Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 55.2:




Kế hoạch mang thai của Hoàng hậu vẫn chưa thực hiện được vì mỗi lần Hoàng đế đến chỉ đơn thuần ngủ lại hoặc trò chuyện cùng nàng mà thôi.
Hoàng hậu khổ không nói hết, vì giữ hình tượng đoan trang nên nàng không thể giống những nữ nhân tầm thường tìm cách quyến rũ Hoàng đế.
Mắt thấy bụng Phương quý phi càng lúc càng lớn, gần bảy tháng, lòng nàng càng gấp, không nhịn được oán giận Hoàng đế, lẽ nào nàng già thật rồi sao? Tại sao ngài ấy không ngó ngàng gì đến nàng?
Những chuyện như thế này nàng cũng không thể kể khổ với Thái hậu được, chỉ có thể để ở trong lòng, hết sức khó chịu.
Mỗi lần thấy những phi tần được điểm bài đến thỉnh an nàng với vẻ mặt hài lòng, nàng liền ghen tỵ không dứt.
Chuyện của Tạ tần cũng được tra rõ ràng, thì ra do nàng ta ăn được nên mập hơn một chút, hơn nữa thời gian kia dạ dày của nàng ta không tốt nên mới tạo thành hiểu lầm, khiến một số người tưởng nàng có thai.
Sau khi biết được sự thật, Hoàng hậu không còn gì để nói, hại nàng lo muốn chết, hóa ra là người ta chưa từng mang thai.
Không chỉ như thế, tất cả những phi tần được tuyên triệu thị tẩm trong ba tháng nàng bị cấm túc đều bị nàng dùng xạ hương loại trừ sạch sẽ, cho nên cơ hội bọn họ mang thai là không tưởng.
Không biết đến cuộc sống không yên của Hoàng hậu. mỗi ngày của Liễu Vi Dung trôi qua vô cùng thoải mái. Ngày nào nàng cũng lăn qua lộn lại, giày vò Đoàn Đoàn. Ban đầu tiểu tử kia nước mắt lưng tròng nhìn người cầu cứu nhưng sau càng chơi càng thích, đến nỗi nếu ngươi không chơi cùng nó, nó sẽ khóc cho ngươi xem.
Điều này khiến cho Hạnh Nhi cùng Bạch Liên đầu hàng không điều kiện.
Thời tiết ngày một ấm hơn. Trong Nhu Phúc cung diện tích đất trồng rau dưa ngày một nhiều hơn. Hơn nữa những thứ này còn được tưới bằng Linh tuyền pha loãng nên khi được chế thành món ăn đặc biệt ngon hơn. Vì thế nên các nô tài ở Nhu Phúc cung mặt ai cũng hồng hào, tinh thần mười phần sảng khoái.
Hoàng đế cũng thường dùng cơm ở đây, còn nói canh cá của Vi Dung làm cho người hắn khỏe hơn trước nhiều.
Lúc hắn còn trẻ, có thời gian mẫu hậu hắn bị đày vào lãnh cung, cuộc sống lúc đó không thể hình dung được. Trời lạnh không có than sưởi ấm, thậm chí đầu gối cũng vì thế mà bị phong thấp.
Mỗi lần trời lạnh hoặc trời mưa, đầu gối hắn sẽ đau đớn khó nhịn, nhưng từ ngày ăn tối ở chỗ Đức tần, ăn qua canh cá của nàng, từ mùa đông năm ngoái đến tháng tư năm nay, đầu gối hắn chưa một lần tái phát.
Cho nên, hắn rất thích đến Nhu Phúc cung dùng bữa, lúc nào bận quá cũng sẽ sai Tiểu Lý Tử qua đây mang canh về cho hắn.
Không phải hắn không điều tra Liễu Vi Dung mà là không tra ra gì đáng nghi. Hắn chỉ có thể cho rằng nàng có khả năng nấu ăn giỏi, thậm chí hơn cả đầu bếp của hoàng cung, nếu không làm sao thức ăn của nàng lại ngon đến vậy.
Chỉ là gần đây, hình như càng ngày nàng càng không coi Hoàng đế là hắn ra gì. Cả ngày nàng chỉ xoay quanh Diệu nhi, không thèm quan tâm đến hắn, làm hắn không thoải mái chút nào. Vì vậy, hắn bèn triệu phi tần khác thị tẩm.
Liên tiếp nửa tháng, hắn không thèm đi Nhu Phúc cung. Đầu tháng sau khi hắn ghé đến vẫn thấy nàng bình tĩnh như thường, sắc mặt hồng hào trêu đùa Diệu nhi làm cho hắn cảm thấy quá mức thất bại.
Mộ Dung Triệt chợt phát giác có cái gì không đúng. Hình như hắn đã chú ý đến Đức tần quá nhiều thì phải, cảm xúc lộ ra ngoài quá mức. Điều này làm cho hắn cảm thấy không tốt chút nào.
Nhưng, thỉnh thoảng ám vệ cũng báo cáo chuyện của Đức tần cho hắn nghe. Nhiều lần, hắn cũng có ý định rút hết ám vệ đi nhưng cuối cùng vẫn không cương quyết thực hiện.
Nghe những chuyện về nàng và Diệu nhi, hắn đành chấp nhận một sự thật.
Hắn - để ý Đức tần.
Đây không phải hiện tượng tốt gì.
Nhưng khi biết nàng không quan tâm hắn nhiều như vậy, ngày nào cũng sống thật vui vẻ thì hắn chán nản hết sức. Hắn quyết định lạnh nhạt với nàng.
Tối nào cũng một mình lẻ loi ngủ trên long sàn không dễ chịu chút nào.
Tối hôm đó, sau khi đi vào giấc ngủ, hắn mơ một giấc mơ kì lạ.
Trong mơ, hắn nằm trên người Đức tần, hôn lên chiếc cằm xinh xắn, bàn tay không nhàn rỗi một đường trượt xuống, bỏ đi từng lớp xiêm y của nàng, vuốt ve da thịt nàng, hôn lên đôi môi nóng bỏng của nàng.
Nàng nhiệt tình đáp lại hắn, đầu lưỡi dây dưa cùng hắn, gợi lên nhiệt tình sâu bên trong hắn.
Thân thể của nàng và hắn chặt chẽ dán cùng một chỗ, hai bên cùng khát khao đối phương nhập vào trong cơ thể mình, hòa tan thành một.
Cuối cùng, hắn nhịn không được, xông thẳng vào nàng, dây dưa luật động.
Hai người chiến đấu hăng say, hắn ở trên người Đức tần đòi lấy cùng chiếm giữ, thẳng đến khi cả hai đạt đến cao trào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.