Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 39: Tạm biệt cố nhân




“Được rồi, tuyên truyền hết tư tưởng của cô chưa?” Mạc Phi Liên kéo Liễu Hy đi tới, đau đầu nhìn bạn tốt của mình, mặc dù đối với chuyện cô luôn ủng hộ phía sau hắn rất cảm kích, nhưng không cần gặp người thì đi tuyên truyền a?
Phỉ Phỉ le lưỡi, “Tuyên truyền xong rồi, yên tâm đi, Nhiên Nhiên có thể công cũng có thể thụ, nhưng là người trong nhà, tôi sẽ tìm cho cậu ấy một tiểu thụ ~~”
“…” Công? Thụ? Dịch Nhiên lập tức biết chuyện gì xảy ra, sau đó đột nhiên nhớ tới chính mình giống như bị người nào đó đã bẻ thành… Xấu hổ nghiêng mắt nhìn xung quanh, sau đó không cẩn thận đưa mắt nhìn đến hai bàn tay giao nhau, ách, điều này chẳng lẽ chính là ‘cùng nhau một chỗ’ trong truyền thuyết sao?
Hai cánh tay xương cốt rõ ràng nắm cùng một chỗ hết sức phù hợp.
‘Nắm tay nhau cho đến bạc đầu’, không biết vì sao trong đầu Dịch Nhiên đột nhiên toát ra một câu như vậy, sau đó thuận tiện nghĩ tới hai tay Ngao Mộ Thiên…
Thấy Dịch Nhiên thất thần, Mạc Phi Liên xin lỗi, “Thật xấu hổ, Phỉ Phỉ không có ác ý, cô ấy hay thích nói đùa.”
Mọi người đều nói, có thể nhìn ra đối phương và mình có phải là đồng loại hay không, nhưng Mạc Phi Liên xin thề, thiếu niên quạnh quẽ trước mắt này không phải cùng bọn họ một loại, hắn không có nhìn ra quen thuộc nào từ trong mắt đối phương.
Dịch Nhiên phục hồi tinh thần lại, “Không sao.”
Liễu Hy dẩu mỏ, đối với chuyện Dịch Nhiên không cho mình ăn rất là căm giận bất bình.
Mập Mạp hấp tấp chạy tới cầm bịch khoai tây chiên cho đội phó thân yêu của hắn, Liễu Hy không thèm quan tâm đến Mập Mạp, “Không cần, Hy Hy muốn đồ trên tay hắn.” Ủy khuất chỉ vào Dịch Nhiên, Hy Hy hiện tại có Mạc Mạc ở đây, không sợ hung nam nhân.
Mập Mạp cầm bịch khoai tây chiên ném tới trong ngực Dịch Nhiên, sau đó nịnh nọt nói, “Nhiên Nhiên, cho đội phó.”
Dịch Nhiên vẻ mặt hắc tuyến cầm bịch khoai tây chiên ném cho Liễu Hy, Liễu Hy cao hứng cầm bịch khoai tây chiên ôm Mạc Phi Liên, “Mạc Mạc, Hy Hy có đường ăn ~~”
Mạc Phi Liên sủng nịch cười cười, “Đó là bởi vì Hy Hy ngoan, cho nên tất cả mọi người cho Hy Hy đường ăn.”
“Ưm, Hy Hy vốn rất ngoan ~~” Liễu Hy kéo Mạc Phi Liên đi về hướng bên kia, “Hy Hy cho Mạc Mạc ăn đường đường, không cho bọn họ ăn.”
“…” Cần phải đổi đội ngũ a…
Mập Mạp lôi kéo Người Gầy đi theo sau lưng Liễu Hy, hu hu hu, đội phó nhà hắn không để ý hắn ~~
“Cô có biết nếu như muốn điều tra một người, tình báo ở đâu chuẩn xác nhất không?” Dịch Nhiên hỏi Phỉ Phỉ.
Phỉ Phỉ đầu tiên là nhìn Dịch Nhiên, sau đó cười nói, “Ngày hôm qua dẫn cậu tới là tiểu cá tử Trương Võ, tuy con người gã hèn mọn bỉ ổi, nhưng không thể phủ nhận, tình báo của gã xem như đầy đủ nhất, đương nhiên, ngoại trừ phía chính phủ.”
tiểu cá tử = vóc dáng nhỏ.
Phía chính phủ tất nhiên là không thể có, Dịch Nhiên còn nhớ rõ cha của Khanh Nhược Tuyết chính là cán bộ hậu cần, “Ở đâu có thể tìm được Trương Võ?”
“Bình thường thì ban ngày đều ở cửa trụ sở giúp người dẫn đường, còn lại thời gian là ở khu C số 15.”
Khu C số 15 sao? Dịch Nhiên tính toán, hiện tại đi đến cửa trụ sở xem tình huống trước.
Vừa đi ra một bước, ngoài cửa sắt truyền tới thanh âm quen thuộc, “Khảo thí ở đây sao?”
Dịch Nhiên ngẩng đầu, là người quen!
Vu Đồng, Dương Minh, Dương Dư Thiên, Nhan Diễm, Dương Văn (một trong những thôn dân cùng Dịch Nhiên đi đồn công an lấy súng) cùng 1 thiếu niên không biết tên.
Sao bọn họ lại ở cùng một chỗ? Dịch Nhiên nhớ rõ, lúc trước là Nhan Diễm cùng anh em họ Triệu đi trước.
“Dịch Nhiên!” Nhan Diễm thấy Dịch Nhiên trước nhất, khi trông thấy Dịch Nhiên một thân nhẹ nhàng khoan khoái thì trong mắt ả hiện lên đau khổ khó phân biệt.
“Dịch ca!” Cao hứng nhất chính là Vu Đồng, hắn vừa nhìn thấy Dịch Nhiên thì xông lại, tính toán cho một cái ôm nhiệt tình.
Vốn là con mắt Phỉ Phỉ sẽ sáng lên, nhưng cô vừa bị Mạc Phi Liên giáo huấn qua, cho nên cô hiện tại đành phải dùng ánh mắt bình thường nhìn Dịch Nhiên, Phi Liên nói Dịch Nhiên không phải là đồng loại với hắn, dù sao Phi Liên nhìn người rất chuẩn, đáng tiếc ~~
Dịch Nhiên linh xảo né tránh, Vu Đồng không kịp dừng lại, đụng vào ngực Phỉ Phỉ, lập tức mặt đỏ hồng nhảy ra, còn rất xấu hổ nhìn bộ ngực Phỉ Phỉ.
Phỉ Phỉ trừng mắt, lời chiêu bài lập tức đi ra, “Nhìn cái gì, chưa từng thấy mỹ nữ cup F sao!”
Cup F a… Không nói Vu Đồng còn thật không biết…
Cho nên Vu Đồng lại nhìn, thuần túy là thiếu niên có lòng hiếu kì mà thôi.
Nhưng cái nhìn này lại chọc giận Phỉ Phỉ, hắn thật sự chưa thấy qua con gái ngực bự sao?
Giữ chặt Vu Đồng, thân thể hạ xuống, khéo léo đem Vu Đồng ném qua vai.
Phỉ Phỉ —— đai đen Judo Teakwondo.
Bị ném chổng vó, mắt Vu Đồng nổ đom đóm, thật vất vả đứng lên, vội vàng trốn sau lưng Dịch Nhiên, “Dịch ca, bạn gái của anh sao? Thật đáng sợ ~~”
Dịch Nhiên nhìn Vu Đồng, đáy mắt lạnh như băng, Vu Đồng sợ tới mức ngừng thở, Dịch Nhiên chậm rãi mở miệng, “Không phải.”
Hô… So với nữ bạo lực thì Dịch ca đáng sợ hơn a ~~
Vu Đồng xin thề, từ nay về sau không dám cùng Dịch Nhiên đùa giỡn, trên đời này căn bản không có nữ nhân có thể chịu được hàn khí của Dịch ca sao ~~ cái này về sau làm cho ai cũng nhìn ra quan hệ của Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên, hắn còn ngây ngốc nghĩ, hai người này tình anh em thật tốt a ~~
“Dịch ca!” Dương Minh cũng thật cao hứng khi Dịch Nhiên còn sống, lần đất đá trôi kia, hắn cùng Lý Điềm Điềm và Vu Đồng may mắn trốn thoát, trên đường gặp được Dương Dư Thiên, Dương Văn cùng người còn lại của Dương gia thôn, bởi vì có tang thi, bọn họ chỉ có thể đi lên phía trước, cho nên không thể trở về tìm Dịch Nhiên, làm trong lòng của hắn đau đớn.
Dịch Nhiên gật gật đầu, đối với Dương Minh bọn họ cậu không có gì giận dữ cả, nếu là cậu trong tình huống đó cũng sẽ lựa chọn chạy đi trước, đương nhiên cái đó và chuyện cậu đem Dương Minh ba người làm đồng bạn không có quan hệ, nếu thay đổi là Ngao Mộ Thiên, cho dù cậu có thể hiểu được cũng muốn ngạo kiều một chút.
Dương Dư Thiên cùng Dịch Nhiên gật gật đầu, “Một đường khá tốt?”
“Khá tốt.”
Lần này gặp mặt Dương Dư Thiên có biến hóa rất lớn, đáy mắt mềm yếu ngập ngừng đã không còn, mà chuyển biến thành kiên định, xem ra đoạn đường này hắn đã trải qua rất nhiều.
“Dịch Nhiên, anh có khỏe không?” Nhan Diễm cắn môi dưới nhìn Dịch Nhiên, lúc trước vừa ra S thị không bao lâu thì gặp tang thi, quân đội phía trước chỉ lo bảo vệ những cán bộ và người giàu, căn bản không để ý tới bọn họ, cho nên ả quyết định thật nhanh, thừa dịp hỗn loạn leo lên xe của một người giàu có, ả vừa lên xe đã nhìn thấy tang thi đập nát xe Triệu Khổng Vũ, từng miếng từng miếng cắn rơi đầu ông bà Triệu, móng tay sắc bén đâm xuyên qua bụng Triệu Bộ Vũ, mà Triệu Khổng Vũ thừa dịp tang thi đang ăn cha mẹ và em trai của gã mà vội vàng bỏ xe, bò lên cái xe phía trước, cùng Nhan Diễm đi với tên giàu có kia, dùng thân thể của ả làm chi phí, cho đến khi gặp phải đợt tang thi lần thứ hai.
Lúc đợt tang thi lần thứ hai xuất hiện, quân đội bắt đầu vứt bỏ nhà giàu mà chỉ lo bảo vệ cán bộ, ả lại một lần nữa bị ném bỏ, lần này ả may mắn còn sống, là dùng thân thể nhà giàu đáng thương kia đổi lấy, nhiều thịt béo như vậy cũng đủ tang thi ăn đi ~~ đẩy người vào bầy tang thi, Nhan Diễm là lần đầu tiên làm, nhưng lại rất thành thạo.
Dịch Nhiên ngắn gọn trả lời một câu ‘bình thường’, lại bị Nhan Diễm ngộ nhận Dịch Nhiên vẫn còn ghen chuyện ả không cùng một chỗ với cậu, trong nội tâm một hồi ngọt ngào, hừm, người nam nhân này vẫn không thể rời khỏi mình!. Đọc 𝘁r𝒖𝗒ệ𝗇 ha𝗒, 𝘁r𝒖𝗒 cập 𝗇ga𝗒 || T𝑅𝒖MT 𝑅𝑼YEN﹒𝒱𝗇 ||
Nghĩ vậy, Nhan Diễm ngoảnh mặt về Phỉ Phỉ thị uy, ngực lớn thì sao, cũng ko có người thích!
Phỉ Phỉ bị trừng không giải thích được, cái người con gái tên Nhan Diễm làm sao vậy?
“Đây là Trạm Lam, trên đường quen được.” Dương Dư Thiên giới thiệu thiếu niên thanh tú không biết tên với Dịch Nhiên, thiếu niên ngượng ngùng cười.
Dương Văn cùng Dịch Nhiên nhận thức, tất nhiên cũng gửi lời thăm hỏi.
“Dịch ca.” Dương Minh xấu hổ gãi gãi đầu tiến lên, “Trên đường đi, các thôn dân thiếu lương thực, cho nên đồ ăn trên xe…”
Dịch Nhiên lắc đầu, “Không sao, dù gì nếu không nhờ các người đem xe lái đi trước, thức ăn bên trong cũng sẽ bị đất đá trôi hủy.” Chuyện cậu có không gian không thể nói ra.
Nghe Dịch Nhiên nói như vậy, Dương Minh lập tức nở nụ cười, “Dịch ca, này, chìa khóa xe.”
Dịch Nhiên tiếp nhận chìa khóa, không biết còn xăng không?
“Dịch ca, anh đến đây lúc nào? Wow, huy chương là màu lam sao?” Vu Đồng nhìn nhìn, liền trông thấy bên cạnh có hai nam nhân ngồi cùng một chỗ, sững sờ, tại sao lại cảm thấy không khí chung quanh bọn họ có bọt khí hồng nhạt? Ảo giác a.
Thể xác và tinh thần khỏe mạnh nhưng thiếu kinh nghiệm, Vu Đồng không biết hai nam nhân ngoại trừ làm bạn bè, anh em thì còn có thể làm tình nhân.
“Ngày hôm qua tới, chờ các người khảo thí thành công cũng có thể đổi thành huy chương màu lam.”
“Được, tôi khảo thí trước!” Vu Đồng hô xong mới phát hiện, “Ai khảo thí?”
Phỉ Phỉ tiến lên một bước, “Tôi.”
Bạo lực tỷ tỷ a… Vu Đồng lau mồ hôi lạnh, vốn nghĩ muốn thay người, nhưng thấy Dịch ca ở bên cạnh mình, đối với Dịch Nhiên sùng bái mù quáng, Vu Đồng lập tức giống như được thần linh ban phúc, “Khảo thí ra sao?”
“Cùng tôi đánh một trận, thắng cho qua.” Phỉ Phỉ cười rất âm hiểm.
Dịch Nhiên bảo trì trầm mặc, kỳ thật chỉ cần Vu Đồng có thể phát ra dị năng là có thể qua, bất quá nếu có thể làm cho Vu Đồng tiếp thu chút kiến thức cũng không tồi.
Vu Đồng vừa nghe, con mắt trái ngắm con mắt phải nhìn, khi nhìn đến Dịch Nhiên, dũng khí tăng nhiều, “Đến đây.”
Là công kích từ xa, Vu Đồng tất nhiên sẽ kéo xa khoảng cách, trải qua Dịch Nhiên huấn luyện cùng trên đường đi gian nan, độ chuẩn xác cùng uy lực dị năng của Vu Đồng không thể so sánh như lúc trước.
Hỏa tinh?
Dịch Nhiên thấy Vu Đồng phát ra dị năng, đầu tiên là sững sờ, sau đó khen ngợi gật đầu, không tệ, có tiến bộ.
Công kích tang thi chỉ cần phá hư đầu tang thi, làm cho tang thi không cách nào hành động là được, cho nên dù bị bỏng nhưng hỏa cầu không có hiệu quả, nhưng hỏa tinh lại bất đồng, áp suất và tốc độ, hỏa cầu không so sánh được, hơn nữa hỏa tinh còn có thể xuyên qua mắt và đầu tang thi – nơi phòng ngự yếu kém nhất, rồi sau đó cho nổ bên trong.
Phỉ Phỉ cười, “Tiểu quỷ, chỉ có chút tài mọn này sao?”
Mạc Phi Liên ở một bên nhíu mày, Phỉ Phỉ, địch yếu như vậy, cũng đừng thua a.
“Mạc Mạc?” Liễu Hy không rõ Mạc Phi Liên đang nhìn cái gì.
Mạc Phi Liên vỗ vỗ bả vai Liễu Hy, “Hy, tôi ở đây.” Tôi luôn luôn ở bên cạnh anh.
“Ưm.” Liễu Hy hoang mang nháy mắt mấy cái, chậc, miếng khoai tây cuối cùng vẫn là chính mình ăn đi.
Cuối cùng vẫn là dùng thắng lợi của Phỉ Phỉ chấm dứt, tinh thần lực Vu Đồng không đủ, lại không dám dùng hỏa tinh đả thương người, cho nên cuối cùng lại bị một cái ném qua vai của Phỉ Phỉ ngã văng ra ngoài.
Ngã xuống liền chấn động não, Vu Đồng đứng lên, xám xịt  lui về bên người Dịch Nhiên, Dịch ca, tôi làm anh mất thể diện.
Phỉ Phỉ lấy đi huy chương màu trắng của Vu Đồng, đổi cho hắn một cái màu lam, “Là tôi thua.” Do cô khinh địch nên đã thua ngay từ đầu, nếu không phải do Vu Đồng ngây thơ chất phác mà là sát thủ, chỉ sợ cô đã sớm biến thành tro tàn, trên mặt đất bị lửa nổ tung thành một cái hố rộng 10cm, muốn phá hư đầu người, vậy là đủ rồi.
Mấy người khảo thí sau, Phỉ Phỉ ngay từ đầu đã xuống nặng tay, kể cả Dương Minh là đồng loại cũng bị cô đánh quỳ rạp trên mặt đất.
Dương Minh không phục muốn đấu lại, cùng là lực lượng như nhau, hơn nữa cô ta là nữ nhân hắn là nam nhân, vì sao hắn thua?!
“Được rồi, dừng ở đây.” Mạc Phi Liên ngăn trở Dương Minh khiêu chiến, Dương Minh không phục nhìn Phỉ Phỉ.
Thật sự là man ngưu a… Phỉ Phỉ cảm thấy cuộc sống từ nay về sau của cô sẽ náo nhiệt lên.
“Tôi hy vọng các cậu có thể gia nhập với chúng tôi.” Cầm huy chương màu lam phát cho bọn họ, Mạc Phi Liên thành khẩn mời.
Dị năng của Nhan Diễm chỉ cần ả tùy tiện thu hồi một vật lại lấy ra thì cho qua, Mạc Phi Liên tính toán không muốn mời Nhan Diễm, dù sao dị năng của Người Gầy chính là không gian, hơn nữa không gian Người Gầy là 30m2, cho nên Nhan Diễm không cần dùng, nhưng nếu như đối phương muốn nói cùng tiến cùng lui, hắn chỉ có thể mời toàn bộ, dù sao thằng nhóc hỏa hệ cùng thanh niên phong hệ rất không tồi.
Dương Dư Thiên uyển chuyển cự tuyệt, “Thực xin lỗi, tôi tính toán tự lập tổ đội.” Hắn không muốn cùng ZF (Chính phủ) nhấc lên quan hệ, thôn bọn họ bị hủy, thôn dân bị tang thi xé xác ăn tươi, lại không ai đến giúp đỡ bọn họ, ZF (Chính phủ) như vậy không đáng bọn họ tín nhiệm!
Lại bị cự tuyệt sao? Mạc Phi Liên tạo thành thói quen, mấy ngày qua ngoại trừ Dịch Nhiên còn lại đều là lựa chọn cự tuyệt.
“Dịch ca gia nhập đội ngũ này sao?” Vu Đồng nhìn Mạc Phi Liên lại nhìn Dịch Nhiên.
Mạc Phi Liên vừa nghe liền thấy có hy vọng, là thiếu niên hỏa hệ hắn vừa ý, lập tức gật đầu, “Đúng vậy a, Dịch Nhiên là ngày hôm qua gia nhập.”
“Tôi gia nhập!” Vu Đồng vừa mới bắt đầu là đi với Dịch Nhiên, Dịch Nhiên đối với hắn mà nói không khác gì gà con lần đầu nở trứng nhìn thấy gà mẹ, cho nên có gà con Vu Đồng tất nhiên là đi theo gà mẹ Dịch Nhiên, “Đi theo Dịch ca, có thịt ăn ~~ “
“…” Khi nào thì tôi thành heo rồi? Dịch Nhiên hắc tuyến.
“Thịt? Hy Hy cũng muốn ăn thịt ~~” Liễu Hy cũng tới tham gia náo nhiệt, “Mạc Mạc, Hy Hy muốn ăn thịt thịt ~~ “
Mạc Phi Liên bất đắc dĩ vỗ vỗ Liễu Hy, “Hy Hy ngoan, trở về tôi liền chuẩn bị cho anh.”
“Ưm, Hy Hy ngoan ~~ “
“…” Vu Đồng nhìn nam nhân 1m8 làm động tác của trẻ mẫu giáo, cảm thấy mình ảo giác, mặc dù người nam nhân này không phải loại hình cường tráng, mà là mỹ thanh niên lạnh lùng, nhưng là xin nhờ, mời xem lại tuổi của ngươi!
Những người còn lại cũng bảo trì trầm mặc, mà ngay cả Dương Minh cũng nhìn ra Liễu Hy đầu óc có vấn đề.
Dương Minh nhìn Dương Dư Thiên lại nhìn Dịch Nhiên, cuối cùng là lựa chọn theo Dương Dư Thiên, dù sao Dịch Nhiên là muốn đi B thị, mà hắn muốn ở lại N thị chiếu cố mẹ, thiên tai lần này, cha và một nhà chị hắn đều mất đi tánh mạng, sống sót chỉ có cha mẹ chồng của chị và mẹ của hắn, cho nên hắn muốn chiếu cố bọn họ.
“Tôi…” Nhan Diễm nhìn Mạc Phi Liên, “Tôi muốn gia nhập.”
“Không được.”
Mọi người sững sờ, chẳng ai ngờ rằng phản đối đầu tiên lại là Dịch Nhiên, “Tôi không cần đồng đội chưa giết qua tang thi.”
“Tôi, tôi đã giết qua!” Nhan Diễm trong cơn tức giận liền nói dối, ả xác thực là không có giết qua, thứ chán ghét như vậy gì sao ả phải giết? Hơn nữa dị năng ả là không gian, chỉ cần chứa đồ vật không phải tốt rồi sao? Giúp bọn họ tiết kiệm khí lực cầm vật gì đó không phải càng hữu dụng sao?
“Gạt người.” Lần này mở miệng chính là Liễu Hy.
Nhan Diễm cả kinh, không rõ vì sao nam nhân đầu óc có vấn đề lại biết.
Liễu Hy cười nhạo đi đến trước mặt Dịch Nhiên, “Hy Hy rất lợi hại a ~~ “
“Lợi hại.” Trước mặt mọi người không để cho nữ nhân có bậc thang, không phải người bình thường a.
“Hy Hy muốn ăn thịt ~~ “
“?”
“Đi theo Dịch ca, có thịt ăn ~~” Liễu Hy học Vu Đồng nói, ngữ điệu giống như đúc.
Mạc Phi Liên kéo Liễu Hy về, hắn ghen tị, “Hy Hy ngoan, một hồi trở về Mạc Mạc nấu cho anh.”
“A.” Có đội trưởng ở đây, ‘bạn nhỏ’ Liễu Hy ngoan ngoãn đáp ứng.
Cuối cùng là Trạm Lam cũng có toan tính gia nhập, bất quá vẫn là bị Dịch Nhiên không để ý tình cảm cự tuyệt, ánh mắt đứa bé kia quá sạch sẽ, không có tia áp lực thấy máu, người được bảo hộ quá tốt cậu không cần, đương nhiên, nếu như Mạc Phi Liên muốn cậu cũng không phản đối, cùng lắm thì cậu lại đơn đả độc đấu, tuy cậu gia nhập đội ngũ là vì thu hoạch tình báo, nhưng vướng víu, cậu tình nguyện không cần tình báo.
Trạm Lam vành mắt hồng hồng rời đi, lần đầu tiên bị người ngay trước mặt cự tuyệt làm cho hắn xuống đài không được, đồng dạng xuống đài không được còn có Nhan Diễm, hiện tại Nhan Diễm có thể để xác định, Dịch Nhiên là trả thù ả! Không sai, nhất định là bởi vì Dịch Nhiên không cam lòng bị đá cho nên hiện tại trả thù ả! Hừm, căn cứ dị năng giả rộng như vậy, bằng nhan sắc của ả, tìm không thấy một chỗ dựa sao?
Trải qua mấy đệm nhạc nho nhỏ, Dịch Nhiên tìm được người bán tình báo – Trương Võ.
“Cái gì cái gì, cậu muốn tư liệu của Khanh Nhược Tuyết?” Trương Võ một bộ quả nhiên không ngoài sở liệu, “Người tuổi trẻ a, muốn hái hoa liền hái, làm gì che che giấu giấu, tôi đây có sẵn hàng, chắc giá, ba gói mì tôm.”
“Một gói.”
“Cậu… Được rồi, nể mặt cậu là bằng hữu lão Trương tôi, thành giao!” Kỳ thật tư liệu về Khanh Nhược Tuyết gã có rất nhiều, bởi vì nam nhân vừa tới căn cứ đều bị cô ta mê hoặc, thật là, giả trang thuần khiết cái gì, đến lúc nào rồi, còn mặc đồ trắng, sợ trong nhà bột giặt nhiều quá sao, đương nhiên những lời này gã sẽ không nói cho khách hàng biết, dù sao Khanh Nhược Tuyết cũng coi như là một trong những tài nguyên của gã.
Hết chương 39.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.