Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 406: Hư Không và Diệt Hoàng





Cũng may Hư Không rất nhanh chóng áp chế khí thế của Tiêu Nam Quân.
 
Tiêu Nam Quân thấy người đột nhiên xuất hiện này cũng có khí tức cường đại như vậy thì trong lòng cũng cả kinh.
 
Cường giả tu vi càng cao thì cảm giác với khí tức càng thêm mẫn cảm, tuy rằng mới chỉ thoáng giao phong một chút khí thế mà thôi nhưng Tiêu Nam Quân đã cảm giác được thực lực của người này không thấp.
 
Nhưng hắn lại nghi hoặc là theo tin tình báo vì sao lại không có chút tin tức gì về người này?
 
Sắc mặt Hư Không không có bất cứ biến hoá nào, hai mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Nam Quân trước mặt, rồi giống như có ý nhắc nhở Hàn Phong nói:
 
- Thiên giai thất phẩm, không ngờ ở nơi này lại gặp được một người! Chẳng qua khí tức có vẻ không được ổn định cho lắm!
 
Hư Không vừa nói đã khiến sắc mặt Tiêu Nam Quân trở nên rất khó coi. Chẳng qua hắn thấy thực lực Hư Không không đơn giản nên nén giận hỏi:
 
- Hừ, người là người phương nào mà dám dõng dạc như thế?
 
Hư Không không nhanh không chậm nói:
 
- Chỉ là một tên vừa tiến vào Thiên giai thất phẩm như ngươi còn không có tư cách biết thân phận của ta!
 
Rồi bỗng nhiên ngữ khí của Hư Không biến đổi trở nên sắc bén:
 
- Nhưng mặc kệ ngươi là ai thì hôm nay cũng khó có thể rời khỏi đây!
 
Dứt lời, trên người Hư Không toát ra một cỗ khí tức còn cuồng bạo mạnh mẽ hơn trước, trong nháy mắt đã tràn ngập nơi này.
 
Khí thế vừa rồi của Tiêu Nam Quân trong nháy mắt gần như biến mất không thấy tăm tích.
 
Hàn Phong bản thân là Thiên giai lục pahảm nên đối với uy áp của Tiêu Nam Quân cũng không cảm thấy ảnh hưởng quá lớn.
 
Nhưng hắn cũng minh bạch, theo lời Hư Không nói thì Tiêu Nam Quân lúc này thực lực là Thiên giai thất phẩm, với thực lực của Hàn Phong thì mặc dù không e ngại nhưng vẫn không phải là đối thủ.
 
Vì vậy, nếu Hư Không xuất thủ thì hắn chỉ có thể đứng một bên tuỳ thời hành động.
 
Tiêu Nam Quân lúc này cũng bị ngữ khí của Hư Không dẫn nộ, thân hình hắn khẽ động, khí thế lại tăng lên.
 
Trong chớp mắt hắn đã xuất hiện trước mặt Hư Không rồi nói:
 
- Ngươi sẽ vì sự tự đại của ngươi mà trả giá đắt!
 
Dứt lời, hai tay hắn cách không phách một chưởng, chưởng thủ chưa tới Hư Không nhưng từ bàn tay hắn đã hiện một chưởng ấn phách tới.
 
Hàn Phong đứng một bên cũng miễn cưỡng thấy được động tác của Tiêu Nam Quân. Trong tích tắc đó mà Tiêu Nam Quân đã phách ba chưởng tới Hư Không, mà ba chưởng này sinh ra năng lượng không tiêu tán mà ngưng lại giữa không trung.
 
Ba đạo chưởng ấn sau khi hình thành liền nhanh chóng hướng Hư Không ập tới.
 
- Tam điệp chưởng!
 
Tiêu Nam Quân vừa dứt lời thì ba đạo chưởng ấn liền quỷ dị dung hợp lại.
 
Ba đạo chưởng ấn trọng điệp lên nhau thì uy lực không phải chỉ là một cộng một bằng hai nữa.
 
Ngay trong nháy mắt này, Hàn Phong thậm chí có thể cảm thấy một tia nguy hiểm phát ra từ trong chưởng ấn đó.
 
Chỉ một chiêu đơn giả như vậy đã thể hiện được đầy đủ thực lực của Tiêu Nam Quân, xác thật là thâm bất khả trắc.
 
Hàn Phong thầm nghĩ, nếu đổi lại là hắn thì hắn căn bản không có phương pháp nào để phá giải chiêu thức này.
 
Tuy không thể phá giải nhưng Hàn Phong tin tưởng nếu đổi lại là hắn đối mặt với chiêu này thì hắn có thể dựa vào cường độ thân thể và tụ linh thuẫn phụ trợ để đón một chiêu này mà không bị thương.
 
Đây chính là ưu thế của hoàng kim thân thể.
 
Mà Hàn Phong cũng rất rõ ràng tình trạng thân thể của Hư Không. Tuy trên ý nghĩa thân thể của Hư Không không khác gì của nhân loại nhưng thực tế lại có thêm một phần của các mãnh thú hợp thành.
 
Lúc trước khi Hàn Phong lựa chọn yêu thú để trọng tổ thân thể cho Hư Không hắn đã lựa chọn những bộ phận đặc dị của các yêu thú khác nhau.
 
Nhưng vì Hư Không yêu cầu có bộ dáng nhân loại nên Hàn Phong cũng đã bỏ qua tuyệt đại đa số ưu điểm của yêu thú.
 
Tuy vậy nhưng cường độ thân thể của Hư Không cũng rất cường hãn, không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.
 
Hư Không nhìn công kích của Tiêu Nam Quân, trên mặt cũng chỉ khẽ cười nhàn nhạt nói:
 
- Chút tài mọn mà còn muốn ở trước mặt lão phu bày vẽ.
 
Hư Không vừa dứt lời, liền vung tay lên hình thành một quyền đối chưởng, động tác nhìn rất chậm rãi.
 
Nhưng thực tế, Hư Không xuất thủ rất nhanh, chưởng ấn còn chưa tới thì quyền đầu của hắn đã xuất.
 
Hình ảnh trái với lẽ thường như vậy thật khiến người khác bất khả tư nghị.
 
Lúc này cũng không có thời gian cho Tiêu Nam Quân tự hỏi.
 
Lực lượng hai người sử ra chạm vào nhau.
 
Thực lực của hai người so với những người khác ở đây đều cao hơn rất nhiều, cho nên lực lượng hai người xuất ra những người còn lại hoàn toàn không có khả năng đối kháng lại.
 
Tiêu Chiến và chín tên cung phụng còn lại nhanh chóng vận đấu khí hộ thể và lùi nhanh lại phía sau.
 
Hàn Phong không giống họ, dù sao hắn cũng là một Thiên giai lục phẩm cường giả, đồng dạng nắm giữ thiên địa pháp tắc cho nên sự lý giải đối với lực lượng và cách vận dựng hơn xa những người còn lại.
 
Hơn nữa hắn còn có Tiên Thiên đấu khí chín lần trọng lập cùng với thân thể hoàng kim cho nên chỉ cần hai người này không hướng hắn xuất thủ thì cho dù hắn không làm gì cũng không bị ảnh hưởng chút nào.
 
Nắm tay hơi gầy của Hư Không hung hăng chạm vào chưởng ẩn.
 
Cảm thụ từng đợt năng lượng cuồng bạo và nóng rực từ cánh tay truyền đến, mi đầu của Hư Không khẽ nhíu lại, lập tức quát nhẹ một tiếng, khí thế toàn thân một lần nữa phát ra.
 
Trong nháy mắt đó, Hàn Phong có thê cảm giác được cánh tay giấu trong tay áo của Hư Không dường như lớn hơn một vòng, bỗng nhiên đẩy mạnh về phía trước dễ dàng đánh tan tam điệp chưởng của Tiêu Nam Quân.
 
Tiêu Nam Quân khó có thể tin được điều này, đồng thời hắn cũng xác nhận thực lực của đối phương cao thâm khó dò.
 
Nghĩ vậy, trong lòng Tiêu Nam Quân thoáng ngưng trọng và có chút kiêng kỵ.
 
Đáng tiếc, Hư Không không cho hắn cơ hội thoát ra, ngay khi đánh tan tam điệp chưởng của Tiêu Nam Quân, Hư Không bước mạnh tới một bước tiếp cận Tiêu Nam Quân.
 
Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Hư Không không chút lưu tình vỗ một chưởng lên vai của Tiêu Nam Quân.
 
Khi bàn tay của Hư Không vừa tiếp xúc với vai của mình, Tiêu Nam Quân cảm giác thân thể run mạnh lên, một cổ lực lượng mà hắn không thể chống đỡ nỗi nhanh chóng chui vào trong thân thể hắn.
 
Tiêu Nam Quân thầm kinh hãi, vội vàng vân chuyển đấu khí nhằm hoá giải cổ lực lượng này, đồng thời thân hình hắn nhanh chóng lùi lại phía sau, chớp mắt khoảng cách giữa hai người đã kéo dài ra hơn mười trượng.
 
Miễn cưỡng áp chế cổ lực lượng của Hư Không, Tiêu Nam Quân ngẩn đầu lên dùng nhãn thần khó tin nhìn Hư Không.
 
Hắn không ngờ bản thân vừa phá quan đi ra, đang vui vẻ vì vừa đột phá lên Thiên giai thất phẩm, chuẩn bị dành cho Tiêu gia một lần giáo huấn khó quên mà lại gặp phải một cường giả của Tiêu gia so với hắn mạnh hơn.
 
Tuy rằng vừa rồi chỉ mới giao thủ đơn giản một chút nhưng cao thủ so chiêu chỉ cần một chớp mắt đó là đủ rồi.
 
Tiêu Nam Quân từ lần giao thủ ngắn ngủi vừa rồi trong lòng đã rõ ràng đối thủ của hắn bất luân là tu vi hay vũ kỹ hay trình độ nắm giữ thiên địa lực lượng so với hắn đều thuần thục hơn.
 
Bấy nhiêu đó cũng đã đủ để Tiêu Nam Quân biết hắn nhất định bại trận.
 
Nghĩ đến giữa đường xuất hiện một tên Trình Giảo Kim, tâm tình của Tiêu Nam Quân rất khó chịu.
 
Hắn mưu tính lâu như vậy, thật vất vả mới thành công để cho thân thể hoàn toàn khôi phục, đồng thời cũng là vì muốn cấp cho Tiêu gia một cái giáo huấn.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.