đến ý, ngược lại thảnh thơi trả lời. “Hết thảy đều trong sự an bài của ta.”
“Nga?” Câu nói của hắn làm cho Hạ Dĩ Phù nhíu mày.
“Ta vốn không tính sẽ sưới Lăng Xảo Xảo, nàng đã có người trong lòng, đón dâu chính là một cái cớ, mục đích chỉ là vì tác hợp bọn họ mà thôi.”
“Ha! Thất bại chính là thất bại, còn tìm loại này lấy cớ, thực mất mặt!” Hừ nhẹ một tiếng, nàng bỏ qua không tin của hắn nói.
Thấy nàng không tin, Hoàng Phủ Tuyệt cũng không cái gọi là, một tia giả dối hiện lên con ngươi đen, “Nói cũng là, thất bại chính là thất bại.” Hắn giả bộ vẻ mặt thất ý, hảo tranh thủ nàng càng nhiều khoái hoạt.
Quả nhiên, vừa thấy vẻ mặt của hắn chuyển vì tịch mịch, Hạ Dĩ Phù vui vẻ “Đúng vậy! Không nghĩ tới ngươi cũng sẽ có hôm nay nha! Bất quá không quan hệ, muốn khóc liền khóc đi! Ta tuyệt không sẽ nói đi ra ngoài.” Mới là lạ!
“Phù nhi, ngươi thật tốt.” Hoàng Phủ Tuyệt cảm kích nhìn Hạ Dĩ Phù. “Nhưng là ta không biết là ta có cái gì phải khóc, dù sao ta có lựa chọn rất tốt.”
“Phải không?” Lựa chọn rất tốt? Đi tìm chết sao?
Nhanh đi, nhanh đi! Hắn tốt nhất sớm một chút biến mất tại đây trên đời, không cần làm ô mắt của nàng.
“Đúng vậy nha!” Hoàng Phủ Tuyệt nhếch môi cười, vẻ mặt thâm tình nhìn Hạ Dĩ Phù. “Mất đi Lăng Xảo Xảo, ta còn có ngươi nha!”
“A?” Này nói cái gì? Hạ Dĩ Phù nhíu mày, trong lòng có cái dự cảm không tốt.
“Ngươi đã quên sao?Trước kia cha mẹ chũng ta muốn kết hợph cho chũng ta thành một đôi, thân càng thêm thân, đáng tiếc ngươi sinh quá muộn, cho nên mới làm cho Lăng Xảo Xảo có cơ hội. Nhưng hiện tại ta bị từ bỏ, không có Lăng Xảo Xảo làm trở ngại, ngươi cảm thấy cha mẹ chúng ta hội làm ra chuyện gì đâu?”
Ngắn ngủn nói mấy câu, làm cho Hạ Dĩ Phù trên mặt tươi cười lập tức biến mất, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Nhìn vào sự than mật của hai nhà, nhìn ba ba rất thích trình độ Hoàng Phủ Tuyệt, hai nhà nhất định sẽtrở thành thông gia, sau đó…… Nàng gả cho hắn?!
“Ta mới không cần!” Hạ Dĩ Phù cả kinh nhảy dựng lên, “Ta mới không cần gả cho ngươi! Không bàn nữa! Nghĩ cũng không nên!” Nghĩ đến gả cho hắn, nàng nhịn không được đánh cái rùng mình.
Nàng mới không cần! Phải gả cho hắn, nàng…… Nàng tuyệt đối hội mua được sát thủ giết hắn, lấy tuyệt hậu hoạn!
Của nàng phản ứng làm cho hắn nhíu mày, bạc môi vi mân, hiện lên một tia giận dữ, khả nhanh chóng lại bị ý cười sở thay thế được, con ngươi đen tràn đầy tà khí.
“Phù nhi, ngươi cảm thấy ngươi phản đối được sao?” Bất đồng cho hổn hển của nàng, hắn cười đến khả tao nhã.
Mới ngắn ngủn một khắc, thế cục lập tức chuyển biến.
“Chỉ cần ta một tiếng đồng ý, việc hôn nhân của hai nhà sẽ lập tứcthực hiện, nhìn vào sự yêu thích của chú Hạ, hắn tuyệt không hội cự tuyệt.”
“Ngươi, ngươi……” Hạ Dĩ Phù tức giận đến nói không ra lời, lại phản bác hắn không được trong lời nói, dù sao hắn nói là sự thật. Nhưng là……
“Ngươi mơ tưởng! Ta chết cũng sẽ không gả cho ngươi! Chỉ cần ta không ứng hảo, a cha tuyệt không hội bắt buộc của ta!” Nàng đối hắn thực sự vừa tức vừa hận!
Tại sao có thể như vậy? Nàng nguyên bản không phải đến cười nhạo của hắn sao? Ngay từ đầu không phải nàng đứng ở thắng trên mặt sao? Nhưng là như thế nào mới ngắn ngủn trong nháy mắt, nàng liền lại thua rồi? Nàng không cam lòng nha!
“Ngươi thực sự như vậy không nghĩ gả cho ta nha?” Nha đầu kia phản ứng thật đúng là đả thương người, bất quá chính là như vậy, nàngnhư vậy mới có hứng thú nha!
“Vô nghĩa!” Hạ Dĩ Phù tức giận trừng mắt Hoàng Phủ Tuyệt. “Ta nói cho ngươi, ngươi dám cưới ta, ta tuyệt đối sẽ làm ngươi chết sớm, nhìn không tới ánh mặt trời ngài mai!”
“Ta sợ nga!” Hoàng Phủ Tuyệt phối hợp giả bộ sợ hãi bộ dáng, nhưng này dạng chính là làm cho Hạ Dĩ Phù càng tức giận.
Mẹ nó!Nam nhân này! Chính là khinh thường nàng!
“Như vậy tốt lắm, chúng ta đến đánh cuộc, chỉ cần ngươi thắng, ta sẽ không cưới ngươi.” Khuôn mặt tuấn tú tràn đầy hiền lành, vẻ mặt súc vật vô hại biểu tình.
“Đánh cuộc?” Hạ Dĩ Phù nhíu mày, không quá tin tưởng Hoàng Phủ Tuyệt không cô hồn nhiên biểu tình. Nhận thức hắn mười bảy năm, hắn là như thế nào âm hiểm nàng hội không biết sao?
“Khiến cho khách sạn của hạ gia cùng khách sạn Hoàng Phủ gia, nửa tháng, ai doanh thu cao hơn, người đó vchính là người thắng! Chỉ cần ngươi thắng, ta sẽ không cưới ngươi, bất quá ngươi nếu bị thua……”
Hắn dừng một chút, bạc môi cong lên. “Ngươi phải làm nữ nô của tab a tháng”
“Chê cười!” Hạ Dĩ Phù hừ nhẹ. “Ta làm sao muốn cùng ngươi đánh cược?”
Trực tiếp tìm người giết hắn có vẻ rõ ràng!
“Như thế nào? Ngươi sợ?” Hắn khinh thường giống như trên dưới đánh giá nàng. “Cũng là! Dù sao Hạ gia chưa từng tháng ta, cũng khó trách ngươi không dám đánh cược!”
“Thúi lắm! Ta Hạ Dĩ Phù không sợ ngươi!”Câu nói của hắn chạm phải nỗi đau của nàng, hơn nữa vẻ mặt hắn khinh thị biểu tình, càng kích lửa giận của nàng.
Chê cười! Nàng sợ hắn sao? “ Dấnh cược thì đánh cược! Ai sợ ngươi?”
“Tốt lắm, vậy chúng ta liền vỗ tay thề, đừng hối hận!” Hắn hướng nàng vươn tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.