Nam Chủ Mau Nằm Xuống

Chương 1: Mở đầu:Chết




Edit: DinhDiepKyVan
Sở Ca xách theo thức ăn nhẹ nhàng mở cửa phòng bạn trai ra, nghĩ đến hắn vừa mới nói phải cho cô một kinh hỉ, cô liền nhịn không được mà muốn cười. Cô cùng bạn trai đã kết giao được ba năm, tình cảm vẫn luôn ổn định, lúc này cô tưởng hắn cho cô một kinh hỉ, chắc là hắn cầu hôn cô đi! 
Nghĩ đến bạn trai, Sở Ca nhịn không được mà đỏ mặt, bạn trai Tần Tùng của cô kỳ thật cũng không phải là con nhà có tiền, ngược lại là từ nông thôn lên đây, nhưng Sở Ca cũng cho rằng cái này cũng không sao, Tần Tùng làm người có khí chất ôn hòa, lại có năng lực, đối với cô cũng thực ôn nhu. Bọn họ bốn năm tìm hiểu mới ở bên nhau, hiện tại tốt nghiệp năm hai, công ty Tần Tùng ở dưới sự trợ giúp của cha cô cũng dần dần đi lên quỹ đạo, phát triển ở đây rất tốt.
Hiện tại Tần Tùng nếu đưa ra lời kết hôn, cha cô chắc sẽ đáp ứng? Nhưng nghĩ đến cha cô luôn luôn chướng mắt Tần Tùng, Sở Ca nhịn không được lại nhíu nhíu mày. Thôi bỏ đi, lúc về rồi nói sau! Dù sao chỉ cần cô kiên trì, cha cô khẳng định sẽ thỏa hiệp!
Trong lòng Sở Ca an tâm một chút, vào chung cư, phòng ở không phải là lớn, chỉ là ba phòng ở bình thường, nhưng Sở Ca lại rất thích nơi này, bởi vì đây là cô mua cho Tần Tùng, nơi này hết thảy đều là bọn họ cùng nhau bố trí.
Sở Ca đem thức ăn đặt trên sô pha, kiểm tra một vòng, có chút nghi hoặc, tại sao không có ai? Còn chưa có trở về sao? Sở Ca không biết vì sao trong lòng lại cảm thấy hoang mang rối loạn, nhưng cũng không có quá mức để ý, cô cứ tưởng nguyên nhân là ngày hôm qua không có nghỉ ngơi tốt. Đem bánh kem mình mua tới bỏ vào trong phòng bếp. Thời điểm ra tớ lại nghe thấy có âm thanh sột sột soạt soạt, Sở Ca nhíu nhíu mày, trong lòng lộp bộp một cái, sẽ không phải là ăn trộm đi! Nhưng tưởng tượng này lại là ban ngày, nên hơi chút thả lỏng, nhưng vẫn là từ phòng bếp cầm ra một cái chài cán bột, cẩn thận đến gần phòng ngủ.
Cửa không có đóng lại, Sở Ca lại từ khe cửa thấy được một màn làm cho toàn thân cô lạnh băng, người bạn trai kia từ trước tới nay ở trước mặt cô luôn ôn hòa thủ lễ, nhưng lúc này động tác lại xấp xỉ dã man bám vào trên người một nữ nhân mạnh mẽ va chạm! Sở Ca không tin vào hai mắt của mình, duỗi tay hướng tới cửa đẩy lớn một chút, âm thanh cửa mở phát ra nhẹ nhàng, nam nữ trên giường đang dây dưa lại đắm chìm ở trong dục vọng, căn bản là không có chú ý tới động tĩnh bên này.
Trong lòng Sở Ca trừ bỏ thống khổ tê tâm liệt phế, còn có một chút ghê tởm, cô hiện tại đứng ngốc ở ngoài cửa, nhìn người nam nhân kia ở trước mặt cô dắt tay thôi cũng đều sẽ ngượng ngùng, nhưng hiện tại đôi tay kia lại nắm ngực của nữ nhân trên giường mạnh mẽ xoa nắn, nữ nhân tinh tế chân trắng nõn gắt gao câu lấy eo trên người của nam nhân, âm thanh ân ân a a tràn ngập toàn bộ phòng ngủ, cô ở chỗ này đứng lâu như vậy, hai người kia còn đắm chìm trong dục vọng, có thể thấy được là có bao nhiêu đắm chìm trong đó! Sở Ca dùng sức ném cái chài trong tay mình hướng về phía cẩu nam nữ trên giường.
Bởi vì không có phòng bị, nhưng thật ra Sở Ca ném vừa vặn, nữ nhân hạ một cú sốc âm thanh sợ hãi, vội vàng đem người nam nhân trên người đẩy xuống, kéo lấy một bên chăn che khuất thân thể của mình, nhưng thật ra Tần Tùng vốn dĩ bị kinh hách, lại bị đẩy xuống giường, nơi đó vừa lúc đánh vào cạnh giường, tuy nói đệm rất dày, nhưng tóm lại vẫn là không thể lấy thịt chạm vào, lập tức thân dưới bị đau không đứng thẳng dậy được, cắn răng trừng nhìn cô: “Sở Ca, cô lại bị thần kinh cái gì! Bị thần kinh?” 
Sở Ca tức giận cười trả lời, “Bạn trai tôi cùng nữ nhân khác lên giường, tôi bất quá là tức giận phát tiết một chút thế nhưng lại thành là bị thần kinh? Tần Tùng, anh thật đúng là vô sỉ! Đây là kinh hỉ anh cho tôi sao? Thật là làm cho tôi cao hứng quá!”
Sở Ca nhìn về phía nữ nhân trên giường, trong miệng phát ra một tiếng cười lạnh, “Thật đúng là cô! Tần Tùng, đây là người mà anh ở trước mặt tôi luôn nói lời độc thề nói các người tuyệt đối không có quan hệ?”
Tần Tùng nghỉ ngơi trong chốc lát mới khởi động thẳng eo, tùy tay cầm một cái chăn vây quanh ở trên người, đi đến trước mặt Sở Ca, trên mặt đã không còn ôn hòa cùng với lấy lòng như trước, mà chỉ còn lại không kiên nhẫn, “Sở Ca cô đủ rồi! Cô có cái quyền gì mà chỉ trích tôi? Chúng ta kết giao ba năm, cô hôn cũng không cho tôi hôn, nhiều nhất là hôn lên mặt tôi thôi, vẻ mặt còn mang bộ dáng ban thưởng! Còn có cha của cô, phát hiện tôi mượn thế lực nhà của cô dùng, nhưng có hay không bán cho nhà cô, dựa vào cái gì mà người nhà của cô tất cả đều sai bảo tôi tới sai bảo tôi lui, nhà các người có đem tôi đặt ở trong lòng không? Thật là buồn cười!”
Sở Ca bị lời nói của Tần Tùng làm cho cả người phát run, nhưng lại làm cho mình thoạt nhìn hết sức bình tĩnh, “Tần Tùng, lúc trước chúng ta kết giao liền nói muốn đem thứ tốt nhất lưu lại cuối cùng, cha tôi đối với anh nghiêm khắc như vậy là vì muốn rèn luyện anh, anh thiếu kinh nghiệm lại tâm cao khí ngạo nên dễ dàng bị hại, tôi không nghĩ tới chúng tôi vì anh mà khổ tâm như vậy nhưng anh lại ở đây làm chuyện vui vẻ, lừa dối tôi, một khi đã như vậy, anh cũng không cần chúng tôi nữa, tôi đây liền trở về kêu cha tôi hủy bỏ nâng đỡ anh, tôi muốn nhìn xem anh không có quyền lợi lại không được Sở gia chúng tôi nâng đỡ, anh rốt cuộc có thể có năng lực gì mà tồn tại ở Vân Thành! Từ hôm nay trở đi, chúng ta chia tay, không liên quan đến nhau nữa!” Dứt lời xoay người liền đi.
Cửa truyền đến một tiếng "phịch", Tần Tùng mới có chút hoàn hồn, nghĩ tới lời nói vừa nãy liền nhịn không được mà hoảng loạn, nhưng rất nhanh đã lấy lại được tinh thần an ủi mình, không sợ, hắn hiện tại đã không phải là một tên tiểu tử nghèo hai bàn tay trắng ở nông thôn, hắn cũng không tin liền tính Sở gia thế lực lớn, còn có thể một tay che trời. Xoay người móc điện thoại di động ra gọi.
Sở Ca ra cửa, thẳng đến khi ngồi trên xe mới mặc kệ nước mắt mình chảy ra, nói chuyện ba năm luyến ái, thẳng đến lúc này mới nhìn ra được bạn trai muông lòng dạ thú! Trừ bỏ hận chính mình không nhìn rõ còn có áy náy đối với cha mẹ, cha mẹ vẫn luôn phản đối cô cùng Tần Tùng ở bên nhau, nói hắn dã tâm quá lớn, cảm tình đạm bạc, chỉ sợ không phải chồng. Chính là cô không quan tâm! Lại đắm chìm ở trong lời ngon tiếng ngọt của Tần Tùng, cái gì cũng đều không nghe vào, ngược lại tuyệt thực cưỡng bách cha mẹ trợ giúp Tần Tùng, cha mẹ đau lòng cô, không nghĩ tới lại dưỡng ra một kẻ bạc tình!
Sở Ca lau nước mắt, liền tính lấy điện thoại ra gọi cho cha nói xin lỗi, nhưng lại cảm giác được xe đột nhiên luống cuống một chút, vừa định hỏi tài xế Lưu thúc làm sao vậy, lại bị một lực thật lớn đánh vào nên nói không nên lời. Sở Ca lắc lắc đầu chính mình có chút say, mở mắt ra mới phát hiện không thích hợp! Cô! Thế nhưng bay ở phía trên xe! Sở Ca hoảng sợ vạn phần, hướng phương hướng xe tới gần, lại trước sau bị chắn trở về! Sở Ca ngốc lăng lăng bay ở ngoài xe, nhìn về phía chiếc xe đang đâm xe của cô, nhịn không được mở to hai mắt, người kia cô sao có thể không quen biết! Thư kí của Tần Tùng kiêm em họ - Tần Phương!
Tần Tùng thế nhưng làm cô chết! Sở Ca nhìn về phía mình trong xe, đầu ngã về một bên, vết máu trên mặt loang lổ, mảnh nhỏ pha lê của cửa sổ xe cắm vào vị trí trái tim! Đầu Lưu thúc thậm chí đều bị đâm thay đổi hình dạng, có thể thấy được người đâm dùng bao nhiêu sức lực! Biệt thự Sở gia ở vùng ngoại thành, nhất định phải đi qua con đường hẻo lánh này, rất ít có chiếc xe nào đi qua, nơi này cũng không có trang bị cameras, có thể thấy đối phương quen thuộc với nơi này như vậy trừ bỏ Tần Tùng thì còn có thể có ai! 
Sở Ca thấy Tần Phương xuống xe xác nhận người chết ở phía sau xe xong, mới xoay người lái xe nghênh ngang mà đi! Đôi tay Sở Ca dùng sức nắm ngực, trong mắt phẫn hận sắp đem cô bao phủ, mấy ngày kế tiếp, Sở Ca quả thực giống như sống ở trong địa ngục, cha cô nghe được tin cô chết bi thương quá độ, bệnh tim đột ngột phát tác mà qua đời, mẹ cô trước mất đi con gái lại mất đi bạn già, đả kích liên tiếp làm tinh thần bà thất thường, trượt chân từ trên lầu rơi xuống bỏ mình! Sở thị một đêm đổi chủ!
Sở Ca tận mắt nhìn thấy cha mẹ chết nhưng lại bất lực, trong lòng oán hận không thể đem cô cả người xé rách! Sở Ca nhìn về phía không trung, mặt đầy phẫn nộ! Vì cái gì? Tại sao lại như vậy! Cô chỉ là nhìn không rõ người, vì cái gì phải trừng phạt cô lớn như vậy? Sở Ca không có thấy, khóe mắt cô thế nhưng chảy ra một giọt nước mắt màu đỏ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.