Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 637: Huyết Sắc Chiến Giáp và Tinh Thần Kiếm! (1)





Hàm Hàn Bảo Đỉnh ầm một tiếng, hung hăng va vào người Diệp Thiên, bùng phát ra một trận hào quang kịch liệt. Hào quang kia thậm chí so với ánh mặt trời còn rực rỡ hơn, làm cho người ta hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào. Sau khi Hàm Hàn Bảo Đỉnh va lên người Diệp Thiên. Lăng Tiêu gần như không chút do dự chỉ về một bên, Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm hóa thành một đạo ánh sáng màu đỏ tươi, cắt đứt không khí, phát ra những tiếng vang cực kỳ chói tai!
Trong đạo hào quang kia, nghe thấy thanh âm của Diệp Thiên quát lên:

- Mở ra cho ta!

Trong Hàm Hàn Bảo Đỉnh có ẩn chứa một tiểu thế giới, lại là bản mệnh pháp bảo của Lăng Tiêu, tất cả những biến đổi của nó, Lăng Tiêu hoàn toàn không cần nhìn cũng có thể biết!
Hàm Hàn Bảo Đỉnh va chạm lên trên mặt của Huyết Sắc Chiến Giáp, nhưng lại bị mạnh mẽ bắn ngược ra ngoài, Lăng Tiêu cảm giác năng lượng trong cơ thể nhanh chóng mất đi, cũng không kìm nổi kêu lên một tiếng đau đớn, thúc giục Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm hung hăng chém về phía Diệp Thiên.
Xung quanh thân thể Diệp Thiên xuất hiện một quầng sáng hình tròn rất lớn. Quầng sáng kia có màu đỏ, dường như chính là do Huyết Sắc Chiến Giáp phóng ra để tạo thành tầng bảo vệ!
Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm bắn ra một đạo kiếm khí, đánh lên trên mặt quầng sáng bảo vệ màu đỏ này. Trên mặt lớp bảo vệ phát ra từng trận gợn sóng như thể đang dao động, nhưng cũng không kịch liệt, mà khi Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm chém lên lớp bảo vệ này, lớp bảo vệ mạnh mẽ hướng vào bên trong lõm xuống, thoạt nhìn giống như thể bị Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm phá vỡ. Nhưng điều làm cho người ta ngạc nhiên chính là lớp bảo vệ này giống như có một sức co dãn rất lớn, Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm dựa vào lực lượng hùng mạnh chém vào, nhưng cũng không thể phá vỡ quầng sáng bảo vệ màu đỏ này!
Nói cách khác, với uy lực hùng mạnh của Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm như hiện giờ, đối với lớp bảo vệ này không thể làm được gì.
Lúc này, lại truyền đến tiếng cười điên cuồng của Diệp Thiên:

- Ha…ha ha! Lăng Tiêu, thế nào? Ta không lừa ngươi phải không? Đừng tưởng ngươi có pháp bảo, thì người khác cũng không có, cũng đừng tưởng rằng, trên đời này chỉ có mình ngươi nắm được cách sử dụng pháp bảo. Hiện giờ ngươi hối hận thì cũng đã muộn rồi! Ngươi biết quá nhiều! Bản tôn sẽ đưa ngươi vào luân hồi!

Diệp Thiên nói xong, đột nhiên tung Đại Nhật Kim Cương Ấn ở trong tay ra. Trên mặt Đại Nhật Kim Cương Ấn này phát ra hào quang giống như ánh mặt trời, trong giây lát bay tới đập vào Lăng Tiêu. Hơn nữa nó cũng không hề phóng đại, chỉ có to bằng bàn tay, nhưng khí thế từ trên đó truyền ra rõ ràng là của một ngọn núi vô cùng to lớn, gây ra cho người ta một áp lực rất lớn!
Lăng Tiêu trong lòng lập tức cả kinh, ánh mắt chăm chú nhìn lên chiến giáp màu sắc lấp lánh trên người Diệp Thiên, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên là một pháp bảo tốt, hai bảo bối Hàm Hàn Bảo Đỉnh và Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm không ngờ không có cách gì làm tổn thương nó!
Tuy nhiên nếu ngươi cho là Lăng Tiêu ta chỉ có một chút bản lĩnh như vậy, chẳng phải là có chút xem thường ta hay sao? Chẳng lẽ ngươi chỉ ỷ vào một pháp bảo phòng ngự của mình mà thực sự nghĩ từ nay về sau mình sẽ là thiên hạ vô địch sao?
Lăng Tiêu vẫy tay một cái, Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm lại trở lại trong tay Lăng Tiêu, không thấy được Lăng Tiêu động thủ như thế nào, chỉ thấy đột nhiên có ngàn vạn đóa hoa hồng nở ra trên không trung! Những đóa hoa kia, màu sắc và hình ảnh kia, đều là những đóa hoa hồng độc nhất vô nhị! Toàn bộ không trung đột nhiên đang tràn ngập vẻ xơ xác tiêu điều biến thành một biển hoa tươi!
Đồng tử trong hai mắt Lăng Tiêu bị biển hoa hồng đỏ rực này lấp đầy, làm cho đồng tử của hắn nhanh chóng giãn ra, người khác nhìn không ra chuyện gì xảy ra, nhưng Diệp Thiên lại nhìn thấy rành mạch. Những đóa hóa hồng rải đầy trời nhìn như tràn ngập hạnh phúc và yên bình này rõ ràng lại là những đạo kiếm khí chết người!
Chúng không phải tự nhiên xuất hiện ở nơi này, mà do Lăng Tiêu sử dụng kiếm trong nháy mắt thi triển ra một loại kiếm kỹ tuyệt thế mà hắn chưa từng nghe nói bao giờ!
Đại Nhật Kim Cương Ấn Diệp Thiên ném về phía Lăng Tiêu bị vô số những đóa hóa hồng kiếm khí này bám lên, giống như một biển hoa hình tròn đỏ như mặt trời! Tuy uy lực hùng mạnh, tuy tốc độ cực nhanh, nhưng Đại Nhật Kim Cương Ấn cũng không thể đột phá được kiếm khí hoa hồng kinh khủng tột cùng, hoa mỹ tột cùng này!
Đồng thời, Diệp Thiên còn vô cùng hoảng sợ phát hiện, mình khống chế Đại Nhật Kim Cương Ấn không ngờ còn chưa đạt được đến mức thấp nhất! Điều này liền làm cho hắn lập tức tinh thần luống cuống, vẫy tay một cái, một lực hút hùng mạnh vô cùng hút lấy Đại Nhật Kim Cương Ấn. Đại Nhật Kim Cương Ấn bị vô số những đóa hoa hồng kiếm khí đâm cho dập nát, trên bầu trời giống như đang nổi lên một trận mưa hoa!
Lăng Tiêu sau khi thi triển là một chiêu kiếm kỹ này, thân thể giống như sấm chớp hướng tới Diệp Thiên đánh tới.
Một vạn thước… Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay Lăng Tiêu đón gió phóng đại, biến thành một thanh cự kiếm dài trăm thước, vung lên trên cao!
Năm nghìn thước… trên Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm đột nhiên phát ra khí thế hùng mạnh, một luồng yêu khí rất lớn phóng lên cao. Đây là thứ mà chưa bao giờ Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm thể hiện ra, yêu khí kia thậm chí khiến mây đen trên bầu trời cuồn cuộn gào thét!
Một nghìn thước!
Trên Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm phát ra một đạo kiếm khí màu đỏ dài nghìn thước! Trên mặt kiếm khí kia có ẩn chứa sát khí thấm đẫm toàn bộ thiên địa. Trên mặt đất, vạn vật sinh linh tất cả đều cảm thấy được một cỗ hàn ý hùng mạnh ập xuống, rất nhiều người sống sót đang trốn ở rất xa cũng không kìm nổi mà toàn thân rùng mình một cái, sau đó trốn vào một nơi mà bọn họ cho rằng là chỗ an toàn nhất.
Ba trăm mét!
Trên mặt Lăng Tiêu là một vẻ kiên nghị, tràn đầy khí khái anh hùng, mang theo một khí thế mà từ trước tới nay chưa từng có, trong cổ họng không kìm nổi phát ra một tiếng thét dài. Bên ngoài phạm vi ngàn dặm, một con ma thú rất lớn màu vàng đang phi hành đột nhiên buông con trăn lớn dài vài trăm thước ở dưới chân ra, phát ra một tiếng kêu cao vút vang dội, hai cánh chấn động, một đạo hào quang kim sắc hiện lên, biến mất ở phía chân trời xa xa. Con trăn lớn kia vừa tìm được đường sống trong chỗ chết, thậm chí quên cả chạy trốn, ngơ ngác không biết đây là nơi nào, nửa ngày mới hồi phục được tinh thần, thoáng ngẩng đầu lên nhanh chóng bỏ chạy. Nó không dám ngẩng đầu lên quá cao, lúc trước do nó là một bậc vương giả, không có ma thú nào là đối thủ của nó, cho nên trên đường đi cái đầu luôn vươn cao lên, thậm chí còn vươn lên che phủ cả những rừng cây trên ngọn núi này, tuần tra lãnh địa của mình. Chính vì nguyên nhân như thế mà nó mới bị con chim khổng lồ đáng sợ màu vàng kia cắp lấy.
Trên mặt Diệp Thiên mang theo một chút châm biếm, cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ: ngươi dựa vào hai pháp bảo này không thể làm cho ta mảy may bị thương, chẳng lẽ ngươi tự mình xông lên làm đối thủ của ta?

- Ngươi chết đi… Lăng Tiêu!

Trong tay Diệp Thiên đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm màu bạc. Trên mặt trường kiếm có khắc đủ loại hoa văn thần kỳ cổ quái, nếu nhìn thật kỹ, trên chuôi kiếm không ngờ có khắc đầy một trời sao!
Trong binh khí phổ của Thánh Vực, kiếm này tuyệt đối có thể đứng hàng thứ mười!
Sắc bén, chất liệu, linh tính… những thứ này, thậm chí bao gồm cả khí tức vương giả ở trên thân kiếm, cũng không phải là những chỗ đáng nói nhất của thanh kiếm này. Trời sao khắc trên hai mặt chuôi kiếm mới là đặc điểm lớn nhất, khi thi triển, có thể tác động đến sức mạnh của sao trời! Trực tiếp mượn lực dùng để đối địch! Tuy loại năng lực này cao hay thấp là do thực lực của người cầm kiếm, nhưng đây cũng là một thanh tuyệt thế bảo kiếm mà người khác không thể coi thường!
Đây chính là Tinh Thần Kiếm đại danh đỉnh đỉnh bên trong Thánh Vực!
Nó nổi danh chính là bởi vì chủ nhân của thanh kiếm này năm đó là người hùng mạnh nhất Thần Giới, thần tối cao… Thanh Hà!
Hiện giờ, chủ nhân của nó chính là Diệp Thiên.
Diệp Thiên tốn bao nhiều khổ cực mới tìm được thanh kiếm này cùng với Huyết Sắc Chiến Giáp, hơn nữa Đại Nhật Kim Cương Ấn đang ngày càng dung hợp được hoàn chỉnh, hiển nhiên muốn tìm đến Lăng Tiêu để đòi lại nỗi nhục trước kia, không ngờ lại ngẫu nhiên gặp gỡ ở nơi này, trong lòng Diệp Thiên thậm chí vẫn gọi đây là ý trời!
Những động tác này nói đến tuy dài, nhưng cũng chỉ xảy ra trong chốc lát. Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay Lăng Tiêu và Tinh Thần Kiếm trong tay Diệp Thiên rốt cuộc với một tốc độ nhanh đến tột cùng, va vào nhau!

- Keng keng!

- Keng keng!

- Keng keng!

Ba tiếng kịch liệt vang lên, hai người lần lượt sử dụng kiếm đánh ra ba chiêu!. Được cop𝗒 𝘵ại ⩶ TR𝐮M TRUY𝖤𝖭﹒𝖵n ⩶
Lăng Tiêu cảm thấy được ba đòn rất mạnh này sau mỗi một lần lại càng mạnh thêm một chút, đến cuối cùng, dưới sức mạnh của sao trời thần bí kia, dường như có một luồng năng lượng đến từ sao trời dâng lên mạnh mẽ, đánh cho thân thể Lăng Tiêu hoàn toàn bật ra!
Thân thể của Lăng Tiêu ở trên không trung giống như lá cây một luồng gió cuốn đi, không có được một chút sức lực để tự chủ, cũng chỉ có thể để cho cuồng phong thổi đi đến bất kỳ chỗ nào.

- Ta… đã… nói! Lăng Tiêu, ngươi không phải là đối thủ của ta!

Đôi mắt Diệp Thiên biến thành một màu đỏ thẫm, bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, tóc hắn bị thổi bay ra phía sau phất phới, lộ ra vầng trán rộng. Nhất là ánh mắt hắn lóe lên một hào quang đầy sự thù hận làm cho người ta thấy sợ hãi, hơi có chút gắng gượng mạnh mẽ giương Tinh Thần Kiếm lên, hung hăng chém về phía thân thể Lăng Tiêu.
Kiếm này là một thanh thần kiếm, với cảnh giới hiện giờ của Diệp Thiên không thể thi triển ra hết được những kỹ năng của kiếm này, cũng không thể sử dụng kiếm này một cách không hạn chế!
Nhưng cho dù như vậy, để giết Lăng Tiêu… như thế cũng đủ!

- Tên khốn kiếp!

Lăng Tiêu trong lòng tức giận mắng một tiếng, không nghĩ tới sau một vài lần thất bại, lần này lại chuẩn bị chu đáo như thế, chẳng những có một chiến giáp có khả năng phòng ngự rất mạnh, ngoài con dấu kia không ngờ còn có một thanh bảo kiếm uy lực như thế này, quả thật là có chút khinh thường hắn. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Thân mình Diệp Thiên tới gần, giương Tinh Thần Kiếm hướng về Lăng Tiêu hung hăng vung lên. Một đạo kiếm khí hình bán nguyệt bắn về phía Lăng Tiêu, với tốc độ cực nhanh trong nháy mắt đã tới gần kề Lăng Tiêu.
Diệp Thiên từ trên cao nhìn xuống Lăng Tiêu, điên cuồng cười nói:

- Chết đi!

Kiếm khí kia ẩn chứa lực lượng vô tận, pha trộn những quy luật của trời đất mà rất nhiều người luyện võ trong Thánh Vực không có cách nào lý giải được, khiến cho thiên địa biến sắc, khiến cho vũ trụ run rẩy.

- Ầm!

Lại một tiếng nổ kịch liệt vang lên, Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm và Tinh Thần Kiếm chém vào nhau lại kết thúc không phân thắng bại.
Lúc này, bỗng nhiên Diệp Thiên cầm Tinh Thần Kiếm trong tay hướng về Lăng Tiêu vọt tới, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta chỉ có thể nhìn thấy thân thể hắn giống như thể một làn khói nhẹ, bùm bùm trong nháy mắt liền giao thủ với Lăng Tiêu dữ dội không kém gì lúc trước!
Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên khắp không trung, bởi vì năng lượng và khí thế hoàn toàn không thể áp chế được Lăng Tiêu, cho nên Diệp Thiên liền nghĩ phải lấy tốc độ để chiến thắng Lăng Tiêu.

- Phá kiếm thức!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.