Lời Chưa Nói

Chương 33:




Kiwi luôn đối xử với tôi đúng y như một người bạn tốt. Từ khi có nó, thế giới của tôi dường như trở nên xinh đẹp hơn gấp bội phần. Tôi không còn buồn rầu về những ngày không có Kẹo Ngọt ở bên, và tôi mãi mãi chỉ coi nó như một người bạn. Kiwi cũng từng khẳng định rằng giữa nó và tôi chỉ có mối quan hệ bạn bè, vậy thì do đâu mà nó thay đổi 180 độ như ngày hôm nay?
Sau khi nghe Kiwi kể về sự thật trong mối quan hệ của nó dành cho tôi, tôi chỉ còn biết ngồi bất động trên chiếc giường khách sạn mà nhìn về xa xăm. Đáng nhẽ lúc này tôi đã phải đến fan-meeting của Kẹo Ngọt đến nơi rồi, vậy mà chỉ vì câu nói của Kiwi đã làm phá hỏng tất cả! Chắc đó cũng chính là lý do mà nó đòi theo tôi tới đây!
- Tao biết sau khi nói ra sự thật này thì mày sẽ giận tao lắm, nhưng tao không còn cách nào khác nữa! Tao không thể để cho mày gặp Kẹo Ngọt, bởi nếu mày gặp nó và rồi nó vẫn bơ mày đi thì liệu mày có còn cảm thấy vui vẻ hay không?
Khi nói câu đó ra, ánh mắt của Kiwi nhìn về phía tôi thật khác với khi trước. Nó trông long lanh và nữ tính hơn hẳn. Thậm chí thái độ của Kiwi lúc này có phần nào đó không được bình thường, không còn những cử chỉ mạnh mẽ như khi coi tôi như một người bạn nữa! Tôi thì cũng chỉ đáp lại câu nói đó bằng một ánh mắt không cảm xúc.
- Anh không thể trả lời em được hay sao? - Nó nói như sắp khóc- Dù gì em cũng kém anh một tuổi, đáng nhẽ ra em không nên gọi mày-tao với anh ngay từ đầu..
- Vậy đủ rồi!
Tôi đứng dậy và bỏ lại quần áo vào vali. Có lẽ đã đến lúc tôi phải rời khỏi nơi này, không thể để mọi chuyện phức tạp hơn nữa.
- Anh đã hứa sẽ không giận khi nghe em nói kia mà!
Tiếng của Kiwi vọng lại từ trong căn phòng. Và rồi nó vội vã chạy ra hành lang, kéo tay tôi lại bằng một động tác mạnh mẽ như những lúc nó tập thể thao. Những tiếng "đừng đi" lặp lại liên tiếp cho tới lúc thang máy được mở.
Chợt lúc đó chiếc ví của Kiwi rơi ra từ chiếc quần ngủ. Chiếc ví được mở làm đôi, lộ tấm ảnh cài vào mặt kính. Đó không nào khác chính là hình của Kẹo Ngọt! Tôi đứng hình mất ba giây, không tin nổi vào những gì mình vừa nhìn thấy và tai mình nghe được. Mọi thứ hoàn toàn quá bất ngờ khiến cho bất cứ ai nếu vô tình theo dõi câu chuyện từ đầu sẽ phải thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Thì ra khi nãy Kiwi chỉ lấy cớ là không muốn cho tôi gặp Kẹo Ngọt không phải vì nó thích tôi như những gì nó nói mà là vì nó cũng có tình cảm với Kẹo Ngọt. Biết được điều đó, tôi ngồi sụp xuống hành lang khách sạn ôm đầu ôm mặt như muốn khóc nấc lên ngay tại đó.
Suốt bao năm chơi với Kiwi, tới bây giờ tôi mới biết nó là con người như thế nào. Trước kia tôi luôn coi nó là người bạn tri kỉ của mình, giúp nó phục hồi lại trí nhớ, ở bên an ủi để nó không phải buồn, dạy lại kiến thức cho nó đi thi. Những điều đó tôi đều làm mà không toan tính gì với nó cả. Vậy mà khi biết được chuyện của tôi, thậm chí còn hỏi tôi có nhớ Kẹo Ngọt không, tôi không ngờ trong thâm tâm của Kiwi chỉ muốn được biết để coi chừng tình cảm của tôi dành cho Kẹo Ngọt. Nó chưa bao giờ nói ra điều đó và tôi cũng không ngờ rằng một ngày sự thật lại đến phũ phàng như này!
Kiwi ngồi xuống cạnh tôi, buồn rầu kể lại:
- Hôm tao nhớ ra Kẹo Ngọt, tao mới biết giới tính thực sự của mình. Kì thực thì tao không có bất kì cảm giác gì với mày cả! Lời nói hồi nãy vẫn chỉ là nói dối để mày từ bỏ ý định gặp cô ấy. Tao cũng không cần một tình cảm ngược lại từ phía Kẹo Ngọt, cũng không cần phải được gặp mặt em. Tao chỉ cần một tình cảm đơn phương với người tao yêu là được rồi!
- Vậy tại sao mày lại mang chiếc váy và chiếc kẹp tóc của Kẹo Ngọt đi và còn theo tao đến đây hả? Tại sao? - Tôi quát lên.
- Nếu gặp được thì tốt.. - Nó đáp-.. Nếu không gặp được thì đó là duyên vậy!
Kiwi đã xưng hô lại với tôi như từ đầu. Tôi cũng đã hiểu và thông cảm cho nó về tình cảm với Kẹo Ngọt. Nhưng tôi không chấp nhận nổi sự thật đang xảy ra ngay trước mắt mình.
Hôm đó, tôi và Kiwi ngồi im lặng trong căn phòng khách sạn, không ăn không uống gì cả. Fan-meeting của Kẹo Ngọt cũng đã kết thúc tự bao giờ. Tivi chiếu lên những hình ảnh quay lại buổi fan-meeting với hàng nghìn fan hâm mộ, nhưng tôi không quan tâm lắm. Tôi chỉ đợi cho thời gian trôi thật mau đến giờ bay về. Trong khoảng thời gian đó hai chúng tôi không nói với nhau gì cả. Kiwi chỉ cầm chiếc remote lên và tắt tivi đi. Ánh đèn đường ở ngoài chiếu vào căn phòng tối nên tôi nhìn rõ những giọt nước mắt của nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.